Chương 10
NaNa1302
07/11/2019
- Không như cậu nghĩ đâu , Lạc Bối Bối cô ta suốt ngày lôi chị và cha của mình ra làm chống lưng . Không những thế còn rất khoe khoang , nói
chung nói học sinh chúng ta không bằng một cái móng tay của Lạc Bối Nhi . Giờ thì hay rồi , hoá ra chỉ là một con điếm mà suốt ngày kiêu căng
ngạo mạn . Sao hạng A gì chứ ..thứ rẻ rách thì đúng
Không biết Nguỵ Anh đã trở về từ lúc nào . Khi cô ấy nghe tới cái tên Lạc Bối Nhi thì lại kích động như vậy . Vẻ mặt cô ấy như thể muốn ăn tươi nuốt sống cái tên Lạc Bối Nhi vậy
Nghĩ vậy Lộ Khiết liền đứng ra nói
- Nguỵ Anh à , Lạc Bối Nhi có thù oán gì với cậu sao . Nhìn cậu trông rất ...rất...
- Xin lỗi , không có gì cả
Nguỵ Anh liền chỉnh lại cảm xúc của mình khiến Tư Hạ và Lộ Khiết cảm thấy thật là bái phục . Một giây trước và một giây sau như thể là hai người khác nhau vậy . Giây trước đáng sợ như một con sói , giây sau lại giống như một con thỏ nhỏ vậy
Nhưng mà sao lại chỉ có một mình Nguỵ Anh về , thấy vậy Tư Hạ liền hỏi
- Hải Anh không về cùng cậu sao . Cậu ấy đi đâu rồi
- À , cậu ấy ra bờ hồ vẽ rồi . Ngày mai bọn tớ phải nộp bài nên chắc có lẽ tối nay sẽ về muộn một chút . Các cậu cứ ăn tối trước nhé , tớ và Hải Anh sẽ ăn ở ngoài
Sinh viên khoa mĩ thuật thật là tốt , không có phức tạp như các cô . Suốt ngày phải cắm mặt vào cái máy tính không sớm thì muộn chắc cũng sẽ cận mà thôi
- Ok , các cậu nhớ cẩn thận nhé
- Ừm , tớ vào lấy ít đồ rồi đi luôn đây
Có những lời nói , Tư Hạ cảm thấy Nguỵ Anh rất kì lạ . Ví dụ như khi nhắc tới Lạc Bối Bối , cậu ấy lại hụt hẫng , mắt liền nheo lại một cái tỏ vẻ chán ghét . Hoặc là khi nhắc tới Lạc Bối Nhi cảm xúc của cậu ấy sẽ kịch liệt hơn giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô ta vậy . Có lẽ nội tình bên trong không đơn giản như vậy ...
Thôi kệ , chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến thôi . Cũng muộn rồi , cách tốt nhất của bây giờ là phải an ủi cái bao tử mới được . Nhưng mà phải làm sao khi tủ lạnh trống trơn không có gì hết . Lắc đầu thở dài , lại phải sách giỏ đi chợ thôi . Hay là ăn cơm nhanh tại căn tin nhỉ ?
Hay là hỏi Lộ Khiết đi
- Lộ Khiết , trong tủ hết đồ ăn rồi . Chúng ta có nên đi căng tin ăn không ? Hay là tớ đi chợ mua đồ nhé
- Thôi , đi căn tin đi . Nghe nói đồ căn tin ngon lắm . Giờ mà đi chợ mua đồ xong , lại mất thời gian nấu ăn nữa . Lưng với bụng tớ sắp dính vào nhau rồi
- Cũng được , vậy đi thay đồ một chút đã
Ở trong kí túc xá nữ các cô hay mặc đồ rất tuỳ tiện . Nhất là hay mặc đồ ngủ , nhưng nếu mặc đồ này ra căng tin không phải là sẽ bị cười chết sao !!
- Ok , tớ cũng phải làm nốt giáo trình đã . Aizz sinh viên khoa chúng ta cực khổ quá mà
Tư Hạ bật cười , chẳng có sinh viên nào là không cực khổ cả . Cuộc sống xa nhà , xa bố mẹ . Mọi việc đều phải tự túc , ngay cả việc ăn uống hay làm gì cũng phải có tính toán cả
- Khi xác định theo khoa này là hàng ngày phải đối mặt với máy tính rồi . Nếu không năm sau cậu xin chuyển khoa đi , học lại cùng sinh viên khoá sau . Nghe cũng được đấy
Lộ Khiết nhăn mặt : chuyển khoa , học chung với khoá sau...
