Chương 3
NaNa1302
30/10/2019
Một đêm trôi qua đi , đối với Tư Hạ nó là một đêm dài nhất trong cuộc đời . Trước đây khi ở thế giới cũ chưa bao giờ phải thức khuya quá 12h . Thân là một công chúa , khung giờ nghỉ ngơi thường không quá 10h . Nhưng
thời gian phải thức dậy là rất sớm . Ngược lại với thế giới này , thích
ngủ sớm thì ngủ , thích ngủ muộn thì ngủ , không quá ép buộc , gò bó
- Tư Hạ đánh răng xong chưa , Lộ Khiết xinh đẹp đáng yêu đã mua đồ ăn sáng về rồi đây
Thoát khỏi dòng suy nghĩ , Tư Hạ bỏ bàn chải đánh răng xuống sau đó xúc miệng lại bằng nước lọc rồi nhanh chóng ra ngoài
- Cậu mua đồ gì thế , thơm quá đi mất . Bụng mình reo từ nãy tới giờ rồi đây
- Quán này rất nổi tiếng đấy , mình phải dậy từ sớm mà vẫn phải đứng xếp hàng 15 phút đồng hồ mới mua được . Đến muộn một chút nữa thôi là không mua được rồi
Lộ Khiết tay cầm một bọc lớn đồ ăn , vừa kể . Ừm , đúng là đang kể công anh hùng mà
- Vậy thì tiểu nhân xin được đắc ý . Cám ơn cậu nhiều
Sau khi ăn xong đã là 7h rưỡi , vì Lộ Khiết có một tiết học thêm môn tài chính vậy nên đi trước cô . Còn cô không đăng kí học thêm môn này nên sẽ vào học từ tiết 3
Lộ Khiết đi rồi , dĩ nhiên Tư Hạ sẽ là người phải dọn dẹp . Xong xuôi , Tư Hạ chọn cho mình một chiếc quần kaki và một chiếc áo phông rộng . Tóc được chải chuốt gọn gàng , sau đó là búi phồng lên trông vô cùng dịu dàng
Chỉ quần áo đơn giản , cùng gương mặt mộc điểm thêm một chút son môi thôi . Nhưng vẫn không thể không thừa nhận rằng , Tư Hạ là một người ‘ người đẹp mặc gì cũng đẹp ‘
Rảnh gần 1 tiếng đồng hồ nên Tư Hạ quyết định sẽ đi dạo làm quen trường mới dần . Dù sao cũng chưa có cơ hội tham quan
Không thể phủ nhận rằng , trường đại học B này quả nhiên là rộng lớn . Đây là trường đại học bậc nhất tại thành phố B , chẳng trách nguyên chủ lại chọn ngôi trường này
Nhưng có một điều khó hiểu , nghe Lộ Khiết nói nguyên chủ là một người vô cùng chơi bời , hay vào quán bar , đánh nhau ...vậy mà vẫn thi đỗ vào ngôi trường này . Chắc hẳn cô ấy học giỏi tới mức không cần ôn bài cũng có thể thi đại học giỡn chơi hoặc là ...
- Aaa
Đang mải mê trong dòng suy nghĩ , Tư Hạ bị một trái bóng từ đâu bay tới đập trúng đầu . Thật là đau mà , trái bóng mà như cục sắt vậy
- Cậu có sao không ??
