Anh À! Em Sai Rồi!

Chương 2

CheeryChip

05/07/2013

Thật ra mọi chuyện cũng diễn ra hết sức tự nhiên, chỉ là một buổi chiều bình thường như những buổi chiều khác, nó thích được sang nhà anh ngủ trưa, được nằm gọn trong vòng tay của anh, nó vo mình tròn như một con cún. Vẫn còn nhớ cái cảm giác anh ôm chặt nó đến nghẹt thở, khiến nó cho phải khẽ lấy tay đẩy ngực anh ra vừa thở hổn hển vừa nói.

- Sao chồng ôm vợ chặt thế... ?

Nhìn khuôn mặt nũng nịu hồn nhiên của nó, anh lại khẽ kéo nhẹ nó vào lòng... và ôm tiếp tục thật chặt...

- Chồng cũng không biết nữa... chỉ là cảm thấy ôm vợ chặt bao nhiêu cũng là chưa đủ ý!

Nghe anh nói, nó cũng hạnh phúc lắm, chỉ muốn nhắm chặt mắt vào tận hưởng niềm vui tuyệt vời này thôi... nhưng nó cũng sắp nghẹt thở muốn chết rồi!

Rồi không biết tự lúc nào, anh tham lam chiếm giữ lấy bờ môi nó, tuyệt đối không cho nó vùng thoát ra, anh từng nói sẽ hôn cho nó chết ngạt... và dường như bây giờ anh đang thực hiện lời nói đó! Ôm chặt nó trong vòng tay, tay chân anh bắt đầu thừa thãi.Chúng đi đến những chỗ không đáng ra được đến... nó muốn giãy ra nhưng không nổi... một phần vì nụ hôn đê mê khiến nó không sao cưỡng lại nổi... một phần vì anh mạnh quá... nằm đè lên người nó khiến nó không sao đẩy ra được... ( Thế mới biết, một khi con trai mà đã điên lên thì chỉ có chạy đằng trời:-< )...

Anh hôn nồng nàn như thể muốn chiếm trọn lấy nó, nuốt trọn nó chỉ trong một nụ hôn vậy, đó là kiếu hôn dài, lôi cuốn không ngừng nghỉ... khiến cho nó chỉ muốn thoát ra để thở trong giây lát...

Cuối cùng, nó cũng giãy ra được, khẽ chau mày trách móc bằng cái giọng yếu ớt vô cùng gợi cảm...

- Chồng... sao chồng cứ thích hôn vợ thế:(...

- Tại môi vợ cuốn quá đấy! Chồng cũng không biết đâu!

- Hu hu... tại chồng ý... sao lại đổ lỗi cho vợ:(...

- Lỗi là tại vợ hết đấy! Tại vợ làm cho chồng yêu vợ quá đấy! Chồng nghiện vợ mất rồi! Vợ biết không...

Vừa nói, anh vừa gục đầu vào vai nó, hít nhẹ vào làn tóc rối khiến cho cả cơ thể nó muốn cứng lại, run lên vì cái cảm giác như điện giật vừa sượt qua người ấy... tê tái mà kích thích vô cùng... không dừng lại ở đấy, anh bắt đầu tham lam mút lấy vành tay nó, liếm láp chúng một cách điêu luyện bằng đầu lưỡi vô cùng ảo diệu... nhẹ nhàng cắn nhẹ một cái khiến cho cả người nó run lên, co giật nhẹ... Anh càng làm, cơ thể nó càng nóng rực lên, run rẩy một cách khó hiểu... Khuôn miệng bé nhỏ bắt đầu rung lên những âm thanh man dại...

- Ưm... ah... đừng mà...

- Đừng mà... đừng dừng lại á? Ừm... chồng biết rồi ...

Nói rồi, anh lại bắt đầu tấn công xuống bờ vai trắng nõn nà của nó, hôn nhẹ lên đó, rồi liếm láp một cách man dại khiến cho nó muốn phát điên lên được! Thật sự yếu điểm của nó là... quá nhạy cảm!

Một con bé với tư tưởng truyền thống lại có cơ thể vô cùng nhạy cảm, rất dễ bị kích thích, nên điều đáng sợ nhất đối với nó trong tình yêu chính là để người yêu phát hiện ra yếu điểm của mình... lúc đó thì trời mới biết được nó sẽ thoát ra bằng cách nào!!!

Vừa hôn, anh vừa phả vào bên tai nó những hơi thở nhẹ nhàng, nồng nàn đầy nam tính... Ở khoảng cách gần như thế, nó cảm nhận rõ được mùi hương mát lạnh vô cùng gợi cảm nơi anh! Thật không thể giấu được rằng nó cũng " nghiện " mùi hương "anh" mất rồi!

Nhưng... cho đến khi tay chân anh bắt đầu thừa thãi quá mức cần thiết...

Có thể, nếu chỉ hôn, nếu chỉ... ve vuốt... có thể nó vẫn sẽ cố gắng gồng mình... chịu đựng được... nhưng dường như... những thứ đó vẫn chưa đủ để cho anh có thể cảm thấy thỏa mãn... vậy nên... đôi tay anh đang nhanh thoăn thoắt mò xuống bụng nó... thăm dò thám thính các giác quan trên khuôn mặt nó đã bớt căng thẳng... anh liền nhẹ nhàng luồn lên... Nhưng thật không may! Nó nhanh tay chặn lại...

Và cũng thật ngạc nhiên, dường như việc ngăn chặn hành động " xâm phạm " của anh không khó như nó tưởng, ngay khi nhận được tín hiệu phản kháng vô cùng yếu ớt của con bé... anh liền dừng tay lại... đưa nó đi chỗ khác...



Bàn tay anh đã nhanh thoăn thoắt lại như được gắn điện vậy, chạm tới đâu là khiến người nó co giật đến đó... và nhất là khi... anh suýt nữa thì chạm được đến cái nơi cấm kỵ ấy khiến cho nó giật mình giãy nảy cả người lên! Đôi mắt nhắm chặt bất giác mở to, đột ngột đẩy phắt người anh ra, tái mặt thở hổn hển...

- Chồng! Chồng định làm cái trò gì thế? – Nó nhăn nhó.

Thấy nó tỏ rõ thái độ khó chịu như vậy, anh cũng ngồi hẳn dậy, nhìn theo nó, khuôn mặt ko giấu được vẻ bực tức...

- Chồng có làm gì đâu!

- Còn chối nữa... tay chồng... xấu lắm!!!– Vừa nói, nó vừa bật dậy khỏi giường, tránh xa anh ra... vẻ mặt tỏ rõ sự sợ hãi...

- Hì... c` xấu nhưng mà vợ vẫn yêu mà... mau lại đây nào...– Cố gắng kiềm chế cơn tức giận vì bị mất hứng, anh vẫn dịu giọng nhẹ nhàng dụ dỗ nó quay trở lại giường.

Con bé đứng mỗi lúc 1 xa anh hơn, rồi nhìn thẳng vào mắt anh lắc đầu nguầy nguậy...

- Không! Vợ không thích!

- Hừm... được thôi! Nếu điều đó làm vợ vui!– Nói mãi không được! Cuối cùng, anh lại dở cái giọng kích đểu mà bình thường anh vẫn dùng khi giận dỗi ra... kèm theo một nụ cười thật nhạt khuyến mãi cho nó.

Cảm thấy dường như anh đã giận thật mất rồi, nó lại càng lo lắng, nó không muốn anh với mình vội vàng đi quá xa như thế... nhưng cũng không muốn làm cho anh buồn chút nào... Nó biết, anh đang " lên " mà bị nó làm cho " xịt xuống " như thế là rất mất hứng... Nhưng cũng chẳng thế khác được, nếu tiếp tục thì " kẻ bị hại " chỉ có thể là nó mà thôi!

Nghĩ gì đó... đứng chết chân một lúc, rồi nó lại bắt đầu tiến lại gần, trườn mình lên thành giường, mon men tiến lại gần anh, ôm hai bàn tay áp vào má anh, nũng nịu...

- Chồng ơiiii! Chồng giận vợ thật à?

Vội vàng quay mặt đi chỗ khác, anh vẫn giả vờ giận dỗi.

- Không! Chồng giận vợ làm cái gì?

- Nói dối! Chồng giận thật rồi kia kìa! C` cười cái cho v. coi xem nào? Xị mặt thế này không xinh đâu!– Vừa nói, nó lại vừa ôm mặt anh quay về phía nó...

- Thế c` không xinh thì vợ có yêu c` không? – Bất ngờ nhìn thẳng vào mắt nó, ánh mắt như thôi miên khiến con bé đỏ bừng cả mặt. Với cự ly gần như thế, nó ấp úng bất giác không thể trả lời... Nhưng rồi nghĩ gì đó, nó lại đột ngột nhẹ nhàng đặt làn môi mềm mại của mình lấp nghẹn bờ môi đầy đặn quyến rũ cũ của anh, hôn tha thiết khiến cho anh vô cùng sững sờ... và cũng nhanh chóng đáp lại thứ tình cảm nóng bỏng đó...

Họ lại tiếp tục chìm sâu vào cơn đê mê, cùng với những nụ hôn ướt át và nồng cháy...

Anh hôn như thể muốn chiếm trọn nó trong ngay lúc này, đầu lưỡi của anh bắt đầu di chuyển một cách linh hoạt, kích thích các giác quan trong khuôn miệng khiến cho cơ thể con bé trở nên co giật một cách lạ thường. Nó quằn quại như thể sắp lên đến đỉnh... với những tiếng kêu hời hợt được phát ra một cách yếu đuối khiến anh càng lúc càng trở nên hưng phấn...

Anh yêu mùi hương ngọt ngào mang mùi thơm của sữa nơi cơ thể nó, thơm nồng nàn nhưng dịu dàng vô cùng, không bao giờ dùng đến nước hoa nhưng anh vẫn có thể nhận ra mùi hương riêng biệt của nó ở bất cứ nơi đâu. Anh tham lam hít nhẹ vào gáy nó, phả vào trong đó những hơi thở thầm thì, khiến cho nó cứ run lên rần rật vì bị kích thích... khoái cảm dâng trào không sao kiểm soát được... Nó cố cắn răng không để những âm thanh " dâm đãng " vang lên phá hỏng hình tượng " gái ngoan " =)))))...

Thế rồi, bất thình lình, nó nhận ra... dây cài áo ở phía sau lưng của mình đã bị tháo tung từ lúc nào...



Tái mặt... con bé liền khựng lại, như một phản xạ, nó đẩy phắt anh ra, rồi lúng túng xin phép chui vào wc. Anh ngập ngừng nhìn theo nó, khẽ nheo mày tỏ vẻ khó hiểu, còn nó thì nhăn xẹo cả mặt... biết ngay anh lại tìm cách giở trò mà!

Ngồi trong wc, nó hậm hực chỉnh sửa lại quần áo và đầu tóc.

Nhìn xem này! Chỉ " vật lộn " với anh có một lát mà phấn son của nó nhòe nhoẹt hết cả! Đầu tóc thì bù xù trông khác gì Xúy Vân giả dại =.="! Đang tỉ mỉ chỉnh sửa... thì bỗng nhiên có tiếng gõ cửa từ bên ngoài. Nó giật mình lấy chân chặn cửa.

- Gì đấy?

- Cho chồng vào với!

- Chờ v. một chút! V. chưa xong!

- Mở cửa đi mà! C` cần vào gấp!

- Giỏi thì c` thử đẩy cửa ra xem nào!– Với bản lĩnh đã học võ những 3 năm của mình, nó chắc chắn không làm anh " thất vọng " =))...

Thế nhưng, nó vẫn không ngờ tới một điều thảm hại là... kẻ đã lăn lộn trên giang hồ từ thưở mới lớn như anh sao có thể bị làm khó chỉ với đòn chặn chân của một cô bé???

Thậm chí, anh chẳng cần dùng đến 1/10 công lực cũng đủ để đẩy bật cánh cửa của nó ra, làm con bé giật mình đến nỗi suýt sái cả chân >"
- Ha... C`... vào thật đấy à?– Mặt nó tái mét.

- Ừ thì chẳng vào! Vợ làm gì mà lâu thế!

- Hừ... c` xem này! V đầu bù tóc rối cả rồi!

- Xùy xùy! Chút nữa đằng nào nó lại chẳng bị rối! Vợ chỉnh sửa làm cái gì!– Câu anh nói đầy ẩn ý nhưng hàm nghĩa lại rất phô ( =)) )...nên nó hiểu được ngay tức khắc... mặt lập tức chuyển sắc!

Y như rằng, lời nói vừa dứt ra khỏi miệng, anh đã đột ngột tiến lại gần phía sau lưng nó, vòng tay ra đằng trước ôm nhẹ lấy bụng nó, khẽ thì thầm vào bên tai trái của nó rồi hít nhẹ... Cách anh làm chuyện đó khiến cho nó muốn tê cứng cả cười, thật khó có thể diễn tả thành lời... nhưng nó luôn bị " đóng băng " bởi cái cảm giác kích thích toàn phần ấy...

Con bé khẽ nheo mắt, mím môi lầm bầm xin anh buông nó ra, thì đột nhiên có tiếng chuông điện thoại, anh hậm hực lôi máy ra định tắt, nhưng số điện thoại quen thuộc xuất hiện trên màn hình khiến anh lập tức chuyển giọng thân thiện, tốc độ bắt máy còn nhanh hơn nó tưởng tượng.

- Ah! Anh Đ à? Gọi e có chuyện gì thế? E đang ngủ trưa với vợ.

- ...

- Hi hi! Chỉ là ngủ trưa đơn thuần thôi! Không như anh nghĩ đâu! Thế mọi người đang ở đấy cả rồi à? Ừm được rồi! Lát nữa em đến!

Nói rồi, anh hớn hở cúp máy, rồi mặt mũi lại méo xẹo quay sang nhìn nó, lầm bầm vẻ tiếc nuối... Thức ăn sắp lên đến miệng rồi mà còn bị tuột mất. Nhưng vẫn vui vẻ, anh bảo nó mau chóng chỉnh sửa lại rồi cùng anh đi gặp "anh Đ".

Anh Đ theo như lời anh kể thì là đàn anh cấp trên, anh trùm của cả hội, thế lực của anh này rất lớn, bản thân anh cũng chỉ là cánh tay phải đắc lực của anh Đ mà thôi, tuy vậy, anh cũng được hưởng đặc quyền lớn lắm rồi! Cũng thật tò mò muốn biết anh Đ là người như thế nào!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Anh À! Em Sai Rồi!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook