Angel Wings (Đôi Cánh Thiên Thần)
Chương 34: Sorry! My Love.
Lily
30/03/2016
Chương 34: Sorry! My love.
Băng Băng ném thẳng cái điện thoại sang một bên và bắt gặp ánh mắt đang
chăm chú chiếu vào mình của Wing. Anh có mặt ở đây vậy mà vừa rồi Băng Băng thản nhiên nói “triết lí” tình yêu trước mặt anh… Băng Băng chỉ muốn mình tan biến, biến mắt khỏi ánh mắt của anh ngay lập tức.
(Bạn đang đọc Angel Wings (Đôi cánh thiên thần) Tác giả Lily tại santruyen.com)
Trông lúc đang vùi đầu vào gối vì ngại Băng Băng nhận ra có điều mình chưa
nói với anh.
-Anh Wing. Em xin lỗi.
Ánh mắt Wing thờ ơ nhìn sang Băng Băng. Đã biết Băng Băng nói về chuyện gì nhưng vờ như không hiểu.
Băng Băng lúng túng nhìn Wing muốn giận mà chẳng thể giận anh. Lời xin lỗi
đã khó nói lời thú tội càng khó nói hơn nhưng lúc này Băng Băng không nói
còn phải đợi đến bao giờ mới có dũng khí xin lỗi anh lần nữa. Vậy là Băng
Băng nhắm mắt làm liều.
-Xin lỗi vì em đã muốn chia tay với anh. Không quan tâm đến cảm giác của
anh, ý kiến của anh mà tự mình quyết định trước.
Băng Băng nói nhanh như muốn hét lên, mắt vẫn nhắm chặt. Cô nàng sợ nhìn thấy ánh mắt của anh chiếu vào mình.
- Bây giờ em hối hận rồi. Thực sự rất rất hối hận. Anh tha lỗi cho em nhé!
Đến câu cuối Băng Băng không còn nhắm mắt nữa mà dùng ánh mắt nịnh nọt nhìn
Wing . Theo trí nhớ không tồi của Băng Băng cô nàng vẫn nhớ anh rất dị ứng với kiểu nhìn này của mình nên dù có là gì anh cũng gật đầu để Băng Băng
thôi ngay cái trò quỷ đó.
Băng Băng đã đúng. Wing nhanh chóng gật đầu và nhắm mắt lại.
-Ukm…
Lời xin lồi Wing đã nhận. Được thể Băng Băng lên giọng.
-Anh Wing này có phải anh cũng cần xin lỗi em không nhỉ?
Wing im lặng nhìn Băng Băng….
-Em đã định xin lỗi anh sớm hơn nhưng hôm đó anh lại không cho em gặp anh.
Anh có biết là sau đó em buồn lên đã ốm liền hai ngày đấy!
Băng Băng lên tiếng chỉ trích.
Đúng là sau ngày hôm đó Băng Băng có bị ốm nhưng nguyên nhận thật lại không
giống như cô nàng nói.
-Không phải do dầm mưa sao???
Wing thản nhiên hỏi để vạch trân cái điều anh đã biết từ lâu…Hôm đó ai là người ra lệnh đưa Băng Băng về chứ…
Băng Băng bị đưa vào thế bị động. Sao anh cái gì cũng biết rõ thế???
-Em không biết. Vì anh làm em buồn suy ra em mới dầm mưa nên anh vẫn có lỗi.
Băng Băng giận. Nhưng nỗi giận dỗi đó nhanh chóng bị Wing tóm gọn và xua đi
bằng một cái kiss. Dạo gần đây anh rất thích là hành động không trong sáng
này thì phải.
Khi Wing buông Băng Băng ra. Với sự tức giận Băng Băng gắng sức đánh anh nhưng có vẻ nó chẳng ảnh hưởng gì đến anh. Băng Băng tức giận. Khuôn mặt rưng rưng sắp khóc vì bị bắt nạt trông càng đáng yêu (Đây là một trong những nguyên nhân con trai thích bắt nạt con gái…)
-Xinh!!!
Wing khen thật lòng cùng với đó anh lại hôn Băng Băng.
Thật sự.. lúc này Băng Băng muốn khóc to lên, ấm ức không chịu nổi. Nhìn cái người đang thản nhiên nằm ngủ (nhắm mắt lại thôi) Băng Băng càng tức giận cô nàng lay mạnh anh.
-Anh Wing. Anh vẫn chưa xin lỗi em. Anh lại còn chơi xấu, gian lận, người xấu….
