Chương 582
Tg Tinh Quân
24/11/2021
"Tổng giám đốc Tiêu, hy vọng cô có thể suy nghĩ thật kỹ về đề nghị của chúng tôi!”, quan chức nhà nước phụ trách chiêu thương ở Hải Dương - Hồ Tĩnh tươi cười nói, tự nhận là đề nghị không tệ.
Mà người đại diện cho Công nghiệp dược phẩm Sâm Kỳ ở một bên - Hồng Bình thì kiêu ngạo cười, giống như anh ta không phải tới tìm Tiêu Nhất Phi nói chuyện hợp tác, mà đến để bố thí vậy!
Tiêu Nhất Phi không để ý đến những lời bọn họ nói tới, tuy cảm thấy rất phiền, nhưng cũng kiêng dè thân phận quan chức nhà nước của Hồ Tĩnh, cô ấy không thể đuổi khách về được, chỉ có thể nhẫn nại ngồi nghe.
Đúng lúc này, Trần Hạo xuất hiện tại cửa ra vào.
Tiêu Nhất Phi sửng sốt, cô ấy không ngờ lần này Trần Hạo lại chơi trò không mời mà tới, bình thường cần phải mời ba lần bốn lượt thì người này mới đến, thậm chí nhiều khi còn phải để cô ấy dựa vào nhan sắc mới có thể gặp được người này.
Mà Hồng Bình vẫn luôn tỏ ra kiêu ngạo, thật ra lần này anh ta không có quá nhiều hứng thú với hành trình đến Hải Dương, cho rằng Cửu Khúc chỉ là một công ty nhỏ, chỉ cần nói ra tên tuổi của Sâm Kỳ, không phải đối phương sẽ quỳ xuống cầu xin hợp tác sao, cho nên từ đầu đến cuối trong lòng anh ta vẫn luôn khinh thường Cửu Khúc.
Ngay lúc Hồ Tĩnh chuẩn bị nói tiếp, Tiêu Nhất Phi lên tiếng ngắt lời, chỉ về phía cửa: “Mấy người có thể nói chuyện với cậu ấy, cậu ấy mới là ông chủ thật sự của Cửu Khúc chúng tôi, cậu Trần - Trần Hạo!”
Trần Hạo vừa mới đi vào đã nghe Tiêu Nhất Phi giới thiệu mình, lại nhìn nụ cười ranh mãnh của cô ấy, liền biết yêu tinh kia đang đùn đẩy trách nhiệm.
Hồ Tĩnh, Hồng Bình đều vô ý thức đưa ánh mắt về phía cửa.
"Cậu mới là ông chủ của Cửu Khúc?”, nhìn thấy Trần Hạo, Hồ Tĩnh nhìn từ trên xuống dưới, cách ăn mặc bình thường, có vẻ là người hiền lành, trong lòng càng thêm khinh thường Cửu Khúc.
Gần đây Cửu Khúc ngóc đầu lên rất nhanh, rất nhiều bệnh viện đều tranh nhau hợp tác với Cửu Khúc, nhưng mà Hồ Tĩnh cũng không quá để ở trong lòng, vẫn cảm thấy mình nhắc tới việc liên doanh là đang cho xưởng thuốc nhỏ như Cửu Khúc một cơ hội, dù sao Sâm Kỳ và Cửu Khúc chính là một cái trên trời một cái dưới đất.
Cho nên, lúc này cho dù là Hồ Tĩnh hay là Hồng Bình, khi đối mặt với Trần Hạo đều cảm thấy cực kì ưu việt, tự nhận là hơn người ta một bậc, nghĩ thầm chắc chắn tiếp theo sẽ là cảnh tượng Trần Hạo xum xoe lấy lòng.
Tiêu Nhất Phi cười xấu xa giới thiệu: “Đây là Hồ Tĩnh, một trong những quan chức nhà nước phụ trách chiêu thương ở Hải Dương, đây là anh Hồng Bình - người đại diện cho Công nghiệp dược phẩm Sâm Kỳ, bọn họ tới để nói chuyện hợp tác với Cửu Khúc, Sâm Kỳ muốn liên doanh với Cửu Khúc!”
Vừa nói xong, Hồ Tĩnh đã lên mặt ngay, Hồng Bình thì hếch mũi nhìn Trần Hạo, hai người đều nở nụ cười kiêu ngạo, yên lặng chờ anh lấy lòng.
