Chương 1434: TÌNH YÊU THAY ĐỔI
Dật Nghi
19/04/2021
Mạc Đình Kiên vốn muốn cúp điện thoại, Hạ Diệp Chi nửa đêm có thói
quen tỉnh dậy uống nước, anh cũng theo cô có thói quen tỉnh lại vào nửa
đêm, nhưng tối hôm qua quên mất để sẵn nước rồi, nửa đêm anh tỉnh lại
chuẩn bị đi rót nước cho Hạ Diệp Chi, thì nhận được cuộc gọi của Cố Tri
Dân.
Theo như kinh nghiệm bình thường, Hạ Diệp Chi lúc này chắc hẳn đã sắp tỉnh dậy rồi.
Nhưng ngữ khí của Cố Tri Dân nghe có chút thảm thương.
“Đợi tôi một lát.’ Mạc Đình Kiên vẫn là quyết định sẽ an ủi Cố Tri Dân một chút, nhưng phải đợi anh bưng nước về phòng ngủ trước đã.
Mạc Đình Kiên nhẹ tay nhẹ chân đặt nước lên trên đầu giường, Hạ Diệp Chi chợt mở mắt ra, nhìn thấy anh cầm điện thoại trên tay, màn hình vẫn còn đang sáng nữa, nên cô hỏi: “Sao lại gọi điện thoại vào nửa đêm thế?”
Mạc Đình Kiên dịu giọng nói: “Là Tri Dân.”
Hạ Diệp Chi khựng lại một hồi, dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn Mạc Đình Kiên.
Mạc Đình Kiên đưa nước cho cô: “Uống rồi ngủ tiếp đi, lát nữa anh quay lại.”
Ý bảo là không có chuyện gì nữa.
Hạ Diệp Chi cũng yên tâm gật đầu.
Đi ra bên ngoài cửa, Mạc Đình Kiên hỏi Cố Tri Dân: “Thẩm Lệ về khi nào vậy?”
Cuộc đối thoại của Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi lúc nãy ở phòng ngủ, Cố Tri Dân đã nghe rất rõ ràng, nghe thì cũng không có gì đặc biệt nhưng Cố Tri Dân cảm thấy vô cùng hâm mộ.
Cố Tri Dân bóp điếu thuốc trong tay: “Tối nay.”
“Bây giờ có biết bao nhiêu người đang để ý đến Thẩm Lệ, nửa đêm nửa hôm đi cùng với cậu, có ích lợi gì với cô ấy chứ?”
Cố Tri Dân nghiêm túc suy nghĩ về lời của Mạc Đình Kiên, Mạc Đình Kiên đã tự mình ra luôn kết luận: “Lập dị.”
Cố Tri Dân lớn tiếng nói: “Cậu nói ai lập dị đó? Cậu có phải là anh em tốt của tôi không vậy?”
Mạc Đình Kiên: “Cậu.”
Cố Tri Dân nhất thời nghẹn họng, sau đó thì thấp giọng nói: “Tôi chỉ là quá nhớ cô ấy rồi.”
Ngữ khí của Mạc Đình Kiên ôn hoà hơn vài phần: “Vậy thì cậu đừng có thêm phiền phức cho cô ấy, nhanh chóng giải quyết Tiêu Văn đi.”
Cố Tri Dân dứt khoác ngồi phịch xuống đất: “Biết rồi, chỉ có cậu hiểu nhất, cậu cái gì cũng hiểu hết.”
“Hiểu hơn cậu.”
“…” Được thôi.
…
Thẩm Lệ và Cố Tri Dân đã tách nhau ra mà đi, nhưng Cố Tri Dân vẫn xuất hiện ở trên hot search.
[Cố Tri Dân nửa đêm lưu lạc đầu đường xó chợ]
[Nghi vấn tình cảm của Cố Tri Dân và Tiêu Văn đã thay đổi]
Trong ảnh là hình ảnh Cố Tri Dân ngồi một mình bên vệ đường vào đêm khuya.
