Chương 4: Thay đổi diện mạo
Xíu Mại Trứng Muối
08/10/2023
Hữu Thịnh chẳng biết vì sao hôm nay Minh Tuệ lại chuẩn bị bữa trưa cho anh ta. Vốn muốn hỏi nhưng lại nghe thấy cô lên tiếng:
“Dạo này có phải anh lại bỏ bữa không? Hoặc ăn đồ ăn kém chất lượng bên ngoài. Mặt anh nổi mụn này, lại xuống sắc. Em nhìn xót quá trời.”
Minh Tuệ thể hiện ra rõ bộ mặt đau lòng không thôi, không những vậy còn chỉ rõ những nét xấu xí của Hữu Thịnh. Chỉ vì muốn từng bước ép anh ta phải chấp thuận theo điều mình nói.
“Là em chăm sóc anh chưa đủ. Từ giờ em sẽ làm bữa trưa cho anh đem đi nhé.”
Hữu Thịnh nhìn vào gương, thấy bản thân đúng thật không bằng lúc trước. Thêm vào đó, dạo gần đây anh ta hay dẫn Quỳnh Nga ra các quán ăn sang trọng nên tiền cũng vơi bớt không ít. Vì thế đồng ý với ý kiến của cô, anh ta bảo:
“Ừ vậy cứ như thế đi.”
Tiễn Hữu Thịnh ra ngoài, Minh Tuệ hạ nụ cười trên môi xuống. Gương mặt cô chỉ còn mỗi vẻ chán ghét và kinh tởm. Cái ôm và những lời ngon ngọt vừa rồi thật khiến cô nổi da gà. Lúc này, cô lại cầm điện thoại lên và đăng tấm hình hộp cơm trưa kèm dòng trạng thái:
[Chăm sóc chồng yêu là nghĩa vụ của vợ. Mong chồng không ăn uống bậy bạ bên ngoài rồi ảnh hưởng sức khoẻ.]
Vừa thể hiện tình yêu, vừa đá xéo người khác! Cô nhếch miệng khinh khỉnh.
Cởi tạp dề ra khỏi người, Minh Tuệ cầm lấy bóp tiền mà đi ra ngoài. Nếu Quỳnh Nga muốn chơi, cô tất nhiên sẽ chơi với cô ta tới cùng. Luận về ngoại hình, cô không chắc ai sẽ hơn ai. Suốt mấy năm đi học, cô luôn nằm trong danh sách hoa khôi và chưa từng lọt qua hạng ba. Chỉ là khi đã đi làm và có gia đình, cô không còn để tâm đến vẻ ngoài của mình nữa.
Minh Tuệ đến tiệm làm tóc quen thuộc. Anh thợ vừa thấy cô thì cất cao giọng:
“Ôi trời ơi, mỹ nữ của lòng tôi. Tôi tưởng em bo xì bo tôi rồi chứ.”
Cô bật cười, ôm lấy người duy nhất khiến cô tin tưởng khi muốn tạo kiểu tóc. Ngồi xuống ghế, cô lên tiếng: “Tại em bận quá.”
“Bận lo cho chồng chứ gì. Hôm nào tôi chả thấy em đăng cơm chó lên mạng. Mà cô bé ơi, sao đầu tóc xơ xác vậy hả?” Anh thợ cầm tóc cô, nhẹ nhàng bứt cũng khiến nó đứt ra làm đôi: “Còn đâu là mái tóc mềm mượt mà tôi từng ao ước. Có gia đình thì cũng phải lo cho bản thân chứ em.”
Minh Tuệ thở dài. Đúng thật cô đã bỏ mặc bản thân quá lâu.
“Bởi vậy hôm nay em đến để nhờ anh tút tát lại em đây. Anh có thể giúp em không?”
Anh thợ ngắm nghía một lát rồi nháy mắt: “Không có gì có thể làm khó anh được cả em gái. Em muốn làm kiểu tóc nào?”
Cô thẳng thừng bày tỏ: “Trước mắt anh phục hồi lại cho em nhé, sẵn cho em loại dầu gội chăm sóc tóc tốt một chút. Em muốn làm cho nó trông bồng bềnh, hơi xoăn nhẹ phía đuôi và đặc biệt phải trông thật nữ tính yếu đuối.”
“Không thành vấn đề.”
Minh Tuệ mỉm cười, bắt đầu ngồi yên chờ đợi. Quả thật thông qua tay nghề của anh thợ, cô lột xác trở lại. Nhìn chính mình trong gương, cô vô thức liên tưởng tới bóng dáng của bản thân cách đây mấy năm về trước. Chính là con người vẫn đặt hết niềm tin vào hôn nhân với Hữu Thịnh.
