Anh Chọn Tình Nhân Hay Chọn Vợ
Chương 28
Nguyễn Thị Thùy
30/05/2019
- Lưu...Triết, nóng...nóng quá
Miệng Huyền Chi liên tục gọi thầm tên hắn, còn gã đàn ông kia bạo loạn sờ soạng khắp nơi trên người Chi, hung hăng chiếm đoạt thân thể cô, gã nhanh chóng tháo bỏ lớp áo ngoài vứt xuống sàn nhà, gã sáng mắt khi trông thấy bộ ngực ngập phồng, đẩy đà trắng nõn của Chi, không kìm hãm được lòng ham muốn gã sít sao bàn tay nhè nhẹ đặn lên xoa bóp.
Phía dưới bar nhân viên của quán dứt khoát gọi đám bảo vệ hùng hồn, không cho người của Lưu Triết lên phòng, mẹ kiếp đang trong lúc dầu sôi lửa bỏng mà thằng quỷ nhân viên thối tha ngăn lại, người của Triết tính rút súng ra uy hiếp thì hắn bất ngờ xuất hiện, trên gương mặt thanh tú gân xanh đã nổi lên, sát khí đáng sợ tỏa ra trùng trùng, hắn mở miệng nói đúng một câu:
- Phá hủy nơi này cần bao nhiêu tấn thuốc nổ?
Tên khi bước lại nhanh nhẹn cúi đầu chào lanh lẹ đáp lại: - Chỉ cần một tấn là tan tành mây khói
- Phá!
Tên nhân viên bar nghe xong đổ mồ hôi hột, biết mình đã đụng thầm tỏ ong chúa, hấp tấp, vội vàng gạt đám bảo vệ quán sang một bên, mang thẻ phòng bước lại, cúi đầu run rẩy đưa cho hắn, người của Triết gọn lẹ cầm lấy, tên đại ca còn không quên cóc vào đầu nhân viên một cái cho nhớ đời, Lưu Triết hừm ra tiếng đút tay vào túi quần quay lưng bỏ đi, thật chất hắn đang rất lo lắng nhưng vẫn phải nén giữ ở trong lòng, hắn điềm tĩnh bước đi.
Tại phòng 202 người của hắn mở cửa xông vào trong, cũng may gã đàn ông khốn kiếp kia chỉ mới cởi áo bên ngoài của Chi, còn bộ đồ lót, gã thấy có người liền giật mình ngoáy đầu lại nhìn, rời khỏi người Huyền Chi, gã hung hãn chỉ tay quát tháo: - Mấy người là ai thế hả, sao vô phòng tôi, cút nhanh
Triết liếc mắt nhìn sang Huyền Chi, con mẹ nó, đám động vào đồ của hắn thì xác định một đi không trở lại, ánh mắt như dao găm sắt bén nhìn chăm chăm gã đàn ông dâm đãng, Lưu Triết nghiến răng thẳng thừng vung tay, đấm vào cái bản mặt chết tiệt của gã, hắn gầm lên: - Tao là ông nội của mày đấy thằng chó
Cú đấm rất mạnh khiến gã ngã ngửa ra đằng sau, gã gãy một cái răng, nằm bẹp dưới sàn, ôm mặt. Lưu Triết đi đến giường cởi áo ngoài che chắn lại cho Huyền Chi: - Huyền Chi? Em không sao chứ, Chi, mở mắt ra nhìn anh đi
Huyền Chi mở hi hí mắt, cựa quậy đầu vào lồng ngực rắn chắc của hắn miệng lẩm bẩm nhỏ: - Nóng, Triết...nóng, khó chịu.
- Chỗ này giao cho tụi em, anh đưa chị Chi rời khỏi đi ạ, chắc chị Chi bị trúng thuốc rồi
Lưu Triết hừ rồi bế Huyền Chi lên ra khỏi phòng, giờ chỉ có hắn mới có thể hạ nhiệt ncho Chi, sau khi hắn đi khuất, đám người của hắn hầm hầm tiến lên chỗ gã đàn ông đó, gã lùi lùi về sau: - Mau đưa nó đi, ra bãi đất trống sau bar giải quyết cho êm đềm cái coi
Gã vùng vẫy khi bị kéo đi, ra đến bãi đất trống, gã vấn cứng đầu cứng cổ không chịu khai, làm tên đại ca mất lòng kiên nhẫn: - Hai tụi mày ra xe lấy xẻng vào đây cho tao
- Mấy người tính làm gì tôi?