Băng Băng hét lên và bộc lộ bản chất bạo lức của mình. Mỗi một tiếng nói Băng Băng lại đánh anh. Mọi chuyện cứ thế cho đến khi Wing cảm nhận được Băng Băng đã thực sự tức giận và sắp khóc thật wing khẽ cười.
-Băng. Hình phạt!
(“-Nhưng đến khi em yêu anh lần nữa rồi… anh sẽ trừng phạt em.
-Trừng phạt? Như thế nào vậy?-Cô bé nhìn cậu nhóc bằng ánh mắt tò mò.
Cậu nhóc ranh ma nở nụ cười đẹp mê hồn làm lạc trí cô bé. Nhân lúc đó cậu nhóc tặng cô bé một cái...kiss rồi đút tay vào túi quần bỏ đi”)
Băng Băng chưa kịp hiểu hết câu nói Wing đã thức tỉnh cái vẻ mặt ngốc ngốc của Băng Băng bằng hình phạt thứ ba trong chưa đầy năm phút vừa qua…
Đến khi Băng Băng ngủ Wing chăm chú nhìn cô bé đã ngoan ngoãn nằm yên, ánh mắt hơi cười.
-Anh có lỗi.
Băng Băng lập tức bật dậy va phải khuôn mặt anh… Nhưng lúc này đang vui nên Băng Băng chẳng quan tâm lắm, thản nhiên đưa hai tay chạm vào má anh, mắt
nhìn thằng vào anh nhoẻn miệng cười
-Anh Wing vừa xin lồi em ha. Em rất vui đấy.
Wing cũng nhìn thẳng vào Băng Băng ánh mắt lộ rõ nét cười. Anh nói chậm.
-Băng. Em vừa…
Ngay lúc đó Băng Băng thức tỉnh vội bịt miệng anh lại. Vừa rồi do vui quá Băng Băng bật dạy mà không để ý nên mới “vô tình” ôm anh, và cùng không
để ý nên mới “vô tình” chạm môi anh thôi…Tất cả Băng Băng đều không cố ý
nên với sự trong sáng 100% của mình Băng Băng không thể để anh nói tiếp.
-Em ngủ đây. Anh không được nói gì nữa.
Băng Băng nằm xuống giường nhắm mắt lại vờ ngủ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Wing nghe theo lời cô nàng nằm xuống và ghé sát tai Băng Băng “vô tình” nói.
-Em cố ý!!! @_@
Như sét đánh ngang tai Băng Băng lập tức phản bác.
-Không phải. Do thấy anh xin lỗi, vui quá nên em mới bật dậy thôi.
Băng Băng tròn mắt nhìn anh giải thích (Bẫy rồi…)
-Anh nhận lỗi.
Wing nhấn mạng từng chữ. Phải. Wing nói anh có lỗi chứ có nói anh xin lỗi
đâu mà Băng Băng cứ một mức khẳng định Wing xin lỗi Băng Băng vậy.
-Nói mê…em nói mê thôi.
Băng Băng lập tức chữa cháy nhắm chặt mắt vào đi ngủ.
Wing bật cười nhẹ, nghiêm túc nhận xét.
-Rất hay nói mê.
-Không phải. Gần đây em mới nói mê thôi lúc trước chẳng bao giờ em như thế.
Wing khẽ cười ra vẻ không quan tâm.
-Lại nói mê???
Không thể chịu được nữa Băng Băng trừng mắt cảnh cáo. Bình thường Băng Băng
có thể sợ Wing nhưng đến khi Băng Băng bực cô nàng không biết mình đang đối
diện với ai.
-Bây giờ một là anh im lặng cho em ngủ hai là em sẽ đánh anh.
Thái độ này của Băng Băng hơi mới, Wing cơ hồ muốn thử xem cô nàng sẽ là gì tiếp theo.
-Hai.
Băng Băng lập tức xị mặt xuống. Đúng là chẳng bao giờ Băng Băng thắng được
anh lúc nhỏ đã vậy khi lớn lại càng như vậy. Băng Băng bắt đầu chuyển kế,
phải nói kế sách cô nàng dùng với anh còn nhiều hơn 36 kế mà thiên hạ vận
nói.
Anh Wing. Em rất muốn ngủ. Anh im lặng cho em ngủ đi đừng trêu em nữa.
Băng Băng nài nỉ.
Wing gật đầu… Băng Băng mừng rơn, giờ mắt thấy anh Wing đáng yêu á. Nhưng
đúng như mọi người nói không sợ Wing thì thôi làm gì có chuyện thấy anh
đáng yêu….
-Hôn anh.
….
….????
Và rồi trong căn phòng nào đó của tòa nhà W có tiếng hét thất thanh của một
cô gái
-Em hứa với anh là em sẽ không bao giờ ngủ nữa.
