Anh Ấy Không Phải Anh Trai Tôi
Chương 25: Ngược chiều gió
Erly
21/03/2021
Hạ Nhiên Y bước xuống xe, cả người lẫn bước chân đều miễn cưỡng, bàn tay Giang Dụ Thần đặt sau eo cô dùng lực đẩy khiến cô phải tiến về phía trước.
Bạn bè của Giang Dụ Thần đã quen mặt với Hạ Nhiên Y, chỉ có cô gái biểu cảm ngạc nhiên giống hệt như bạn anh gặp cô lần đầu tiên.
Vào trong nhà, phòng khách được trang trí với dây kim tuyến và bong bóng, khung cảnh có hơi hỗn loạn. Hạ Nhiên Y từng bước chân cẩn thận để không giẫm vào bong bóng trên mặt đất, luôn có cảm giác bữa tiệc này không bình thường.
Sau khi ngồi xuống sofa được phủ vải lông mịn màu cam phấn, cô gái duy nhất trong nhóm là Hà San bỗng đến đưa trước mặt Hạ Nhiên Y một gói thuốc lá đã được mở nắp, cô cứng nhắc lắc đầu từ chối.
Hà San bỗng bật cười hứng thú, tay vẫn giữ gói thuốc kia trước mặt Hạ Nhiên Y: "Là socola"
Hạ Nhiên Y ngạc nhiên tròn mắt, Hà San kia vẫn muốn cô thử cho bằng được, cô mất tự nhiên giơ tay cầm lấy một điếu, cảm giác hơi nhám và nặng tay. Cầm điếu thuốc bằng socola trong tay, Hạ Nhiên Y vẫn không dám bỏ vào miệng ăn vì sợ bên trong là chất cấm.
Giang Dụ Thần khẽ cười, ra dấu cho Hà San rời đi, anh cầm lấy tay Hạ Nhiên Y đang giữ điếu thuốc giả kia kéo đưa đến miệng anh cắn một cái.
Bên trong điếu thuốc giả ấy chỉ là socola màu nâu, Hạ Nhiên Y định ăn thử nhưng bỗng nhớ ra dính nước bọt của Giang Dụ Thần, cô nhét nửa cây còn lại vào tay anh.
"Anh ăn đi"
"Sợ tẩm độc em sao?" Giang Dụ Thần cười cười, ăn nốt nửa cây socola còn lại.
Đèn trong nhà bỗng bị tắt đi, chỉ còn để lại ánh sáng từ đèn LED đủ màu và từ màn hình tivi lớn hắt ra, Hạ Nhiên Y bất an đảo mắt nhìn mọi người đều đã ổn định chỗ ngồi, cùng hướng mắt về tivi đối diện.
Ngón tay Giang Dụ Thần vừa chạm vào vai phía bên kia của Hạ Nhiên Y đã khiến cô giật nảy mình xoay đầu nhìn anh, nhìn bộ dạng sợ hãi của cô, anh liền có thể đoán được mức độ cảnh giác của cô trong tình huống này cao đến mức nào.
Giang Dụ Thần vòng tay qua cổ Hạ Nhiên Y kéo người cô dựa vào cơ thể anh, những ngón tay thon dài che hai mắt cô lại, anh thì thầm mang theo sự trêu đùa: "Nhiên Y, em chưa đủ tuổi để xem cái này"
Chỉ cần bấy nhiêu Hạ Nhiên Y lập tức đoán được Giang Dụ Thần và bạn bè anh xem gì, cô không phản kháng, ngồi yên mặc anh che mắt không cho cô xem.
Những âm thanh của đêm hôm qua lại vang mồn một bên tai, Hạ Nhiên Y càng nghe càng khó chịu đến mặt mày nhăn nhó, bỗng có tiếng trách của cô gái Hà San vang lên.
"Lạc Quân, thật sự không phải là anh chứ?"
"Xém chút là anh rồi, ngay lúc định hành động em lại gọi điện hối về, anh chỉ còn cách thuê người, đắt lắm đấy" Lạc Quân nửa thật nửa đùa, trong lời nói mang theo sự thích thú.
"Bao nhiêu mà đắt?" Quốc Khải chen vào hỏi.
