Chương 227: Saliere
Phẫn Nộ Đích Hương Tiêu
15/04/2013
“Đã bị người ta đi trước một bước rồi..”
Trước khi bình minh lên, trong một căn phòng đơn giản, có mấy người đang xem những hình ảnh mà TV đang chiếu, trong đó có một trung nhiên người Mỹ tên là Castro tiên sinh, cũng có hai gã sứ giả ở bản bộ của Bùi La Gia phái tới, trên TV đang phát lại vụ án giết người, thực chất nó là liên hoàn của những vụ tai nạn giao thông, nổ xe, máu chảy, tuyết bay, lạnh lùng và điên cuồng chỉ trong mấy phút.
“Cô gái này... nghe đồn chính là Hoa Tulip?”
Castro tiên sinh quay đầu, đương nhiên là hỏi hai gã người Nhật Bản nhưng phải một lúc hai người này mới kịp phản ứng, chần chừ mở miệng.
“Ách.. . Nguyên Lại tiên sinh đã hai lần giao thủ với nàng, thế nhưng chưa từng chính diện giao thủ bao giờ, còn về phần người khác, ách..”
Hắn có chút khó khăn, nói:
“Phàm là những ai gặp tiểu thư Hoa Tulip đều đã chết.”
“Đều đã chết..”
Castro lặp lại câu nói này, thực ra là một thành viên trong hàng ngũ cấp cao của Bùi La Gia, hắn đương nhiên biết việc này, sự kiện của Hoa Tulip ở Châu Á đã làm rung chuyển toàn bộ thế giới hắc ám, chỉ là bản thân chưa có kinh nghiệm, nên cảm giác không được tốt.
Bây giờ nhìn những hình ảnh trong TV, nhìn trang phục của cô gái, trong lòng hắn có một tư vị khác, hắn nhíu nhíu mày:
“Nếu như thực sự là cô ta, thì bên Châu Á đã để lộ tin tức thì cô ta mới tới nhanh như vậy được.”
Hai gã người Nhật Bản nhìn nhau, sau đó có chút xấu hổ nói:
“Chúng ta biết điều này..”
“Ha hả, hiện giờ không phải lúc nói chuyện này, mà chuyện chúng ta cần xem xét đó chính là tại sao người của chúng ta mới tới New York đã bị phát hiện.”
Castro cười cười, không muốn làm khó hai người kia:
“Căn cứ vào những tin tức tình báo và video giám sát thu lại được, bốn người của chúng ta không để lộ gì nhiều, hôm nay là lần đầu tiên họ tiến hành nghiên cứu địa hình, thậm chí còn chưa tiếp xúc tới khu vực của cái bệnh viện kia, cứ như vậy... tại sao vị Hoa Tulip tiểu thư kia có thể biết rõ vị trí của họ..
“Không có bất cứ dị thường nào ư?”
“Không có bất cứ dị thường nào, biểu hiện của bọn họ lần này, bình thường như bao người khác..”
Castro cầm điều khiển từ xa, nói:
“Các ngươi nhìn xem, tổng hợp các hình ảnh... ô tô đi thẳng, đợi đèn đỏ, sau đó rẽ vào một quán mua thức ăn khuya, sau đó.. , cô gái kia đi ra, hàng ngày chúng ta đều thấy hàng trăm sự kiện bình thường như thế này, chẳng nhẽ vì bọn họ liếc mắt nhìn khu nhà trong bệnh viện, Hoa Tulip đã biết ý định mà giết người?”
Trong khi mọi người còn đang nghi hoặc, hắn quay đầu nói:
“Điều này không bình thường.”
Đương nhiên không bình thường, tất cả mọi người biết những người đi chuyến này đều là nhân vật lợi hại, làm sát thủ khó khăn, nhưng phát hiện sát thủ còn khó khăn hơn. Muốn xác định sát thủ trong trăm ngàn người, không phải là chuyện có thể nói là làm được. Thế nhưng sự tình lần này quá mức kỳ hoặc, phản ứng của đối phương quá nhạy cảm, vậy...
“Sau sự kiện Tinh Mộng, đã từng có người cho rằng, cô gái này là kẻ phản bội của Bùi La Gia, sự kiện 7 tỷ long trời lở đất kia cũng là do nàng làm, đương nhiên phải có những suy luận lô-gic trước đó mới có thể kết luận. Thế nhưng kết quả điều tra lại phủ nhận giả thuyết này, không có khả năng..
“Cần tiến hành điều tra lần thứ hai.”
