Chương 2: Nỗi đau thương ập đến
Quỳnh Chuuby
09/07/2014
Nó tỉnh dậy thâý mình đang nằm trên một chiếc giường màu trắng , xugn quanh toàn hoa , nó nhớ rằng đã đến nơi này rồi nhưng không nhớ . Chợt , có một đứa con trai gọi tên nó:
- Nhi ơi , ra đây chơi nào – Đứa con trai có đôi mắt màu đen láy và tóc hơi nâu nói
Nó không ngần ngại bước ra vì cảnh vật xung quanh như quen quá , nó càng ngày càng đến gần đưuá con trai kia , nó nhận ra rằng , đó là Kun của nó , người mà hay chơi với nó , hay dỗ dành nó và đag tiến đến thì tự nhiên chỗ của Kun xa dần , nó càng chậy , chỗ Kun đứng càng cahcs xa nó hơn , nó vừa chạy vừa gọi nhưng chẳng thấy Kun nói gì . Bỗng nhiên , cảnh vật thay đổi , một ngôi nhà hoang , thấy có Kun đứng đó và một người đàn ông cầm con dao đâm Kun , rồi lấy súng bắn Kun . Nó hoảng quá , chậy đến bên Kun thì thấy kun đag nằm trong vũng máu tanh nồng . Nó hét to gọi tên nhưng Kun chỉ nhìn nó rồi nói :
-Em ở lại sống tốt nhá , Anh đi đây...bảo..tr..ọng...- Kun tắt thở , bàn tay rời khỏi má nó rơi thõng xuống một cách vô thức .
Nó hét to hơn :
-KUN...KUN.. anh đừng dạo Nhi , nhi sợ lắm , dừng dọa nhi nữa , dậy đi chứ , hắn đnáh Kun mà dậy đnáh lại hắn đi....
Nó chợt bậy dậy , mùi ete sộc vào mũi khiến nó khó chịu . Nó ngó quanh khi mọi người đang vui mừng quá sức vì nó đã tỉnh sau 2 ngày mê man . Ông Đạt vui đến nỗi khóc , bà Mai thì chạy tới ôm chàm lấy cô con gái cưng của mình. Nó thì ngơ ngơ chả hiểu gì , bỗng nó hét lên hỏi bố nó :
- Bố ơi , Kun đâu rồi , sao anh ý không đến thăm Nhi ? – Nó vẫn tưởng những gì mik thấy trong mơ không phải thật
- Ừm ...Hoàng Anh ...nó....- Ông Đạt giọng ấp úng , không nói lên được vì sợ con gái mình lại shock
- Sao ạ ? – Mặt nó ngây thơ lắm
- Nhi này , còn phải bình tĩnh , nếu con không bình tĩnh thì ba không nói đc đâu – Ông đạt nói , giọng run run
- Ba làm sao thế , con lúc nào mà chả bình tĩnh , ba nói đi – Nó vẫn còn cười
- Ừm...Hoàng Anh mất rồi con ạ - Ông Đạt nói nhẹ nhàng
Nhưng sự nhẹ nhàng đó đủ khiến cho nó suy sụp , giạt mạnh dậy , nó hỏi to :
-Hoàng Anh chết á ? làm sao có chuyện đấy được . Ba nhầm rồi , anh ấy giỏi thế cơ mà , sao chết được – Nó vẫn bình tĩh , thản nhiên lắm
- Con àh , Thằng Hoàng anh mất rồi....tại vì nó...- Ông ĐẠt ấp ủng không nói lên lời
- Tại vì sao ạ ? – Nó hỏi bố , giọng bắt đầu có chút hoảng hốt
- Nó cứu con lúc ở.....- ông vẫn ấp úng thì bị nó cướp lời
- Nhà kho...aanh ấy cứu con ở nhà kho ư , haha , làm gì phải ? chắc anh ấy mún chơi trốn tìm rồi đúng hông ? thui hok chơi đâu , Kun ơi anh ra đi , e không thích đùa lâu đâu mà – giọng nó run run lên
Vậy những gì nó thấy là sự thật , Kun chết rồi , Kun vì bảo vệ nó mà bị đâm , bị bắn .... kí ức bắt đầu ùa về : Cảnh tên côn đồ cầm con dao đâm xuống Kun đỡ cho nó , Cảnh Kun người đầy đẫm máu ùa về trong kí ức của nó
- Không , đó không phải sự thật , Kun làm sao àm chết cơ chứ - Nó hét lên , nước mắt bắt đầu rơi xuống
- COn àh , đây là sự thật , Kun Chết rồi – Thằng Hoàng Anh chết rồi – Ông Nói to khiến nó giật mik
- Không , không thể như thế được , - Nó hét lên , khua tay múa chân loạn xạ
Bố nó giữ lại và nói to hơn :
-Nhi àh , con phải chấp nhận đi , KUN CHẾT RỒI !!!!