- Thôi đi , mình học khoa công nghệ thông tin này cũng là vì Cao Tuấn . Nếu như chuyển đi khoa khác , không phải nỗ lực trong mấy tháng ôn thi đại học thành công cốc hay sao ?
Tư Hạ lắc đầu
- Cậu tốt nhất là nên chú tâm vào học hành đi . Tương lai có tốt đẹp hay không là nhờ vào bài vở đấy
Lộ Khiết phản bác ngay
- Tương lai của mình thay đổi nếu lấy được Cao Tuấn đấy
....
Căn tin của trường đại học dĩ nhiên là phải to và rộng hơn căn tin của trường cấp 3 rồi . Với số lượng học sinh đông hơn gấp nhiều lần mà Tư Hạ và Lộ Khiết phải xếp hàng rất lâu mới mua được đồ ăn . Bụng Lộ Khiết đã đói đến mức hóp lại không thể hóp hơn . Nhìn thấy đồ ăn là như sáng mắt ra vậy
- Không quả là trường chuẩn , ngay cả đồ ăn cũng ngon như vậy . Tư Hạ , từ ngày mai chúng ta không cần mua đồ tự nấu nữa đâu . Căn tin này đồ ăn vừa ngon vừa đảm bảo , lại còn rẻ nữa . Chúng ta đỡ mất công phải đi chợ , còn nấu ăn nữa . Thật mất thời gian
Lộ Khiết vừa ăn một miếng sườn xào chua ngọt vừa nói . Trên miệng vẫn còn bám một lớp dầu mỡ màu cam ...Trời đất , có thể ăn hết miếng xong rồi nói được không . Đảm bảo nếu ngồi đối diện với Lộ Khiết không phải cô mà là một anh chàng nào đó . Chắc chắn anh ta đã bị Lộ Khiết mê hoặc rồi
- Được rồi , ăn từ từ thôi . Tớ thấy cũng được , đồ ăn trong trường chắc là cũng đảm bảo vệ sinh . Vậy lát nữa ăn xong chúng ta đi làm thẻ căn tin luôn
- Ok hihi
Điều đáng gờm mà không thể tin được nhất đó chính là đi căng tin mà cũng có thể gặp được đại ‘ soái ca ‘ của trường được . Haizz , Lộ Khiết không biết sẽ lại nổi cơn điên lên cho mà xem
Không biết Nguỵ Anh đã trở về từ lúc nào . Khi cô ấy nghe tới cái tên Lạc Bối Nhi thì lại kích động như vậy . Vẻ mặt cô ấy như thể muốn ăn tươi nuốt sống cái tên Lạc Bối Nhi vậy
Nghĩ vậy Lộ Khiết liền đứng ra nói
- Nguỵ Anh à , Lạc Bối Nhi có thù oán gì với cậu sao . Nhìn cậu trông rất ...rất...
- Xin lỗi , không có gì cả
Nguỵ Anh liền chỉnh lại cảm xúc của mình khiến Tư Hạ và Lộ Khiết cảm thấy thật là bái phục . Một giây trước và một giây sau như thể là hai người khác nhau vậy . Giây trước đáng sợ như một con sói , giây sau lại giống như một con thỏ nhỏ vậy
Nhưng mà sao lại chỉ có một mình Nguỵ Anh về , thấy vậy Tư Hạ liền hỏi
- Hải Anh không về cùng cậu sao . Cậu ấy đi đâu rồi
- À , cậu ấy ra bờ hồ vẽ rồi . Ngày mai bọn tớ phải nộp bài nên chắc có lẽ tối nay sẽ về muộn một chút . Các cậu cứ ăn tối trước nhé , tớ và Hải Anh sẽ ăn ở ngoài
Sinh viên khoa mĩ thuật thật là tốt , không có phức tạp như các cô . Suốt ngày phải cắm mặt vào cái máy tính không sớm thì muộn chắc cũng sẽ cận mà thôi
- Ok , các cậu nhớ cẩn thận nhé
- Ừm , tớ vào lấy ít đồ rồi đi luôn đây
Có những lời nói , Tư Hạ cảm thấy Nguỵ Anh rất kì lạ . Ví dụ như khi nhắc tới Lạc Bối Bối , cậu ấy lại hụt hẫng , mắt liền nheo lại một cái tỏ vẻ chán ghét . Hoặc là khi nhắc tới Lạc Bối Nhi cảm xúc của cậu ấy sẽ kịch liệt hơn giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô ta vậy . Có lẽ nội tình bên trong không đơn giản như vậy ...
