Chương 1683: Không thể né tránh
Dật Nghi
10/05/2021
Nói chuyện messenger xong với Giang Vũ Thừa thì Thẩm Lệ lại ngồi ở trên giường một chút, sau đó mới đứng dậy bước xuống giường.
Rửa mặt thay quần áo, rồi lại ăn sáng trên đường đi đến nơi làm việc.
Đợi đến lúc đến chỗ làm việc, Thẩm Lệ cũng đã quên gần hết cuộc nói chuyện với Giang Vũ Thừa.
Vừa đến chỗ thì lại bắt đầu cuộc họp.
Cuộc họp kết thúc, cũng trôi qua gần một buổi sáng.
Thẩm Lệ ngồi ở trong góc nghỉ ngơi, trợ lý đi ra ngoài mua cà phê cho cô.
Cô cũng đã từng hợp tác nhiều lần với nhân viên của đoàn làm phim này, mọi người đều quen thuộc đối với cô, cũng sẽ chạy đến nói chuyện phiếm cùng với cô.
Thẩm Lệ đều trả lời hết từng người.
Một lát sau, nhà sản xuất lại đi tới.
“Tiểu Lệ, cái tay này của cô vẫn còn chưa cắt chỉ nữa hả?” Nhà sản xuất hỏi.
Thẩm Lệ nhìn cánh tay của mình một chút, nói: “Chiều nay sẽ đi.”
Nhà sản xuất nhẹ nhàng gật đầu: “Ừ, cũng được.”
Thẩm Lệ mỉm cười xem như là đáp lại.
Sau đó cô cảm giác được biểu cảm của các cô gái ở bên cạnh có chút kỳ quái.
Cô không hiểu cho lắm mà quay đầu nhìn về phía nhà sản xuất, lại nhìn thấy một tay của nhà sản xuất che ở bên môi ho nhẹ một tiếng, giống như là có lời muốn nói.
“Chuyện đó… Tiểu Lệ à…” Giọng nói của nhà sản xuất nghe cũng có vẻ hơi do dự.
“Sao vậy?” Thẩm Lệ hỏi ông ta: “Đã xảy ra chuyện gì hả?”
“Không có không có.” Nhà sản xuất vội vàng khoát tay: “Không có xảy ra chuyện gì đâu, chủ yếu là có chút chuyện muốn hỏi cô mà thôi.”
“Ông cứ nói đi.” Trong lòng của Thẩm Lệ cảm thấy thắc mắc, có vấn đề gì mà lại khiến cho nhà sản xuất thấy nhiều chuyện đời lại khó xử như vậy chứ?
“Nghe nói là tổng giám đốc Cố lại quen bạn gái mới?”
Sau khi nhà sản xuất nói xong thì còn ho nhẹ một tiếng, giống như là đang che giấu sự xấu hổ.
Chắc có lẽ là ông ta cảm thấy hỏi loại vấn đề này thì rất kỳ cục, cho nên mới có bộ dạng này.
Mà Thẩm Lệ lại lập tức kịp phản ứng, “tổng giám đốc Cố” mà ông ta nói là đang chỉ Cố Tri Dân.
Cô nhớ lại lúc hồi sáng Giang Vũ Thừa gọi messenger cho cô.
Vốn dĩ cô đã quên chuyện này sạch sành sanh rồi, nhưng mà bây giờ lại bị nhà sản xuất hỏi như thế, cô đột nhiên cũng nghĩ tới.
Nhớ đến ngày hôm qua nhìn thấy tấm ảnh chụp được đăng ở trên bản tin, hai người Cố Tri Dân và Qúy Vãn Thư ngồi cùng một chỗ với nhau, trên mặt đều là ý cười, tư thế cũng cực kỳ thân mật.
Nhớ đến sáng nay, Giang Vũ Thừa lại nói những lời đó với cô ở trong messenger.
Giang Vũ Thừa nói cô chính là quá bướng bỉnh.