Anh ta từng bảo rằng anh ta thích mái tóc dài tự nhiên bồng bềnh và óng ánh của cô. Sự dịu dàng và nữ tính giữa bao người đã khiến anh ta bị chinh phục. Tuy nhiên để có được diện mạo này thì không một cô gái nào mà không bỏ công sức, thời gian và tiền bạc ra cả. Họ mất đi dáng vẻ xinh đẹp chỉ vì họ đã tìm thấy thứ quan trọng hơn để họ chuyên tâm. Những người chồng hiểu được thì sẽ yêu thương và tìm cách cho vợ mình mãi xinh đẹp. Bất hạnh rằng cô không được như thế.
Tuy nhiên lần này Minh Tuệ thay đổi không phải để giành giật lại trái tim của kẻ bạc tình bạc nghĩa Hữu Thịnh mà là từng bước thực hiện kế hoạch trả thù của mình. Cô mở điện thoại, bây giờ đã quá giờ trưa. Đúng thật không ngoài dự đoán, trên trang cá nhân của Quỳnh Nga xuất hiện một bài đăng mới.
[Bữa cơm ngon lành cùng đồng nghiệp đẹp trai. Nay tôi ăn không vào nên anh ấy đã tốt bụng chia sẻ đồ ăn với tôi. Thật tuyệt!]
Trong bức hình, hộp cơm của cô ta là bố cục chính, nhưng ở một góc lại chính là hộp cơm cực kỳ quen thuộc với Minh Tuệ. Chưa kể đến, những đồ ăn mà cô chuẩn bị cho Hữu Thịnh đang nằm yên vị bên cô ta. Tất nhiên để tránh bị dòm ngó, lấp ló ở vài góc đều thấy được hộp cơm của người khác. Cô ta khoe khoang nhưng lại sợ bị nói là vượt quá giới hạn cho phép. Đúng thật là một đối thủ thông minh! Nên kiếp trước cô mới chết trong tay của cô ta.
Minh Tuệ lưu lại bài đăng của Quỳnh Nga, sau đó bình thản cất điện thoại. Hôm nay cô vẫn còn không ít việc phải thực hiện. Sau khi làm tóc, cô tới thẳng trung tâm thương mại, không chần chừ gì mua mỹ phẩm dưỡng da cao cấp và quần áo mới. Đa phần chỉ toàn theo phong cách nữ tính với tông màu sáng, cũng là thứ Hữu Thịnh rất thích.
Xong xuôi tất cả, Minh Tuệ trở về nhà và bắt đầu dọn dẹp rồi chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn. Cô canh chuẩn xác thời gian tan làm của Hữu Thịnh, sau đó nhanh chóng gọi video cho anh ta.
“Dạo này có phải anh lại bỏ bữa không? Hoặc ăn đồ ăn kém chất lượng bên ngoài. Mặt anh nổi mụn này, lại xuống sắc. Em nhìn xót quá trời.”
Minh Tuệ thể hiện ra rõ bộ mặt đau lòng không thôi, không những vậy còn chỉ rõ những nét xấu xí của Hữu Thịnh. Chỉ vì muốn từng bước ép anh ta phải chấp thuận theo điều mình nói.
“Là em chăm sóc anh chưa đủ. Từ giờ em sẽ làm bữa trưa cho anh đem đi nhé.”
Hữu Thịnh nhìn vào gương, thấy bản thân đúng thật không bằng lúc trước. Thêm vào đó, dạo gần đây anh ta hay dẫn Quỳnh Nga ra các quán ăn sang trọng nên tiền cũng vơi bớt không ít. Vì thế đồng ý với ý kiến của cô, anh ta bảo:
“Ừ vậy cứ như thế đi.”
Tiễn Hữu Thịnh ra ngoài, Minh Tuệ hạ nụ cười trên môi xuống. Gương mặt cô chỉ còn mỗi vẻ chán ghét và kinh tởm. Cái ôm và những lời ngon ngọt vừa rồi thật khiến cô nổi da gà. Lúc này, cô lại cầm điện thoại lên và đăng tấm hình hộp cơm trưa kèm dòng trạng thái:
[Chăm sóc chồng yêu là nghĩa vụ của vợ. Mong chồng không ăn uống bậy bạ bên ngoài rồi ảnh hưởng sức khoẻ.]
Vừa thể hiện tình yêu, vừa đá xéo người khác! Cô nhếch miệng khinh khỉnh.
Cởi tạp dề ra khỏi người, Minh Tuệ cầm lấy bóp tiền mà đi ra ngoài. Nếu Quỳnh Nga muốn chơi, cô tất nhiên sẽ chơi với cô ta tới cùng. Luận về ngoại hình, cô không chắc ai sẽ hơn ai. Suốt mấy năm đi học, cô luôn nằm trong danh sách hoa khôi và chưa từng lọt qua hạng ba. Chỉ là khi đã đi làm và có gia đình, cô không còn để tâm đến vẻ ngoài của mình nữa.
