Chương 18: 9.2
Thán Cựu Thời
17/09/2023
Thạch Lang dùng tay tuốt nhẹ côn thịt của cậu mấy cái rồi lần xuống ấn ấn vùng đáy chậu, cuối cùng lại chạm vào hậu huyệt mà cọ xát mạnh mẽ.
Thân thể Quý Hàm Chương run lên, giọng nói cũng run rẩy, dán sát vào hôn môi Thạch Lang, thở hổn hển ngâm nga, không chút ngượng ngùng nói: "Em muốn, liếm cho em. Thạch Lang, anh liếm cho em đi, rồi em cho anh đụ.”
Thạch Lang thật sự muốn tử hình cậu ngay tại chỗ.
Anh thầm mắng, hai mắt cũng đỏ lừ lên. Thạch Lang lật người Quý Hàm Chương, để cậu nằm quỳ sấp xuống, đẩy áo choàng tắm lên đến eo, hai tay nắm lấy bờ mông trắng nõn, tách ra rồi đẩy đầu lưỡi hướng về phía lối vào nhỏ đang co rút run rẩy kia. Hai tay anh vẫn không ngừng nhào nặng đôi quả đào, đầu lưỡi tiếp tục khoan vào, xoay tròn khuấy động.
Sự phấn khích chưa từng có khiến Quý Hàm Chương thẳng họng rên ư ử. Cậu lắc eo co người lại muốn bò về phía trước, nhưng cậu cũng không nói là mình không chịu được hay muốn anh dừng lại, mà chỉ hét to tên của Thạch Lang.
Thạch Lang bị tiếng rên rỉ của cậu khiến thái dương và cả côn thịt nhảy lên thình thịch. Anh nắm lấy eo đem cậu kéo về, khiến cậu muốn trốn cũng trốn không thoát, chỉ có thể chịu đựng từng đợt kích thích mà anh trao cho.
Sau cùng, Quý Hàm Chương rên rỉ đến khàn giọng, hai chân mềm nhũn đến không thể trụ được nữa thì Thạch Lang mới tha cho cậu.
Rút lưỡi ra, Thạch Lang nhìn vào hậu huyệt vừa bị anh đẩy ra một cái khe của Quý Hàm Chương, hài lòng hôn một cái lên bờ mông đã biến màu hồng nhạt rồi kéo Quý Hàm Chương dựa lưng ngồi vào trong lòng ngực anh, vừa hôn vừa dùng dầu bôi trơn mở rộng cho cậu.
Khóe mắt Quý Hàm Chương rưng rưng, cả người phát run, ngồi trong vòng tay của Thạch Lang, mềm nhũn cả người mặc cho Thạch Lang hôn. Cậu khịt mũi nói nhỏ với Thạch Lang: "Thật là đáng sợ."
Thạch Lang cười hỏi cậu đáng sợ thế nào?
Cậu thở sâu vài hơi rồi mới nói: "Giống như sắp chết vậy, quá sướng."
Thạch Lang thương tiếc hôn cậu, cũng không đành lòng nói cho cậu biết đây chỉ mới là bắt đầu thôi, súng thật đạn thật còn ở phía sau kìa.
Chỉ chừng đó kích thích mà Quý Hàm Chương đã cảm thấy đáng sợ, vậy chút nữa anh đụ vào, Quý Hàm Chương còn không phải sẽ khóc luôn sao?
Thạch Lang cảm thấy mình có hơi biến thái, đột nhiên muốn nhìn thấy dáng vẻ Quý Hàm Chương bị đụ đến mức không chịu nổi, khóc lóc van xin.
Thân thể Quý Hàm Chương run lên, giọng nói cũng run rẩy, dán sát vào hôn môi Thạch Lang, thở hổn hển ngâm nga, không chút ngượng ngùng nói: "Em muốn, liếm cho em. Thạch Lang, anh liếm cho em đi, rồi em cho anh đụ.”
Thạch Lang thật sự muốn tử hình cậu ngay tại chỗ.
Anh thầm mắng, hai mắt cũng đỏ lừ lên. Thạch Lang lật người Quý Hàm Chương, để cậu nằm quỳ sấp xuống, đẩy áo choàng tắm lên đến eo, hai tay nắm lấy bờ mông trắng nõn, tách ra rồi đẩy đầu lưỡi hướng về phía lối vào nhỏ đang co rút run rẩy kia. Hai tay anh vẫn không ngừng nhào nặng đôi quả đào, đầu lưỡi tiếp tục khoan vào, xoay tròn khuấy động.
Sự phấn khích chưa từng có khiến Quý Hàm Chương thẳng họng rên ư ử. Cậu lắc eo co người lại muốn bò về phía trước, nhưng cậu cũng không nói là mình không chịu được hay muốn anh dừng lại, mà chỉ hét to tên của Thạch Lang.
Thạch Lang bị tiếng rên rỉ của cậu khiến thái dương và cả côn thịt nhảy lên thình thịch. Anh nắm lấy eo đem cậu kéo về, khiến cậu muốn trốn cũng trốn không thoát, chỉ có thể chịu đựng từng đợt kích thích mà anh trao cho.
Sau cùng, Quý Hàm Chương rên rỉ đến khàn giọng, hai chân mềm nhũn đến không thể trụ được nữa thì Thạch Lang mới tha cho cậu.
Rút lưỡi ra, Thạch Lang nhìn vào hậu huyệt vừa bị anh đẩy ra một cái khe của Quý Hàm Chương, hài lòng hôn một cái lên bờ mông đã biến màu hồng nhạt rồi kéo Quý Hàm Chương dựa lưng ngồi vào trong lòng ngực anh, vừa hôn vừa dùng dầu bôi trơn mở rộng cho cậu.
Khóe mắt Quý Hàm Chương rưng rưng, cả người phát run, ngồi trong vòng tay của Thạch Lang, mềm nhũn cả người mặc cho Thạch Lang hôn. Cậu khịt mũi nói nhỏ với Thạch Lang: "Thật là đáng sợ."
Thạch Lang cười hỏi cậu đáng sợ thế nào?
Cậu thở sâu vài hơi rồi mới nói: "Giống như sắp chết vậy, quá sướng."
Thạch Lang thương tiếc hôn cậu, cũng không đành lòng nói cho cậu biết đây chỉ mới là bắt đầu thôi, súng thật đạn thật còn ở phía sau kìa.
Chỉ chừng đó kích thích mà Quý Hàm Chương đã cảm thấy đáng sợ, vậy chút nữa anh đụ vào, Quý Hàm Chương còn không phải sẽ khóc luôn sao?
Thạch Lang cảm thấy mình có hơi biến thái, đột nhiên muốn nhìn thấy dáng vẻ Quý Hàm Chương bị đụ đến mức không chịu nổi, khóc lóc van xin.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.