Chương 13: Đụng độ , Cãi nhau (Part 1)
Quỳnh Chuuby
09/07/2014
Sau khi đánh chén nó say và ngủ đủ giấc (ngủ gần 1 ngày =.=") thì chúng nó quyết định đến khu TTTM của nhà Phương An (từ giờ sẽ gọi bằng tên thật , còn khi nào đi đánh nhau hoặc đi bar mới gọi tên TA thui). Đến nơi thì chúng nó trở thành tâm điểm , ai cũng trầm trồ khen ngợi...chỉ có 4 chàng trai là đang ngơ ngác (không phải vì sắc đẹp của bọn nó) mà là do bị bơ.
Quả là lúc zô thì bọn hắn trở thành tâm điểm vì độ đẹp trai , mem lì , cool , cá tính,..vân vân và mây mây (cái này do m,n trong TT nghĩ , e chỉ ghi lại vs là – e miễn nhiễm với trai đẹp mẹt nên không qt :v) nhưng khi bọn nó vào thì cái cảnh đó chấm dứt (hehe)
Chúng nó chả để tâm lắm mà, tiến thẳng về khu mua sắm...nhưng chiến tranh đã nổ ra vì Phương An đòi đi mua quần áo , Ngọc hồng thì đòi đi mua 1 con mèo hoặc chó về nhà nuôi , Kim Thư thì đòi đi mua sách và nó thì đứng yên nhìn mấy con bạn **** nhau :
- Mua quần áo làm gì,..nhà đầy quần áo rồi , đi mua sách vs tui đi...- Kim Thư nói
- Mua thú cưng làm gì , Nhã Nhi chắc gì đã cho nuôi hả ??- Phương AN hét lên
- Thế mua sách làm gì nữa,...nhà cả 1 kho sách rồi còn gì...HẢ- Ngọc Hồng hét lên
!!@%^$%^@$%@##&%^%(^&$
Thế là cả TT toàn tiếng cãi nhau của chúng nó , m.n quay lại nhìn chỉ cười vì sự tự nhiên của bọn nó. CHo đến khi nó bực mình lên tiếng :
- Im , Mỗi đứa 1 chỗ . Đi – cụt ngủn , không có đầu đuôi
- Ờm , thế cũng được – cả 3 đồng thanh
Mỗi đứa một ngả..Nó thì bước lên tầng cao nhất của TT là khu Trang sức. Nghĩ đến mỗi đứa chúng nó đều có một loại trang sức riêng thì nó tiến đến chọn cho chúng nó : An là đá Sapphire đỏ , Hồng là đá Nephrite , THư là NGọc trai , CÒn nó thì đặc biệt hơn : Thạch anh tím và kim cương (thật ra nó thích thạch anh tím thôi , còn kim cương thì m.n lấy cho nó)
Nhưng đến khi động tay vào lấy bản trang sức thạch anh tím và nói :
- Tôi. Bộ này – tiếng nó và 1 người nữa vang lên
- Dạ thưa...- người bán hàng ấp úng về hàng bán còn 1 bộ và đọ đẹp troai xinh gái của nó và hắn thì không biết trả lời sao
- Cái gì ? – Đồng thnah tập 1
- Dạ thưa 2 cô cậu , cửa hàng chúng tôi chỉ còn đúng một bộ đá Thạch Anh tím thôi ạ
- Hả - đồng thanh tập 2
- Cô hoặc cậu nhường được không ạ ? – Người bán hàng
- không – Đồng thanh tập 3
- Tui, lấy trước . Của tôi – Nó giọng lạnh lùng nhìn vào bộ THạch ANh ím
- Không , của tui – Hắn cũng không vừa
Bấy giờ còn bồ của hắn đang ôm bên cạnh mới lên tiếng
- Anh...em thcihs bộ này – Õng a õng ẹo
- Oki , để anh
- Chị bán hàng...- chưa nói hết câu đã bị nó cướp lời
- Thanh toán – nó rút thẻ ra và thanh toán
Thấy vậy người bán hảng chỉ làm nhiệm vụ và thanh toán thôi
-Ê , ai nhìn thấy trước là của người đó – Hắn gân cổ lên
- Trả tiền trước . Của người đó – giọng nó vẫn lạnh lùng
- Never . Lấy cho tui...- Chưa nói xong thì chị bán hàng đã tính tiền xong và đưa bộ đá quý cho nó
- Của tui...hơ hơ – Nó đang định bước đi thì con bồ của hắn kéo lại và nói
- Con kia , mày là cái thá gì mà đòi tranh của anh ấy , nhìn mày cũng không đến nỗi nào đâu . Chắc là bán đuôi đàn ông để chúng cho tiền ý gì? – Giọng chanh chua cuiar nhở vang lên , mặt nó bắt đầu đen lại
- Buông ra – giọng nói lạnh lùng gấp 100 lần cùng hán khí của nó khiến con nhỏ kia không nói gì tự buông tay ra
- Tôi nói cho cô biết....tôi không có tồi như cô nghĩ và còn 1 điều nữa : Cô.Cũng. là.loại.đấy.thôi...- nó hằng từng chữ 1 (wow đây là câu đầy đủ nhất trong ngày)
- Cái...cái..gì cơ ? – (không nghe rõ hả ?)
