Chương 37: Tất cả chỉ là lừa gạt
NaNa1302
20/11/2019
Trong tình yêu đau khổ nhất chính là bị người mình yêu lừa dối. Để họ điều
khiển chúng ta như một con rối ngu ngốc, mà ta thì khờ khạo không nhận
ra điều đó
- Chúng ta chia tay đi
Vỏn vẹn năm chữ , thốt lên vô cùng khó khăn, nó cũng đủ khiến cho người còn tình cảm nhói đau ra sao . Chia tay không nhất thiết là đã hết yêu...có đúng không
- Tại sao, cho anh lí do khiến chúng ta phải chia tay
Giọng Cao Tuấn không nặng không nhẹ nhưng lại khiến đầu Tư Hạ mông lung, hơi lo sợ . Mắt Cao Tuấn luôn dán chặt trên người Tư Hạ giống như ánh mắt đó có thể thiêu cháy những chỗ Cao Tuấn nhìn qua cô vậy
- Em nghĩ anh là người hiểu lí do nhất, câu hỏi này của anh hơi thừa rồi. Anh chắc chắn biết lí do mà
Nếu như Tư Hạ dùng từ chắc chắn thì khẳng định là chắc chắn Cao Tuấn biết nguyên do để hai người chia tay, chứ không phải là hình như hay chắc biết nữa
Cao Tuấn chỉ còn cách biết im lặng, mắt vẫn không rời Tư Hạ chờ cô mở miệng nói tiếp
- Vì sao lại chọn em, vì sao lại tiếp cận em. Rõ ràng anh đã có cô ấy rồi.. vậy tại sao còn muốn chêu chọc em như vậy
Giọng nói của Tư Hạ nhỏ dần, như không kìm nổi cảm xúc và uất ức mà những giọt nước mắt từ từ rơi xuống. Nếu nói Cao Tuấn chính là bắt cá hai tay. Không đúng, chính xác là anh ấy đã trêu đùa tình cảm của cô . Tình cảm của con người đáng để mang ra trêu đùa sao? Cô là người không có cảm xúc sao? Không hề, đã chót yêu Cao Tuấn rồi, giờ bị phản bội đau lắm, đau đến tận xương tủy
- Vì sao em lại cho rằng tôi đùa bỡn tình cảm của em
Tư Hạ muốn bật cười trong nước mắt với câu hỏi của Cao Tuấn. Nếu cô không nhìn thấy mà nghe người khác kể lại, chắc cô cũng tin những lời mình nghe từ nguồ ta là giả. Lời Cao Tuấn mới là thật, vì khuôn mặt Cao Tuấn rất nghiêm nghị, không giống như một người bắt cá hai tay, trêu đùa tình cảm phụ nữ.... Nhưng không
Vào khoảng một tuần trước cô muốn mua tặng Cao Tuấn một cuốn sách ôn thi của khoa công nghệ thông tin. Cuốn này rất khó tìm được, khó khăn lắm mới oder được từ một trang web bên nước Anh. Tình cờ cô lại gặp Cao Tuấn đang lên xe buýt, theo tò mò cô cũng lên theo và muốn dành bất ngờ cho Cao Tuấn, vì cô biết Cao Tuấn rất thích cuốn sách này
Cầm quyển sách che mặt, Tư Hạ xuống ngồi phía sau Cao Tuấn. Không biết có bao nhiêu hí hửng, suy nghĩ để làm bất ngờ người ngồi đằng trước mình. Chiếc xe buýt đi rất lâu, qua nhiều bến nhưng vẫn chưa thấy Cao Tuấn xuống xe. Tư Hạ cảm thấy kì quái, chỉ còn một bến nữa thôi là hết chuyến của xe buýt này rồi. Chẳng nhẽ Cao Tuấn chỉ định lên xe buýt ngắm cảnh xung quanh rồi lại quay về à . Nghe cũng có lí vì từ lúc lên xe tới giờ Cao Tuấn chỉ nhìn ra ngoài mặt đường. Không biết suy nghĩ gì nhưng có vẻ rất đăm chiêu . Đến địa điểm cuối cùng không ngờ Cao Tuấn lại bấm đèn ( Báo điểm dừng)
Theo chân Cao Tuấn xuống là một ngôi biệt thự không nhỏ phía Nam ngoại ô. Thảo nào lại đi xa như vậy, giờ Tư Hạ mới thấy trên tay Cao Tuấn còn cầm một chiếc túi giấy khá to nữa. Tư Hạ định tới hù cho Cao Tuấn giật mình, nhưng hình như chính cô lại bị giật mình lại rồi. Từ trong vườn hoa hồng nhung đỏ chót, một cô gái trẻ chạy thật nhanh tới ôm cổ Cao Tuấn. Tư Hạ thấy vậy liền nhanh chóng nấp mình xuống bụi hoa trước cổng , nghe họ nói chuyện
- Anh đến rồi à, lâu lắm anh mới tới. Nhớ anh chết đi được
Đứng ở khoảng cách không xa nên hoàn toàn Tư Hạ có thể nghe thấy được cô gái nói chuyện. Như vậy...là sao? Tư Hạ nhổm lên xem có đúng là từ nãy đến giờ mình có phải đi theo Cao Tuấn không hay nhầm người. Không ai biết lúc này cô muốn người đó không phải Cao Tuấn biết nhường nào . Không phải, không phải Cao Tuấn
Nhưng cảnh tượng cô nhìn lên lại khiến cô muốn khóc thật to. Cô gái lại đang hôn môi Cao Tuấn, lần này nhìn qua góc nghiêng cô có thể chắc chắn là Cao Tuấn rồi
Mặt Tư Hạ trắng bệt không còn một giọt máu... hai người đó lại...lại hôn nhau. Cô gái đó là gì của Cao Tuấn, vậy còn cô? Cô là cái gì..??