- Chôn mày chứ làm gì? Loại người như sống chỉ thêm chật chội, chết sớm cho yên ổn, kiếp sau đầu thai thì nhớ làm người liêm khiết một chút, nghe hong
Gã nghe xong nơm nớp lo sợ, gã đã hết đường chạy, hai người kia cũng nhanh chóng mang xẻng vào:
- Đào nhanh đi, còn chôn nó, về ngủ nữa? Haizzz tao mệt rồi
Mấy tên đàn em tích cực nhanh tay nhanh chân đào.
- Nhanh...nhanh lên mấy đứa
- Anh...anh tôi sẽ khai mà, tha cho tôi đi
Gã hớt hải quỳ lạy van xin, tên đại ca nghe vậy nhếch mép cười đểu, lắc đầu: - Khỏi, tao không muốn nghe, mày hãy giữ kín mang theo xuống mồ
- Vậy lát nữa anh Triết hỏi chúng ta phải nói sao ạ?
- Đồ ngu, cứ nổi nó không chịu khai nên chúng ta đã chôn sống, anh Triết sẽ không truy cứu.
Tên đại ca cười phà phà nói, mục đích để cho gã đàn ông thối nát kia sợ mà khai sự thật, mấy tên đàn em vâng dạ gật đầu rồi đào tiếp, gã không biết làm sao loay hoay nhìn ngó xung quanh, cuối cùng cái hố cũng đào xong xuôi, hai tên đàn em ném gã xuống lấp đất. Gã gào thét xin tha mạng:
- Tha cho tôi đi....aaaaa
- Chậc...chậc, lấp nhanh lên coi, lẹ tay lên nào mấy đứa, anh mày mệt rồi, về còn ngủ sớm.
- Anh...là Thẩm...Thẩm Y Nhiên cho tiền bảo tôi cưỡng hiếp cô gái xinh đẹp đó, nếu tôi biết ra nông nỗi như này tôi không dám đâu? Mấy anh tha cho tôi đi, tôi nói sự thật, tôi còn ghi âm lại cuộc nói chuyện nữa
- Mau kéo nó lên đi, thành khẩn khai báo ngay từ đầu có phải tốt không? Suýt nữa là bị chôn sống rồi
Gã nhanh chóng được bọn đàn em kéo lên, hai chân không còn sức lực ngã khụy xuống, run rẩy, gã ngước mặt van xin: - Tôi khai rồi, anh tha mạng cho tôi được chứ?
- Hừ hừ, tao tha cho mày nhưng chả biết anh Triết thế nào? Dù sao cũng cảm ơn mày đã khai...mau đưa nó đi
Gã tiếp tục bị kéo đi, lần này là đến gặp Lưu Triết, mà dễ gì hắn tha cho chứ? Đã có gan lớn đụng vào đồ của hắn thì cũng phải có gan chịu sự trừng phạt thích đáng? Đám người của hắn âm thầm đưa gã đến nhà kho tồi tàn giam giữ, đợi khi Triết giải quyết xong công việc sẽ đến. Cũng nhờ Huyền Chi bị trúng thuốc mà hắn và cô xảy ra một đêm vô cùng mặn mà, bùng cháy, sáng hôm sau, Huyền Chi quên sạch khúc mình bị Thẩm Y Nhiên chơi khăm hạ thuốc, Chi vươn người uể oải:
- Tỉnh rồi hử? Có đau không
- Đau...hơi đau...hả? Cái gì
Huyền Chi mở to mắt nhìn, thấy Lưu Triết ngồi ở nghế chăm chăm say đắm quan sát, tay cầm tách cafe nhâm nhi khóe miệng cong cong mỉm cười nhẹ, Chi hoảng hồn, kéo chăn ra nhìn xuống dưới. Má ơi? Không...không mảnh vải che thân là như thế nào? Chi đen mặt giận dữ ngồi dậy chỉ thẳng về hướng hắn quát mắng:
- Anh...anh làm gì tôi rồi hả?