- không nge rõ thì thôi , đi khám tai đi – Nó vừa nói vừa bước đi thì lại bị hắn kéo lại , định tát cho 1 cái thì bị nó chặn lại và nói
- Hok xứng để chạm vòa mặt tôi...bỏ tay xuống – hắn cũng như nhỏ kia , bỏ tạy xuống ngay và nói
- Đưa bộ đá quý đây – (sao phải đưa)
- Sao phải đưa – (á , ăn cắp câu của tui)
- Đưa – Hắn lạnh giọng
- ko
- CÔ...đồ...- hắn á khẩu
- tôi sao ? đồ gì – nó hỏi lại
- Đồ con gái trơ trẽn – hán nói
- Đồ đàn ông ẻo lả , không dám làm gì – Nó xong nói quay đi luôn để lại hắn vs con bồ đang tức xịt khói
- Ô nhiễm môi trường – nó còn phang lại 1 câu làm hắn đứng hình
- Cô chờ đó , tui sẽ không thua đâu – hắn lẩm bẩm rồi đi khuất...Còn bồ chạy theo thfi hắn đẩy ra và đưa cho 1 cục tiền nói
- Kết thúc , cút – Con bồ cần cục tiền và chạy biến (đúng như nó nói lun)
CÒn hắn vừa đi vừa nghĩ về nó...người con gái mà đã làm hắn tức điên lên và làm hắn cảm thấy thú vị
Chương 14: Đụng độ , Cãi nhau (Part 2)
Trong lúc đó , Phương An lại đo đến shop quần áo của gia đình mình. Ừ thì toàn hàng hiệu thôi nhưng mà ít khi có đồ đẹp lọt vào mắt cô nàng này lắm (By: đồ kén chọn =.=/An: thì sao hả mày..?*trợn mắt , bẻ tay*/ By: không đúng hả *chạy*) Nhưng có 1 cái váy màu hồng đã lọt được vào đôi mắt xanh của cô nàng . CHiếc váy mày hồng nhạt có ren đính ở phần đuôi váy , Phần cổ áo đính kim cương. Đang chạm đến chiếc váy thì có 1 bàn tay khác chạm zô vào có giọng õng ọe của 1 đứa con gái :
- Anh...em thích cái này..- Con nhỏ đi cùng Nam Nguyễn nói
- Em thích thì cứ lấy thôi – Nam Nguyễn hững hờ trả lời...
- Hương...Em ra đây – An gọi cô bán hàng ra (sở dĩ An biết tên cô bán hàng vì ngày trước 2 chị em có quen nhau)
- Chị An!! Chị về lúc nào thế ạ ?- Hương hỏi
- Ừm, hôm qua em, lấy cho chị bộ này nhá- An tiếp lời và nhanh nhảu bảo bán cái váy
- Dạ..chị đợi...- Hương chưa nói xong thì bị con nhỏ đó nói lại
- Không được, lấy cho tôi bộ này- Con nhỏ chanh chua chỉ vào cái váy màu hồng đó
- Em lấy cho chị đi, nhanh lên 1 tí, chị còn có việc – An típ tục giục cô bán hàng
- Dạ, chị đợi,..- Lần thứ 2 trong ngày cô bị ngắt lời , nhưng không phải con nhỏ kia mà mà Nam Nguyễn
- Lấy cho tôi bộ này, trả gấp 3 , rồi đưa cho cô ấy – Nam Nguyễn lấy tay chỉ zô con nhỏ kia
- Thank a iu...- (ọe)
- Hương – An típ tục
- Nhanh lên – Nam Nguyễn giục
- Ơ,.. dạ...- 2 người làm cho Hương khó sử
- Nhanh lên còn đứng đó làm gì , không thấy anh ấy đang chờ hả.??- Con nhỏ kia bắt đầu khó chịu nói
- Nhưng thưa chị này đã lấy trước ạ - Hương tl
- Lấy cho nó làm gì, nó mặc cũng chẳng đẹp bằng tôi đâu, anh ấy nói trả gấp 3 còn gì, nhanh lên – Con nhỏ hét lên
- Tôi mặc không đẹp ? – An bắt đầu tức lên rồi
- Tất nhiên , cô mặc sao bằng tôi sao ? – Con nhỏ đó gân cổ lên cãi
- Thử nhé, xem ai mặc đẹp hơn – An vén tóc, ngẩng mặc lên nhìn 2 người họ , cười khẩy
Nam Nguyễn và con nhỏ đó choáng , tại vì sao ? Tại vì An đẹp quá mờ , con nhỏ đó chỉ được 2/10 An thôi. Nam Nguyễn thì khỏi phải nói , ngỡ ngàng luôn
1"
2"
- Nhìn đủ chưa ? Giờ thì thử cái váy này được chưa ? Cho họ quyết định nhé- An nói rồi chỉ tay zô 1 cặp đứng ngay gần đó.