Ai ngờ, Trần Hạo chỉ nhìn hai người một chút rồi thôi, ngồi vào trên ghế sô pha, vắt chéo chân, uể oải nhìn Tiêu Nhất Phi nói: “Cô không nói cho bọn họ biết Cửu Khúc không chấp nhận bất kì hợp tác đầu tư nào sao?”
Nghe anh nói vậy, Hồ Tĩnh cùng Hồng Bình đều ngây ra, liếc nhau, cảm thấy có phải mình vừa thấy ảo giác không, thế mà Trần Hạo lại không chấp nhận hợp tác? Tên ngu xuẩn này có biết mình đang nói cái gì không?
Tiêu Nhất Phi thì buồn cười trong lòng, bắt đầu vô ý thức phỏng đoán, tiếp theo Trần Hạo sẽ vả mặt hai tên thích thể hiện này như thế nào.
Hồng Bình cho rằng anh là một tên nhà quê không biết Sâm Kỳ cao siêu đến nhường nào, liền bắt đầu phổ cập khoa học về Sâm Kỳ: “Anh Trần, tập đoàn công nghiệp dược phẩm Sâm Kỳ là xí nghiệp thuộc top 100 thế giới, một trong năm công ty sản xuất thuốc đứng đầu toàn cầu, Cửu Khúc có thể hợp tác với Sâm Kỳ là vinh hạnh của Cửu Khúc! Đương nhiên, chúng tôi cũng có yêu cầu hợp tác, sau khi liên doanh, Sâm Kỳ nhất định phải làm chủ cổ phần của công ty mới!”
Nghe Hồ Tĩnh nói xong, Trần Hạo cười xòa, từ chối cho ý kiến
Hồ Tĩnh lại tiếp tục nói: “Lượng tiêu thụ khi mang nhãn hiệu Sâm Kỳ không thể so sánh với nhãn hiệu Cửu Khúc, chẳng những lượng tiêu thụ tăng vọt mà giá cũng được đẩy lên rất cao, hơn nữa chỉ cần Cửu Khúc đồng ý thì chính phủ Hải Dương cũng sẽ đưa ra những chính sách ưu đãi khi Cửu Khúc tung hàng ra thị trường, còn có thể cung cấp cho những điểm bán lẻ ngoài ngoại ô!”
Mà người đại diện cho Công nghiệp dược phẩm Sâm Kỳ ở một bên - Hồng Bình thì kiêu ngạo cười, giống như anh ta không phải tới tìm Tiêu Nhất Phi nói chuyện hợp tác, mà đến để bố thí vậy!
Tiêu Nhất Phi không để ý đến những lời bọn họ nói tới, tuy cảm thấy rất phiền, nhưng cũng kiêng dè thân phận quan chức nhà nước của Hồ Tĩnh, cô ấy không thể đuổi khách về được, chỉ có thể nhẫn nại ngồi nghe.
Đúng lúc này, Trần Hạo xuất hiện tại cửa ra vào.
Tiêu Nhất Phi sửng sốt, cô ấy không ngờ lần này Trần Hạo lại chơi trò không mời mà tới, bình thường cần phải mời ba lần bốn lượt thì người này mới đến, thậm chí nhiều khi còn phải để cô ấy dựa vào nhan sắc mới có thể gặp được người này.
Mà Hồng Bình vẫn luôn tỏ ra kiêu ngạo, thật ra lần này anh ta không có quá nhiều hứng thú với hành trình đến Hải Dương, cho rằng Cửu Khúc chỉ là một công ty nhỏ, chỉ cần nói ra tên tuổi của Sâm Kỳ, không phải đối phương sẽ quỳ xuống cầu xin hợp tác sao, cho nên từ đầu đến cuối trong lòng anh ta vẫn luôn khinh thường Cửu Khúc.
Ngay lúc Hồ Tĩnh chuẩn bị nói tiếp, Tiêu Nhất Phi lên tiếng ngắt lời, chỉ về phía cửa: “Mấy người có thể nói chuyện với cậu ấy, cậu ấy mới là ông chủ thật sự của Cửu Khúc chúng tôi, cậu Trần - Trần Hạo!”
Trần Hạo vừa mới đi vào đã nghe Tiêu Nhất Phi giới thiệu mình, lại nhìn nụ cười ranh mãnh của cô ấy, liền biết yêu tinh kia đang đùn đẩy trách nhiệm.