Thôi kệ , chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến thôi . Cũng muộn rồi , cách tốt nhất của bây giờ là phải an ủi cái bao tử mới được . Nhưng mà phải làm sao khi tủ lạnh trống trơn không có gì hết . Lắc đầu thở dài , lại phải sách giỏ đi chợ thôi . Hay là ăn cơm nhanh tại căn tin nhỉ ?
Hay là hỏi Lộ Khiết đi
- Lộ Khiết , trong tủ hết đồ ăn rồi . Chúng ta có nên đi căng tin ăn không ? Hay là tớ đi chợ mua đồ nhé
- Thôi , đi căn tin đi . Nghe nói đồ căn tin ngon lắm . Giờ mà đi chợ mua đồ xong , lại mất thời gian nấu ăn nữa . Lưng với bụng tớ sắp dính vào nhau rồi
- Cũng được , vậy đi thay đồ một chút đã
Ở trong kí túc xá nữ các cô hay mặc đồ rất tuỳ tiện . Nhất là hay mặc đồ ngủ , nhưng nếu mặc đồ này ra căng tin không phải là sẽ bị cười chết sao !!
- Ok , tớ cũng phải làm nốt giáo trình đã . Aizz sinh viên khoa chúng ta cực khổ quá mà
Tư Hạ bật cười , chẳng có sinh viên nào là không cực khổ cả . Cuộc sống xa nhà , xa bố mẹ . Mọi việc đều phải tự túc , ngay cả việc ăn uống hay làm gì cũng phải có tính toán cả
- Khi xác định theo khoa này là hàng ngày phải đối mặt với máy tính rồi . Nếu không năm sau cậu xin chuyển khoa đi , học lại cùng sinh viên khoá sau . Nghe cũng được đấy
Lộ Khiết nhăn mặt : chuyển khoa , học chung với khoá sau...
- Thôi đi , mình học khoa công nghệ thông tin này cũng là vì Cao Tuấn . Nếu như chuyển đi khoa khác , không phải nỗ lực trong mấy tháng ôn thi đại học thành công cốc hay sao ?
Tư Hạ lắc đầu
- Cậu tốt nhất là nên chú tâm vào học hành đi . Tương lai có tốt đẹp hay không là nhờ vào bài vở đấy
Lộ Khiết phản bác ngay
- Tương lai của mình thay đổi nếu lấy được Cao Tuấn đấy
....
Căn tin của trường đại học dĩ nhiên là phải to và rộng hơn căn tin của trường cấp 3 rồi . Với số lượng học sinh đông hơn gấp nhiều lần mà Tư Hạ và Lộ Khiết phải xếp hàng rất lâu mới mua được đồ ăn . Bụng Lộ Khiết đã đói đến mức hóp lại không thể hóp hơn . Nhìn thấy đồ ăn là như sáng mắt ra vậy
- Không quả là trường chuẩn , ngay cả đồ ăn cũng ngon như vậy . Tư Hạ , từ ngày mai chúng ta không cần mua đồ tự nấu nữa đâu . Căn tin này đồ ăn vừa ngon vừa đảm bảo , lại còn rẻ nữa . Chúng ta đỡ mất công phải đi chợ , còn nấu ăn nữa . Thật mất thời gian
Lộ Khiết vừa ăn một miếng sườn xào chua ngọt vừa nói . Trên miệng vẫn còn bám một lớp dầu mỡ màu cam ...Trời đất , có thể ăn hết miếng xong rồi nói được không . Đảm bảo nếu ngồi đối diện với Lộ Khiết không phải cô mà là một anh chàng nào đó . Chắc chắn anh ta đã bị Lộ Khiết mê hoặc rồi
- Được rồi , ăn từ từ thôi . Tớ thấy cũng được , đồ ăn trong trường chắc là cũng đảm bảo vệ sinh . Vậy lát nữa ăn xong chúng ta đi làm thẻ căn tin luôn
- Ok hihi
Điều đáng gờm mà không thể tin được nhất đó chính là đi căng tin mà cũng có thể gặp được đại ‘ soái ca ‘ của trường được . Haizz , Lộ Khiết không biết sẽ lại nổi cơn điên lên cho mà xem
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.