Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi
Chương 75: Đưa Cho Nữ Sinh Cái Gì Đó
Quất Miêu Ca Ca
14/09/2021
Editor: Minnnn
Triệu Tư Vũ đứng ở tại chỗ, trong đầu nghĩ đến hình ảnh vừa rồi. Cố Gia Duệ thô lỗ ấn lên cổ tay Thiện Lương, ép Thiện Lương thoạt nhìn thanh tú và trắng nõn kia lên tường mà cưỡng hôn.
Thật là đủ tình cảm.
Hai cái tên này.
Cô lắc đầu, bất đắc dĩ dừng lại, cảnh giác mà nhìn Cố Gia Duệ đang nhìn chằm chằm mình: "Tôi cũng có muốn rình coi cảnh mấy cậu làm gay đâu, tôi chỉ trở về lấy kem dưỡng da thôi.”
Cố Gia Duệ buông lỏng tay của Thiện Lương ra: “Thích nhìn thì nhìn, dù sao cũng có phải hôn cho cậu xem đâu.”[ h đổi thành tôi- cậu]
Triệu Tư Vũ nhún vai, bước vào phòng học – nơi ánh đèn vẫn còn sáng, lấy kem dưỡng ẩm từ chỗ ngồi của mình mà cô phải bôi vào buổi tối ra, sau đó nửa ngồi trên bàn mà nhìn họ, thở dài: “Tôi nói này, mấy cậu thật sự muốn thành gay rồi à?”
“Làm thật đó.” Cố Gia Duệ tùy tiện nói, anh ôm Thiện Lương vào trong ngực: “Chẳng lẽ còn phải lừa cậu à?”
“Không phải là lần trước các cậu nói cho tôi là hai người chỉ diễn cho người ngoài xem thôi à?” Trong mắt Triệu Tư Vũ ánh lên vẻ kinh ngạc.
Cố Gia Duệ cúi đầu nhìn Thiện Lương: “Lần trước là lần trước, bây giờ là bây giờ.”
“Ú, tình giả thành thật hả?” Triệu Tư Vũ khẽ cười một tiếng: “Vậy các cậu cũng quá lớn mật rồi. Thái từ gia họ Cố à, nơi này là phòng học đó, đều có máy giám sát hết. Vậy mà các cậu dám làm cẩu thả như thế à?”
Cố Gia Duệ chậc một tiếng, khóe môi cong lên, có vẻ rất khinh thường: “Ban đêm ai lại đi theo dõi? Hơn nữa, nó quay được thì quay thôi, tôi cũng không để ý đến.” Nói xong, anh nhéo mặt Thiện Lương: “Có phải không nè, Lương Lương?”
Thiện Lương trừng anh một cái: “Cậu là đồ không biết xấu hổ, tôi không muốn đâu.”
Nói xong, cậu cũng mặc kệ Cố Gia Duệ mà trực tiếp đeo ba lô đi thẳng ra ngoài phòng học.
Cố Gia Duệ nhìn Thiện Lương đang đi ra khỏi phòng, sau đó bỗng đột nhiên anh lôi Triệu Tư Vũ đi đến góc lớp, thần thần bí bí mà nhẹ giọng hỏi: “Đồ tôi nhờ cậu mua đâu? Có mang theo không?”
“Có.” Triệu Tư Vũ lười biếng mà đáp lại một tiếng, từ tủ đựng đồ cuối lớp mà mở cửa tủ của mình, sau đó lấy một chiếc hộp đưa cho Cố Gia Duệ.
Cố Gia Duệ tin tưởng Triệu Tư Vũ nên cũng lười kiểm tra lại, anh trực tiếp nhét chiếc hộp đó vào cặp sách của mình.
Triệu Tư Vũ khoanh tay trước ngực, cau mày: “Ài, này đều là đồ nữ sinh thích mà, cậu mua cái này làm gì?”
“Tặng người đó.” Cố Gia Duệ kéo khóa ba lô lên.
