Anh Ấy Sinh Ra Chính Là Công Của Tôi
Chương 57: Kẻ Có Tiền Ngợp Trong Vàng Son
Quất Miêu Ca Ca
30/08/2021
Editor: Minnnn
"Đang yên đang lành cậu đi xem phim kinh dị làm gì?" Thiện Lương nhìn Vũ Đại Khí đáng thương trước mắt mình, có chút dở khóc dở cười.
Vũ Đại Khí chớp chớp hai mắt: "Tôi muốn tìm sự kích thích để kích thích não một chút, tôi không muốn bị kích động quá mức, nếu không thì ngay cả niệu đại cũng bị kích thích luôn đấy."
"Thật là chẳng biết nên nói gì với cậu luôn." Thiện Lương bất đắc dĩ mà lắc đầu.
Cố Gia Duệ đi từ phía sau tới vỗ vào bả vai Thiện Lương: "Đi không?"
Thiện Lương nhìn Cố Gia Duệ, nhưng lại không yên tâm mà quay đầu nhìn Vũ Đại Khí.
Vũ Đại Khí nắm lấy ống tay áo của Thiện Lương: "Chẳng phải cậu phải về căn hộ cho thuê của cậu và anh Duệ à? Cầu thu lưu tôi một đêm đi mà, tôi thật sự không dám về cái nơi ký túc xá vắng bóng người kia......"
"Hôm nay tôi không về chỗ đấy." Thiện Lương thở dài: "Hôm nay...... Tôi đi ra ngoài tham gia một hoạt động."
"Không sao cả, cậu đi chỗ nào thì mang tôi đi theo có được không?"
Thiện Lương quay đầu nhìn Cố Gia Duệ: "Có thể cho cậu ấy đi cùng không?"
"Chậc." Cố Gia Duệ nhíu mày: "Cậu ta ư?"
Thiện Lương gật đầu, sau đó chọc chọc vào cánh tay Cố Gia Duệ: "Coi như cậu giúp tôi một việc đi, cậu ấy cứ quấn lấy tôi thôi, tôi thật sự không còn cách nào khác nữa."
Cố Gia Duệ gãi đầu, anh có hơi không tình nguyện nhưng lại cũng chẳng còn biện pháp nào: "Thôi được rồi, để cậu ta đi cùng vậy, đi thôi."
Dứt lời, anh nắm tay Thiện Lương đi ra ngoài.
Vũ Đại Khí vui vẻ mà đi theo phía sau hai người.
Có một chiếc xe thể thao khoa trương đỗ ở bên ngoài cổng trường, lúc này chủ nhân của chiếc xe thể thao ấy đang dựa vào cửa xe, một tay kẹp điếu thuốc lá, ánh lửa tàn thuốc lập loè.
"Anh Duệ, cuối cùng anh cũng xuống dưới." Chủ nhân của chiếc xe thể thao kia nhìn thấy bóng dáng của Cố Gia Duệ, khuôn mặt anh ta tức khắc hiện lên ý cười.
Cố Gia Duệ ừ một tiếng, anh đi đến trước mặt anh ta: "Đi được chưa?"
"Được rồi." Người nọ đồng ý một tiếng, ánh mắt anh ta đảo qua Thiện Lương rồi lại đảo qua Vũ Đại Khí có vóc dáng thấp bé.
Trong mắt anh ta lập tức hiện lên một tia nghi hoặc, sau đó người nọ ghé vào tai Cố Gia Duệ: "Anh Duệ, đó là ai vậy?"
Cố Gia Duệ mất kiên nhẫn trả lời: "Là một đứa phiền phức, đừng quan tâm làm gì."
Hiển nhiên chủ nhân của chiếc xe thể thao đó đã hiểu sai ý Cố Gia Duệ, trên mặt anh ta hiện lên ý cười xấu xa: "Ôi, anh Duệ còn rất phong lưu đó nha, cậu ấy không phải là chị dâu thứ hai của chúng ta chứ?"
"Nghĩ gì vậy, tôi với cậu ta chẳng có cái rắm quan hệ gì cả." Cố Gia Duệ mắng một câu, sau đó anh nâng chân lên đạp một cái thật mạnh vào mông anh ta: "Lái xe đi."
Chiếc xe thể thao kia nhanh chóng được khởi động chở Cố Gia Duệ, Thiện Lương và Vũ Đại Khí đi về phía ngoại ô.
Cũng không biết đã đi bao lâu, chờ đến khi Thiện Lương mở cửa xe ra, bầu trời đã đầy sao, nó phảng phất như dải ngân hà, loá mắt lại rực rỡ.