Nó thẫn người ra rồi nó hỏi phong KUN nằm ở đâu , bố nó đưa nó đến , bảo nhìn nhặt Kun lần cuối . Ngồi cạnh xác Kun , nước mắt nó rơi nhiều hơn , cho đến khi nó lại ngất đi
Sau khi nó tỉnh dậy , nó thấy mình mặc bộ váy màu đen trên người , bố mẹ nó đã đợi sẵn , nó biết rằng là mình sẽ đi viếng Kun nên nó nhanh lắm , bố mẹ gọi cái ra liền . Trên đường đi , nó không nói năng gì , chỉ nhìn ra ngoài của sổ
Đến nơi , bố mẹ nó xuống trước , nó xuống sau .
Vào đến bên trong thì nó không kìm đc nước mawtx nữa khi thấy chiếc quan tài và ảnh Kun , nó khóc , khóc nhiều lắm . Khi về nhà , nó vẫn khóc . Hôm chôn cất Kun , nó không đến mà ngồi ở nhà một mình . 3 con bạn của nó là An, Hồng và Thư cũng an ủi nó nhiều , giúp nó bớt đi phần nào đau thương .
Sau 1 tháng ở nhà , nó quyết định sang Mĩ du học , 3 con bạn của nó cũng đi theo nó . Nó sang ở với Dì nó tên Ngọc Xuân (Lin) .
* Hoàng Ngọc Xuân (Lin) 32 tuổi : Dì của nó , rất yêu cháu gái , có chồng bên mĩ là một danh nhân thành đạt nên cơ ngơi cũng không tồi , nhà cửa đàng hoàng . CÓ đứa con 7 tuổi (còn chồng và con dì Lin thì by gt sau nha)
Nó đã học hành ở bên đó cực kì xuất sắc . Luôn đạt 10 phẩy cấc môn học , thi giải nhát kì thi quốc tế , các bạn nó cũng không kém , đứa nào cux từ 9.5 trở lên . CHúng nó còn được đào tạo ở các trường võ thuật nổi tiếng về Teakwondo , Karate ,... và chúng nó lun là những học viên xuất sắc của trường...
- Nhi ơi , ra đây chơi nào – Đứa con trai có đôi mắt màu đen láy và tóc hơi nâu nói
Nó không ngần ngại bước ra vì cảnh vật xung quanh như quen quá , nó càng ngày càng đến gần đưuá con trai kia , nó nhận ra rằng , đó là Kun của nó , người mà hay chơi với nó , hay dỗ dành nó và đag tiến đến thì tự nhiên chỗ của Kun xa dần , nó càng chậy , chỗ Kun đứng càng cahcs xa nó hơn , nó vừa chạy vừa gọi nhưng chẳng thấy Kun nói gì . Bỗng nhiên , cảnh vật thay đổi , một ngôi nhà hoang , thấy có Kun đứng đó và một người đàn ông cầm con dao đâm Kun , rồi lấy súng bắn Kun . Nó hoảng quá , chậy đến bên Kun thì thấy kun đag nằm trong vũng máu tanh nồng . Nó hét to gọi tên nhưng Kun chỉ nhìn nó rồi nói :
-Em ở lại sống tốt nhá , Anh đi đây...bảo..tr..ọng...- Kun tắt thở , bàn tay rời khỏi má nó rơi thõng xuống một cách vô thức .
Nó hét to hơn :
-KUN...KUN.. anh đừng dạo Nhi , nhi sợ lắm , dừng dọa nhi nữa , dậy đi chứ , hắn đnáh Kun mà dậy đnáh lại hắn đi....
Nó chợt bậy dậy , mùi ete sộc vào mũi khiến nó khó chịu . Nó ngó quanh khi mọi người đang vui mừng quá sức vì nó đã tỉnh sau 2 ngày mê man . Ông Đạt vui đến nỗi khóc , bà Mai thì chạy tới ôm chàm lấy cô con gái cưng của mình. Nó thì ngơ ngơ chả hiểu gì , bỗng nó hét lên hỏi bố nó :
- Bố ơi , Kun đâu rồi , sao anh ý không đến thăm Nhi ? – Nó vẫn tưởng những gì mik thấy trong mơ không phải thật
- Ừm ...Hoàng Anh ...nó....- Ông Đạt giọng ấp úng , không nói lên được vì sợ con gái mình lại shock
- Sao ạ ? – Mặt nó ngây thơ lắm
- Nhi này , còn phải bình tĩnh , nếu con không bình tĩnh thì ba không nói đc đâu – Ông đạt nói , giọng run run
- Ba làm sao thế , con lúc nào mà chả bình tĩnh , ba nói đi – Nó vẫn còn cười
- Ừm...Hoàng Anh mất rồi con ạ - Ông Đạt nói nhẹ nhàng
Nhưng sự nhẹ nhàng đó đủ khiến cho nó suy sụp , giạt mạnh dậy , nó hỏi to :
-Hoàng Anh chết á ? làm sao có chuyện đấy được . Ba nhầm rồi , anh ấy giỏi thế cơ mà , sao chết được – Nó vẫn bình tĩh , thản nhiên lắm
- Con àh , Thằng Hoàng anh mất rồi....tại vì nó...- Ông ĐẠt ấp ủng không nói lên lời
- Tại vì sao ạ ? – Nó hỏi bố , giọng bắt đầu có chút hoảng hốt
- Nó cứu con lúc ở.....- ông vẫn ấp úng thì bị nó cướp lời
- Nhà kho...aanh ấy cứu con ở nhà kho ư , haha , làm gì phải ? chắc anh ấy mún chơi trốn tìm rồi đúng hông ? thui hok chơi đâu , Kun ơi anh ra đi , e không thích đùa lâu đâu mà – giọng nó run run lên
Vậy những gì nó thấy là sự thật , Kun chết rồi , Kun vì bảo vệ nó mà bị đâm , bị bắn .... kí ức bắt đầu ùa về : Cảnh tên côn đồ cầm con dao đâm xuống Kun đỡ cho nó , Cảnh Kun người đầy đẫm máu ùa về trong kí ức của nó
- Không , đó không phải sự thật , Kun làm sao àm chết cơ chứ - Nó hét lên , nước mắt bắt đầu rơi xuống
- COn àh , đây là sự thật , Kun Chết rồi – Thằng Hoàng Anh chết rồi – Ông Nói to khiến nó giật mik
- Không , không thể như thế được , - Nó hét lên , khua tay múa chân loạn xạ
Bố nó giữ lại và nói to hơn :
-Nhi àh , con phải chấp nhận đi , KUN CHẾT RỒI !!!!
Nó thẫn người ra rồi nó hỏi phong KUN nằm ở đâu , bố nó đưa nó đến , bảo nhìn nhặt Kun lần cuối . Ngồi cạnh xác Kun , nước mắt nó rơi nhiều hơn , cho đến khi nó lại ngất đi
Sau khi nó tỉnh dậy , nó thấy mình mặc bộ váy màu đen trên người , bố mẹ nó đã đợi sẵn , nó biết rằng là mình sẽ đi viếng Kun nên nó nhanh lắm , bố mẹ gọi cái ra liền . Trên đường đi , nó không nói năng gì , chỉ nhìn ra ngoài của sổ
Đến nơi , bố mẹ nó xuống trước , nó xuống sau .
Vào đến bên trong thì nó không kìm đc nước mawtx nữa khi thấy chiếc quan tài và ảnh Kun , nó khóc , khóc nhiều lắm . Khi về nhà , nó vẫn khóc . Hôm chôn cất Kun , nó không đến mà ngồi ở nhà một mình . 3 con bạn của nó là An, Hồng và Thư cũng an ủi nó nhiều , giúp nó bớt đi phần nào đau thương .
Sau 1 tháng ở nhà , nó quyết định sang Mĩ du học , 3 con bạn của nó cũng đi theo nó . Nó sang ở với Dì nó tên Ngọc Xuân (Lin) .
* Hoàng Ngọc Xuân (Lin) 32 tuổi : Dì của nó , rất yêu cháu gái , có chồng bên mĩ là một danh nhân thành đạt nên cơ ngơi cũng không tồi , nhà cửa đàng hoàng . CÓ đứa con 7 tuổi (còn chồng và con dì Lin thì by gt sau nha)
Nó đã học hành ở bên đó cực kì xuất sắc . Luôn đạt 10 phẩy cấc môn học , thi giải nhát kì thi quốc tế , các bạn nó cũng không kém , đứa nào cux từ 9.5 trở lên . CHúng nó còn được đào tạo ở các trường võ thuật nổi tiếng về Teakwondo , Karate ,... và chúng nó lun là những học viên xuất sắc của trường...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.