Cô và Cố Tri Dân chia tay thì có liên quan gì tới chuyện cô bướng bỉnh?
Chẳng qua là cô cảm thấy tách ra có lẽ sẽ tốt hơn.
Quá mệt mỏi rồi.
“Chắc có lẽ là vậy, gần đây công việc của anh ấy khá bận rộn, tôi cũng rất ít khi gặp được anh ấy, hôm qua anh ấy đến đây thì chúng tôi cũng chỉ tùy tiện nói vài câu với nhau, không có nhắc tới những chuyện này.”
Thẩm Lệ và Cố Tri Dân là thanh mai trúc mã lớn lên cùng với nhau, chuyện này ở trên mạng đều biết hết rồi, cô cũng không thể né tránh quá rõ ràng được, vậy thì cô sẽ có vẻ khả nghi.
“Là như vậy đó à.” Nhà sản xuất tỏ ra hiểu rõ mà nhẹ gật đầu.
Ở bên cạnh có một cô gái thuận thế mà nói: “Ngày hôm qua có người nhìn thấy tổng giám đốc Cố lên xe về nhà cùng với một người phụ nữ, chúng tôi chỉ là có chút tò mò thôi, cũng không có ý gì khác đâu…”
“Tôi biết rồi.” Thẩm Lệ nhẹ nhàng cười, tỏ vẻ mình đã hiểu.
“Trước đó tôi cũng đã nói rồi, Thẩm Lệ chắc chắn không biết chuyện này đâu. Cô ấy với tổng giám đốc Cố mặc dù là lớn lên từ nhỏ, khá là quen thuộc với nhau, nhưng mà bây giờ mọi người đều đang bận công việc của mình, đừng nói tụ tập với nhau, ngay cả thời gian gặp mặt cũng ít nữa, làm sao biết được người ta có quen bạn gái mới hay không…”
Nhà sản xuất quay đầu lại nói chuyện cùng với đám con gái đó.
Hai tay của Thẩm Lệ bắt chéo nhau đặt ở trên đầu gối, có chút buông thỏng mắt nhìn chằm chằm vào đôi tay đang bắt chéo vào nhau của mình, bắt đầu thất thần.
Rửa mặt thay quần áo, rồi lại ăn sáng trên đường đi đến nơi làm việc.
Đợi đến lúc đến chỗ làm việc, Thẩm Lệ cũng đã quên gần hết cuộc nói chuyện với Giang Vũ Thừa.
Vừa đến chỗ thì lại bắt đầu cuộc họp.
Cuộc họp kết thúc, cũng trôi qua gần một buổi sáng.
Thẩm Lệ ngồi ở trong góc nghỉ ngơi, trợ lý đi ra ngoài mua cà phê cho cô.
Cô cũng đã từng hợp tác nhiều lần với nhân viên của đoàn làm phim này, mọi người đều quen thuộc đối với cô, cũng sẽ chạy đến nói chuyện phiếm cùng với cô.
Thẩm Lệ đều trả lời hết từng người.
Một lát sau, nhà sản xuất lại đi tới.
“Tiểu Lệ, cái tay này của cô vẫn còn chưa cắt chỉ nữa hả?” Nhà sản xuất hỏi.
Thẩm Lệ nhìn cánh tay của mình một chút, nói: “Chiều nay sẽ đi.”
Nhà sản xuất nhẹ nhàng gật đầu: “Ừ, cũng được.”
Thẩm Lệ mỉm cười xem như là đáp lại.
Sau đó cô cảm giác được biểu cảm của các cô gái ở bên cạnh có chút kỳ quái.
Cô không hiểu cho lắm mà quay đầu nhìn về phía nhà sản xuất, lại nhìn thấy một tay của nhà sản xuất che ở bên môi ho nhẹ một tiếng, giống như là có lời muốn nói.
“Chuyện đó… Tiểu Lệ à…” Giọng nói của nhà sản xuất nghe cũng có vẻ hơi do dự.
“Sao vậy?” Thẩm Lệ hỏi ông ta: “Đã xảy ra chuyện gì hả?”
