An Tiểu Thư, Đại Thiếu Gia Thích Em!!!
Chương 3: Vương Anh Vũ
Ana
17/08/2015
- Xin lỗi An An mau lên!!!__ Một giọng nam ấm áp vang lên. Hàn Lâm Tuyết lấy tay ôm một bên má bị tát , mặt đỏ bừng răng nghiến *ken két* vì tức giận ngước mặt lên nhìn người dám ra tay tát mình. Lúc này mọi ánh mặt đều đổ dồn vào nam sinh đó ( Kể cả Hàn Lâm Tuyết ) mắt chữ O miệng chữ A , lý do vì nam sinh này quá đẹp trai. Da trắng , tóc nâu , dáng người cao ráo và đặc biệt là đôi mắt màu hổ phách rất đẹp. Mọi người đờ đẫn nhìn anh nhất là phái nữ vì anh quá đẹp trai. Riêng An An thì không vì trong thâm tâm cô hiểu quá rõ người này , hiểu đến nổi nghe giọng thôi cũng biết là ai. (( Chị này ghê thật )).
- Tôi không muốn nhắc lại lần nữa đâu Lâm Tiểu Thư__ Anh một lần nữa nói tiếp.
Lúc này nhìn Lâm Tuyết rất thảm , mặt đau vì bị tát phần khác là nhục. Thiên Kim đứng kế bên không khóc nữa mắt nhìn chằm chằm vào anh đẹp trai miệng bắt đầu nói với ngữ điệu nghe chảy nước:
- An An , chuyện này là do tớ gây ra cho nên tớ sẽ xin lỗi cậu được không~~
Miệng thì nói nhìn mắt vẫn nhìn chằm chằm vào người đối diện. An An thấy thế nói :
- Được , giờ cậu hãy đứng trước mặt tôi *khoanh tay* cúi đầu xuống và nói *xin lỗi An Tiểu Thư* đi
Nghe xong câu này thì ánh mắt hầu như chuyển hết về phía An An , riêng Tuyết , Kim và Ngọc thì trợn trọn mắt nhìn cô tức không nói nên lời. Còn anh chàng đẹp trai kia thì khi nghe xong câu này , anh nhìn An An thấy mặt cô có vẻ đã thỏa mãn rồi thì khóe môi khẽ nhếch lên. Cơn giận của ba tiểu thư trước mặt An An như đã đạt tới cực hạn , do không muốn gây thêm phiền phức nên Ánh Ngọc cố nén giận nói với hai người bạn :
- Tiểu Kim , Tiểu Tuyết kệ họ . Chúng ta đi thôi.__ Rồi kéo tay 2 người bạn ra khỏi lớp.
Về phần anh đẹp trai bây giờ thì , do thấy mọi người nhìn mình nhiều quá nên bèn nói:
- Xin chào! Mình là Vương Anh Vũ rất hân hạnh được làm quen.
Nghe tên Vương Anh Vũ xong thì cả lớp rộ lên tiếng bàn tán. May thay , cô giáo đã vào lớp nên những lời bàn tán giảm đi một chút (( Chỉ là giảm đi một chút thôi )) 45 phút ngồi trong lớp học thì cô làm j kệ cô , trò cứ làm chuyện của trò. An An ngồi dở được mấy trang tiểu thuyết thì Anh Vũ từ đâu nhảy vào bàn cô nói:
- Từ nay, tôi sẽ ngồi ở đây.
- Ờ__ An An đáp lại một cách hờ hững.
- 10 năm không gặp sao cách nói chuyện của người đẹp vẩn PHŨ như xưa vậy__ Anh Vũ chu mỏ , tỏ vẻ không hài lòng.
- ......__ An An * im lặng*
- Sao cậu không nói chuyện với tôi__ Đợt này thì anh nói giọng nhõng nhẽo.
- Tại vì tôi không muốn được lên báo với 2 tin trong 1 ngày__An An vừa nói , vừa lật tiếp trang truyện.
Anh Vũ khẽ nhíu lông mày nhìn xung quanh thì đúng thật. Cả lớp ai cũng nhìn 2 người. Nhưng anh lại cười hai tay để lên ngực tỏ vẻ đáng thương nhõng nhẽo nói:
- Buồn thật An An à !!! Tớ đây chỉ thích đàn ông thôi .
- Tôi không muốn nhắc lại lần nữa đâu Lâm Tiểu Thư__ Anh một lần nữa nói tiếp.
Lúc này nhìn Lâm Tuyết rất thảm , mặt đau vì bị tát phần khác là nhục. Thiên Kim đứng kế bên không khóc nữa mắt nhìn chằm chằm vào anh đẹp trai miệng bắt đầu nói với ngữ điệu nghe chảy nước:
- An An , chuyện này là do tớ gây ra cho nên tớ sẽ xin lỗi cậu được không~~
Miệng thì nói nhìn mắt vẫn nhìn chằm chằm vào người đối diện. An An thấy thế nói :
- Được , giờ cậu hãy đứng trước mặt tôi *khoanh tay* cúi đầu xuống và nói *xin lỗi An Tiểu Thư* đi
Nghe xong câu này thì ánh mắt hầu như chuyển hết về phía An An , riêng Tuyết , Kim và Ngọc thì trợn trọn mắt nhìn cô tức không nói nên lời. Còn anh chàng đẹp trai kia thì khi nghe xong câu này , anh nhìn An An thấy mặt cô có vẻ đã thỏa mãn rồi thì khóe môi khẽ nhếch lên. Cơn giận của ba tiểu thư trước mặt An An như đã đạt tới cực hạn , do không muốn gây thêm phiền phức nên Ánh Ngọc cố nén giận nói với hai người bạn :
- Tiểu Kim , Tiểu Tuyết kệ họ . Chúng ta đi thôi.__ Rồi kéo tay 2 người bạn ra khỏi lớp.
Về phần anh đẹp trai bây giờ thì , do thấy mọi người nhìn mình nhiều quá nên bèn nói:
- Xin chào! Mình là Vương Anh Vũ rất hân hạnh được làm quen.
Nghe tên Vương Anh Vũ xong thì cả lớp rộ lên tiếng bàn tán. May thay , cô giáo đã vào lớp nên những lời bàn tán giảm đi một chút (( Chỉ là giảm đi một chút thôi )) 45 phút ngồi trong lớp học thì cô làm j kệ cô , trò cứ làm chuyện của trò. An An ngồi dở được mấy trang tiểu thuyết thì Anh Vũ từ đâu nhảy vào bàn cô nói:
- Từ nay, tôi sẽ ngồi ở đây.
- Ờ__ An An đáp lại một cách hờ hững.
- 10 năm không gặp sao cách nói chuyện của người đẹp vẩn PHŨ như xưa vậy__ Anh Vũ chu mỏ , tỏ vẻ không hài lòng.
- ......__ An An * im lặng*
- Sao cậu không nói chuyện với tôi__ Đợt này thì anh nói giọng nhõng nhẽo.
- Tại vì tôi không muốn được lên báo với 2 tin trong 1 ngày__An An vừa nói , vừa lật tiếp trang truyện.
Anh Vũ khẽ nhíu lông mày nhìn xung quanh thì đúng thật. Cả lớp ai cũng nhìn 2 người. Nhưng anh lại cười hai tay để lên ngực tỏ vẻ đáng thương nhõng nhẽo nói:
- Buồn thật An An à !!! Tớ đây chỉ thích đàn ông thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.