Chương 308: Anh xem đi, lúc đầu nói ra thì có phải tốt hơn không?
Tg Tinh Quân
09/10/2021
Người xung quanh nhìn vẻ mặt "sướng muốn chết" của Triệu Minh, đều có thế cảm động lây!
Bạch Phi Nhi thì sa sầm mặt lại, nghĩ thầm chẳng lẽ tên này không thế xử lý vấn đề bình thường một chút sao? Giang Ngạo Tuyết cũng chỉ có thể liên tục cười khổ!
Cuối cùng Triệu Minh cũng không chịu nổi dày vò, khóc nức
nở rống lên: "Dừng tay! Tôi...Tôi nói!"
Trần Hạo nhìn về phía Triệu Minh rồi mỉm cười: "Cuối cùng thì có chuyện gì?"
"Có người cho tôi một triệu để tới đây gây rối!", Triệu Minh nói sự thật.
"Ai?", Trần Hạo hỏi.
"Đó là nhiệm vụ được giao thòng qua một người trung gian! Tòi chỉ biết có bấy nhiêu thôi!", Triệu Minh nói liền một mạch về tất cả những gì mình biết.
Trần Hạo mỉm cười vỗ tay:
"Anh xem đi, lúc đầu nói ra thì có phải tốt hơn không? Tôi còn tưởng anh là nhân vật quan trọng gì đó, ngay cả người đứng phía sau cũng không biết là ai! Làm tôi lãng phí mất thời gian nửa ngày trời!"
Nói xong, Trần Hạo cười cười, sau đó tầm mắt chuyến dời về phía khuôn mặt của Lục Bách Vạn.
Lúc này, toàn thân Lục Bách Vạn run lẩy bẩy, Trần Hạo thật sự là ma quỷ, bị anh nhìn chòng chọc vào thì dù không chết cũng sẽ bị lột da!
Trong nháy mắt, não bộ bắt
đầu hoạt động một cách nhanh chóng!
"Còn ông? Ai kêu ông tới?
Không phải là tập đoàn Bạch Thị thật sự vay nặng lãi của ông đấy chứ?", Trần Hạo cười híp mắt lại rồi hỏi.
Lục Bách Vạn là một người thòng minh, ngay khi Trần Hạo vừa nói ra điều này, hắn đã biết mình nên làm gì!
Tiền của Bạch Tử Húc đã được trả lại rồi nhưng Trưang Nguyên ra lệnh cho Lục Bách Vạn lừa nhà họ Bạch, còn về mục đích của Trương Nguyên là gì thì Lục Bách Vạn cũng không
biết!
Nhưng mà lúc này Lục Bách Vạn hiểu rất rõ một điều, chính là dù như thế nào thì cũng không thể nói món nợ này có liên quan đến nhà họ Bạch, nếu không thì hắn chắc chắn sẽ chết.
Nghĩ trước nghĩ sau rồi tiếp đó ánh mắt của Lục Bách Vạn chuyển đến trên người Lưu Gia Ấn.
Đột nhiên, trong lòng Lưu Gia Ấn dâng lên có một dự cảm xấu.
"Là Lưu Gia Ấn đã bảo tòi
làm chuyện này. Cậu ta cố tình bày trò đế Bạch Tử Húc thua thật nhiều tiền, sau đó bảo tôi đến đòi nợ vào thời điểm quan trọng, để kế hoạch của bọn họ được tiến hành suôn sẻ hơn!", Lục Bách Vạn nói.
ông cháu nhà họ Lưu cảm thấy sự việc không ổn rồi?
“Lục Bách Vạn, ông đang nói vớ vẩn cái gì vậy, tôi bảo ông bày kế để hãm hại Bạch Tử Húc lúc nào?", Lưu Gia Ấn cãi lại.
"Chính là cậu, đừng có mà chối cãi, cậu không chỉ bảo tôi đến đây mà cậu còn tìm được Triệu Minh thông qua người của
Thiên Khôi!"
Triệu Minh nghe vậy thì trợn tròn mắt lên: "Lưu Gia Ấn, hóa ra là anh, tôi không biết tại sao Thiên Khôi lại lấy vụ làm ăn lớn như vậy đưa đến trên người Triệu Minh tôi, hừ! Muốn hãm hại tôi sao? Anh hãy đợi đấy cho tòi!"
