Ân Sư Thừa Hoan

Chương 1

Miên Hoa Đoàn Tử

20/12/2020

Sau khi tan học, di động trong túi Tần Duyệt rung một chút, có tin nhắn đến, Tần Duyệt không để ý, tiếp tục giải đề trắc nghiệm lần trước cho học sinh, nói xong đề, Tần Duyệt chiếm dụng vài phần thời gian ra chơi, mắt thấy bọn học sinh phía dưới đều đã một bộ không có tinh thần nghe giảng bài, Tần Duyệt dứt khoát không miễn cưỡng, tuyên bố tan học liền thu thập đồ vật trở lại văn phòng.

Ngồi trước bàn làm việc, lúc này Tần Duyệt mới nhớ lấy di động ra xem tin nhắn vừa rồi, y mở màn hình, phát hiện quả nhiên là gia hỏa kia gửi tới, Tần Duyệt bấm mở, một hình ảnh chói mắt lập tức hiện ra, làm y tức khắc xấu hổ buồn bực đỏ mặt lên, khoá nhanh màn hình, lại quay đầu nhìn, phát hiện xung quanh không có ánh mắt khả nghi mới nhẹ nhàng thở ra.

Chuyện trong nháy mắt như thế, trán Tần Duyệt toát ra một tầng mồ hôi mỏng.

Là Tôn Xán Tình gửi tới, ảnh chụp nam nhân mắt bị che lại, mặc sơ mi trắng nhăn nhúm, vạt áo mở, lộ ra một mảng lớn da thịt trắng nõn tinh tế, hai chân nam nhân không biết xấu hổ mở ra, hạ thân đỏ bừng sưng to, cao cao nhếch lên, từ lỗ nhỏ chảy ra dịch nhầy trong suốt làm ướt hành thân hơn phân nửa, huyệt động phía sau ngậm một cây dương v*t giả thô to. Tay nam nhân nhéo hai đầu v* đùa bỡn chính mình, đầy mặt đỏ bừng, biểu tình phóng đãng, khẽ nhếch môi phát ra rên rỉ mê người, bộ dáng tao lãng đến cực điểm.

Ảnh chụp người nam nhân này, chính là Tần Duyệt.

Tần Duyệt uống đầy ly nước, lại hít sâu vài hơi, lúc này mới từ trận kinh hách vừa rồi cùng xấu hổ và giận dữ bình tĩnh lại. Y siết chặt tay, trong lòng oán hận nói: Gia hỏa kia hiện tại càng ngày càng làm càn!

Chuông học vang lên, Tần Duyệt hai tiết sau cũng không có khoá (dạy), y còn hai bài thi chưa phê chữa, vừa vặn muốn trước tan tầm sửa xong bài thi. Các lão sư khác đi dạy, văn phòng rất nhanh chỉ còn lại Tần Duyệt.

Tần Duyệt vùi đầu nghiêm túc sửa bài, không chú ý có người nhẹ bước chân từ ngoài cửa đi vào, Tôn Xán Tình lặng lẽ đến sau lưng Tần Duyệt, bất ngờ ôm lấy y từ phía sau, cằm đặt trên vai y, Tần Duyệt khiếp sợ, cảm nhận hơi thở người kia mới thả lỏng, y đẩy Tôn Xán Tình ra, nói:

"Đừng xằng bậy, đây là ở văn phòng!"

Tôn Xán Tình cười tủm tỉm nhìn y:

"Không quan hệ, dù sao hiện tại cũng không có người."

Tần Duyệt đối với thái độ không sao cả của hắn có chút tức giận.

"Một lát sẽ có người trở lại, nếu như bị thấy được làm sao cùng mọi người giải thích?"

"Còn có thể giải thích thế nào, ăn ngay nói thật thôi."



Tôn Xán Tình vẫn là bộ dáng không quan tâm, lại ôm tiếp.

"Đúng rồi, lão sư đã nhìn ảnh chụp tôi gửi đến chưa?"

Tần Duyệt nhớ tới tấm ảnh vừa rồi kia, mặt lập tức đỏ:

"Sau này đừng gửi những hình ảnh lung tung cho tôi."

"Như thế nào là hình ảnh lung tung?"

