Chương 23
NaNa1302
07/11/2019
Hải Anh ngồi cạnh không ngừng lắc đầu , lúc nãy không chứng kiến cảnh Lộ
Khiết và Bối Lạc Lạc chiến tranh với nhau nên lúc này có hơi hối tiếc .
Nếu phải lúc ấy có mặt Hải Anh thì Bối Lạc Lạc đã không có cơ hội lên
tiếng rồi
- Chiến tranh bằng mồm sẽ tốn calo , còn ăn bằng mồm thì sẽ tăng calo . Cậu nói xem cái nào lợi hơn nào
- Bảo sao cậu lại không ngừng tăng cân như vậy . Thì ra lúc nào cũng chỉ nghĩ tới ăn
Lộ Khiết bị Hải Anh và Nguỵ Anh coi thường , tức tới mức hộc máu luôn rồi . Ăn ? Thì có hại gì sao ? Chẳng phải ăn nhiều thì mới tốt cho sức khoẻ sao
- Mấy người thì biết cái gì chứ , cứ nhịn ăn đi , đến lúc nhịn ăn tới chết xem dáng các cậu có đẹp được hay không
Vừa nói xong Lộ Khiết như đang chà đạp chiếc bát sứ của mình mà dồn hết gánh nặng lên nó . Tiếng thìa kêu ‘ lẻng kẻng ‘ đập vào thành bát to tới mức có thể biết được sự giận dữ của Lộ Khiết lên tới cực điểm rồi . Cuối cùng Hải Anh và Nguỵ Anh không chêu chọc Lộ Khiết nữa . Bên cạnh chỉ còn lại Tư Hạ ngồi thẫn thờ từ nãy giờ
- Tư Hạ , sao vậy
Nguỵ Anh nhẹ giọng hỏi , hình như Tư Hạ có gì không đúng cho lắm . Trong khi nãy giờ ba người họ trò chuyện vui vẻ thì Tư Hạ lại chỉ im lặng không nói gì . Trong con mắt sâu thẳm của cô hình như còn có nước mắt ...chỉ trực tuôn trào
- Mình không sao đâu , chỉ là suy nghĩ một vài thứ thôi
——————————-
Buổi tối hôm đó Tư Hạ về suy nghĩ rất nhiều thứ . Thứ nhất là chuyện mà cô nhìn thấy lúc đi ăn vịt quay . Lúc sắp xuống xe buýt , tình cờ cô nhìn thấy Cao Tuấn và một cô gái lạ nào đó đang lôi kéo nhau bên vệ đường . Cô gái đó kéo Cao Tuấn lại không cho anh ấy đi , cô gái còn khóc , cầu xin. Còn anh ấy hình như có chút bực bội nhưng nhìn sâu trong đôi mắt lại là sự thương yêu dành cho người con gái . Cuối cùng lại quay lại ôm người con gái đó vào lòng , vuốt tóc , vỗ về
Không hiểu vì sao khi Tư Hạ nhìn thấy một cảnh này lại thấy nhói ở lòng . Khi nhìn thấy lại muốn quay mặt làm lơ đi như chưa nhìn thấy gì . Còn khi chưa nhìn thấy lại tò mò không biết cô gái đấy là ai ? Nhìn sơ qua cũng tầm 18-20 tuổi , gương mặt không son phấn thành ra có chút nhợt nhạt . Hoặc là cô ấy bị bệnh nên mới thế ( chỗ này gần bệnh viện nên Tư Hạ mới suy nghĩ vậy) . Chỉ trông cách ăn mặc thôi là biết con nhà có tiền rồi . Rồi Tư Hạ lại nhìn sang mình , quần áo đơn giản hết sức , tóc búi gọn trên đầu , trên người không một món trang sức . Còn người ta quần áo đắt giá , trang sức đầy mình , nhan sắc cũng chẳng thua kém
Nghĩ đến đây Tư Hạ lại tự cười nhạo lòng mình ! Vì sao phải đi so sánh người ta với mình cơ chứ . Còn về vấn đề thứ hai , hình như cô đang động lòng rồi ...người ấy chính là Cao Tuấn . Sau những việc anh ấy làm vì cô , thì lòng của cô cũng rung động rồi . Nhưng phải làm sao đây , người ta có người yêu rồi . Hơn nữa còn là một cô gái rất là đáng yêu , xinh đẹp
- Tư Hạ chưa ngủ hả
Là tiếng của mẹ cô , đã 10h hơn rồi mà mẹ vẫn chưa ngủ sao
- Dạ chưa ạ , con chưa buồn ngủ
- Con gái của mẹ lâu rồi không về nên lạ giường sao