Cố Gia Duệ xách ba lô giúp Thiện Lương, sau đó anh ôm bả vai của cậu, hai người cùng đi về phía biệt thự với đèn đuốc sáng trưng trước mắt
Vũ Đại Khí khẩn trương đi theo phía sau, dường như cậu ta đã phát hiện ra hoạt động Thiện Lương tham gia không hề đơn giản như cậu ta nghĩ.
Bọn họ đi vào ngôi biệt thự lớn, vừa mới đẩy cửa ra liền nghe được tiếng âm nhạc chói tai truyền đến, sóng âm lớn đến mức khiến sàn nhà rung mạnh.
Lúc này trong đại sảnh đang có mười mấy người. Một ban nhạc rock đang hát ở phía bên phải đại sảnh, tiếng âm nhạc được phát ra từ phía bọn họ. Những người khác thì đang ngồi chơi điện thoại hoặc là đi quanh quanh uống rượu. Cả đại sảnh được trang hoàng lộng lẫy xa hoa, hiển nhiên là đã tiêu rất nhiều tiền.
Cố Gia Duệ vừa mới tiến vào đại sảnh đã bị người bên trong nhận ra, một đám người tiến lên chào hỏi, mấy tiếng anh Duệ, anh Duệ vang lên không ngừng.
Không lâu sau, có một người đàn ông mặc áo sơ mi và quần tây xuất hiện trên cầu thang trong tầm nhìn của mọi người, anh ta đang cầm ly rượu trên tay, nhìn về phía Cố Gia Duệ mà cao giọng cười ha hả, sau đó anh ta bước tới bên cạnh Cố Gia Duệ: "Anh Duệ, cuối cùng anh cũng đã tới rồi, mọi người đang chờ anh đấy."
Cố Gia Duệ ném chiếc ba lô sang bên cạnh: "Đêm nay tôi ở trong căn biệt thự này đúng không?"
"Đương nhiên." Người đàn ông này nhướng mày, bỗng nhiên anh ta cười tủm tỉm rồi nói nhỏ với Cố Gia Duệ: "Em còn đặc biệt chuẩn bị cho anh và chị dâu một căn phòng ngọt ngào để hai người động phòng đấy, anh muốn đi xem không?"
"Cậu cút mẹ đi." Cố Gia Duệ cười mắng.
"Nào." Người đàn ông kia chạy lên tầng, anh ta vẫy tay với Cố Gia Duệ: "Trên tầng có sự bất ngờ đấy, anh lên nhìn thử đi."
"Đang yên đang lành cậu đi xem phim kinh dị làm gì?" Thiện Lương nhìn Vũ Đại Khí đáng thương trước mắt mình, có chút dở khóc dở cười.
Vũ Đại Khí chớp chớp hai mắt: "Tôi muốn tìm sự kích thích để kích thích não một chút, tôi không muốn bị kích động quá mức, nếu không thì ngay cả niệu đại cũng bị kích thích luôn đấy."
"Thật là chẳng biết nên nói gì với cậu luôn." Thiện Lương bất đắc dĩ mà lắc đầu.
Cố Gia Duệ đi từ phía sau tới vỗ vào bả vai Thiện Lương: "Đi không?"
Thiện Lương nhìn Cố Gia Duệ, nhưng lại không yên tâm mà quay đầu nhìn Vũ Đại Khí.
Vũ Đại Khí nắm lấy ống tay áo của Thiện Lương: "Chẳng phải cậu phải về căn hộ cho thuê của cậu và anh Duệ à? Cầu thu lưu tôi một đêm đi mà, tôi thật sự không dám về cái nơi ký túc xá vắng bóng người kia......"
"Hôm nay tôi không về chỗ đấy." Thiện Lương thở dài: "Hôm nay...... Tôi đi ra ngoài tham gia một hoạt động."
"Không sao cả, cậu đi chỗ nào thì mang tôi đi theo có được không?"
Thiện Lương quay đầu nhìn Cố Gia Duệ: "Có thể cho cậu ấy đi cùng không?"
"Chậc." Cố Gia Duệ nhíu mày: "Cậu ta ư?"
Thiện Lương gật đầu, sau đó chọc chọc vào cánh tay Cố Gia Duệ: "Coi như cậu giúp tôi một việc đi, cậu ấy cứ quấn lấy tôi thôi, tôi thật sự không còn cách nào khác nữa."
Cố Gia Duệ gãi đầu, anh có hơi không tình nguyện nhưng lại cũng chẳng còn biện pháp nào: "Thôi được rồi, để cậu ta đi cùng vậy, đi thôi."
Dứt lời, anh nắm tay Thiện Lương đi ra ngoài.
Vũ Đại Khí vui vẻ mà đi theo phía sau hai người.