Cố Tri Dân mặc đồ rất bình thường, lại cộng thêm là ban đêm, nên cư dân mạng có liên tưởng như vậy cũng là rất bình thường.
Thậm chí còn có cư dân mạng liên tưởng cực kỳ phong phú: “Sao tôi lại có cảm giác anh ta bị bạn gái đuổi ra ngoài thế nhỉ? Nhìn bộ quần áo này kìa ha ha ha…”
“Lãng tử tình trường Cố Tri Dân cũng có ngày hôm nay!”
“Tổng giám đốc Cố đây thật sự gặp khó khăn rồi a.”
“Đến bây giờ tôi cũng thật sự không hiểu, Cố Tri Dân thích Tiêu Văn về điều gì chứ?”
“Cố Tri Dân nhất định là yêu Tiêu Văn đến thảm thương rồi…”
“…”
Thẩm Lệ buổi sáng thức dậy, theo thói quen lên lướt Facebook, kết quả là lướt ra cái hot search này.
Nhìn thấy những suy đoán của cư dân mạng và blogger, tâm trạng Thẩm Lệ cũng có chút phức tạp.
Cố Tri Dân ở trong bức ảnh trông rất sa sút tinh thần, một mình cô đơn ngồi trên đường, giống như là con cún con bị bỏ rơi vậy.
Tối hôm qua cô cảm thấy, Cố Tri Dân nửa đêm nửa hôm một mình đi ra ngoài ăn thịt nướng cũng không được đúng lắm, anh nhiều nhà như vậy, vội vàng hấp tấp sửa sang căn nhà bên này để dọn vào ở, cũng không phù hợp với phong cách của anh.
Nhưng bây giờ, một loạt hành động của anh đều đã có đáp án.
Chắc là cãi vãi gì đó với Tiêu Văn rồi.
Bộ dạng sa sút này, cũng thật là hiếm thấy.
…
Mà Cố Tri Dân, đương sự chính mới sáng sớm điện thoại đã muốn nổ tung rồi.
Đầu tiên là mấy anh em họ trong nhà, luân phiên an ủi anh, sau đó là Phó Đình Tây gọi điện thoại tới cười nhạo anh.
Theo như kinh nghiệm bình thường, Hạ Diệp Chi lúc này chắc hẳn đã sắp tỉnh dậy rồi.
Nhưng ngữ khí của Cố Tri Dân nghe có chút thảm thương.
“Đợi tôi một lát.’ Mạc Đình Kiên vẫn là quyết định sẽ an ủi Cố Tri Dân một chút, nhưng phải đợi anh bưng nước về phòng ngủ trước đã.
Mạc Đình Kiên nhẹ tay nhẹ chân đặt nước lên trên đầu giường, Hạ Diệp Chi chợt mở mắt ra, nhìn thấy anh cầm điện thoại trên tay, màn hình vẫn còn đang sáng nữa, nên cô hỏi: “Sao lại gọi điện thoại vào nửa đêm thế?”
Mạc Đình Kiên dịu giọng nói: “Là Tri Dân.”
Hạ Diệp Chi khựng lại một hồi, dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn Mạc Đình Kiên.
Mạc Đình Kiên đưa nước cho cô: “Uống rồi ngủ tiếp đi, lát nữa anh quay lại.”
Ý bảo là không có chuyện gì nữa.
Hạ Diệp Chi cũng yên tâm gật đầu.
Đi ra bên ngoài cửa, Mạc Đình Kiên hỏi Cố Tri Dân: “Thẩm Lệ về khi nào vậy?”
Cuộc đối thoại của Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi lúc nãy ở phòng ngủ, Cố Tri Dân đã nghe rất rõ ràng, nghe thì cũng không có gì đặc biệt nhưng Cố Tri Dân cảm thấy vô cùng hâm mộ.