- Được thôi – nhỏ giọng ngắc ngứ , hơi sợ (sao phải sợ nhể)
Hương cầm chiếc váy zô phòng thay đồ, định đưa cho AN thì con nhỏ nói
- Để tui thử trước
- Nhường – An nhún vai đáp
Sau vài phút thử đồ con nhỏ bước ra , ử thì cũng đẹp nhưng mà nhìn có vẻ hơi dài và rộng
Đến lượt An thay thì m.n chầm trồ khen ngợi , rất là hợp...
Cặp đôi khi quyết định thấy An mặc đẹp hơn . Con nhỏ đó tức lắm nhưng không làm gì được, còn Nam Nguyễn chỉ yên lặng không nói gì. Trả tiền xong nó còn cố tình nói vs con nhỏ đó :
- Cái loại chát phần dày nặng hàng tấn như cô mặc gì cũng chả đẹp
- Cái..cái gì cơ – Nhỏ đó tức xì khói
- ĐÚng mà nhỉ - AN nói
- à còn Anh – chỉ tay zô Nam Nguyễn – Nhìn cũng được mà chọn người kém thế - An cười khẩy
- Hương , tí nữa mang bộ váy này đi giặc cho chị nhá. Có người mặc vào bẩn quá trời – An châm thêm 1 câu làm nhỏ đó tức đến độ mặc thay đổi màu sắc luôn (há há)
An đi rồi mà 2 con ngời kia vẫn đứng đó , 1 tức giận , 1 cảm thấy thú vị...nhưng rồi 2 người cũng rời đi.
Quả là lúc zô thì bọn hắn trở thành tâm điểm vì độ đẹp trai , mem lì , cool , cá tính,..vân vân và mây mây (cái này do m,n trong TT nghĩ , e chỉ ghi lại vs là – e miễn nhiễm với trai đẹp mẹt nên không qt :v) nhưng khi bọn nó vào thì cái cảnh đó chấm dứt (hehe)
Chúng nó chả để tâm lắm mà, tiến thẳng về khu mua sắm...nhưng chiến tranh đã nổ ra vì Phương An đòi đi mua quần áo , Ngọc hồng thì đòi đi mua 1 con mèo hoặc chó về nhà nuôi , Kim Thư thì đòi đi mua sách và nó thì đứng yên nhìn mấy con bạn **** nhau :
- Mua quần áo làm gì,..nhà đầy quần áo rồi , đi mua sách vs tui đi...- Kim Thư nói
- Mua thú cưng làm gì , Nhã Nhi chắc gì đã cho nuôi hả ??- Phương AN hét lên
- Thế mua sách làm gì nữa,...nhà cả 1 kho sách rồi còn gì...HẢ- Ngọc Hồng hét lên
!!@%^$%^@$%@##&%^%(^&$
Thế là cả TT toàn tiếng cãi nhau của chúng nó , m.n quay lại nhìn chỉ cười vì sự tự nhiên của bọn nó. CHo đến khi nó bực mình lên tiếng :
- Im , Mỗi đứa 1 chỗ . Đi – cụt ngủn , không có đầu đuôi
- Ờm , thế cũng được – cả 3 đồng thanh
Mỗi đứa một ngả..Nó thì bước lên tầng cao nhất của TT là khu Trang sức. Nghĩ đến mỗi đứa chúng nó đều có một loại trang sức riêng thì nó tiến đến chọn cho chúng nó : An là đá Sapphire đỏ , Hồng là đá Nephrite , THư là NGọc trai , CÒn nó thì đặc biệt hơn : Thạch anh tím và kim cương (thật ra nó thích thạch anh tím thôi , còn kim cương thì m.n lấy cho nó)
Nhưng đến khi động tay vào lấy bản trang sức thạch anh tím và nói :
- Tôi. Bộ này – tiếng nó và 1 người nữa vang lên
- Dạ thưa...- người bán hàng ấp úng về hàng bán còn 1 bộ và đọ đẹp troai xinh gái của nó và hắn thì không biết trả lời sao
- Cái gì ? – Đồng thnah tập 1
- Dạ thưa 2 cô cậu , cửa hàng chúng tôi chỉ còn đúng một bộ đá Thạch Anh tím thôi ạ
- Hả - đồng thanh tập 2
- Cô hoặc cậu nhường được không ạ ? – Người bán hàng