"Ban đầu là ba triệu cho hai tiếng, ai ngờ kéo dài từ mười một giờ đêm đến hơn hai giờ sáng, anh ta lúc ra khỏi phòng như vừa bị đánh xong, đòi thêm hai triệu nữa mới chịu đưa đoạn video ra" Lạc Quân thành thật kể, vừa dứt lời đã có tiếng cười đùa vỗ tay phấn khích.
Trong loa tivi phát ra những âm thanh kích thích lòng người vô cùng lớn, giọng Tô Tiểu Vy truyền cảm đến mức đàn ông nghe thấy phải chậc lưỡi cảm thán.
Hạ Nhiên Y không ngồi yên được nữa, muốn kéo những ngón tay Giang Dụ Thần đang che mắt cô xuống nhưng không được. Hạ Nhiên Y lọ mọ chạm vào đùi anh, ngay khi cảm nhận được hơi thở anh phả bên tai, cô liền quay sang thì thầm: "Tôi muốn đi toilet"
Giang Dụ Thần không đáp trực tiếp kéo Hạ Nhiên Y đứng dậy dẫn cô đi, đến khi khuất khỏi màn hình tivi mới thả tay xuống khỏi mắt cô.
Hạ Nhiên Y bước vào toilet, vừa quay người lại định đóng cửa bất ngờ Giang Dụ Thần cũng bước vào, anh vòng ngược tay sau lưng khóa cửa. Hạ Nhiên Y có hơi ngỡ ngàng ngước mắt nhìn anh, trên gương mặt không để lộ bất kỳ cảm xúc nào.
"Em đang lo cho Tô Tiểu Vy?" Giang Dụ Thần cúi người đối mặt chất vấn Hạ Nhiên Y.
"Sao anh lại làm vậy? Anh có biết đối với một cô gái chuyện riêng tư đó rất quan trọng không? Cho dù anh muốn trả thù cũng không thể dùng cách đê tiện này" Hạ Nhiên Y thẫn thờ nhìn Giang Dụ Thần, sắc mặt kém đi rất nhiều so với lúc mới đến.
"Đê tiện?" Giang Dụ Thần bật cười, dáng vẻ thiếu nghiêm chỉnh: "Nhiên Y, con người em thật dễ mủi lòng, so với những gì tôi làm, cô ta còn đê tiện hơn gấp nhiều lần"
Hạ Nhiên Y chưa kịp lên tiếng Giang Dụ Thần đã bước đến áp sát mặt cô, không rõ đang tức giận hay đùa cợt: "Cô ta không xứng đáng để em thương hại"
Bạn bè của Giang Dụ Thần đã quen mặt với Hạ Nhiên Y, chỉ có cô gái biểu cảm ngạc nhiên giống hệt như bạn anh gặp cô lần đầu tiên.
Vào trong nhà, phòng khách được trang trí với dây kim tuyến và bong bóng, khung cảnh có hơi hỗn loạn. Hạ Nhiên Y từng bước chân cẩn thận để không giẫm vào bong bóng trên mặt đất, luôn có cảm giác bữa tiệc này không bình thường.
Sau khi ngồi xuống sofa được phủ vải lông mịn màu cam phấn, cô gái duy nhất trong nhóm là Hà San bỗng đến đưa trước mặt Hạ Nhiên Y một gói thuốc lá đã được mở nắp, cô cứng nhắc lắc đầu từ chối.
Hà San bỗng bật cười hứng thú, tay vẫn giữ gói thuốc kia trước mặt Hạ Nhiên Y: "Là socola"
Hạ Nhiên Y ngạc nhiên tròn mắt, Hà San kia vẫn muốn cô thử cho bằng được, cô mất tự nhiên giơ tay cầm lấy một điếu, cảm giác hơi nhám và nặng tay. Cầm điếu thuốc bằng socola trong tay, Hạ Nhiên Y vẫn không dám bỏ vào miệng ăn vì sợ bên trong là chất cấm.
Giang Dụ Thần khẽ cười, ra dấu cho Hà San rời đi, anh cầm lấy tay Hạ Nhiên Y đang giữ điếu thuốc giả kia kéo đưa đến miệng anh cắn một cái.
Bên trong điếu thuốc giả ấy chỉ là socola màu nâu, Hạ Nhiên Y định ăn thử nhưng bỗng nhớ ra dính nước bọt của Giang Dụ Thần, cô nhét nửa cây còn lại vào tay anh.
"Anh ăn đi"
"Sợ tẩm độc em sao?" Giang Dụ Thần cười cười, ăn nốt nửa cây socola còn lại.