Trầm mặc một lúc lâu, Castro mới nhìn vào màn hình TV, nhiều lần tự hỏi bốn người kia đã để lộ ra sơ hở gì, nhưng sau đó vẫn kết luận là không có:
“Nếu như không có khả năng đó, vậy thì... cô ta phải là người hiểu rõ Bùi La Gia, không chỉ hiểu rõ bản bộ Nhật Bản mà trong bốn người bọn họ, cô ta cũng phải biết một số chuyện nội tình, đương nhiên khả năng này quá đáng sợ, khó có thể tin..
Điều này cũng phải, các phân bộ của Bùi La Gia cũng đã có thời gian phân liệt, cho dù quan hệ ngoại giao của phân bộ nước Mỹ và bản bộ Nhật Bản không được tốt, thì những chuyện nội tình luôn được giữ bí mật.
Bùi La Gia tuy rằng tài lực rất nhiều, thế nhưng tài khoản ở Ngân hàng Thụy Sỹ thì cũng chỉ có những nhân vật như Ngự Thủ Hỉ ở Nhật Bản, Castro ở nước Mỹ mới có thể biết được, cho dù cô ta là kẻ phản bội, thì cũng không có khả năng biết được nhiều điều như vậy.
Nếu quả thực có liên quan tới nội bộ của tầng lớp cấp cao, đây đúng là một chuyện đả kích mang tính khủng khiếp, trong phòng lúc này không ai dám nói. Castro trầm ngâm một trận, mới cười lắc đầu:
“Quên đi, việc này ta sẽ nói chuyện với Ngự Thủ tiên sinh, còn bây giờ, chúng ta muốn động thủ thì vị Hoa Tulip tiểu thư kia chắc chắn sẽ nhúng tay.”
“Như vậy..”
“Đây là sự khiêu khích và miệt thị nghiêm trọng nhất với chúng ta.”
Castro gật đầu, nói:
“Xin đừng quá lo lắng, nếu như đã hứa, chúng ta nhất định sẽ giao Trương tiểu thư cho các ngươi, chuyện tiếp theo chúng ta sẽ dùng lực lượng cao cấp nhất... Chúng ta cũng muốn cho người Trung Quốc biết, nơi này là New York, không phải Giang Hải của Trung Quốc..”
********************************************
Sáng sớm.
Tuyết vẫn rơi không ngừng, nhựng mức độ thì nhỏ hơn tối hôm qua rất nhiều, đi ra ngoài cửa, thấy New York bị trận bão tuyết này bao phủ một tầng mỏng.
Tuyết ở New York nhìn đi nhìn lại vẫn có mùi vị thế tục, trắng không được thuần túy, trong trang viên của gia tộc Mafia Saliere, một chiếc xe dọn tuyết từ từ lăn bánh, dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ số tuyết mới phủ, cũng bởi vì tuyết này chưa thể đắp người tuyết được, khiến cho cô bé rất là thất vọng.
“Rơi nữa đi, nữa đi, rơi tiếp vài ngày nữa mới đẹp.”
Đưa tay ra, hít một hơi lạnh, Heidy quay đầu, nói:
“Gia Minh, anh còn ở lại lâu không?”
“Chắc là lâu.”
“Thật tốt quá.”
Lúc này sắc trời đã hoàn toàn sáng rõ, hai người ăn bữa sáng, sau đó Heidy dẫn Gia Minh tản bộ trong trang viên. Marilyn ở trong nhà chuẩn bị đồ đạc, hôm nay nàng cùng với Gia Minh, Heidy đi shoping.
Ở một căn nhà phía xa xa, trên hoa viên có thể nhìn thấy mấy trăm người có cả trai lẫn gái, lực lượng Mafia đảm nhiệm cảnh giới cũng lên tới cả trăm người, những người thân tín mới có khả năng bước vào trong trang viên này.
Lễ Nô-en sắp tới, những người này không thể thiếu những đêm cuồng hoan được, từ tối cho tới sáng, họ đi khắp các địa phương, tới sáng thì người nào người nấy quần áo xốc xếch, kể cả nữ nhân cũng mang hơi rượu, người da đen có, người da trắng cũng có, họ mỉm cười mập mờ chào nhau.
Mafia lấy gia tộc làm chế định, để quản lý cho tốt, những người được mời tới đây ai cũng có liên quan một chút tới “nghiệp vụ” của họ.
Trong này bao gồm cả những tên rác rưởi, kỹ nữ, buôn lậu thuốc phiện, sòng bạc, thậm chí có cả những cảnh sát, chính khách, đương nhiên, các đại nhân vật thì không ai tham dự vào những cuộc tụ hội như thế này, ở đây phần lớn là những nhân vật khéo nịnh nọt, giỏi về giao tiếp, hoặc là bạn lên giường trung, cao cấp.