“Tặng người? Con gái sao?” Triệu Tư Vũ kinh ngạc nói: “Không phải cậu nói cậu và Thiện Lương đang làm gay sao?”
“Thì tôi đang làm gay đây.”
“Vậy kia…...” Triệu Tư Vũ nhất thời nghẹn họng không nói được lời nào, rất lâu sau cô mới mở miệng: “Vậy cậu còn mua quà cho con gái làm gì? Không phải là, Cố Gia Duệ, cậu muốn vượt tường hả?”
Cố Gia Duệ há miệng thở dốc, muốn nói cái gì đó, nhưng khi lời nói đến bên miệng rồi lại nghẹn xuống.
Anh dùng ngón tay chọc vào trán Triệu Tư Vũ: “Sao tôi phải nói cho cậu biết.”
Nói xong, mặc kệ ánh mắt Triệu Tư Vũ có bao nhiêu phức tạp, Cố Gia Duệ trực tiếp đeo ba lô lên trên vai, đi thẳng ra khỏi phòng học.
Triệu Tư Vũ đuổi theo, bắt được ống tay áo Cố Gia Duệ: “Cậu từ từ.”
“Làm sao?” Cố Gia Duệ cau mày, có chút không vui.
“Tôi muốn nói với cậu, nếu cậu mà dám vượt tường đùa giỡn Thiện Lương hoặc là có cảm tình với nữ sinh nào đó.” Triệu Tư Vũ hít sâu một hơi, nhìn anh với ánh mắt vô cùng nghiêm túc: “Thứ nhất, tôi sẽ đến nói cho bố cậu biết, bố cậu là một người chính trực như vậy, nếu mà biết cậu ở bên ngoài lạm tình thì nhất định tuyệt đối sẽ đánh nát đầu cậu đấy, chính cậu tự biết suy nghĩ đi.”
Nói xong, Triệu Tư Vũ cũng không nghe lời của Cố Gia Duệ mà trực tiếp xoay người, dọc theo cầu thang mà đi xuống.
Triệu Tư Vũ đứng ở tại chỗ, trong đầu nghĩ đến hình ảnh vừa rồi. Cố Gia Duệ thô lỗ ấn lên cổ tay Thiện Lương, ép Thiện Lương thoạt nhìn thanh tú và trắng nõn kia lên tường mà cưỡng hôn.
Thật là đủ tình cảm.
Hai cái tên này.
Cô lắc đầu, bất đắc dĩ dừng lại, cảnh giác mà nhìn Cố Gia Duệ đang nhìn chằm chằm mình: "Tôi cũng có muốn rình coi cảnh mấy cậu làm gay đâu, tôi chỉ trở về lấy kem dưỡng da thôi.”
Cố Gia Duệ buông lỏng tay của Thiện Lương ra: “Thích nhìn thì nhìn, dù sao cũng có phải hôn cho cậu xem đâu.”[ h đổi thành tôi- cậu]
Triệu Tư Vũ nhún vai, bước vào phòng học – nơi ánh đèn vẫn còn sáng, lấy kem dưỡng ẩm từ chỗ ngồi của mình mà cô phải bôi vào buổi tối ra, sau đó nửa ngồi trên bàn mà nhìn họ, thở dài: “Tôi nói này, mấy cậu thật sự muốn thành gay rồi à?”
“Làm thật đó.” Cố Gia Duệ tùy tiện nói, anh ôm Thiện Lương vào trong ngực: “Chẳng lẽ còn phải lừa cậu à?”
“Không phải là lần trước các cậu nói cho tôi là hai người chỉ diễn cho người ngoài xem thôi à?” Trong mắt Triệu Tư Vũ ánh lên vẻ kinh ngạc.
Cố Gia Duệ cúi đầu nhìn Thiện Lương: “Lần trước là lần trước, bây giờ là bây giờ.”