Từ xa có tiếng nói trầm ấm vọng lại , mang theo hơi thở gấp gáp . Có lẽ cậu ta đang chơi bóng , lại cộng thêm chạy qua chỗ này nên mới như vậy
- Không sao đâu
Mặc dù đầu có đau thật nhưng không nên bắt bẻ quá được , cô cũng không đem ra trách móc so đo làm gì . Vả lại một phần lỗi cũng là tại mình , một phần khác cậu ta cũng có thành ý
- Không sao là tốt rồi , lần sau cậu nhớ đi để ý một chút . Cũng may là không sao , nếu không có mang cái mạng của tôi ra cũng không đổi cho cậu được đâu
Có vẻ như anh chàng này khá là vui tính , câu nói này làm cho Tư Hạ phải phì cười
- Mạng của tôi đâu có đắt giá như vậy . Vả lại một quả bóng thôi , làm sao chết người được
Câu chuyện được kết thúc tại đó , Tư Hạ cũng không đi tham quan xung quang tiếp mà đi tới phòng ý tế để xử lí cái cục tròn vo trên đầu này . Còn về anh chàng chơi bóng rổ kia , ‘ có duyên sẽ gặp lại ‘ . Trời đất , anh ta đang nghĩ mình gặp nhau giữa thành phố B hay sao . Chỉ trong phạm vi trường đại học B thôi , không biết một năm học sẽ gặp cậu ta bao nhiêu lần nữa
Theo quan sát của Tư Hạ , ngôi trường đại học B này có rất nhiều soái ca nha . Thảo nào Lộ Khiết cùng nguyên chủ lại cố gắng thi vào trường này như thế nào . Cái tính của Lộ Khiết ấy à , mê trai là một bản tính sẵn có rồi
- Tư Hạ , bên này
Bên trái cửa lớp dạy thêm Tư Hạ đã thấy Lộ Khiết đứng ở cửa vẫy vẫy tay . Nhìn vẻ mặt tươi cười của cô ấy là biết tiết học này có thu hoạch lớn rồi
- Mau tới lớp thôi , 10 phút nữa vào lớp rồi
- Tư Hạ đi từ từ thôi , mình kể cho mà nghe này . Trời đất , hôm nay mình được ngồi phía trên Cao Tuấn . Trời đất ơi , mình không ngờ anh ấy cũng tới nghe giảng của thầy Lâm . Cao Tuấn , trời ơi ...đẹp trai , soái soái chết đi mất
Biết ngay mà , với cái tính của Lộ Khiết . Chỉ có trai đẹp mới khiến cô ấy như vậy . Lộ Khiết từng nói : ngắm trai là một món ăn tinh thần ngon nhất hệ mặt trời . Xin thưa , ngắm thôi ...chứ không ăn được . Phần ăn đấy là dành cho cô gái của đời anh ta rồi . Cho nên , tốt nhất là đừng suy nghĩ viển vông
- Lộ Khiết , tới trường là để học . Mặc dù anh ta có đẹp trai lãng tử đến mấy đi chăng nữa cũng không thuộc về cậu đâu
- Hửm , sao cậu biết được . Này , lúc nãy ngồi trong giờ anh ấy còn nhìn mình cơ đấy . Trời đất , đôi mắt hút hồn ấy ...Aaaaa muốn rụng trứng quá đi mất . Cao Tuấn tại sao lại vừa đẹp trai vừ hút hồn như vậy cơ chứ !!
- Tư Hạ đánh răng xong chưa , Lộ Khiết xinh đẹp đáng yêu đã mua đồ ăn sáng về rồi đây
Thoát khỏi dòng suy nghĩ , Tư Hạ bỏ bàn chải đánh răng xuống sau đó xúc miệng lại bằng nước lọc rồi nhanh chóng ra ngoài
- Cậu mua đồ gì thế , thơm quá đi mất . Bụng mình reo từ nãy tới giờ rồi đây
- Quán này rất nổi tiếng đấy , mình phải dậy từ sớm mà vẫn phải đứng xếp hàng 15 phút đồng hồ mới mua được . Đến muộn một chút nữa thôi là không mua được rồi
Lộ Khiết tay cầm một bọc lớn đồ ăn , vừa kể . Ừm , đúng là đang kể công anh hùng mà
- Vậy thì tiểu nhân xin được đắc ý . Cám ơn cậu nhiều
Sau khi ăn xong đã là 7h rưỡi , vì Lộ Khiết có một tiết học thêm môn tài chính vậy nên đi trước cô . Còn cô không đăng kí học thêm môn này nên sẽ vào học từ tiết 3
Lộ Khiết đi rồi , dĩ nhiên Tư Hạ sẽ là người phải dọn dẹp . Xong xuôi , Tư Hạ chọn cho mình một chiếc quần kaki và một chiếc áo phông rộng . Tóc được chải chuốt gọn gàng , sau đó là búi phồng lên trông vô cùng dịu dàng
Chỉ quần áo đơn giản , cùng gương mặt mộc điểm thêm một chút son môi thôi . Nhưng vẫn không thể không thừa nhận rằng , Tư Hạ là một người ‘ người đẹp mặc gì cũng đẹp ‘
Rảnh gần 1 tiếng đồng hồ nên Tư Hạ quyết định sẽ đi dạo làm quen trường mới dần . Dù sao cũng chưa có cơ hội tham quan
Không thể phủ nhận rằng , trường đại học B này quả nhiên là rộng lớn . Đây là trường đại học bậc nhất tại thành phố B , chẳng trách nguyên chủ lại chọn ngôi trường này
Nhưng có một điều khó hiểu , nghe Lộ Khiết nói nguyên chủ là một người vô cùng chơi bời , hay vào quán bar , đánh nhau ...vậy mà vẫn thi đỗ vào ngôi trường này . Chắc hẳn cô ấy học giỏi tới mức không cần ôn bài cũng có thể thi đại học giỡn chơi hoặc là ...
