Chương 48: Mất tích
NaNa1302
26/11/2019
Tư Hạ lần theo âm thanh đến. Bọn chúng giam cha cô ở một căn phòng đầy bụi bẩn ẩm mốc. Tư Hạ suýt nữa đã ho ra tiếng để làm bại lo, cũng may là
ngăn lại được
Khoảng chừng giờ cũng đã rất tối, bọn chúng đem một chiếc hộp màu đen đến quăng xuống cho cha cô
- Mau ăn đi, không chừng ngày mai không còn được ăn nữa đâu
Chiếc hộp màu trắng bị bật ra, bên trong là hỗn hợp cơm, rau, và xương ...nhưng hình như chúng đều đã bị hỏng. Từ xa xa cô còn thấy những cọng rau nhớt nhớt
Tư Hạ che miệng lại muốn khóc mà không thành lời. Bọn họ đúng là không phải con người mà, thức ăn như vậy đến động vật còn chê. Tại sao lại nhẫn tâm đối sử với cha cô như vậy
- Quá bẩn, ông ăn mau lên không thì đừng trách chúng tôi bất nhân
Người cha vô lực nằm rạp xuống dưới đất, xung quanh chi chít toàn vết thương. Chiếc áo cha đang mặc bị bọn chúng quật rách tả tơi. Hơn nữa còn nhìn xuyên thấu qua lớp thịt dính máu đỏ chót
Mắt Tư Hạ đỏ àu lên, lần này cô thực sự mất kiểm soát. Lôi ra một khẩu súng ngắn bắn thẳng tới vị trí tên vừa nói . Nói chính xác thì cô không hề biết dùng súng, cô chỉ biết võ công mà thôi . Nhưng trực giác vẫn mang theo để đề phòng. Nhưng không ngờ lần này lại nhắm chuẩn ' Phằng ' ...bàn tay cô run run không chú ý tới tên bên cạnh đã lên nòng súng . Đáp trả lại cô chính là viên đạn gim sâu vào bàn tay
Tư Hạ sợ máu...
Nhất là ở khoảng cách gần như thế này
Nhưng cố gắng, nhìn cha mình mạng sống đang thoi thóp
Suy nghĩ trong đầu,đó không phải là máu, đó chỉ là bột màu đỏ mà thôi
Mất súng, cô phải đánh nhau tay không với bọn chúng . Một hai ba bốn tên, một tên đã bị cô dùng súng bắn cho một viên chí mạng xuyên qua cổ. Còn lại ba tên, trên tay chúng đều có súng... còn cô chỉ có một tay, còn một tay đã bị thương nặng
~~
Trần Phong và đám người còn lại tiếp tục tìm tới . Nghe thấy tiếng súng ,Trần Phong có dự cảm chẳng lành
- Đi tới mau
Chạy thật nhanh tới nơi chỉ còn lại một đống đổ nát. Bên cạnh đó là xác chết nằm rạp dưới đất. Không thể nào khi nãy, chỉ cách đây tầm 10 phút thôi vẫn còn nghe thấy tiếng nổ súng. Vậy mà bây giờ, xung quanh đã không còn người nào còn sống
- Kiểm tra lại xem còn ai sống xót không
Mấy người vệ sĩ nghe lệnh rồi hành động tản ra kiểm tra
- Ở đây có người còn sống
- Người này vẫn còn thở
Trần Phong tiến lại, là bác trai... vẫn còn thở ,nhưng cả người đều chằng chịt vết thương
Người còn lại.... Thu Linh ??? Tại sao mẹ hai của Cao Tuấn lại ở đây ? Trần Phong phát hiện trên người bà ta xuất hiện một vết thương do súng bắn ngay gần vị trí tim. Dẫu biết Cao Tuấn cực kì ghét bà ta nhưng là vẫn nên đưa bà ta tới bệnh viện. Còn lại sống chết mặc bay vậy
~~~~~~
Cả hai người đều được đưa tới bệnh viện cấp cứu trong tình trạng không mấy khả quan
Trần Phong ngồi trên băng ghế chờ cúi gầm mặt xuống. Tư Hạ mất tích rồi, anh không hề tìm thấy được bóng dáng hay tung tích gì của cô
Ngay đến cả Cao Tuấn cũng mất liên lạc , điện thoại không thể liên lạc được. Trần Phong chưa từng thấy mình rối bời như lúc này. Mới chỉ hứa với lòng sẽ bảo vệ Tư Hạ thật tốt nhưng rồi sao ....
Vò mái tóc của mình đến rối tung lên... Trần Phong suy nghĩ ' Căn bản mình là một thằng vô dụng '
Trên hành lang tiếng giày nệm xuống sàn phát ra âm thanh gấp gáp. Mẹ Tư Hạ chạy đến , thần thái cực kì mệt mỏi . Trời bây giờ đã khuya rồi, một người là chồng còn đang cấp cứu bên trong không biết sống chết ra sao. Một người là con gái mất tích đã nửa ngày không biết đang ở nơi đâu. Đối với người phụ nữ đây quả là một cú sốc tâm lí cực lớn
Có lẽ mọi thứ đã do ông trời sắp xếp rồi
~~~~~~
1 tháng sau
Ngồi trên chiếc xe lăn, sắc mặt cũng đã hồng hào phần nào . Mộ Dung Tự ( sau bao lâu suy nghĩ toaii cũng quyết định đặt tên cho bác ấy. Cứ gọi là cha Tư Hạ hay mẹ Tư Hạ nó kì kì ấy) tay cầm điện thoại liên hoàn bấm... bấm bấm rồi lại thở dài
- Một tháng trôi qua rồi, vẫn chưa tìm thấy tung tích gì của tiểu Tư sao
- Sáng nay tôi đã đến tòa soạn thuê đăng báo rồi . Tiểu Tư của tôi... hy vọng con bé sẽ bình an trở về
Ngay sau hôm đó mất tích quá 24 giờ, Giang Như ( Mẹ Tư Hạ đó) đã đến báo cảnh sát. Nhưng suốt nhiều ngày tìm kiếm cho tới bây giờ vẫn không hề có tung tích gì
Giang Như nhiều lúc chỉ nằm ôm chồng mà khóc. Khi ấy Mộ Dung Tự hôn mê 3 ngày được bác sĩ chuẩn đoán gãy sương đùi và 4 cái sương sườn , thân thể bị thương nặng và nhiều vết thương nhỏ khác . Cho tới bây giờ ông vẫn phải ngồi xe lăn, xương đùi rất khó lành
Còn Giang Như vừa phải chăm sóc cho chồng, vừa phải lo đăng tin tìm kiếm Tư Hạ. Giống như bà lúc này đã già đi nhiều tuổi
Khoảng chừng giờ cũng đã rất tối, bọn chúng đem một chiếc hộp màu đen đến quăng xuống cho cha cô
- Mau ăn đi, không chừng ngày mai không còn được ăn nữa đâu
Chiếc hộp màu trắng bị bật ra, bên trong là hỗn hợp cơm, rau, và xương ...nhưng hình như chúng đều đã bị hỏng. Từ xa xa cô còn thấy những cọng rau nhớt nhớt
Tư Hạ che miệng lại muốn khóc mà không thành lời. Bọn họ đúng là không phải con người mà, thức ăn như vậy đến động vật còn chê. Tại sao lại nhẫn tâm đối sử với cha cô như vậy
- Quá bẩn, ông ăn mau lên không thì đừng trách chúng tôi bất nhân
Người cha vô lực nằm rạp xuống dưới đất, xung quanh chi chít toàn vết thương. Chiếc áo cha đang mặc bị bọn chúng quật rách tả tơi. Hơn nữa còn nhìn xuyên thấu qua lớp thịt dính máu đỏ chót
Mắt Tư Hạ đỏ àu lên, lần này cô thực sự mất kiểm soát. Lôi ra một khẩu súng ngắn bắn thẳng tới vị trí tên vừa nói . Nói chính xác thì cô không hề biết dùng súng, cô chỉ biết võ công mà thôi . Nhưng trực giác vẫn mang theo để đề phòng. Nhưng không ngờ lần này lại nhắm chuẩn ' Phằng ' ...bàn tay cô run run không chú ý tới tên bên cạnh đã lên nòng súng . Đáp trả lại cô chính là viên đạn gim sâu vào bàn tay
Tư Hạ sợ máu...
Nhất là ở khoảng cách gần như thế này
Nhưng cố gắng, nhìn cha mình mạng sống đang thoi thóp
Suy nghĩ trong đầu,đó không phải là máu, đó chỉ là bột màu đỏ mà thôi
Mất súng, cô phải đánh nhau tay không với bọn chúng . Một hai ba bốn tên, một tên đã bị cô dùng súng bắn cho một viên chí mạng xuyên qua cổ. Còn lại ba tên, trên tay chúng đều có súng... còn cô chỉ có một tay, còn một tay đã bị thương nặng
~~
Trần Phong và đám người còn lại tiếp tục tìm tới . Nghe thấy tiếng súng ,Trần Phong có dự cảm chẳng lành
- Đi tới mau
Chạy thật nhanh tới nơi chỉ còn lại một đống đổ nát. Bên cạnh đó là xác chết nằm rạp dưới đất. Không thể nào khi nãy, chỉ cách đây tầm 10 phút thôi vẫn còn nghe thấy tiếng nổ súng. Vậy mà bây giờ, xung quanh đã không còn người nào còn sống
- Kiểm tra lại xem còn ai sống xót không
Mấy người vệ sĩ nghe lệnh rồi hành động tản ra kiểm tra
- Ở đây có người còn sống
- Người này vẫn còn thở
Trần Phong tiến lại, là bác trai... vẫn còn thở ,nhưng cả người đều chằng chịt vết thương
Người còn lại.... Thu Linh ??? Tại sao mẹ hai của Cao Tuấn lại ở đây ? Trần Phong phát hiện trên người bà ta xuất hiện một vết thương do súng bắn ngay gần vị trí tim. Dẫu biết Cao Tuấn cực kì ghét bà ta nhưng là vẫn nên đưa bà ta tới bệnh viện. Còn lại sống chết mặc bay vậy
~~~~~~
Cả hai người đều được đưa tới bệnh viện cấp cứu trong tình trạng không mấy khả quan
Trần Phong ngồi trên băng ghế chờ cúi gầm mặt xuống. Tư Hạ mất tích rồi, anh không hề tìm thấy được bóng dáng hay tung tích gì của cô
Ngay đến cả Cao Tuấn cũng mất liên lạc , điện thoại không thể liên lạc được. Trần Phong chưa từng thấy mình rối bời như lúc này. Mới chỉ hứa với lòng sẽ bảo vệ Tư Hạ thật tốt nhưng rồi sao ....
Vò mái tóc của mình đến rối tung lên... Trần Phong suy nghĩ ' Căn bản mình là một thằng vô dụng '
Trên hành lang tiếng giày nệm xuống sàn phát ra âm thanh gấp gáp. Mẹ Tư Hạ chạy đến , thần thái cực kì mệt mỏi . Trời bây giờ đã khuya rồi, một người là chồng còn đang cấp cứu bên trong không biết sống chết ra sao. Một người là con gái mất tích đã nửa ngày không biết đang ở nơi đâu. Đối với người phụ nữ đây quả là một cú sốc tâm lí cực lớn
Có lẽ mọi thứ đã do ông trời sắp xếp rồi
~~~~~~
1 tháng sau
Ngồi trên chiếc xe lăn, sắc mặt cũng đã hồng hào phần nào . Mộ Dung Tự ( sau bao lâu suy nghĩ toaii cũng quyết định đặt tên cho bác ấy. Cứ gọi là cha Tư Hạ hay mẹ Tư Hạ nó kì kì ấy) tay cầm điện thoại liên hoàn bấm... bấm bấm rồi lại thở dài
- Một tháng trôi qua rồi, vẫn chưa tìm thấy tung tích gì của tiểu Tư sao
- Sáng nay tôi đã đến tòa soạn thuê đăng báo rồi . Tiểu Tư của tôi... hy vọng con bé sẽ bình an trở về
Ngay sau hôm đó mất tích quá 24 giờ, Giang Như ( Mẹ Tư Hạ đó) đã đến báo cảnh sát. Nhưng suốt nhiều ngày tìm kiếm cho tới bây giờ vẫn không hề có tung tích gì
Giang Như nhiều lúc chỉ nằm ôm chồng mà khóc. Khi ấy Mộ Dung Tự hôn mê 3 ngày được bác sĩ chuẩn đoán gãy sương đùi và 4 cái sương sườn , thân thể bị thương nặng và nhiều vết thương nhỏ khác . Cho tới bây giờ ông vẫn phải ngồi xe lăn, xương đùi rất khó lành
Còn Giang Như vừa phải chăm sóc cho chồng, vừa phải lo đăng tin tìm kiếm Tư Hạ. Giống như bà lúc này đã già đi nhiều tuổi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.