Mặc dù Marilyn nói, Gia Minh có thể đi bất cứ chỗ nào, nhưng thực ra, có một số chỗ không thể tới được, một số người như Marilyn, Joseph thì đương nhiên có quyền đi khắp nơi. Nhưng đối với Marilyn, nếu như không có chuyện gì quá quan trọng, nàng cũng không thèm tới những nơi như thế.
Ở đây có những thành viên chủ yếu của gia tộc Saliere, chẳng hạn như bố già Victor Saliere, năm nay sáu mươi ba tuổi có ba con trai một con gái. Marilyn đứng thứ3, phía dưới có một em trai.
Nhưng đáng tiếc nhất là, người con gái duy nhất lại có thiên phú hoạt động Mafia trời cho, còn ba con trai từ nhỏ đã ngỗ ngược, kiêu ngạo ương ngạnh, cho tới bây giờ không biết thu liễm là gì, các bữa tiệc tối như Carnival thường là kiệt tác của bọn họ.
Con gái Marilyn nhu thuận từ nhỏ, nhưng lại nhu thuận quá mức, trong lúc học đại học đã sinh con cho một nam nhân Trung Quốc, cuộc đời bị hủy diệt.
Sau đó lại xảy ra sự kiện năm 95, tuy rằng bắt đầu hạn chế việc tự bế mình, bộc lộ tài năng giao tiếp không tệ lắm, nhưng mà không muốn tham gia vào những việc hắc ám trong gia tộc.
Hiện nay Gia tộc Saliere đã quyết định bồi dưỡng Joseph, một võ sĩ xuất thân từ trong Hắc thị Quyền đàn (đấu trường của hắc đạo), hiện giờ đang phụ trách đại bộ phân công việc của Gia tộc Saliere, lão Victor vẫn mong con gái mình có thể gả cho hắn từ đó về sau sẽ yên tâm giao toàn bộ sản nghiệp cho hắn.
Nhưng mà sau khi Đường Kính Nghiêu chết, Marilyn không có tâm tình tiếp nhận người đàn ông khác, đáng nói là, trong cuộc hành trình tới thành phố Giang Hải, tất cả các dấu hiệu đã cho thấy Marilyn đã có người bầu bạn, bây giờ nhìn lại, ngoại trừ dùng sức mạnh, thì không có khả năng nào xúc tiến hôn nhân cho nàng.
Đương nhiên Joseph không thể nào quản lý mọi chuyện được, Gia tộc Saliere cũng sẽ bồi dưỡng người kế nghiệp, đó chính là một anh họ của Marilyn, có biệt hiệu là “Vương tử” Charles.
Richardson cũng có một số người ủng hộ tương đối trong gia tộc Saliere, nhưng cũng không phải chỉ là loại dựa vào bối cảnh, hắn có quan hệ với nhiều nhân vật trong tầng lớp cao cấp, ba anh em của Marilyn cũng chỉ đứng ở một bên hắn mà thôi.
…
Về chuyện của Mafia thì Gia Minh biết không nhiều lắm, ngoại trừ đại gia tộc Gambino biết một chút tin tức, những chuyện còn lại từ khi hắn quen Marilyn mới bắt đầu điều tra, đương nhiên, hiện nay tình hình của hai nhà cực kỳ khẩn trương, bên yếu lại là Saliere, các loại đấu đá trong gia tộc cũng không ngừng nảy sinh.
Đi theo Heidy thăm trang viên, thấy thỉnh thoảng có một số người chào hỏi Heidy, thuận tiện tò mò hỏi thân phận của Gia Minh, mỗi khi có người đùa giỡn nói là có phải bạn trai của nàng không, Heidy liền cười gật đầu, Gia Minh thì thẹn thùng.
Trên thực tế, hắn không vì những chuyện như thế này mà quẫn bách, hắn thấy quan hệ của Heidy và những người này không quá thân mật, liền âm thầm ghi tạc trong lòng, thỉnh thoảng giả vờ vô ý hỏi Heidy nói mấy câu, hiểu rõ thêm thế cục nội bộ của gia tộc Saliere.
Thời gian hẹn Marilyn là 8h30 sáng, đi theo Heidy tới bờ biển, nghe nàng líu ríu nói chuyện, sau đó thì trở về, Gia Minh thấy một chiếc Limousine dài đi vào cổng. Victor cùng với mấy vị lão nhân xuất hiện, đón một trung niên nam tử diện mạo tầm thường đi vào trong nhà chính.