Vẻ mặt của Lưu Gia Ấn vô cùng âm u lạnh lẽo, lời nói của Triệu Minh tương đương với việc kết luận nhà họ Lưu hãm hại tập đoàn Bạch Thị, lúc này mà tranh luận cũng không có ích gì nữa.
Hơn nữa, một màn bức vua thoái vị xảy ra ngày hôm nay.
mọi người xung quanh chợt bừng tỉnh hiểu ra mọi chuyện, ánh mắt lập tức tập trung vào hai ông cháu nhà họ Lưu.
Sâc mặt của Lưu Gia Ấn âm u tới cực điếm, đối mặt với sự chỉ trỏ của các cổ đòng và các trưởng bộ phận, đầu tiên là hắn ta cố gắng đứng vững như thể bản thân bị oan, nhưng sau đó sắc mặt lập tức trở nên hung ác.
"Đúng vậy...Những chuyện này là do tôi làm thì sao? Bây giờ cổ phần của tập đoàn Bạch Thị đều đang nằm trong tay nhà họ Lưu chúng tôi. Nhà họ Lưu lấy được nhiều cổ phần của tập đoàn Bạch Thị nhưvậy, dù các
người biết được sự thật thì có thể làm gì được tòi? Tòi có thể mang ra ngoài cầm cố để đổi lấy tiền bất cứ lúc nào!"
Nhìn thấy vẻ mặt này của Lưu Gia Ấn, các cổ đòng và các trưởng bộ phận ở xung quanh lập tức hoảng sợ.
Mặc dù ở trong giới thương nghiệp, kẻ thắng cuộc làm vua nhưng vần phải có điểm mấu chốt, không có người nào sẵn lòng hợp tác với những kẻ không từ một thủ đoạn nào, bởi vì bọn họ sẽ nghĩ đến bản thân, có trời mới biết sau khi nhà họ Lưu nuốt chửng tập đoàn Bạch Thị, sau đó người bị tính kế tiếp theo
có phải sẽ là bọn họ hay không?
Chỉ trong nháy mắt, những cổ đông trước đây vẫn ủng hộ nhà họ Lưu đã chọn cách bo bo giữ mình và giữ trạng thái trung lập.
Bạch Phi Nhi thì sa sầm mặt lại, nghĩ thầm chẳng lẽ tên này không thế xử lý vấn đề bình thường một chút sao? Giang Ngạo Tuyết cũng chỉ có thể liên tục cười khổ!
Cuối cùng Triệu Minh cũng không chịu nổi dày vò, khóc nức
nở rống lên: "Dừng tay! Tôi...Tôi nói!"
Trần Hạo nhìn về phía Triệu Minh rồi mỉm cười: "Cuối cùng thì có chuyện gì?"
"Có người cho tôi một triệu để tới đây gây rối!", Triệu Minh nói sự thật.
"Ai?", Trần Hạo hỏi.
"Đó là nhiệm vụ được giao thòng qua một người trung gian! Tòi chỉ biết có bấy nhiêu thôi!", Triệu Minh nói liền một mạch về tất cả những gì mình biết.
Trần Hạo mỉm cười vỗ tay:
"Anh xem đi, lúc đầu nói ra thì có phải tốt hơn không? Tôi còn tưởng anh là nhân vật quan trọng gì đó, ngay cả người đứng phía sau cũng không biết là ai! Làm tôi lãng phí mất thời gian nửa ngày trời!"
Nói xong, Trần Hạo cười cười, sau đó tầm mắt chuyến dời về phía khuôn mặt của Lục Bách Vạn.
Lúc này, toàn thân Lục Bách Vạn run lẩy bẩy, Trần Hạo thật sự là ma quỷ, bị anh nhìn chòng chọc vào thì dù không chết cũng sẽ bị lột da!
Trong nháy mắt, não bộ bắt
đầu hoạt động một cách nhanh chóng!
"Còn ông? Ai kêu ông tới?
Không phải là tập đoàn Bạch Thị thật sự vay nặng lãi của ông đấy chứ?", Trần Hạo cười híp mắt lại rồi hỏi.
Lục Bách Vạn là một người thòng minh, ngay khi Trần Hạo vừa nói ra điều này, hắn đã biết mình nên làm gì!