Mẹ Tư Hạ tiến lại , vén một bên chăn lên sau đó nhẹ nhàng ngồi xuống xoa tóc cô . Mẹ Tư Hạ như vậy khiến cô xúc động muốn khóc vậy . Từ khi xuyên đến thế giới này thì đây là lần đầu tiên mà hai mẹ con lại gần gũi với nhau như vậy . Người ta nói ‘ mẹ ‘ là là một người yêu thương ta nhất , là người cùng ta tâm sự bao muộn phiền . Chia sẻ bao khó khăn , cùng ta tâm sự . Tư Hạ thật sự rất xúc động , cảm giác như muốn dâng trào
- Không phải đâu mẹ , con cũng đang tính đi ngủ đây ạ
Mẹ thở dài một hơi sau đó nhẹ vỗ vai cô
- Nếu thấy khó ngủ để mẹ đi lấy tinh dầu đốt đèn lên nhé . Cả ngày nay đi lại mệt mỏi rồi , mùi của tinh dầu sẽ làm đầu óc thư thái dễ ngủ hơn . Như vậy con gái của mẹ sẽ không thấy mệt mỏi nữa
Mẹ vừa nói rồi đứng dậy đi lấy tinh dầu luôn . Tư Hạ chợt suy nghĩ đáng ra cô không nên làm phiền mẹ như vậy . Đèn trong phòng đáng ra nên tắt đi thì vẫn hơn . Nhưng cô sơ ý quá , đèn phòng chưa tắt . Bảo sao mẹ lại biết cô chưa ngủ
Sau khi mẹ Tư Hạ mang tinh dầu đến đốt lên thì Tư Hạ cảm thấy tinh thần sảng khoái lên hẳn . Đầu óc không còn nặng như ban nãy nữa . Quả thật lúc đó cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi
- Là con gái thì nên ngủ sớm một chút . Không đến lúc mắt có mấy vết thâm , mặt không tươi tắn là không có ai thèm yêu đâu
Tư Hạ xấu hổ
- Mẹ này , con vẫn còn nhỏ mà
Mẹ cốc đầu cô một cái
- 19 tuổi đến nơi rồi , muốn có ai rước về thì bỏ ngay cái tính trẻ con , tiểu thư nhõng nhẹo này đi
- Ai bảo mẹ yêu thương con quá chứ . Muốn con không nhõng nhẽo cũng không có được đâu
Một trận cười đêm trăng sáng . Cuối cùng khi Tư Hạ sắp ngủ thì mẹ mới ra khỏi phòng . Trước khi ra còn không quên vén màn , kéo chăn lên cho cô
- Chiến tranh bằng mồm sẽ tốn calo , còn ăn bằng mồm thì sẽ tăng calo . Cậu nói xem cái nào lợi hơn nào
- Bảo sao cậu lại không ngừng tăng cân như vậy . Thì ra lúc nào cũng chỉ nghĩ tới ăn
Lộ Khiết bị Hải Anh và Nguỵ Anh coi thường , tức tới mức hộc máu luôn rồi . Ăn ? Thì có hại gì sao ? Chẳng phải ăn nhiều thì mới tốt cho sức khoẻ sao
- Mấy người thì biết cái gì chứ , cứ nhịn ăn đi , đến lúc nhịn ăn tới chết xem dáng các cậu có đẹp được hay không
Vừa nói xong Lộ Khiết như đang chà đạp chiếc bát sứ của mình mà dồn hết gánh nặng lên nó . Tiếng thìa kêu ‘ lẻng kẻng ‘ đập vào thành bát to tới mức có thể biết được sự giận dữ của Lộ Khiết lên tới cực điểm rồi . Cuối cùng Hải Anh và Nguỵ Anh không chêu chọc Lộ Khiết nữa . Bên cạnh chỉ còn lại Tư Hạ ngồi thẫn thờ từ nãy giờ
- Tư Hạ , sao vậy
Nguỵ Anh nhẹ giọng hỏi , hình như Tư Hạ có gì không đúng cho lắm . Trong khi nãy giờ ba người họ trò chuyện vui vẻ thì Tư Hạ lại chỉ im lặng không nói gì . Trong con mắt sâu thẳm của cô hình như còn có nước mắt ...chỉ trực tuôn trào
- Mình không sao đâu , chỉ là suy nghĩ một vài thứ thôi
——————————-
Buổi tối hôm đó Tư Hạ về suy nghĩ rất nhiều thứ . Thứ nhất là chuyện mà cô nhìn thấy lúc đi ăn vịt quay . Lúc sắp xuống xe buýt , tình cờ cô nhìn thấy Cao Tuấn và một cô gái lạ nào đó đang lôi kéo nhau bên vệ đường . Cô gái đó kéo Cao Tuấn lại không cho anh ấy đi , cô gái còn khóc , cầu xin. Còn anh ấy hình như có chút bực bội nhưng nhìn sâu trong đôi mắt lại là sự thương yêu dành cho người con gái . Cuối cùng lại quay lại ôm người con gái đó vào lòng , vuốt tóc , vỗ về
