Chương 8: 4.2
Thán Cựu Thời
16/09/2023
Thạch Lang tức cười, anh chỉ đơn thuần là vì cảm thấy quá phiền phức, chứ tuyệt đối không liên quan gì vấn đề tiền đồ sau này cả. Anh cũng không định giải thích với Quý Hàm Chương làm gì, chỉ thuận theo ý tứ của cậu, nói: "Nếu đã hiểu, vậy thì sau này đừng lại nhắc đến chuyện này với tôi nữa. Tôi là cấp trên của cậu, cậu là cấp dưới của tôi. Ngoài cái đó ra, giữa chúng ta không còn quan hệ nào khác.”
Quý Hàm Chương nhìn anh chằm chằm mà không nói lời nào, anh lại nói tiếp: "Cậu muốn tìm người lên giường, bằng vẻ ngoài của cậu cũng sẽ dễ dàng tìm được khối người thôi, cần gì phải cố chấp với tôi như vậy..."
Không nghĩ tới Quý Hàm Chương nói thầm: "Bởi vì kỹ thuật của anh tốt."
Thạch Lang nghẹn họng.
Quý Hàm Chương nhìn mặt anh, lại bổ xung thêm một câu: "Còn đẹp trai nữa."
"..."
Đề tài này tán gẫu tiếp không nổi nữa, Thạch Lang cũng không muốn tiếp tục. Anh sợ Quý Hàm Chương lại nói thêm hai câu, anh sẽ đi theo đường cậu ta chỉ luôn.
Chờ Quý Hàm Chương xuống xe, Thạch Lang nhịn không được gọi cậu lại.
Quý Hàm Chương cả người đều ủ rũ, không có tinh thần, dù Thạch Lang gọi cậu, cậu cũng rầu rĩ không vui, tâm tình bất mãn biểu hiện rành rành trên mặt.
Thạch Lang bất đắc dĩ than thở, đẩy cửa xe ra bước xuống, gần nửa ngày mới giơ tay lên xoa nhẹ tóc Quý Hàm Chương, dùng giọng điệu nghiêm túc nói với cậu: "Đừng tiếp tục giận dỗi với tôi nữa, công việc phải có thái độ của công việc, có gì không biết cứ hỏi tôi, chớ làm khó bản thân mình, có ý nghĩa gì chứ."
Quý Hàm Chương né tránh bàn tay anh, mím môi ngẩng đầu nhìn anh, trầm mặc một hồi lâu. Dường như xác định được điều gì, cậu nói: "Thạch Lang, em hỏi anh một lần cuối cùng, anh có muốn cùng em lên giường không?"
Thạch Lang cau mày nhìn cậu, câu từ chối trái lương tâm kẹt ở cổ họng, nói không nên lời.
Quý Hàm Chương ấm ức hít hít mũi, lắc đầu thật mạnh một cái, giận hờn mà nói: "Anh nói đúng, người muốn theo tôi lên giường ở đâu chẳng có, tôi việc gì mà phải cố chấp không phải anh thì không được.”
Cậu nói xong thì quay người đi thẳng. Thạch Lang cũng không có lý do gì để ngăn cản cậu, chỉ có thể nhìn cậu đi xa.
Đứng tại chỗ đến nửa ngày, anh nhếch miệng cười, tự nói: "Đúng vậy, cũng không phải là yêu đương gì, đâu nhất thiết phải là tôi."
Về lại nhà, Quý Hàm Chương lăn ra nằm ổ ngay luôn trên ghế sa lon. Cậu cầm di động tải liền một hơi mấy app hẹn hò dành cho gay.
Quý Hàm Chương nhìn anh chằm chằm mà không nói lời nào, anh lại nói tiếp: "Cậu muốn tìm người lên giường, bằng vẻ ngoài của cậu cũng sẽ dễ dàng tìm được khối người thôi, cần gì phải cố chấp với tôi như vậy..."
Không nghĩ tới Quý Hàm Chương nói thầm: "Bởi vì kỹ thuật của anh tốt."
Thạch Lang nghẹn họng.
Quý Hàm Chương nhìn mặt anh, lại bổ xung thêm một câu: "Còn đẹp trai nữa."
"..."
Đề tài này tán gẫu tiếp không nổi nữa, Thạch Lang cũng không muốn tiếp tục. Anh sợ Quý Hàm Chương lại nói thêm hai câu, anh sẽ đi theo đường cậu ta chỉ luôn.
Chờ Quý Hàm Chương xuống xe, Thạch Lang nhịn không được gọi cậu lại.
Quý Hàm Chương cả người đều ủ rũ, không có tinh thần, dù Thạch Lang gọi cậu, cậu cũng rầu rĩ không vui, tâm tình bất mãn biểu hiện rành rành trên mặt.
Thạch Lang bất đắc dĩ than thở, đẩy cửa xe ra bước xuống, gần nửa ngày mới giơ tay lên xoa nhẹ tóc Quý Hàm Chương, dùng giọng điệu nghiêm túc nói với cậu: "Đừng tiếp tục giận dỗi với tôi nữa, công việc phải có thái độ của công việc, có gì không biết cứ hỏi tôi, chớ làm khó bản thân mình, có ý nghĩa gì chứ."
Quý Hàm Chương né tránh bàn tay anh, mím môi ngẩng đầu nhìn anh, trầm mặc một hồi lâu. Dường như xác định được điều gì, cậu nói: "Thạch Lang, em hỏi anh một lần cuối cùng, anh có muốn cùng em lên giường không?"
Thạch Lang cau mày nhìn cậu, câu từ chối trái lương tâm kẹt ở cổ họng, nói không nên lời.
Quý Hàm Chương ấm ức hít hít mũi, lắc đầu thật mạnh một cái, giận hờn mà nói: "Anh nói đúng, người muốn theo tôi lên giường ở đâu chẳng có, tôi việc gì mà phải cố chấp không phải anh thì không được.”
Cậu nói xong thì quay người đi thẳng. Thạch Lang cũng không có lý do gì để ngăn cản cậu, chỉ có thể nhìn cậu đi xa.
Đứng tại chỗ đến nửa ngày, anh nhếch miệng cười, tự nói: "Đúng vậy, cũng không phải là yêu đương gì, đâu nhất thiết phải là tôi."
Về lại nhà, Quý Hàm Chương lăn ra nằm ổ ngay luôn trên ghế sa lon. Cậu cầm di động tải liền một hơi mấy app hẹn hò dành cho gay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.