Tiền của Bạch Tử Húc đã được trả lại rồi nhưng Trưang Nguyên ra lệnh cho Lục Bách Vạn lừa nhà họ Bạch, còn về mục đích của Trương Nguyên là gì thì Lục Bách Vạn cũng không
biết!
Nhưng mà lúc này Lục Bách Vạn hiểu rất rõ một điều, chính là dù như thế nào thì cũng không thể nói món nợ này có liên quan đến nhà họ Bạch, nếu không thì hắn chắc chắn sẽ chết.
Nghĩ trước nghĩ sau rồi tiếp đó ánh mắt của Lục Bách Vạn chuyển đến trên người Lưu Gia Ấn.
Đột nhiên, trong lòng Lưu Gia Ấn dâng lên có một dự cảm xấu.
"Là Lưu Gia Ấn đã bảo tòi
làm chuyện này. Cậu ta cố tình bày trò đế Bạch Tử Húc thua thật nhiều tiền, sau đó bảo tôi đến đòi nợ vào thời điểm quan trọng, để kế hoạch của bọn họ được tiến hành suôn sẻ hơn!", Lục Bách Vạn nói.
ông cháu nhà họ Lưu cảm thấy sự việc không ổn rồi?
“Lục Bách Vạn, ông đang nói vớ vẩn cái gì vậy, tôi bảo ông bày kế để hãm hại Bạch Tử Húc lúc nào?", Lưu Gia Ấn cãi lại.
"Chính là cậu, đừng có mà chối cãi, cậu không chỉ bảo tôi đến đây mà cậu còn tìm được Triệu Minh thông qua người của
Thiên Khôi!"
Triệu Minh nghe vậy thì trợn tròn mắt lên: "Lưu Gia Ấn, hóa ra là anh, tôi không biết tại sao Thiên Khôi lại lấy vụ làm ăn lớn như vậy đưa đến trên người Triệu Minh tôi, hừ! Muốn hãm hại tôi sao? Anh hãy đợi đấy cho tòi!"
Vẻ mặt của Lưu Gia Ấn vô cùng âm u lạnh lẽo, lời nói của Triệu Minh tương đương với việc kết luận nhà họ Lưu hãm hại tập đoàn Bạch Thị, lúc này mà tranh luận cũng không có ích gì nữa.
Hơn nữa, một màn bức vua thoái vị xảy ra ngày hôm nay.
mọi người xung quanh chợt bừng tỉnh hiểu ra mọi chuyện, ánh mắt lập tức tập trung vào hai ông cháu nhà họ Lưu.
Sâc mặt của Lưu Gia Ấn âm u tới cực điếm, đối mặt với sự chỉ trỏ của các cổ đòng và các trưởng bộ phận, đầu tiên là hắn ta cố gắng đứng vững như thể bản thân bị oan, nhưng sau đó sắc mặt lập tức trở nên hung ác.
"Đúng vậy...Những chuyện này là do tôi làm thì sao? Bây giờ cổ phần của tập đoàn Bạch Thị đều đang nằm trong tay nhà họ Lưu chúng tôi. Nhà họ Lưu lấy được nhiều cổ phần của tập đoàn Bạch Thị nhưvậy, dù các
người biết được sự thật thì có thể làm gì được tòi? Tòi có thể mang ra ngoài cầm cố để đổi lấy tiền bất cứ lúc nào!"
Nhìn thấy vẻ mặt này của Lưu Gia Ấn, các cổ đòng và các trưởng bộ phận ở xung quanh lập tức hoảng sợ.
Mặc dù ở trong giới thương nghiệp, kẻ thắng cuộc làm vua nhưng vần phải có điểm mấu chốt, không có người nào sẵn lòng hợp tác với những kẻ không từ một thủ đoạn nào, bởi vì bọn họ sẽ nghĩ đến bản thân, có trời mới biết sau khi nhà họ Lưu nuốt chửng tập đoàn Bạch Thị, sau đó người bị tính kế tiếp theo
có phải sẽ là bọn họ hay không?
Chỉ trong nháy mắt, những cổ đông trước đây vẫn ủng hộ nhà họ Lưu đã chọn cách bo bo giữ mình và giữ trạng thái trung lập.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.