Hết chương 34.
Băng Băng ném thẳng cái điện thoại sang một bên và bắt gặp ánh mắt đang
chăm chú chiếu vào mình của Wing. Anh có mặt ở đây vậy mà vừa rồi Băng Băng thản nhiên nói “triết lí” tình yêu trước mặt anh… Băng Băng chỉ muốn mình tan biến, biến mắt khỏi ánh mắt của anh ngay lập tức.
(Bạn đang đọc Angel Wings (Đôi cánh thiên thần) Tác giả Lily tại santruyen.com)
Trông lúc đang vùi đầu vào gối vì ngại Băng Băng nhận ra có điều mình chưa
nói với anh.
-Anh Wing. Em xin lỗi.
Ánh mắt Wing thờ ơ nhìn sang Băng Băng. Đã biết Băng Băng nói về chuyện gì nhưng vờ như không hiểu.
Băng Băng lúng túng nhìn Wing muốn giận mà chẳng thể giận anh. Lời xin lỗi
đã khó nói lời thú tội càng khó nói hơn nhưng lúc này Băng Băng không nói
còn phải đợi đến bao giờ mới có dũng khí xin lỗi anh lần nữa. Vậy là Băng
Băng nhắm mắt làm liều.
-Xin lỗi vì em đã muốn chia tay với anh. Không quan tâm đến cảm giác của
anh, ý kiến của anh mà tự mình quyết định trước.
Băng Băng nói nhanh như muốn hét lên, mắt vẫn nhắm chặt. Cô nàng sợ nhìn thấy ánh mắt của anh chiếu vào mình.
- Bây giờ em hối hận rồi. Thực sự rất rất hối hận. Anh tha lỗi cho em nhé!
Đến câu cuối Băng Băng không còn nhắm mắt nữa mà dùng ánh mắt nịnh nọt nhìn
Wing . Theo trí nhớ không tồi của Băng Băng cô nàng vẫn nhớ anh rất dị ứng với kiểu nhìn này của mình nên dù có là gì anh cũng gật đầu để Băng Băng
thôi ngay cái trò quỷ đó.
Băng Băng đã đúng. Wing nhanh chóng gật đầu và nhắm mắt lại.
-Ukm…
Lời xin lồi Wing đã nhận. Được thể Băng Băng lên giọng.
-Anh Wing này có phải anh cũng cần xin lỗi em không nhỉ?
Wing im lặng nhìn Băng Băng….
-Em đã định xin lỗi anh sớm hơn nhưng hôm đó anh lại không cho em gặp anh.
Anh có biết là sau đó em buồn lên đã ốm liền hai ngày đấy!
Băng Băng lên tiếng chỉ trích.
Đúng là sau ngày hôm đó Băng Băng có bị ốm nhưng nguyên nhận thật lại không
giống như cô nàng nói.
-Không phải do dầm mưa sao???
Wing thản nhiên hỏi để vạch trân cái điều anh đã biết từ lâu…Hôm đó ai là người ra lệnh đưa Băng Băng về chứ…
Băng Băng bị đưa vào thế bị động. Sao anh cái gì cũng biết rõ thế???
-Em không biết. Vì anh làm em buồn suy ra em mới dầm mưa nên anh vẫn có lỗi.
Băng Băng giận. Nhưng nỗi giận dỗi đó nhanh chóng bị Wing tóm gọn và xua đi
bằng một cái kiss. Dạo gần đây anh rất thích là hành động không trong sáng
này thì phải.
Khi Wing buông Băng Băng ra. Với sự tức giận Băng Băng gắng sức đánh anh nhưng có vẻ nó chẳng ảnh hưởng gì đến anh. Băng Băng tức giận. Khuôn mặt rưng rưng sắp khóc vì bị bắt nạt trông càng đáng yêu (Đây là một trong những nguyên nhân con trai thích bắt nạt con gái…)
-Xinh!!!
Wing khen thật lòng cùng với đó anh lại hôn Băng Băng.
Thật sự.. lúc này Băng Băng muốn khóc to lên, ấm ức không chịu nổi. Nhìn cái người đang thản nhiên nằm ngủ (nhắm mắt lại thôi) Băng Băng càng tức giận cô nàng lay mạnh anh.
-Anh Wing. Anh vẫn chưa xin lỗi em. Anh lại còn chơi xấu, gian lận, người xấu….
Băng Băng hét lên và bộc lộ bản chất bạo lức của mình. Mỗi một tiếng nói Băng Băng lại đánh anh. Mọi chuyện cứ thế cho đến khi Wing cảm nhận được Băng Băng đã thực sự tức giận và sắp khóc thật wing khẽ cười.