1 2 3 4 5 6 7 8 9 1 2 3 4 5 6
- Mọi thứ không như em nghĩ đâu
Tư Hạ cười thật lớn, không như những gì cô nghĩ. Vậy cái mà cô nhìn thấy là ảo giác sao, là không đúng sự thực sao. Hay hai người đó là anh em họ hàng thân thích. Nực cười, làm gì có kiểu thân thích nào mà người khác giới lại đi làm nũng, hôn nhau giữa thanh thiên bạch nhật. Còn một chuyện nữa, mọi thứ cô đều đã biết rất rõ rồi
- Cô gái đó em đã từng gặp qua. Trước đây em cũng đã gặp cảnh tượng này sảy ra ...nhân vật chính cũng là hai người. Cũng chính bến xe cuối cùng đến ngôi biệt thự đó. Hóa ra từ trước tới nay các người chơi trò kim ốc tàng kiều, xoay quanh tôi như một con rối
( Ở đây Tư Hạ đang xưng em thì chuyển sang xưng tôi là vì cảm xúc của cô ấy thay đổi, do kích động nên mình chuyển từ em thành tôi sẽ hợp lí hơn nha
- Chúng ta chia tay đi
Vỏn vẹn năm chữ , thốt lên vô cùng khó khăn, nó cũng đủ khiến cho người còn tình cảm nhói đau ra sao . Chia tay không nhất thiết là đã hết yêu...có đúng không
- Tại sao, cho anh lí do khiến chúng ta phải chia tay
Giọng Cao Tuấn không nặng không nhẹ nhưng lại khiến đầu Tư Hạ mông lung, hơi lo sợ . Mắt Cao Tuấn luôn dán chặt trên người Tư Hạ giống như ánh mắt đó có thể thiêu cháy những chỗ Cao Tuấn nhìn qua cô vậy
- Em nghĩ anh là người hiểu lí do nhất, câu hỏi này của anh hơi thừa rồi. Anh chắc chắn biết lí do mà
Nếu như Tư Hạ dùng từ chắc chắn thì khẳng định là chắc chắn Cao Tuấn biết nguyên do để hai người chia tay, chứ không phải là hình như hay chắc biết nữa
Cao Tuấn chỉ còn cách biết im lặng, mắt vẫn không rời Tư Hạ chờ cô mở miệng nói tiếp
- Vì sao lại chọn em, vì sao lại tiếp cận em. Rõ ràng anh đã có cô ấy rồi.. vậy tại sao còn muốn chêu chọc em như vậy
Giọng nói của Tư Hạ nhỏ dần, như không kìm nổi cảm xúc và uất ức mà những giọt nước mắt từ từ rơi xuống. Nếu nói Cao Tuấn chính là bắt cá hai tay. Không đúng, chính xác là anh ấy đã trêu đùa tình cảm của cô . Tình cảm của con người đáng để mang ra trêu đùa sao? Cô là người không có cảm xúc sao? Không hề, đã chót yêu Cao Tuấn rồi, giờ bị phản bội đau lắm, đau đến tận xương tủy
- Vì sao em lại cho rằng tôi đùa bỡn tình cảm của em
Tư Hạ muốn bật cười trong nước mắt với câu hỏi của Cao Tuấn. Nếu cô không nhìn thấy mà nghe người khác kể lại, chắc cô cũng tin những lời mình nghe từ nguồ ta là giả. Lời Cao Tuấn mới là thật, vì khuôn mặt Cao Tuấn rất nghiêm nghị, không giống như một người bắt cá hai tay, trêu đùa tình cảm phụ nữ.... Nhưng không
Vào khoảng một tuần trước cô muốn mua tặng Cao Tuấn một cuốn sách ôn thi của khoa công nghệ thông tin. Cuốn này rất khó tìm được, khó khăn lắm mới oder được từ một trang web bên nước Anh. Tình cờ cô lại gặp Cao Tuấn đang lên xe buýt, theo tò mò cô cũng lên theo và muốn dành bất ngờ cho Cao Tuấn, vì cô biết Cao Tuấn rất thích cuốn sách này
