Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa
Chương 58: Để cậu ta tránh xa Ôn Niệm Nam một chút
Bắc Túy Thập Ngư
28/01/2021
Đường Luân Hiên ngồi trong phòng bao chờ hồi lâu vẫn chưa thấy ai đến, cảm thấy hơi bực mình vì Cố Ngôn Sinh đùa bỡn mình, đứng dậy muốn rời đi.
Bất chợt ngoài cửa có một người bước vào, nhẹ gật đầu với anh rồi nói: “Xin chào Tổng giám đốc Đường, xin lỗi vì đã để anh đợi lâu, tôi là thư ký Tiểu Lý của tập đoàn Cố thị, Tổng giám đốc Chu của chúng tôi mời ngài lên tầng để bàn về việc hợp tác với quý công ty.”
“Tổng giám đốc Chu? Người đứng đầu của các anh không phải họ Cố sao?” Hóa ra là muốn bàn chuyện hợp tác? Anh còn tưởng là việc gì liên quan tới Đường Sóc.
“Không phải là Tổng giám đốc Cố, là Phó tổng của công ty chi nhánh Chu Nguyên Phong.”
“Chu Nguyên Phong?” Đường Luân Hiên đã từng nghe qua cái tên này, là bạn tốt của Cố Ngôn Sinh, cũng là trợ thủ đắc lực của hắn, phong cách làm việc cực kỳ mạnh mẽ dứt khoát.
“Đúng vậy, mời ngài đi theo tôi.”
Tiểu Lý đưa Đường Luân Hiên tới gian phòng ở phía cuối hành lang, sau đó khẽ gật đầu rồi rời đi.
Tuy có chút nghi hoặc nhưng anh vẫn đẩy cửa, vừa tiến vào liền thấy một người đang đứng trước khung cửa sổ lớn sát đất, người nọ mặc một bộ vest đen được là lượt phẳng phiu tôn lên đôi chân dài của hắn, trong tay cầm một ly rượu vang đỏ mà ngắm nhìn cảnh vật phía ngoài.
“Chào ngài, Tổng giám đốc Chu, tôi là Tổng giám đốc của tập đoàn Khải Duyệt, Đường Luân Hiên, rất hân hạnh được gặp ngài, tôi thật lấy làm vinh dự khi được mời hợp tác cùng quý công ty.”
Người đứng trước mặt thế mà không trả lời, chỉ lắc nhẹ chiếc ly rồi nhấp một ngụm rượu vang, thậm chí còn không quay người lại.
Đường Luân Hiên cảm thấy đối phương như muốn ra oai phủi đầu với mình, anh nhẹ tay nâng gọng kính, bước về phía trước nói thêm: “Tổng giám đốc Chu?”
“Tổng giám đốc Đường là người thông minh, chắc sẽ không cho rằng tôi hẹn cậu tới đây chỉ để bàn chuyện hợp tác chứ?”
Giọng nói này…
Tấm lưng người nọ đang đứng ngược sáng quay về phía anh, hắn từ từ xoay lại, khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia, trong mắt anh là vẻ kinh ngạc, Chu Nguyên Phong đặt ly rượu trong tay xuống nâng mắt nhìn người vừa tới, khi đường nhìn chạm nhau, cả hai đều sững sờ.
“Là anh?!”
“Tại sao lại là cậu…”
Đường Luân Hiên không thể ngờ rằng người đứng trước mặt mình lại là kẻ đã làm gãy kính của anh ở buổi tiệc hôm trước, càng không nghĩ tới hắn là người mà tập đoàn Cố thị cử đến để đàm phán chuyện hợp tác với mình. Nhớ lại cú giẫm mạnh lên chân hắn của mình hôm đó, đột nhiên có chút lúng túng.
“Đúng… đúng là… trùng hợp thật, không ngờ Tổng giám đốc Chu lại tới chờ ở đây từ trước, tôi có chút thụ sủng nhược kinh nha.” Đường Luân Hiên làm bộ không quen biết, bứt rứt một lúc lâu mới thở được một câu như vậy.