-Băng. Hình phạt!
(“-Nhưng đến khi em yêu anh lần nữa rồi… anh sẽ trừng phạt em.
-Trừng phạt? Như thế nào vậy?-Cô bé nhìn cậu nhóc bằng ánh mắt tò mò.
Cậu nhóc ranh ma nở nụ cười đẹp mê hồn làm lạc trí cô bé. Nhân lúc đó cậu nhóc tặng cô bé một cái...kiss rồi đút tay vào túi quần bỏ đi”)
Băng Băng chưa kịp hiểu hết câu nói Wing đã thức tỉnh cái vẻ mặt ngốc ngốc của Băng Băng bằng hình phạt thứ ba trong chưa đầy năm phút vừa qua…
Đến khi Băng Băng ngủ Wing chăm chú nhìn cô bé đã ngoan ngoãn nằm yên, ánh mắt hơi cười.
-Anh có lỗi.
Băng Băng lập tức bật dậy va phải khuôn mặt anh… Nhưng lúc này đang vui nên Băng Băng chẳng quan tâm lắm, thản nhiên đưa hai tay chạm vào má anh, mắt
nhìn thằng vào anh nhoẻn miệng cười
-Anh Wing vừa xin lồi em ha. Em rất vui đấy.
Wing cũng nhìn thẳng vào Băng Băng ánh mắt lộ rõ nét cười. Anh nói chậm.
-Băng. Em vừa…
Ngay lúc đó Băng Băng thức tỉnh vội bịt miệng anh lại. Vừa rồi do vui quá Băng Băng bật dạy mà không để ý nên mới “vô tình” ôm anh, và cùng không
để ý nên mới “vô tình” chạm môi anh thôi…Tất cả Băng Băng đều không cố ý
nên với sự trong sáng 100% của mình Băng Băng không thể để anh nói tiếp.
-Em ngủ đây. Anh không được nói gì nữa.
Băng Băng nằm xuống giường nhắm mắt lại vờ ngủ như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Wing nghe theo lời cô nàng nằm xuống và ghé sát tai Băng Băng “vô tình” nói.
-Em cố ý!!! @_@
Như sét đánh ngang tai Băng Băng lập tức phản bác.
-Không phải. Do thấy anh xin lỗi, vui quá nên em mới bật dậy thôi.
Băng Băng tròn mắt nhìn anh giải thích (Bẫy rồi…)
-Anh nhận lỗi.
Wing nhấn mạng từng chữ. Phải. Wing nói anh có lỗi chứ có nói anh xin lỗi
đâu mà Băng Băng cứ một mức khẳng định Wing xin lỗi Băng Băng vậy.
-Nói mê…em nói mê thôi.
Băng Băng lập tức chữa cháy nhắm chặt mắt vào đi ngủ.
Wing bật cười nhẹ, nghiêm túc nhận xét.
-Rất hay nói mê.
-Không phải. Gần đây em mới nói mê thôi lúc trước chẳng bao giờ em như thế.
Wing khẽ cười ra vẻ không quan tâm.
-Lại nói mê???
Không thể chịu được nữa Băng Băng trừng mắt cảnh cáo. Bình thường Băng Băng
có thể sợ Wing nhưng đến khi Băng Băng bực cô nàng không biết mình đang đối
diện với ai.
-Bây giờ một là anh im lặng cho em ngủ hai là em sẽ đánh anh.
Thái độ này của Băng Băng hơi mới, Wing cơ hồ muốn thử xem cô nàng sẽ là gì tiếp theo.
-Hai.
Băng Băng lập tức xị mặt xuống. Đúng là chẳng bao giờ Băng Băng thắng được
anh lúc nhỏ đã vậy khi lớn lại càng như vậy. Băng Băng bắt đầu chuyển kế,
phải nói kế sách cô nàng dùng với anh còn nhiều hơn 36 kế mà thiên hạ vận
nói.
Anh Wing. Em rất muốn ngủ. Anh im lặng cho em ngủ đi đừng trêu em nữa.
Băng Băng nài nỉ.
Wing gật đầu… Băng Băng mừng rơn, giờ mắt thấy anh Wing đáng yêu á. Nhưng
đúng như mọi người nói không sợ Wing thì thôi làm gì có chuyện thấy anh
đáng yêu….
-Hôn anh.
….
….????
Và rồi trong căn phòng nào đó của tòa nhà W có tiếng hét thất thanh của một
cô gái
-Em hứa với anh là em sẽ không bao giờ ngủ nữa.
Hết chương 34.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.