Hồ Tĩnh, Hồng Bình đều vô ý thức đưa ánh mắt về phía cửa.
"Cậu mới là ông chủ của Cửu Khúc?”, nhìn thấy Trần Hạo, Hồ Tĩnh nhìn từ trên xuống dưới, cách ăn mặc bình thường, có vẻ là người hiền lành, trong lòng càng thêm khinh thường Cửu Khúc.
Gần đây Cửu Khúc ngóc đầu lên rất nhanh, rất nhiều bệnh viện đều tranh nhau hợp tác với Cửu Khúc, nhưng mà Hồ Tĩnh cũng không quá để ở trong lòng, vẫn cảm thấy mình nhắc tới việc liên doanh là đang cho xưởng thuốc nhỏ như Cửu Khúc một cơ hội, dù sao Sâm Kỳ và Cửu Khúc chính là một cái trên trời một cái dưới đất.
Cho nên, lúc này cho dù là Hồ Tĩnh hay là Hồng Bình, khi đối mặt với Trần Hạo đều cảm thấy cực kì ưu việt, tự nhận là hơn người ta một bậc, nghĩ thầm chắc chắn tiếp theo sẽ là cảnh tượng Trần Hạo xum xoe lấy lòng.
Tiêu Nhất Phi cười xấu xa giới thiệu: “Đây là Hồ Tĩnh, một trong những quan chức nhà nước phụ trách chiêu thương ở Hải Dương, đây là anh Hồng Bình - người đại diện cho Công nghiệp dược phẩm Sâm Kỳ, bọn họ tới để nói chuyện hợp tác với Cửu Khúc, Sâm Kỳ muốn liên doanh với Cửu Khúc!”
Vừa nói xong, Hồ Tĩnh đã lên mặt ngay, Hồng Bình thì hếch mũi nhìn Trần Hạo, hai người đều nở nụ cười kiêu ngạo, yên lặng chờ anh lấy lòng.
Ai ngờ, Trần Hạo chỉ nhìn hai người một chút rồi thôi, ngồi vào trên ghế sô pha, vắt chéo chân, uể oải nhìn Tiêu Nhất Phi nói: “Cô không nói cho bọn họ biết Cửu Khúc không chấp nhận bất kì hợp tác đầu tư nào sao?”
Nghe anh nói vậy, Hồ Tĩnh cùng Hồng Bình đều ngây ra, liếc nhau, cảm thấy có phải mình vừa thấy ảo giác không, thế mà Trần Hạo lại không chấp nhận hợp tác? Tên ngu xuẩn này có biết mình đang nói cái gì không?
Tiêu Nhất Phi thì buồn cười trong lòng, bắt đầu vô ý thức phỏng đoán, tiếp theo Trần Hạo sẽ vả mặt hai tên thích thể hiện này như thế nào.
Hồng Bình cho rằng anh là một tên nhà quê không biết Sâm Kỳ cao siêu đến nhường nào, liền bắt đầu phổ cập khoa học về Sâm Kỳ: “Anh Trần, tập đoàn công nghiệp dược phẩm Sâm Kỳ là xí nghiệp thuộc top 100 thế giới, một trong năm công ty sản xuất thuốc đứng đầu toàn cầu, Cửu Khúc có thể hợp tác với Sâm Kỳ là vinh hạnh của Cửu Khúc! Đương nhiên, chúng tôi cũng có yêu cầu hợp tác, sau khi liên doanh, Sâm Kỳ nhất định phải làm chủ cổ phần của công ty mới!”
Nghe Hồ Tĩnh nói xong, Trần Hạo cười xòa, từ chối cho ý kiến
Hồ Tĩnh lại tiếp tục nói: “Lượng tiêu thụ khi mang nhãn hiệu Sâm Kỳ không thể so sánh với nhãn hiệu Cửu Khúc, chẳng những lượng tiêu thụ tăng vọt mà giá cũng được đẩy lên rất cao, hơn nữa chỉ cần Cửu Khúc đồng ý thì chính phủ Hải Dương cũng sẽ đưa ra những chính sách ưu đãi khi Cửu Khúc tung hàng ra thị trường, còn có thể cung cấp cho những điểm bán lẻ ngoài ngoại ô!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.