“Ú, tình giả thành thật hả?” Triệu Tư Vũ khẽ cười một tiếng: “Vậy các cậu cũng quá lớn mật rồi. Thái từ gia họ Cố à, nơi này là phòng học đó, đều có máy giám sát hết. Vậy mà các cậu dám làm cẩu thả như thế à?”
Cố Gia Duệ chậc một tiếng, khóe môi cong lên, có vẻ rất khinh thường: “Ban đêm ai lại đi theo dõi? Hơn nữa, nó quay được thì quay thôi, tôi cũng không để ý đến.” Nói xong, anh nhéo mặt Thiện Lương: “Có phải không nè, Lương Lương?”
Thiện Lương trừng anh một cái: “Cậu là đồ không biết xấu hổ, tôi không muốn đâu.”
Nói xong, cậu cũng mặc kệ Cố Gia Duệ mà trực tiếp đeo ba lô đi thẳng ra ngoài phòng học.
Cố Gia Duệ nhìn Thiện Lương đang đi ra khỏi phòng, sau đó bỗng đột nhiên anh lôi Triệu Tư Vũ đi đến góc lớp, thần thần bí bí mà nhẹ giọng hỏi: “Đồ tôi nhờ cậu mua đâu? Có mang theo không?”
“Có.” Triệu Tư Vũ lười biếng mà đáp lại một tiếng, từ tủ đựng đồ cuối lớp mà mở cửa tủ của mình, sau đó lấy một chiếc hộp đưa cho Cố Gia Duệ.
Cố Gia Duệ tin tưởng Triệu Tư Vũ nên cũng lười kiểm tra lại, anh trực tiếp nhét chiếc hộp đó vào cặp sách của mình.
Triệu Tư Vũ khoanh tay trước ngực, cau mày: “Ài, này đều là đồ nữ sinh thích mà, cậu mua cái này làm gì?”
“Tặng người đó.” Cố Gia Duệ kéo khóa ba lô lên.
“Tặng người? Con gái sao?” Triệu Tư Vũ kinh ngạc nói: “Không phải cậu nói cậu và Thiện Lương đang làm gay sao?”
“Thì tôi đang làm gay đây.”
“Vậy kia…...” Triệu Tư Vũ nhất thời nghẹn họng không nói được lời nào, rất lâu sau cô mới mở miệng: “Vậy cậu còn mua quà cho con gái làm gì? Không phải là, Cố Gia Duệ, cậu muốn vượt tường hả?”
Cố Gia Duệ há miệng thở dốc, muốn nói cái gì đó, nhưng khi lời nói đến bên miệng rồi lại nghẹn xuống.
Anh dùng ngón tay chọc vào trán Triệu Tư Vũ: “Sao tôi phải nói cho cậu biết.”
Nói xong, mặc kệ ánh mắt Triệu Tư Vũ có bao nhiêu phức tạp, Cố Gia Duệ trực tiếp đeo ba lô lên trên vai, đi thẳng ra khỏi phòng học.
Triệu Tư Vũ đuổi theo, bắt được ống tay áo Cố Gia Duệ: “Cậu từ từ.”
“Làm sao?” Cố Gia Duệ cau mày, có chút không vui.
“Tôi muốn nói với cậu, nếu cậu mà dám vượt tường đùa giỡn Thiện Lương hoặc là có cảm tình với nữ sinh nào đó.” Triệu Tư Vũ hít sâu một hơi, nhìn anh với ánh mắt vô cùng nghiêm túc: “Thứ nhất, tôi sẽ đến nói cho bố cậu biết, bố cậu là một người chính trực như vậy, nếu mà biết cậu ở bên ngoài lạm tình thì nhất định tuyệt đối sẽ đánh nát đầu cậu đấy, chính cậu tự biết suy nghĩ đi.”
Nói xong, Triệu Tư Vũ cũng không nghe lời của Cố Gia Duệ mà trực tiếp xoay người, dọc theo cầu thang mà đi xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.