Tôn Xán Tình bất mãn ôm bả vai Tần Duyệt, "Lão sư dáng vẻ kia thật đẹp a, nếu chỉ có một mình tôi nhìn thì quá đáng tiếc, nên làm em cũng nhìn xem ngày thường em là như thế nào làm tôi mê mệt."

Tôn Xán Tình vừa nói vừa nói lấy di động mình ra, mở ảnh kia ra đưa tới trước mắtT ần Duyệt, dán lỗ tai y:

"Lão sư, hảo hảo xem xem, bộ dáng em tối qua thật lãng hoá (dâm đãng~)."

Tần Duyệt nhìn ảnh chụp bộ dáng chính mình dâm thái chồng chất, nhớ lại tối qua y cùng Tôn Xán Tình hoạt động, mỗi một chi tiết như hiện lên trước mắt, xấu hổ đến gương mặt đỏ lên, hô hấp cũng bất tri bất giác tăng lên, Tôn Xán Tình phát hiện phản ứng của y, cười cắn lỗ tai y, một bàn tay cách áo sơ mi vuốt ve đầu v* Tần Duyệt, nhẹ giọng nói:

"Lão sư không phải là lại muốn? Bằng không liền ở đây tới một lần?"

Tần Duyệt bị Tôn Xán Tình mang đến từng đợt tê dại, nghe được lời này mới bừng tỉnh, y còn trong văn phòng, vội vàng đứng dậy, tránh Tôn Xán Tình.

"Nói cậu đừng xằng bậy, hiện tại cậu cũng là lão sư, có thể hay không có bộ dáng làm lão sư người khác?"

Tôn Xán Tình cười hỏi: "Làm lão sư kẻ khác là bộ dáng gì, như vậy sao?"

Nói xong giơ ảnh lên trước mắt Tần Duyệt.



Tần Duyệt đẩy tay hắn ra, "Cậu nếu còn như vậy thì ra ngoài đi, sau này cũng đừng tới văn phòng tôi."

Tôn Xán Tình vẻ mặt bị thương nói:

"Trước kia lão sư ôn nhu như vậy, như thế nào hiện tại ngược lại càng ngày càng hung(dữ~)? Tôi tới nơi này ly nước cũng chưa uống, em liền đuổi tôi đi."

Tần Duyệt không thể chần chừ cầm lấy ly mình nước đưa cho hắn.

"Uống xong thì đi đi."

Tôn Xán Tình tiếp nhận uống, trước khi ra ngoài lại tình sắc xoa nhẹ mông Tần Duyệt một phen, còn cố ý dùng ngón tay vói vào kẽ mông cách quần đâm vào hậu huyệt y một chút, làm cả người Tần Duyệt run lên, chút nữa đã kêu ra tiếng.

Tôn Xán Tình lúc này mới cảm thấy mỹ mãn, đi tới cửa quay đầu lại nói: "Lão sư, tôi đi trước, trưa tan tầm gặp."

Tần Duyệt ngồi trở lại ghế, sau lưng lưu lại cảm giác ngón tay Tôn Xán Tình, làm y nhịn không được dùng mông dán ghế dựa cọ cọ, lỗ nhỏ cũng một trận co rút lại, Tần Duyệt không thể không thừa nhận, thân thể y đã bị Tôn Xán Tình lăn lộn đến càng ngày càng dâm đãng.

Lúc này Nghê lão sư cùng văn phòng đi đến, vừa vào cửa liền nói với Tần Duyệt: "Tôi thấy Tôn lão sư mới vừa ra ngoài, hắn lại tới tìm cậu sao, quan hệ hai người cũng thật tốt."

Tần Duyệt thầm nghĩ thật nguy hiểm, nếu Tôn Xán Tình đi muộn một chút, nói không chừng đã bị người khác phát hiện dị trạng, y mặt không đổi sắc gật gật đầu.

"Hắn trước kia là học sinh của tôi."

Nghê lão sư nghe xong cảm thán: "Hiện tại người trẻ tuổi tôn sư trọng đạo không nhiều lắm, nếu là học sinh tương lai cũng có thể kính trọng tôi như thế thì tốt rồi."

Tần Duyệt ôn hòa cười: "Nhất định sẽ."

- -------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ân Sư Thừa Hoan

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook