Chương 34
NaNa1302
13/11/2019
‘ Tình yêu không có lỗi mà lỗi chính ở bản thân mình ‘
- Lộ Khiết , cậu đã nghe câu ấy chưa
- Nghe quen quen , hình như ở bộ phim nào đó thì phải . Sao tự nhiên cậu lại hỏi vậy
Lộ Khiết quay sang hỏi Tư Hạ , sắp tới kì thi học kì rồi mà dạo này thấy Tư Hạ cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ . Nhiều lúc hỏi cái này trả lời kia , nhiều lúc hình như lại tự hỏi tự trả lời . Làm Lộ Khiết có chút lo lắng
- Không có gì , mình chỉ hỏi vậy thôi
Nếu Tư Hạ không muốn nói thì cũng thôi vậy , nhưng nếu tình trạng này cứ tiếp diễn vậy thì Lộ Khiết đành phải báo cho cha mẹ nuôi mới được . Nhưng trước hết tẹo nữa phải nói cho Cao Tuấn biết mới được
~~~~~~
- Mấy hôm nay cậu ấy kì lạ lắm , luôn thất thần và không tập chung gì hết . Giữa hai người sảy ra chuyện gì sao ạ
- Không có
- Vậy sao cậu ấy lại như vậy nhỉ
Lộ Khiết thở dài
- Để anh lo
Cúp điện thoại Lộ Khiết lắc đầu . Đúng là nam thần chỉ ngọt lịm khi ở cạnh người mình yêu . Còn người khác thì ...vừa lạnh vừa nhạt
Quay trở lại phòng Lộ Khiết thấy Tư Hạ vẫn còn thức , ngồi dựa lưng vào thành giường suy nghĩ gì đó
Cậu ấy lại như vậy rồi , Lộ Khiết đang lo lắng liệu có phải Tư Hạ mắc phải chứng bệnh trầm cảm không
Không khéo lại do áp lực học tập gây nên . Nhưng cũng không đúng , con gái khi yêu là khoảng thời gian hạnh phúc , làm gì có chuyện sẽ bị trầm cảm chứ . Lộ Khiết càng nghĩ càng đau đầu
- Dạo gần đây cậu sao vậy , có chuyện gì không vui sao . Mình là bạn thân của cậu mà , nếu có nỗi buồn gì thì nói ra đi cho giải toả . Nếu cứ để trong lòng như vậy thì sẽ nên bệnh mất
Lộ Khiết không biết là Tư Hạ có để ý lời nói của mình vào tai hay không . Nhưng mà Tư Hạ không hề có một chút phản xạ nào hết , vẫn ngồi nguyên vị trí như vậy . Sâu trong đôi mắt không có một chút hồn nào hết
Lộ Khiết đành phải lắc đầu , tính đứng dậy đi thì đằng sau Tư Hạ đột nhiên bật khóc nức nở
- Cậu sao vậy , nín đi , mình ở đây
Thấy Tư Hạ như vậy , Lộ Khiết không cần biết nguyên do vì sao nhưng cũng cảm thấy rất đau lòng . Cô tiến đến ngồi xuống giường lấy giấy ăn lau nước mắt cho Tư Hạ rồi vỗ nhẹ lên vai mấy cái an ủi . Mất một lúc Tư Hạ điều chỉnh lại cảm xúc , không bị nấc cụt nữa , hai mắt hồng hồng long lanh những giọt nước
- Hiện tại mình cũng không biết phải làm sao nữa . Lộ Khiết à , mình mới phát hiện ra một việc . Mình không chắc chắn có đúng hay không , nhưng thực sự mình rất sợ . Mình không biết phải đối mặt với chuyện đó ra sao nữa
Chỉ vừa nín được một lúc Tư Hạ lại càng khóc lớn hơn . Từ trước tới giờ đây là lần đầu tiên Lộ Khiết thấy Tư Hạ khóc nức nở đến như vậy . Tư Hạ mà Lộ Khiết quen là một Tư Hạ vô cùng mạnh mẽ , kiên cường . Nhưng lần này thì khác , con người kiên cường đến đâu cũng sẽ có lúc suy sụp . Nhưng là chuyện gì mới khiến cậu ấy như vậy
- Vậy cậu nói ra đi , biết đâu mình lại giúp được
Tư Hạ lắc đầu , lấy giấy ăn lau nước mắt
- Bây giờ mình vẫn chưa biết mọi chuyện có phải là sự thật không . Nhưng nếu nó là sự thật , Lộ Khiết ...chắc mình sẽ chết mất . Chỗ này ( Tư Hạ chỉ tay vào tim mình ) - sẽ đau lắm , sẽ không chịu đựng được ...Mình sẽ chết mất
- Được rồi được rồi . Cậu đừng nói đến chết chóc nữa . Mọi việc đều sẽ có cách giải quyết mà . Nếu bây giờ cậu chưa thể nói ra , lúc nào cậu xác minh được điều đó là sự thật . Dù đúng hay sai , mình đều đứng về phía cậu . Được chứ ..!