“Không có không có.” Nhà sản xuất vội vàng khoát tay: “Không có xảy ra chuyện gì đâu, chủ yếu là có chút chuyện muốn hỏi cô mà thôi.”
“Ông cứ nói đi.” Trong lòng của Thẩm Lệ cảm thấy thắc mắc, có vấn đề gì mà lại khiến cho nhà sản xuất thấy nhiều chuyện đời lại khó xử như vậy chứ?
“Nghe nói là tổng giám đốc Cố lại quen bạn gái mới?”
Sau khi nhà sản xuất nói xong thì còn ho nhẹ một tiếng, giống như là đang che giấu sự xấu hổ.
Chắc có lẽ là ông ta cảm thấy hỏi loại vấn đề này thì rất kỳ cục, cho nên mới có bộ dạng này.
Mà Thẩm Lệ lại lập tức kịp phản ứng, “tổng giám đốc Cố” mà ông ta nói là đang chỉ Cố Tri Dân.
Cô nhớ lại lúc hồi sáng Giang Vũ Thừa gọi messenger cho cô.
Vốn dĩ cô đã quên chuyện này sạch sành sanh rồi, nhưng mà bây giờ lại bị nhà sản xuất hỏi như thế, cô đột nhiên cũng nghĩ tới.
Nhớ đến ngày hôm qua nhìn thấy tấm ảnh chụp được đăng ở trên bản tin, hai người Cố Tri Dân và Qúy Vãn Thư ngồi cùng một chỗ với nhau, trên mặt đều là ý cười, tư thế cũng cực kỳ thân mật.
Nhớ đến sáng nay, Giang Vũ Thừa lại nói những lời đó với cô ở trong messenger.
Giang Vũ Thừa nói cô chính là quá bướng bỉnh.
Cô và Cố Tri Dân chia tay thì có liên quan gì tới chuyện cô bướng bỉnh?
Chẳng qua là cô cảm thấy tách ra có lẽ sẽ tốt hơn.
Quá mệt mỏi rồi.
“Chắc có lẽ là vậy, gần đây công việc của anh ấy khá bận rộn, tôi cũng rất ít khi gặp được anh ấy, hôm qua anh ấy đến đây thì chúng tôi cũng chỉ tùy tiện nói vài câu với nhau, không có nhắc tới những chuyện này.”
Thẩm Lệ và Cố Tri Dân là thanh mai trúc mã lớn lên cùng với nhau, chuyện này ở trên mạng đều biết hết rồi, cô cũng không thể né tránh quá rõ ràng được, vậy thì cô sẽ có vẻ khả nghi.
“Là như vậy đó à.” Nhà sản xuất tỏ ra hiểu rõ mà nhẹ gật đầu.
Ở bên cạnh có một cô gái thuận thế mà nói: “Ngày hôm qua có người nhìn thấy tổng giám đốc Cố lên xe về nhà cùng với một người phụ nữ, chúng tôi chỉ là có chút tò mò thôi, cũng không có ý gì khác đâu…”
“Tôi biết rồi.” Thẩm Lệ nhẹ nhàng cười, tỏ vẻ mình đã hiểu.
“Trước đó tôi cũng đã nói rồi, Thẩm Lệ chắc chắn không biết chuyện này đâu. Cô ấy với tổng giám đốc Cố mặc dù là lớn lên từ nhỏ, khá là quen thuộc với nhau, nhưng mà bây giờ mọi người đều đang bận công việc của mình, đừng nói tụ tập với nhau, ngay cả thời gian gặp mặt cũng ít nữa, làm sao biết được người ta có quen bạn gái mới hay không…”
Nhà sản xuất quay đầu lại nói chuyện cùng với đám con gái đó.
Hai tay của Thẩm Lệ bắt chéo nhau đặt ở trên đầu gối, có chút buông thỏng mắt nhìn chằm chằm vào đôi tay đang bắt chéo vào nhau của mình, bắt đầu thất thần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.