- không – Đồng thanh tập 3
- Tui, lấy trước . Của tôi – Nó giọng lạnh lùng nhìn vào bộ THạch ANh ím
- Không , của tui – Hắn cũng không vừa
Bấy giờ còn bồ của hắn đang ôm bên cạnh mới lên tiếng
- Anh...em thcihs bộ này – Õng a õng ẹo
- Oki , để anh
- Chị bán hàng...- chưa nói hết câu đã bị nó cướp lời
- Thanh toán – nó rút thẻ ra và thanh toán
Thấy vậy người bán hảng chỉ làm nhiệm vụ và thanh toán thôi
-Ê , ai nhìn thấy trước là của người đó – Hắn gân cổ lên
- Trả tiền trước . Của người đó – giọng nó vẫn lạnh lùng
- Never . Lấy cho tui...- Chưa nói xong thì chị bán hàng đã tính tiền xong và đưa bộ đá quý cho nó
- Của tui...hơ hơ – Nó đang định bước đi thì con bồ của hắn kéo lại và nói
- Con kia , mày là cái thá gì mà đòi tranh của anh ấy , nhìn mày cũng không đến nỗi nào đâu . Chắc là bán đuôi đàn ông để chúng cho tiền ý gì? – Giọng chanh chua cuiar nhở vang lên , mặt nó bắt đầu đen lại
- Buông ra – giọng nói lạnh lùng gấp 100 lần cùng hán khí của nó khiến con nhỏ kia không nói gì tự buông tay ra
- Tôi nói cho cô biết....tôi không có tồi như cô nghĩ và còn 1 điều nữa : Cô.Cũng. là.loại.đấy.thôi...- nó hằng từng chữ 1 (wow đây là câu đầy đủ nhất trong ngày)
- Cái...cái..gì cơ ? – (không nghe rõ hả ?)
- không nge rõ thì thôi , đi khám tai đi – Nó vừa nói vừa bước đi thì lại bị hắn kéo lại , định tát cho 1 cái thì bị nó chặn lại và nói
- Hok xứng để chạm vòa mặt tôi...bỏ tay xuống – hắn cũng như nhỏ kia , bỏ tạy xuống ngay và nói
- Đưa bộ đá quý đây – (sao phải đưa)
- Sao phải đưa – (á , ăn cắp câu của tui)
- Đưa – Hắn lạnh giọng
- ko
- CÔ...đồ...- hắn á khẩu
- tôi sao ? đồ gì – nó hỏi lại
- Đồ con gái trơ trẽn – hán nói
- Đồ đàn ông ẻo lả , không dám làm gì – Nó xong nói quay đi luôn để lại hắn vs con bồ đang tức xịt khói
- Ô nhiễm môi trường – nó còn phang lại 1 câu làm hắn đứng hình
- Cô chờ đó , tui sẽ không thua đâu – hắn lẩm bẩm rồi đi khuất...Còn bồ chạy theo thfi hắn đẩy ra và đưa cho 1 cục tiền nói
- Kết thúc , cút – Con bồ cần cục tiền và chạy biến (đúng như nó nói lun)
CÒn hắn vừa đi vừa nghĩ về nó...người con gái mà đã làm hắn tức điên lên và làm hắn cảm thấy thú vị
Chương 14: Đụng độ , Cãi nhau (Part 2)
Trong lúc đó , Phương An lại đo đến shop quần áo của gia đình mình. Ừ thì toàn hàng hiệu thôi nhưng mà ít khi có đồ đẹp lọt vào mắt cô nàng này lắm (By: đồ kén chọn =.=/An: thì sao hả mày..?*trợn mắt , bẻ tay*/ By: không đúng hả *chạy*) Nhưng có 1 cái váy màu hồng đã lọt được vào đôi mắt xanh của cô nàng . CHiếc váy mày hồng nhạt có ren đính ở phần đuôi váy , Phần cổ áo đính kim cương. Đang chạm đến chiếc váy thì có 1 bàn tay khác chạm zô vào có giọng õng ọe của 1 đứa con gái :
- Anh...em thích cái này..- Con nhỏ đi cùng Nam Nguyễn nói
- Em thích thì cứ lấy thôi – Nam Nguyễn hững hờ trả lời...