Minh Tuệ đến tiệm làm tóc quen thuộc. Anh thợ vừa thấy cô thì cất cao giọng:
“Ôi trời ơi, mỹ nữ của lòng tôi. Tôi tưởng em bo xì bo tôi rồi chứ.”
Cô bật cười, ôm lấy người duy nhất khiến cô tin tưởng khi muốn tạo kiểu tóc. Ngồi xuống ghế, cô lên tiếng: “Tại em bận quá.”
“Bận lo cho chồng chứ gì. Hôm nào tôi chả thấy em đăng cơm chó lên mạng. Mà cô bé ơi, sao đầu tóc xơ xác vậy hả?” Anh thợ cầm tóc cô, nhẹ nhàng bứt cũng khiến nó đứt ra làm đôi: “Còn đâu là mái tóc mềm mượt mà tôi từng ao ước. Có gia đình thì cũng phải lo cho bản thân chứ em.”
Minh Tuệ thở dài. Đúng thật cô đã bỏ mặc bản thân quá lâu.
“Bởi vậy hôm nay em đến để nhờ anh tút tát lại em đây. Anh có thể giúp em không?”
Anh thợ ngắm nghía một lát rồi nháy mắt: “Không có gì có thể làm khó anh được cả em gái. Em muốn làm kiểu tóc nào?”
Cô thẳng thừng bày tỏ: “Trước mắt anh phục hồi lại cho em nhé, sẵn cho em loại dầu gội chăm sóc tóc tốt một chút. Em muốn làm cho nó trông bồng bềnh, hơi xoăn nhẹ phía đuôi và đặc biệt phải trông thật nữ tính yếu đuối.”
“Không thành vấn đề.”
Minh Tuệ mỉm cười, bắt đầu ngồi yên chờ đợi. Quả thật thông qua tay nghề của anh thợ, cô lột xác trở lại. Nhìn chính mình trong gương, cô vô thức liên tưởng tới bóng dáng của bản thân cách đây mấy năm về trước. Chính là con người vẫn đặt hết niềm tin vào hôn nhân với Hữu Thịnh.
Anh ta từng bảo rằng anh ta thích mái tóc dài tự nhiên bồng bềnh và óng ánh của cô. Sự dịu dàng và nữ tính giữa bao người đã khiến anh ta bị chinh phục. Tuy nhiên để có được diện mạo này thì không một cô gái nào mà không bỏ công sức, thời gian và tiền bạc ra cả. Họ mất đi dáng vẻ xinh đẹp chỉ vì họ đã tìm thấy thứ quan trọng hơn để họ chuyên tâm. Những người chồng hiểu được thì sẽ yêu thương và tìm cách cho vợ mình mãi xinh đẹp. Bất hạnh rằng cô không được như thế.
Tuy nhiên lần này Minh Tuệ thay đổi không phải để giành giật lại trái tim của kẻ bạc tình bạc nghĩa Hữu Thịnh mà là từng bước thực hiện kế hoạch trả thù của mình. Cô mở điện thoại, bây giờ đã quá giờ trưa. Đúng thật không ngoài dự đoán, trên trang cá nhân của Quỳnh Nga xuất hiện một bài đăng mới.
[Bữa cơm ngon lành cùng đồng nghiệp đẹp trai. Nay tôi ăn không vào nên anh ấy đã tốt bụng chia sẻ đồ ăn với tôi. Thật tuyệt!]
Trong bức hình, hộp cơm của cô ta là bố cục chính, nhưng ở một góc lại chính là hộp cơm cực kỳ quen thuộc với Minh Tuệ. Chưa kể đến, những đồ ăn mà cô chuẩn bị cho Hữu Thịnh đang nằm yên vị bên cô ta. Tất nhiên để tránh bị dòm ngó, lấp ló ở vài góc đều thấy được hộp cơm của người khác. Cô ta khoe khoang nhưng lại sợ bị nói là vượt quá giới hạn cho phép. Đúng thật là một đối thủ thông minh! Nên kiếp trước cô mới chết trong tay của cô ta.
Minh Tuệ lưu lại bài đăng của Quỳnh Nga, sau đó bình thản cất điện thoại. Hôm nay cô vẫn còn không ít việc phải thực hiện. Sau khi làm tóc, cô tới thẳng trung tâm thương mại, không chần chừ gì mua mỹ phẩm dưỡng da cao cấp và quần áo mới. Đa phần chỉ toàn theo phong cách nữ tính với tông màu sáng, cũng là thứ Hữu Thịnh rất thích.
Xong xuôi tất cả, Minh Tuệ trở về nhà và bắt đầu dọn dẹp rồi chuẩn bị một bàn ăn thịnh soạn. Cô canh chuẩn xác thời gian tan làm của Hữu Thịnh, sau đó nhanh chóng gọi video cho anh ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.