- Aaa
Đang mải mê trong dòng suy nghĩ , Tư Hạ bị một trái bóng từ đâu bay tới đập trúng đầu . Thật là đau mà , trái bóng mà như cục sắt vậy
- Cậu có sao không ??
Từ xa có tiếng nói trầm ấm vọng lại , mang theo hơi thở gấp gáp . Có lẽ cậu ta đang chơi bóng , lại cộng thêm chạy qua chỗ này nên mới như vậy
- Không sao đâu
Mặc dù đầu có đau thật nhưng không nên bắt bẻ quá được , cô cũng không đem ra trách móc so đo làm gì . Vả lại một phần lỗi cũng là tại mình , một phần khác cậu ta cũng có thành ý
- Không sao là tốt rồi , lần sau cậu nhớ đi để ý một chút . Cũng may là không sao , nếu không có mang cái mạng của tôi ra cũng không đổi cho cậu được đâu
Có vẻ như anh chàng này khá là vui tính , câu nói này làm cho Tư Hạ phải phì cười
- Mạng của tôi đâu có đắt giá như vậy . Vả lại một quả bóng thôi , làm sao chết người được
Câu chuyện được kết thúc tại đó , Tư Hạ cũng không đi tham quan xung quang tiếp mà đi tới phòng ý tế để xử lí cái cục tròn vo trên đầu này . Còn về anh chàng chơi bóng rổ kia , ‘ có duyên sẽ gặp lại ‘ . Trời đất , anh ta đang nghĩ mình gặp nhau giữa thành phố B hay sao . Chỉ trong phạm vi trường đại học B thôi , không biết một năm học sẽ gặp cậu ta bao nhiêu lần nữa
Theo quan sát của Tư Hạ , ngôi trường đại học B này có rất nhiều soái ca nha . Thảo nào Lộ Khiết cùng nguyên chủ lại cố gắng thi vào trường này như thế nào . Cái tính của Lộ Khiết ấy à , mê trai là một bản tính sẵn có rồi
- Tư Hạ , bên này
Bên trái cửa lớp dạy thêm Tư Hạ đã thấy Lộ Khiết đứng ở cửa vẫy vẫy tay . Nhìn vẻ mặt tươi cười của cô ấy là biết tiết học này có thu hoạch lớn rồi
- Mau tới lớp thôi , 10 phút nữa vào lớp rồi
- Tư Hạ đi từ từ thôi , mình kể cho mà nghe này . Trời đất , hôm nay mình được ngồi phía trên Cao Tuấn . Trời đất ơi , mình không ngờ anh ấy cũng tới nghe giảng của thầy Lâm . Cao Tuấn , trời ơi ...đẹp trai , soái soái chết đi mất
Biết ngay mà , với cái tính của Lộ Khiết . Chỉ có trai đẹp mới khiến cô ấy như vậy . Lộ Khiết từng nói : ngắm trai là một món ăn tinh thần ngon nhất hệ mặt trời . Xin thưa , ngắm thôi ...chứ không ăn được . Phần ăn đấy là dành cho cô gái của đời anh ta rồi . Cho nên , tốt nhất là đừng suy nghĩ viển vông
- Lộ Khiết , tới trường là để học . Mặc dù anh ta có đẹp trai lãng tử đến mấy đi chăng nữa cũng không thuộc về cậu đâu
- Hửm , sao cậu biết được . Này , lúc nãy ngồi trong giờ anh ấy còn nhìn mình cơ đấy . Trời đất , đôi mắt hút hồn ấy ...Aaaaa muốn rụng trứng quá đi mất . Cao Tuấn tại sao lại vừa đẹp trai vừ hút hồn như vậy cơ chứ !!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.