Có một chiếc xe thể thao khoa trương đỗ ở bên ngoài cổng trường, lúc này chủ nhân của chiếc xe thể thao ấy đang dựa vào cửa xe, một tay kẹp điếu thuốc lá, ánh lửa tàn thuốc lập loè.
"Anh Duệ, cuối cùng anh cũng xuống dưới." Chủ nhân của chiếc xe thể thao kia nhìn thấy bóng dáng của Cố Gia Duệ, khuôn mặt anh ta tức khắc hiện lên ý cười.
Cố Gia Duệ ừ một tiếng, anh đi đến trước mặt anh ta: "Đi được chưa?"
"Được rồi." Người nọ đồng ý một tiếng, ánh mắt anh ta đảo qua Thiện Lương rồi lại đảo qua Vũ Đại Khí có vóc dáng thấp bé.
Trong mắt anh ta lập tức hiện lên một tia nghi hoặc, sau đó người nọ ghé vào tai Cố Gia Duệ: "Anh Duệ, đó là ai vậy?"
Cố Gia Duệ mất kiên nhẫn trả lời: "Là một đứa phiền phức, đừng quan tâm làm gì."
Hiển nhiên chủ nhân của chiếc xe thể thao đó đã hiểu sai ý Cố Gia Duệ, trên mặt anh ta hiện lên ý cười xấu xa: "Ôi, anh Duệ còn rất phong lưu đó nha, cậu ấy không phải là chị dâu thứ hai của chúng ta chứ?"
"Nghĩ gì vậy, tôi với cậu ta chẳng có cái rắm quan hệ gì cả." Cố Gia Duệ mắng một câu, sau đó anh nâng chân lên đạp một cái thật mạnh vào mông anh ta: "Lái xe đi."
Chiếc xe thể thao kia nhanh chóng được khởi động chở Cố Gia Duệ, Thiện Lương và Vũ Đại Khí đi về phía ngoại ô.
Cũng không biết đã đi bao lâu, chờ đến khi Thiện Lương mở cửa xe ra, bầu trời đã đầy sao, nó phảng phất như dải ngân hà, loá mắt lại rực rỡ.
Cố Gia Duệ xách ba lô giúp Thiện Lương, sau đó anh ôm bả vai của cậu, hai người cùng đi về phía biệt thự với đèn đuốc sáng trưng trước mắt
Vũ Đại Khí khẩn trương đi theo phía sau, dường như cậu ta đã phát hiện ra hoạt động Thiện Lương tham gia không hề đơn giản như cậu ta nghĩ.
Bọn họ đi vào ngôi biệt thự lớn, vừa mới đẩy cửa ra liền nghe được tiếng âm nhạc chói tai truyền đến, sóng âm lớn đến mức khiến sàn nhà rung mạnh.
Lúc này trong đại sảnh đang có mười mấy người. Một ban nhạc rock đang hát ở phía bên phải đại sảnh, tiếng âm nhạc được phát ra từ phía bọn họ. Những người khác thì đang ngồi chơi điện thoại hoặc là đi quanh quanh uống rượu. Cả đại sảnh được trang hoàng lộng lẫy xa hoa, hiển nhiên là đã tiêu rất nhiều tiền.
Cố Gia Duệ vừa mới tiến vào đại sảnh đã bị người bên trong nhận ra, một đám người tiến lên chào hỏi, mấy tiếng anh Duệ, anh Duệ vang lên không ngừng.
Không lâu sau, có một người đàn ông mặc áo sơ mi và quần tây xuất hiện trên cầu thang trong tầm nhìn của mọi người, anh ta đang cầm ly rượu trên tay, nhìn về phía Cố Gia Duệ mà cao giọng cười ha hả, sau đó anh ta bước tới bên cạnh Cố Gia Duệ: "Anh Duệ, cuối cùng anh cũng đã tới rồi, mọi người đang chờ anh đấy."
Cố Gia Duệ ném chiếc ba lô sang bên cạnh: "Đêm nay tôi ở trong căn biệt thự này đúng không?"
"Đương nhiên." Người đàn ông này nhướng mày, bỗng nhiên anh ta cười tủm tỉm rồi nói nhỏ với Cố Gia Duệ: "Em còn đặc biệt chuẩn bị cho anh và chị dâu một căn phòng ngọt ngào để hai người động phòng đấy, anh muốn đi xem không?"
"Cậu cút mẹ đi." Cố Gia Duệ cười mắng.
"Nào." Người đàn ông kia chạy lên tầng, anh ta vẫy tay với Cố Gia Duệ: "Trên tầng có sự bất ngờ đấy, anh lên nhìn thử đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.