- Sì, em tưởng đây là lần đầu à, tôi nhớ không nhầm, đêm qua em còn đòi hỏi ở tôi rất nhiều, sao sáng lại thay đổi rồi? 5 tiếng chứ ít ỏi gì? Hửm
Miệng Huyền Chi liên tục gọi thầm tên hắn, còn gã đàn ông kia bạo loạn sờ soạng khắp nơi trên người Chi, hung hăng chiếm đoạt thân thể cô, gã nhanh chóng tháo bỏ lớp áo ngoài vứt xuống sàn nhà, gã sáng mắt khi trông thấy bộ ngực ngập phồng, đẩy đà trắng nõn của Chi, không kìm hãm được lòng ham muốn gã sít sao bàn tay nhè nhẹ đặn lên xoa bóp.
Phía dưới bar nhân viên của quán dứt khoát gọi đám bảo vệ hùng hồn, không cho người của Lưu Triết lên phòng, mẹ kiếp đang trong lúc dầu sôi lửa bỏng mà thằng quỷ nhân viên thối tha ngăn lại, người của Triết tính rút súng ra uy hiếp thì hắn bất ngờ xuất hiện, trên gương mặt thanh tú gân xanh đã nổi lên, sát khí đáng sợ tỏa ra trùng trùng, hắn mở miệng nói đúng một câu:
- Phá hủy nơi này cần bao nhiêu tấn thuốc nổ?
Tên khi bước lại nhanh nhẹn cúi đầu chào lanh lẹ đáp lại: - Chỉ cần một tấn là tan tành mây khói
- Phá!
Tên nhân viên bar nghe xong đổ mồ hôi hột, biết mình đã đụng thầm tỏ ong chúa, hấp tấp, vội vàng gạt đám bảo vệ quán sang một bên, mang thẻ phòng bước lại, cúi đầu run rẩy đưa cho hắn, người của Triết gọn lẹ cầm lấy, tên đại ca còn không quên cóc vào đầu nhân viên một cái cho nhớ đời, Lưu Triết hừm ra tiếng đút tay vào túi quần quay lưng bỏ đi, thật chất hắn đang rất lo lắng nhưng vẫn phải nén giữ ở trong lòng, hắn điềm tĩnh bước đi.
Tại phòng 202 người của hắn mở cửa xông vào trong, cũng may gã đàn ông khốn kiếp kia chỉ mới cởi áo bên ngoài của Chi, còn bộ đồ lót, gã thấy có người liền giật mình ngoáy đầu lại nhìn, rời khỏi người Huyền Chi, gã hung hãn chỉ tay quát tháo: - Mấy người là ai thế hả, sao vô phòng tôi, cút nhanh
Triết liếc mắt nhìn sang Huyền Chi, con mẹ nó, đám động vào đồ của hắn thì xác định một đi không trở lại, ánh mắt như dao găm sắt bén nhìn chăm chăm gã đàn ông dâm đãng, Lưu Triết nghiến răng thẳng thừng vung tay, đấm vào cái bản mặt chết tiệt của gã, hắn gầm lên: - Tao là ông nội của mày đấy thằng chó
Cú đấm rất mạnh khiến gã ngã ngửa ra đằng sau, gã gãy một cái răng, nằm bẹp dưới sàn, ôm mặt. Lưu Triết đi đến giường cởi áo ngoài che chắn lại cho Huyền Chi: - Huyền Chi? Em không sao chứ, Chi, mở mắt ra nhìn anh đi
Huyền Chi mở hi hí mắt, cựa quậy đầu vào lồng ngực rắn chắc của hắn miệng lẩm bẩm nhỏ: - Nóng, Triết...nóng, khó chịu.
- Chỗ này giao cho tụi em, anh đưa chị Chi rời khỏi đi ạ, chắc chị Chi bị trúng thuốc rồi
Lưu Triết hừ rồi bế Huyền Chi lên ra khỏi phòng, giờ chỉ có hắn mới có thể hạ nhiệt ncho Chi, sau khi hắn đi khuất, đám người của hắn hầm hầm tiến lên chỗ gã đàn ông đó, gã lùi lùi về sau: - Mau đưa nó đi, ra bãi đất trống sau bar giải quyết cho êm đềm cái coi
Gã vùng vẫy khi bị kéo đi, ra đến bãi đất trống, gã vấn cứng đầu cứng cổ không chịu khai, làm tên đại ca mất lòng kiên nhẫn: - Hai tụi mày ra xe lấy xẻng vào đây cho tao
- Mấy người tính làm gì tôi?