Cầm quyển sách che mặt, Tư Hạ xuống ngồi phía sau Cao Tuấn. Không biết có bao nhiêu hí hửng, suy nghĩ để làm bất ngờ người ngồi đằng trước mình. Chiếc xe buýt đi rất lâu, qua nhiều bến nhưng vẫn chưa thấy Cao Tuấn xuống xe. Tư Hạ cảm thấy kì quái, chỉ còn một bến nữa thôi là hết chuyến của xe buýt này rồi. Chẳng nhẽ Cao Tuấn chỉ định lên xe buýt ngắm cảnh xung quanh rồi lại quay về à . Nghe cũng có lí vì từ lúc lên xe tới giờ Cao Tuấn chỉ nhìn ra ngoài mặt đường. Không biết suy nghĩ gì nhưng có vẻ rất đăm chiêu . Đến địa điểm cuối cùng không ngờ Cao Tuấn lại bấm đèn ( Báo điểm dừng)
Theo chân Cao Tuấn xuống là một ngôi biệt thự không nhỏ phía Nam ngoại ô. Thảo nào lại đi xa như vậy, giờ Tư Hạ mới thấy trên tay Cao Tuấn còn cầm một chiếc túi giấy khá to nữa. Tư Hạ định tới hù cho Cao Tuấn giật mình, nhưng hình như chính cô lại bị giật mình lại rồi. Từ trong vườn hoa hồng nhung đỏ chót, một cô gái trẻ chạy thật nhanh tới ôm cổ Cao Tuấn. Tư Hạ thấy vậy liền nhanh chóng nấp mình xuống bụi hoa trước cổng , nghe họ nói chuyện
- Anh đến rồi à, lâu lắm anh mới tới. Nhớ anh chết đi được
Đứng ở khoảng cách không xa nên hoàn toàn Tư Hạ có thể nghe thấy được cô gái nói chuyện. Như vậy...là sao? Tư Hạ nhổm lên xem có đúng là từ nãy đến giờ mình có phải đi theo Cao Tuấn không hay nhầm người. Không ai biết lúc này cô muốn người đó không phải Cao Tuấn biết nhường nào . Không phải, không phải Cao Tuấn
Nhưng cảnh tượng cô nhìn lên lại khiến cô muốn khóc thật to. Cô gái lại đang hôn môi Cao Tuấn, lần này nhìn qua góc nghiêng cô có thể chắc chắn là Cao Tuấn rồi
Mặt Tư Hạ trắng bệt không còn một giọt máu... hai người đó lại...lại hôn nhau. Cô gái đó là gì của Cao Tuấn, vậy còn cô? Cô là cái gì..??
1 2 3 4 5 6 7 8 9 1 2 3 4 5 6
- Mọi thứ không như em nghĩ đâu
Tư Hạ cười thật lớn, không như những gì cô nghĩ. Vậy cái mà cô nhìn thấy là ảo giác sao, là không đúng sự thực sao. Hay hai người đó là anh em họ hàng thân thích. Nực cười, làm gì có kiểu thân thích nào mà người khác giới lại đi làm nũng, hôn nhau giữa thanh thiên bạch nhật. Còn một chuyện nữa, mọi thứ cô đều đã biết rất rõ rồi
- Cô gái đó em đã từng gặp qua. Trước đây em cũng đã gặp cảnh tượng này sảy ra ...nhân vật chính cũng là hai người. Cũng chính bến xe cuối cùng đến ngôi biệt thự đó. Hóa ra từ trước tới nay các người chơi trò kim ốc tàng kiều, xoay quanh tôi như một con rối
( Ở đây Tư Hạ đang xưng em thì chuyển sang xưng tôi là vì cảm xúc của cô ấy thay đổi, do kích động nên mình chuyển từ em thành tôi sẽ hợp lí hơn nha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.