Đèn trong nhà bỗng bị tắt đi, chỉ còn để lại ánh sáng từ đèn LED đủ màu và từ màn hình tivi lớn hắt ra, Hạ Nhiên Y bất an đảo mắt nhìn mọi người đều đã ổn định chỗ ngồi, cùng hướng mắt về tivi đối diện.
Ngón tay Giang Dụ Thần vừa chạm vào vai phía bên kia của Hạ Nhiên Y đã khiến cô giật nảy mình xoay đầu nhìn anh, nhìn bộ dạng sợ hãi của cô, anh liền có thể đoán được mức độ cảnh giác của cô trong tình huống này cao đến mức nào.
Giang Dụ Thần vòng tay qua cổ Hạ Nhiên Y kéo người cô dựa vào cơ thể anh, những ngón tay thon dài che hai mắt cô lại, anh thì thầm mang theo sự trêu đùa: "Nhiên Y, em chưa đủ tuổi để xem cái này"
Chỉ cần bấy nhiêu Hạ Nhiên Y lập tức đoán được Giang Dụ Thần và bạn bè anh xem gì, cô không phản kháng, ngồi yên mặc anh che mắt không cho cô xem.
Những âm thanh của đêm hôm qua lại vang mồn một bên tai, Hạ Nhiên Y càng nghe càng khó chịu đến mặt mày nhăn nhó, bỗng có tiếng trách của cô gái Hà San vang lên.
"Lạc Quân, thật sự không phải là anh chứ?"
"Xém chút là anh rồi, ngay lúc định hành động em lại gọi điện hối về, anh chỉ còn cách thuê người, đắt lắm đấy" Lạc Quân nửa thật nửa đùa, trong lời nói mang theo sự thích thú.
"Bao nhiêu mà đắt?" Quốc Khải chen vào hỏi.
"Ban đầu là ba triệu cho hai tiếng, ai ngờ kéo dài từ mười một giờ đêm đến hơn hai giờ sáng, anh ta lúc ra khỏi phòng như vừa bị đánh xong, đòi thêm hai triệu nữa mới chịu đưa đoạn video ra" Lạc Quân thành thật kể, vừa dứt lời đã có tiếng cười đùa vỗ tay phấn khích.
Trong loa tivi phát ra những âm thanh kích thích lòng người vô cùng lớn, giọng Tô Tiểu Vy truyền cảm đến mức đàn ông nghe thấy phải chậc lưỡi cảm thán.
Hạ Nhiên Y không ngồi yên được nữa, muốn kéo những ngón tay Giang Dụ Thần đang che mắt cô xuống nhưng không được. Hạ Nhiên Y lọ mọ chạm vào đùi anh, ngay khi cảm nhận được hơi thở anh phả bên tai, cô liền quay sang thì thầm: "Tôi muốn đi toilet"
Giang Dụ Thần không đáp trực tiếp kéo Hạ Nhiên Y đứng dậy dẫn cô đi, đến khi khuất khỏi màn hình tivi mới thả tay xuống khỏi mắt cô.
Hạ Nhiên Y bước vào toilet, vừa quay người lại định đóng cửa bất ngờ Giang Dụ Thần cũng bước vào, anh vòng ngược tay sau lưng khóa cửa. Hạ Nhiên Y có hơi ngỡ ngàng ngước mắt nhìn anh, trên gương mặt không để lộ bất kỳ cảm xúc nào.
"Em đang lo cho Tô Tiểu Vy?" Giang Dụ Thần cúi người đối mặt chất vấn Hạ Nhiên Y.
"Sao anh lại làm vậy? Anh có biết đối với một cô gái chuyện riêng tư đó rất quan trọng không? Cho dù anh muốn trả thù cũng không thể dùng cách đê tiện này" Hạ Nhiên Y thẫn thờ nhìn Giang Dụ Thần, sắc mặt kém đi rất nhiều so với lúc mới đến.
"Đê tiện?" Giang Dụ Thần bật cười, dáng vẻ thiếu nghiêm chỉnh: "Nhiên Y, con người em thật dễ mủi lòng, so với những gì tôi làm, cô ta còn đê tiện hơn gấp nhiều lần"
Hạ Nhiên Y chưa kịp lên tiếng Giang Dụ Thần đã bước đến áp sát mặt cô, không rõ đang tức giận hay đùa cợt: "Cô ta không xứng đáng để em thương hại"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.