Trong khi Gia Minh còn đang suy đoán thân phận của người trung niên kia, thì đột nhiên có người chắn trước mặt hắn nói:
“Cố Gia Minh phải không? Joseph tiên sinh muốn mời ngươi qua đó một chuyến.”
“Chúng ta không rảnh, ngươi tránh ra!”
Với sự thông tuệ của Heidy, thì nàng cũng biết quan hệ của Joseph và Gia Minh không tốt, nàng cũng biết nội tình. Joseph thích mẹ của mình, nhưng mẹ mình lại lên giường với Gia Minh, tuy rằng chưa khẳng định được. Dù cho chú Joseph không biết nội tình, thì hai người cũng có những mâu thuẫn không thể điều hòa. Gian tình của Gia Minh và mẹ mình, Heidy đã coi đó là “chuyện nhà”, chỉ có thể giải quyết nội bộ, nhất trí chống lại chú Joseph muốn làm khó dễ Gia Minh, vậy mới là một lòng đối ngoại.
Mắt thấy người đàn ông kia tỏ ra khó khăn, không tránh ra, Gia Minh cười cười:
“Ta đi.”
Nhìn theo phương hướng của người nọ chỉ, ở dưới một mái hiên của một căn biệt thự cách đó không xa, Joseph đang ngồi uống trà, thiện ý gật đầu, theo như Marilyn nói, đây là chỗ ở của Joseph.
Đây là một biệt thự được thiết kế rất cổ quái, mái hiên rất lớn, cây leo bò ở bên trên đã khô, mái hiên được làm bằng gỗ, cây cột sơn màu đỏ. Hôm qua Gia Minh nhìn thấy nó đã cảm thấy có chút buồn cười, sau đó Gia Minh giới thiệu vài câu, hắn mới biết Joseph không thường ở chỗ này, vì muốn theo đuổi Marilyn, nên mới cố ý thay đổi biệt thự này theo hướng phong cách Trung Quốc.
Nhưng mà người cải tạo có lẽ cũng không phải là người dụng tâm, cho nên nó chẳng mang dáng dấp gì cả, nhưng mà cũng khó trách hắn để Gia tộc Saliere tận tâm tận lực bồi dưỡng, thì tán gái là một trong những mục tiêu cao nhất.
Đối với người này Gia Minh có chút hảo cảm, dù sao hắn thích Marilyn là thật, giả như Marilyn thích hắn hai người kết hợp cũng coi như một việc thuận lý thành chương, nhưng quan trọng nhất là tâm tư của Marilyn, nếu nàng lựa chọn cuộc sống như hiện nay thì Gia Minh cũng vui vẻ tiếp nhận một người bạn tình trưởng thành khiêu gợi.
Gia Minh không ngại, nhưng tâm tình của Heidy lại có chút tức giận. Khi bước lên sàn nhà bằng gỗ, trên tường có treo rất nhiều khung ảnh nhỏ, trong đó Gia Minh có biết mấy người, phần lớn là ảnh của những người nổi danh trong lịch sử Mafia, có thể được coi là biểu tượng của xã hội đen hiện đại như: Don Vito Corleone (1) - là “bố già” cường đại nhất của xã hội đen trong những năm 20, 30 của thế kỷ 19, ông trùm MBA Mafia Al - Capone (2), Charlie Luciano (3) được xưng là cha đẻ của tội phạm có tổ chức, trong đó nổi danh nhất là một người có tên là Joseph, Joseph Charles Bonanno (4), là một trong những thành viên của Mafia Ý lưu vong tới Mỹ sau chiến tranh thế giới thứ II, sau đó thống lĩnh toàn bộ chi bộ Mafia nước Mỹ. Gia Minh còn nhớ hắn có một nick name rất hay, là Joe Bananas.
“Mời ngồi, uống cà phê không?”
Cười giơ giơ tay, Joseph đứng lên. Gia Minh có thể thấy trong mắt của hắn ân mang tơ máu, chắc là có chuyện nên cả đêm qua hắn không ngủ, đương nhiên, lấy khí độ của người này, chắc không chỉ vì chuyện của mẹ con Marilyn...
“Khi ở Trung Quốc chúng ta đã gặp mặt, a.. đừng giận. Heidy, sẽ không làm mất thời gian của Gia Minh đâu, chỉ có một một ít chuyện mà thôi.
Chú ý tới tâm tình Heidy, Joseph vừ cười vừa nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.