Cố Tri Dân bóp điếu thuốc trong tay: “Tối nay.”
“Bây giờ có biết bao nhiêu người đang để ý đến Thẩm Lệ, nửa đêm nửa hôm đi cùng với cậu, có ích lợi gì với cô ấy chứ?”
Cố Tri Dân nghiêm túc suy nghĩ về lời của Mạc Đình Kiên, Mạc Đình Kiên đã tự mình ra luôn kết luận: “Lập dị.”
Cố Tri Dân lớn tiếng nói: “Cậu nói ai lập dị đó? Cậu có phải là anh em tốt của tôi không vậy?”
Mạc Đình Kiên: “Cậu.”
Cố Tri Dân nhất thời nghẹn họng, sau đó thì thấp giọng nói: “Tôi chỉ là quá nhớ cô ấy rồi.”
Ngữ khí của Mạc Đình Kiên ôn hoà hơn vài phần: “Vậy thì cậu đừng có thêm phiền phức cho cô ấy, nhanh chóng giải quyết Tiêu Văn đi.”
Cố Tri Dân dứt khoác ngồi phịch xuống đất: “Biết rồi, chỉ có cậu hiểu nhất, cậu cái gì cũng hiểu hết.”
“Hiểu hơn cậu.”
“…” Được thôi.
…
Thẩm Lệ và Cố Tri Dân đã tách nhau ra mà đi, nhưng Cố Tri Dân vẫn xuất hiện ở trên hot search.
[Cố Tri Dân nửa đêm lưu lạc đầu đường xó chợ]
[Nghi vấn tình cảm của Cố Tri Dân và Tiêu Văn đã thay đổi]
Trong ảnh là hình ảnh Cố Tri Dân ngồi một mình bên vệ đường vào đêm khuya.
Cố Tri Dân mặc đồ rất bình thường, lại cộng thêm là ban đêm, nên cư dân mạng có liên tưởng như vậy cũng là rất bình thường.
Thậm chí còn có cư dân mạng liên tưởng cực kỳ phong phú: “Sao tôi lại có cảm giác anh ta bị bạn gái đuổi ra ngoài thế nhỉ? Nhìn bộ quần áo này kìa ha ha ha…”
“Lãng tử tình trường Cố Tri Dân cũng có ngày hôm nay!”
“Tổng giám đốc Cố đây thật sự gặp khó khăn rồi a.”
“Đến bây giờ tôi cũng thật sự không hiểu, Cố Tri Dân thích Tiêu Văn về điều gì chứ?”
“Cố Tri Dân nhất định là yêu Tiêu Văn đến thảm thương rồi…”
“…”
Thẩm Lệ buổi sáng thức dậy, theo thói quen lên lướt Facebook, kết quả là lướt ra cái hot search này.
Nhìn thấy những suy đoán của cư dân mạng và blogger, tâm trạng Thẩm Lệ cũng có chút phức tạp.
Cố Tri Dân ở trong bức ảnh trông rất sa sút tinh thần, một mình cô đơn ngồi trên đường, giống như là con cún con bị bỏ rơi vậy.
Tối hôm qua cô cảm thấy, Cố Tri Dân nửa đêm nửa hôm một mình đi ra ngoài ăn thịt nướng cũng không được đúng lắm, anh nhiều nhà như vậy, vội vàng hấp tấp sửa sang căn nhà bên này để dọn vào ở, cũng không phù hợp với phong cách của anh.
Nhưng bây giờ, một loạt hành động của anh đều đã có đáp án.
Chắc là cãi vãi gì đó với Tiêu Văn rồi.
Bộ dạng sa sút này, cũng thật là hiếm thấy.
…
Mà Cố Tri Dân, đương sự chính mới sáng sớm điện thoại đã muốn nổ tung rồi.
Đầu tiên là mấy anh em họ trong nhà, luân phiên an ủi anh, sau đó là Phó Đình Tây gọi điện thoại tới cười nhạo anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.