Tư Hạ gật gật đầu . Nếu như người khác nhìn vào mà chưa nghe hai người nói chuyện gì . Thì chắc sẽ tưởng Lộ Khiết đang dỗ dành trẻ nhỏ vậy
- Lộ Khiết , cậu đã nghe câu ấy chưa
- Nghe quen quen , hình như ở bộ phim nào đó thì phải . Sao tự nhiên cậu lại hỏi vậy
Lộ Khiết quay sang hỏi Tư Hạ , sắp tới kì thi học kì rồi mà dạo này thấy Tư Hạ cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ . Nhiều lúc hỏi cái này trả lời kia , nhiều lúc hình như lại tự hỏi tự trả lời . Làm Lộ Khiết có chút lo lắng
- Không có gì , mình chỉ hỏi vậy thôi
Nếu Tư Hạ không muốn nói thì cũng thôi vậy , nhưng nếu tình trạng này cứ tiếp diễn vậy thì Lộ Khiết đành phải báo cho cha mẹ nuôi mới được . Nhưng trước hết tẹo nữa phải nói cho Cao Tuấn biết mới được
~~~~~~
- Mấy hôm nay cậu ấy kì lạ lắm , luôn thất thần và không tập chung gì hết . Giữa hai người sảy ra chuyện gì sao ạ
- Không có
- Vậy sao cậu ấy lại như vậy nhỉ
Lộ Khiết thở dài
- Để anh lo
Cúp điện thoại Lộ Khiết lắc đầu . Đúng là nam thần chỉ ngọt lịm khi ở cạnh người mình yêu . Còn người khác thì ...vừa lạnh vừa nhạt
Quay trở lại phòng Lộ Khiết thấy Tư Hạ vẫn còn thức , ngồi dựa lưng vào thành giường suy nghĩ gì đó
Cậu ấy lại như vậy rồi , Lộ Khiết đang lo lắng liệu có phải Tư Hạ mắc phải chứng bệnh trầm cảm không
Không khéo lại do áp lực học tập gây nên . Nhưng cũng không đúng , con gái khi yêu là khoảng thời gian hạnh phúc , làm gì có chuyện sẽ bị trầm cảm chứ . Lộ Khiết càng nghĩ càng đau đầu
- Dạo gần đây cậu sao vậy , có chuyện gì không vui sao . Mình là bạn thân của cậu mà , nếu có nỗi buồn gì thì nói ra đi cho giải toả . Nếu cứ để trong lòng như vậy thì sẽ nên bệnh mất
Lộ Khiết không biết là Tư Hạ có để ý lời nói của mình vào tai hay không . Nhưng mà Tư Hạ không hề có một chút phản xạ nào hết , vẫn ngồi nguyên vị trí như vậy . Sâu trong đôi mắt không có một chút hồn nào hết
Lộ Khiết đành phải lắc đầu , tính đứng dậy đi thì đằng sau Tư Hạ đột nhiên bật khóc nức nở
- Cậu sao vậy , nín đi , mình ở đây
Thấy Tư Hạ như vậy , Lộ Khiết không cần biết nguyên do vì sao nhưng cũng cảm thấy rất đau lòng . Cô tiến đến ngồi xuống giường lấy giấy ăn lau nước mắt cho Tư Hạ rồi vỗ nhẹ lên vai mấy cái an ủi . Mất một lúc Tư Hạ điều chỉnh lại cảm xúc , không bị nấc cụt nữa , hai mắt hồng hồng long lanh những giọt nước
- Hiện tại mình cũng không biết phải làm sao nữa . Lộ Khiết à , mình mới phát hiện ra một việc . Mình không chắc chắn có đúng hay không , nhưng thực sự mình rất sợ . Mình không biết phải đối mặt với chuyện đó ra sao nữa
Chỉ vừa nín được một lúc Tư Hạ lại càng khóc lớn hơn . Từ trước tới giờ đây là lần đầu tiên Lộ Khiết thấy Tư Hạ khóc nức nở đến như vậy . Tư Hạ mà Lộ Khiết quen là một Tư Hạ vô cùng mạnh mẽ , kiên cường . Nhưng lần này thì khác , con người kiên cường đến đâu cũng sẽ có lúc suy sụp . Nhưng là chuyện gì mới khiến cậu ấy như vậy
- Vậy cậu nói ra đi , biết đâu mình lại giúp được
Tư Hạ lắc đầu , lấy giấy ăn lau nước mắt
- Bây giờ mình vẫn chưa biết mọi chuyện có phải là sự thật không . Nhưng nếu nó là sự thật , Lộ Khiết ...chắc mình sẽ chết mất . Chỗ này ( Tư Hạ chỉ tay vào tim mình ) - sẽ đau lắm , sẽ không chịu đựng được ...Mình sẽ chết mất
- Được rồi được rồi . Cậu đừng nói đến chết chóc nữa . Mọi việc đều sẽ có cách giải quyết mà . Nếu bây giờ cậu chưa thể nói ra , lúc nào cậu xác minh được điều đó là sự thật . Dù đúng hay sai , mình đều đứng về phía cậu . Được chứ ..!
Tư Hạ gật gật đầu . Nếu như người khác nhìn vào mà chưa nghe hai người nói chuyện gì . Thì chắc sẽ tưởng Lộ Khiết đang dỗ dành trẻ nhỏ vậy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.