Chu Nguyên Phong ra ghế sofa ngồi xuống, giương mắt nhìn biểu cảm gượng gạo của người trước mặt, nói từ từ: “Sao vậy? Đây là đang giả vờ không quen biết tôi sao? Không ngờ Tổng giám đốc Đường của tập đoàn Khải Duyệt lại quá đáng như vậy, giẫm lên chân người khác xong liền chuồn thẳng, gia giáo của nhà họ Đường cũng tốt thật.”
Đường Luân Hiên nghe vậy liền lấy lại bộ dạng khéo léo nho nhã lễ độ thường ngày, cũng đi tới ghế sofa ngồi xuống: “Tôi không hiểu, cậu là người của Cố Ngôn Sinh sao? Tại sao lại đến gặp tôi thay hắn?”
“Anh cảm thấy nếu như là Cố Ngôn Sinh đến, hắn có thể giống tôi ngồi đây bình tĩnh hòa nhã nói chuyện với anh được à?”
“Cũng đúng, vậy xin hỏi nếu Tổng giám đốc Chu mời tôi tới đây không phải chỉ để bàn chuyện hợp tác thì còn để làm gì nữa?”
“Về nói với em trai anh, đừng nhóm ngó tới những thứ không thuộc về mình, bảo cậu ta tránh xa Ôn Niệm Nam một chút.” Trong giọng nói lạnh lùng còn tràn ngập uy hϊế͙p͙.
Quả nhiên là vì việc này, ngay từ đầu Đường Luân Hiên cũng không ủng hộ lắm, sợ em trai nhà mình rước lấy tai họa, nhưng thấy Đường Sóc vậy mà có thể bỏ hết tất cả, hết tâm hết sức để yêu một người, anh cũng liền để mặc cậu, không ngăn cản nữa.
Tại bữa tiệc lần trước, vô tình nghe được vụ giao dịch của Thẩm Lạc An, nhận ra bộ mặt thật của y, lại thấy đoạn video kia đột nhiên bị lan truyền nhanh chóng trêи mạng, anh mới biết được mấy năm nay Ôn Niệm Nam khổ sở thế nào.
“Người Cố Ngôn Sinh không quý trọng tự khắc sẽ có người khác làm giùm hắn, tôi không cảm thấy em trai mình sai chỗ nào, Đường Sóc rất yêu cậu Ôn, sẽ yêu quý trân trọng và bảo vệ cậu ấy.”
Bất chợt ngoài cửa có một người bước vào, nhẹ gật đầu với anh rồi nói: “Xin chào Tổng giám đốc Đường, xin lỗi vì đã để anh đợi lâu, tôi là thư ký Tiểu Lý của tập đoàn Cố thị, Tổng giám đốc Chu của chúng tôi mời ngài lên tầng để bàn về việc hợp tác với quý công ty.”
“Tổng giám đốc Chu? Người đứng đầu của các anh không phải họ Cố sao?” Hóa ra là muốn bàn chuyện hợp tác? Anh còn tưởng là việc gì liên quan tới Đường Sóc.
“Không phải là Tổng giám đốc Cố, là Phó tổng của công ty chi nhánh Chu Nguyên Phong.”
“Chu Nguyên Phong?” Đường Luân Hiên đã từng nghe qua cái tên này, là bạn tốt của Cố Ngôn Sinh, cũng là trợ thủ đắc lực của hắn, phong cách làm việc cực kỳ mạnh mẽ dứt khoát.
“Đúng vậy, mời ngài đi theo tôi.”
Tiểu Lý đưa Đường Luân Hiên tới gian phòng ở phía cuối hành lang, sau đó khẽ gật đầu rồi rời đi.
Tuy có chút nghi hoặc nhưng anh vẫn đẩy cửa, vừa tiến vào liền thấy một người đang đứng trước khung cửa sổ lớn sát đất, người nọ mặc một bộ vest đen được là lượt phẳng phiu tôn lên đôi chân dài của hắn, trong tay cầm một ly rượu vang đỏ mà ngắm nhìn cảnh vật phía ngoài.
“Chào ngài, Tổng giám đốc Chu, tôi là Tổng giám đốc của tập đoàn Khải Duyệt, Đường Luân Hiên, rất hân hạnh được gặp ngài, tôi thật lấy làm vinh dự khi được mời hợp tác cùng quý công ty.”
Người đứng trước mặt thế mà không trả lời, chỉ lắc nhẹ chiếc ly rồi nhấp một ngụm rượu vang, thậm chí còn không quay người lại.
Đường Luân Hiên cảm thấy đối phương như muốn ra oai phủi đầu với mình, anh nhẹ tay nâng gọng kính, bước về phía trước nói thêm: “Tổng giám đốc Chu?”
“Tổng giám đốc Đường là người thông minh, chắc sẽ không cho rằng tôi hẹn cậu tới đây chỉ để bàn chuyện hợp tác chứ?”
Giọng nói này…
Tấm lưng người nọ đang đứng ngược sáng quay về phía anh, hắn từ từ xoay lại, khi nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc kia, trong mắt anh là vẻ kinh ngạc, Chu Nguyên Phong đặt ly rượu trong tay xuống nâng mắt nhìn người vừa tới, khi đường nhìn chạm nhau, cả hai đều sững sờ.
“Là anh?!”
“Tại sao lại là cậu…”
Đường Luân Hiên không thể ngờ rằng người đứng trước mặt mình lại là kẻ đã làm gãy kính của anh ở buổi tiệc hôm trước, càng không nghĩ tới hắn là người mà tập đoàn Cố thị cử đến để đàm phán chuyện hợp tác với mình. Nhớ lại cú giẫm mạnh lên chân hắn của mình hôm đó, đột nhiên có chút lúng túng.
“Đúng… đúng là… trùng hợp thật, không ngờ Tổng giám đốc Chu lại tới chờ ở đây từ trước, tôi có chút thụ sủng nhược kinh nha.” Đường Luân Hiên làm bộ không quen biết, bứt rứt một lúc lâu mới thở được một câu như vậy.
Chu Nguyên Phong ra ghế sofa ngồi xuống, giương mắt nhìn biểu cảm gượng gạo của người trước mặt, nói từ từ: “Sao vậy? Đây là đang giả vờ không quen biết tôi sao? Không ngờ Tổng giám đốc Đường của tập đoàn Khải Duyệt lại quá đáng như vậy, giẫm lên chân người khác xong liền chuồn thẳng, gia giáo của nhà họ Đường cũng tốt thật.”
Đường Luân Hiên nghe vậy liền lấy lại bộ dạng khéo léo nho nhã lễ độ thường ngày, cũng đi tới ghế sofa ngồi xuống: “Tôi không hiểu, cậu là người của Cố Ngôn Sinh sao? Tại sao lại đến gặp tôi thay hắn?”
“Anh cảm thấy nếu như là Cố Ngôn Sinh đến, hắn có thể giống tôi ngồi đây bình tĩnh hòa nhã nói chuyện với anh được à?”
“Cũng đúng, vậy xin hỏi nếu Tổng giám đốc Chu mời tôi tới đây không phải chỉ để bàn chuyện hợp tác thì còn để làm gì nữa?”
“Về nói với em trai anh, đừng nhóm ngó tới những thứ không thuộc về mình, bảo cậu ta tránh xa Ôn Niệm Nam một chút.” Trong giọng nói lạnh lùng còn tràn ngập uy hϊế͙p͙.
Quả nhiên là vì việc này, ngay từ đầu Đường Luân Hiên cũng không ủng hộ lắm, sợ em trai nhà mình rước lấy tai họa, nhưng thấy Đường Sóc vậy mà có thể bỏ hết tất cả, hết tâm hết sức để yêu một người, anh cũng liền để mặc cậu, không ngăn cản nữa.
Tại bữa tiệc lần trước, vô tình nghe được vụ giao dịch của Thẩm Lạc An, nhận ra bộ mặt thật của y, lại thấy đoạn video kia đột nhiên bị lan truyền nhanh chóng trêи mạng, anh mới biết được mấy năm nay Ôn Niệm Nam khổ sở thế nào.
“Người Cố Ngôn Sinh không quý trọng tự khắc sẽ có người khác làm giùm hắn, tôi không cảm thấy em trai mình sai chỗ nào, Đường Sóc rất yêu cậu Ôn, sẽ yêu quý trân trọng và bảo vệ cậu ấy.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.