- Chôn mày chứ làm gì? Loại người như sống chỉ thêm chật chội, chết sớm cho yên ổn, kiếp sau đầu thai thì nhớ làm người liêm khiết một chút, nghe hong
Gã nghe xong nơm nớp lo sợ, gã đã hết đường chạy, hai người kia cũng nhanh chóng mang xẻng vào:
- Đào nhanh đi, còn chôn nó, về ngủ nữa? Haizzz tao mệt rồi
Mấy tên đàn em tích cực nhanh tay nhanh chân đào.
- Nhanh...nhanh lên mấy đứa
- Anh...anh tôi sẽ khai mà, tha cho tôi đi
Gã hớt hải quỳ lạy van xin, tên đại ca nghe vậy nhếch mép cười đểu, lắc đầu: - Khỏi, tao không muốn nghe, mày hãy giữ kín mang theo xuống mồ
- Vậy lát nữa anh Triết hỏi chúng ta phải nói sao ạ?
- Đồ ngu, cứ nổi nó không chịu khai nên chúng ta đã chôn sống, anh Triết sẽ không truy cứu.
Tên đại ca cười phà phà nói, mục đích để cho gã đàn ông thối nát kia sợ mà khai sự thật, mấy tên đàn em vâng dạ gật đầu rồi đào tiếp, gã không biết làm sao loay hoay nhìn ngó xung quanh, cuối cùng cái hố cũng đào xong xuôi, hai tên đàn em ném gã xuống lấp đất. Gã gào thét xin tha mạng:
- Tha cho tôi đi....aaaaa
- Chậc...chậc, lấp nhanh lên coi, lẹ tay lên nào mấy đứa, anh mày mệt rồi, về còn ngủ sớm.
- Anh...là Thẩm...Thẩm Y Nhiên cho tiền bảo tôi cưỡng hiếp cô gái xinh đẹp đó, nếu tôi biết ra nông nỗi như này tôi không dám đâu? Mấy anh tha cho tôi đi, tôi nói sự thật, tôi còn ghi âm lại cuộc nói chuyện nữa
- Mau kéo nó lên đi, thành khẩn khai báo ngay từ đầu có phải tốt không? Suýt nữa là bị chôn sống rồi
Gã nhanh chóng được bọn đàn em kéo lên, hai chân không còn sức lực ngã khụy xuống, run rẩy, gã ngước mặt van xin: - Tôi khai rồi, anh tha mạng cho tôi được chứ?
- Hừ hừ, tao tha cho mày nhưng chả biết anh Triết thế nào? Dù sao cũng cảm ơn mày đã khai...mau đưa nó đi
Gã tiếp tục bị kéo đi, lần này là đến gặp Lưu Triết, mà dễ gì hắn tha cho chứ? Đã có gan lớn đụng vào đồ của hắn thì cũng phải có gan chịu sự trừng phạt thích đáng? Đám người của hắn âm thầm đưa gã đến nhà kho tồi tàn giam giữ, đợi khi Triết giải quyết xong công việc sẽ đến. Cũng nhờ Huyền Chi bị trúng thuốc mà hắn và cô xảy ra một đêm vô cùng mặn mà, bùng cháy, sáng hôm sau, Huyền Chi quên sạch khúc mình bị Thẩm Y Nhiên chơi khăm hạ thuốc, Chi vươn người uể oải:
- Tỉnh rồi hử? Có đau không
- Đau...hơi đau...hả? Cái gì
Huyền Chi mở to mắt nhìn, thấy Lưu Triết ngồi ở nghế chăm chăm say đắm quan sát, tay cầm tách cafe nhâm nhi khóe miệng cong cong mỉm cười nhẹ, Chi hoảng hồn, kéo chăn ra nhìn xuống dưới. Má ơi? Không...không mảnh vải che thân là như thế nào? Chi đen mặt giận dữ ngồi dậy chỉ thẳng về hướng hắn quát mắng:
- Anh...anh làm gì tôi rồi hả?
- Sì, em tưởng đây là lần đầu à, tôi nhớ không nhầm, đêm qua em còn đòi hỏi ở tôi rất nhiều, sao sáng lại thay đổi rồi? 5 tiếng chứ ít ỏi gì? Hửm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.