Không hiểu vì sao khi Tư Hạ nhìn thấy một cảnh này lại thấy nhói ở lòng . Khi nhìn thấy lại muốn quay mặt làm lơ đi như chưa nhìn thấy gì . Còn khi chưa nhìn thấy lại tò mò không biết cô gái đấy là ai ? Nhìn sơ qua cũng tầm 18-20 tuổi , gương mặt không son phấn thành ra có chút nhợt nhạt . Hoặc là cô ấy bị bệnh nên mới thế ( chỗ này gần bệnh viện nên Tư Hạ mới suy nghĩ vậy) . Chỉ trông cách ăn mặc thôi là biết con nhà có tiền rồi . Rồi Tư Hạ lại nhìn sang mình , quần áo đơn giản hết sức , tóc búi gọn trên đầu , trên người không một món trang sức . Còn người ta quần áo đắt giá , trang sức đầy mình , nhan sắc cũng chẳng thua kém
Nghĩ đến đây Tư Hạ lại tự cười nhạo lòng mình ! Vì sao phải đi so sánh người ta với mình cơ chứ . Còn về vấn đề thứ hai , hình như cô đang động lòng rồi ...người ấy chính là Cao Tuấn . Sau những việc anh ấy làm vì cô , thì lòng của cô cũng rung động rồi . Nhưng phải làm sao đây , người ta có người yêu rồi . Hơn nữa còn là một cô gái rất là đáng yêu , xinh đẹp
- Tư Hạ chưa ngủ hả
Là tiếng của mẹ cô , đã 10h hơn rồi mà mẹ vẫn chưa ngủ sao
- Dạ chưa ạ , con chưa buồn ngủ
- Con gái của mẹ lâu rồi không về nên lạ giường sao
Mẹ Tư Hạ tiến lại , vén một bên chăn lên sau đó nhẹ nhàng ngồi xuống xoa tóc cô . Mẹ Tư Hạ như vậy khiến cô xúc động muốn khóc vậy . Từ khi xuyên đến thế giới này thì đây là lần đầu tiên mà hai mẹ con lại gần gũi với nhau như vậy . Người ta nói ‘ mẹ ‘ là là một người yêu thương ta nhất , là người cùng ta tâm sự bao muộn phiền . Chia sẻ bao khó khăn , cùng ta tâm sự . Tư Hạ thật sự rất xúc động , cảm giác như muốn dâng trào
- Không phải đâu mẹ , con cũng đang tính đi ngủ đây ạ
Mẹ thở dài một hơi sau đó nhẹ vỗ vai cô
- Nếu thấy khó ngủ để mẹ đi lấy tinh dầu đốt đèn lên nhé . Cả ngày nay đi lại mệt mỏi rồi , mùi của tinh dầu sẽ làm đầu óc thư thái dễ ngủ hơn . Như vậy con gái của mẹ sẽ không thấy mệt mỏi nữa
Mẹ vừa nói rồi đứng dậy đi lấy tinh dầu luôn . Tư Hạ chợt suy nghĩ đáng ra cô không nên làm phiền mẹ như vậy . Đèn trong phòng đáng ra nên tắt đi thì vẫn hơn . Nhưng cô sơ ý quá , đèn phòng chưa tắt . Bảo sao mẹ lại biết cô chưa ngủ
Sau khi mẹ Tư Hạ mang tinh dầu đến đốt lên thì Tư Hạ cảm thấy tinh thần sảng khoái lên hẳn . Đầu óc không còn nặng như ban nãy nữa . Quả thật lúc đó cô đã suy nghĩ quá nhiều rồi
- Là con gái thì nên ngủ sớm một chút . Không đến lúc mắt có mấy vết thâm , mặt không tươi tắn là không có ai thèm yêu đâu
Tư Hạ xấu hổ
- Mẹ này , con vẫn còn nhỏ mà
Mẹ cốc đầu cô một cái
- 19 tuổi đến nơi rồi , muốn có ai rước về thì bỏ ngay cái tính trẻ con , tiểu thư nhõng nhẹo này đi
- Ai bảo mẹ yêu thương con quá chứ . Muốn con không nhõng nhẽo cũng không có được đâu
Một trận cười đêm trăng sáng . Cuối cùng khi Tư Hạ sắp ngủ thì mẹ mới ra khỏi phòng . Trước khi ra còn không quên vén màn , kéo chăn lên cho cô
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.