- Hương...Em ra đây – An gọi cô bán hàng ra (sở dĩ An biết tên cô bán hàng vì ngày trước 2 chị em có quen nhau)
- Chị An!! Chị về lúc nào thế ạ ?- Hương hỏi
- Ừm, hôm qua em, lấy cho chị bộ này nhá- An tiếp lời và nhanh nhảu bảo bán cái váy
- Dạ..chị đợi...- Hương chưa nói xong thì bị con nhỏ đó nói lại
- Không được, lấy cho tôi bộ này- Con nhỏ chanh chua chỉ vào cái váy màu hồng đó
- Em lấy cho chị đi, nhanh lên 1 tí, chị còn có việc – An típ tục giục cô bán hàng
- Dạ, chị đợi,..- Lần thứ 2 trong ngày cô bị ngắt lời , nhưng không phải con nhỏ kia mà mà Nam Nguyễn
- Lấy cho tôi bộ này, trả gấp 3 , rồi đưa cho cô ấy – Nam Nguyễn lấy tay chỉ zô con nhỏ kia
- Thank a iu...- (ọe)
- Hương – An típ tục
- Nhanh lên – Nam Nguyễn giục
- Ơ,.. dạ...- 2 người làm cho Hương khó sử
- Nhanh lên còn đứng đó làm gì , không thấy anh ấy đang chờ hả.??- Con nhỏ kia bắt đầu khó chịu nói
- Nhưng thưa chị này đã lấy trước ạ - Hương tl
- Lấy cho nó làm gì, nó mặc cũng chẳng đẹp bằng tôi đâu, anh ấy nói trả gấp 3 còn gì, nhanh lên – Con nhỏ hét lên
- Tôi mặc không đẹp ? – An bắt đầu tức lên rồi
- Tất nhiên , cô mặc sao bằng tôi sao ? – Con nhỏ đó gân cổ lên cãi
- Thử nhé, xem ai mặc đẹp hơn – An vén tóc, ngẩng mặc lên nhìn 2 người họ , cười khẩy
Nam Nguyễn và con nhỏ đó choáng , tại vì sao ? Tại vì An đẹp quá mờ , con nhỏ đó chỉ được 2/10 An thôi. Nam Nguyễn thì khỏi phải nói , ngỡ ngàng luôn
1"
2"
- Nhìn đủ chưa ? Giờ thì thử cái váy này được chưa ? Cho họ quyết định nhé- An nói rồi chỉ tay zô 1 cặp đứng ngay gần đó.
- Được thôi – nhỏ giọng ngắc ngứ , hơi sợ (sao phải sợ nhể)
Hương cầm chiếc váy zô phòng thay đồ, định đưa cho AN thì con nhỏ nói
- Để tui thử trước
- Nhường – An nhún vai đáp
Sau vài phút thử đồ con nhỏ bước ra , ử thì cũng đẹp nhưng mà nhìn có vẻ hơi dài và rộng
Đến lượt An thay thì m.n chầm trồ khen ngợi , rất là hợp...
Cặp đôi khi quyết định thấy An mặc đẹp hơn . Con nhỏ đó tức lắm nhưng không làm gì được, còn Nam Nguyễn chỉ yên lặng không nói gì. Trả tiền xong nó còn cố tình nói vs con nhỏ đó :
- Cái loại chát phần dày nặng hàng tấn như cô mặc gì cũng chả đẹp
- Cái..cái gì cơ – Nhỏ đó tức xì khói
- ĐÚng mà nhỉ - AN nói
- à còn Anh – chỉ tay zô Nam Nguyễn – Nhìn cũng được mà chọn người kém thế - An cười khẩy
- Hương , tí nữa mang bộ váy này đi giặc cho chị nhá. Có người mặc vào bẩn quá trời – An châm thêm 1 câu làm nhỏ đó tức đến độ mặc thay đổi màu sắc luôn (há há)
An đi rồi mà 2 con ngời kia vẫn đứng đó , 1 tức giận , 1 cảm thấy thú vị...nhưng rồi 2 người cũng rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.