Chương 163: Lại là anh ta?
Tg Tinh Quân
28/09/2021
Hạ Vân Đình cười lạnh nói với Tân Báo: “Trần đại sư muốn cậu chết, không ai có
thể cứu được, nếu cậu thông minh thì hãy dập đầu nhận tội với Trần đại sư đi!”
Tần Bảo khinh bỉ nói: “Hạ Vân Đình, xem ra ông nghiện làm chó rồi, chuyện bố
con ông cùng nhau quỳ trước mặt người khác đã được truyền ra khắp nơi rồi, tôi
cảm thấy mất mặt thay ông! Ông còn giả vờ với tôi ư?”
Vốn dĩ Tần Bảo muốn kích thích Hạ Vân Đình, ai ngờ Hạ Vân Đình lại không hề
cảm thấy hổ thẹn, ngược lại còn có vẻ mặt vinh quang.
“Quỳ xuống với Trần đại sư là vinh hạnh của Hai Hạ tôi, một số người có muốn quỳ
cũng không có cơ hội đầu!”
“Ông… ông nói là, người ông quỳ là hắn ta?”
Lúc này Tần Bảo mới kịp phản ứng, Hạ Vân Đình thì cung kính nhìn về phía Trần
Hạo, hiển nhiên người mà ai vinh hạnh lắm mới có thể quỳ trong miệng lão ta chính là Trần Hạo
Tại sao lại là hàn ta? Dựa vào cái gì mà lại là hãn ta? Là hàn ta đánh chết tiểu tăng
sự chỉ bằng một quyền ư?
Trong lòng Tần Bảo cảm thấy cực kì hối hận! Hối hận vì lúc trước không nên nghe
theo lời Trương Nguyên mà gây phiền phức cho Tiêu Nhất Phi, nếu không sao gã ta
lại chọc phải kẻ địch khủng bố không có cách nào chống lại như Trần Hạo chứ!
Trần Hạo bình tĩnh nhìn Tần Bảo: “Mày có thời gian nửa giờ, nếu hắn ta không
đến! Mày sẽ phải chết!”
Nói xong lời này, Trần Hạo liền nhắm mắt lại, ngồi trên ghế sô pha như lão tăng
nhập định!
Vẻ mặt Tần Bảo lo lắng, vội vàng cầm điện thoại lên đi ra một góc gọi điện cho
Trương Nguyên!
Với tình hình bây giờ, Trương Nguyên là cứu tinh duy nhất của gã ta.
“Anh Trương…”, sau khi cuộc gọi được kết nối, Tân Bảo liền nói mọi chuyện cho
Trương Nguyên.
Nghe được ngọn nguồn mọi chuyện, Trương Nguyên tức điên lên!
Anh ta vẫn luôn dễ dàng tha thứ cho Trần Hạo, mục đích là không muốn phá hỏng
bố cục của anh ta ở Hải Dương, nhưng nhìn tình hình bây giờ, Trương Nguyên nghi
ngờ việc anh ta tạm thời nhường nhịn lại bị Trần Hạo coi như kẻ mềm yếu có thể
bắt nạt
“Tôi sẽ đến ngay! Bảo tên khốn nạn kia cứ chờ đấy…”, Trương Nguyên khí thế
hùng hổ nói xong, liên cúp điện thoại.
Mà ở đầu bên này, Tần Bảo nhận được câu trả lời của Trương Nguyên thì lại đắc ý
lần nữa. “Mấy người chết chắc rồi, đại ca nhà tạo sẽ tới ngay lập tức!”, Tần Bảo lạnh lùng
nhìn chăm chăm Trần Hạo và Hạ Vân Đình, bắt đầu tưởng tượng ra dáng vẻ một
lúc nữa Trần Hạo năm rạp trên mặt đất run lẩy bẩy trước mặt Trương Nguyên.
Trần Hạo chậm rãi mở mắt ra, liếc Tần Bảo: “Đánh gãy một cái chân của gã ta đi!”
“…”
Tân Bảo ngây ra, không thể tin được vào tai mình!
Mình đã gọi điện cho đại ca rồi, thế mà tên này vẫn còn nói đánh gãy một cái chân
của mình? Thật sự không hề sợ người tới không thể trêu vào sao?
Một đám tay chân nhà họ Hạ cũng trợn tròn mắt, người này thật hung ác!
Người có thể nổi tiếng với đại ca của bọn họ, thế mà ở trong mắt Trần Hạo lại chỉ
bằng con kiến, không vui là gãy tay gãy chân!
Trong lòng bọn họ run lên, đồng thời hai người nhà họ Hạ tiến lên trước đè Tần
Bảo lại dưới sự ra hiệu của Hạ Vân Đình, Hạ Vân Đình tự mình ra tay.
Răng rắc!
A…
Tần Bảo kêu thảm: “Mấy tên khốn kiếp này! Chờ đại ca nhà tạo đến, tất cả những
gì tao phải chịu sẽ trả lại gấp bội cho mấy người!”
Ầm! Hạ Vân Đình cười lạnh, đấm một cú lên mồm Tần Báo.
Trực tiếp đánh rơi mấy cái răng của tên này, khiến gã ta tạm thời không thể nói
chuyện.
Sau đó Hạ Vân Đình nhìn về phía Trần Hạo “Trần đại sư Là Hai Hạ không tốt, để
tên ngu xuấn này làm dơ bẩn tai cậu!”
Trần Hạo nhắm mắt lại lần nữa, nói: “Về sau cử năm phút một lần, đánh gây một
tay chân của gã ta!”
Trời! Lần này đám đàn em nhà họ Hạ xung quanh càng thêm nhốn nháo!
Trâu bò, đây đúng là trâu bò thật sự!
“Vâng…”, Hạ Vân Đình cung kính nhận lời.
Tần Bảo nổi giận nhìn về phía Trần Hạo: “Sẽ có người… báo thù cho tao! Mày cứ
chờ đấy… đại ca nhà tao…”
Ầm! Hạ Vân Đình đá ra một cú nữa, Tần Bảo hoàn toàn không thể nói chuyện,
trong miệng toàn là máu!
Năm phút sau!
Tần Bảo bị gãy mất một cái chân khác!
Mười phút sau!
Tân Bảo bị bẻ gãy cánh tay!
Lúc một cánh tay cuối cùng cũng sắp không còn, Trương Nguyên mới ung dung tới
muộn
“Con mẹ nói Hạ Vân Đình, ông đúng là to ganl Lại dám đụng đến người của tôi…”
Trương Nguyên còn chưa đi vào biệt thự, giọng nói cũng đã truyền tới.
Ngay sau đó những tiếng đánh nhau vang lên, Trương Nguyên dẫn theo hai tên vệ
sĩ xông vào như chỗ không người.
Trong nháy mắt nhìn thấy Trương Nguyên, Hạ Vân Đình cũng giật mình.
Cho tới nay, lão ta vẫn biết người sau lưng Tân Bảo không hề đơn giản, có lẽ có
chút liên quan đến nhà họ Trương, nhưng Hạ Vân Đình lại không nghĩ tới, tên Tần
Bảo này lại là con chó của người sau này sẽ quản lý nhà họ Trương, cậu cả Trương
Nguyên!
Trong lòng những người nhà họ Hạ còn lại cũng có vẻ e ngại, ai cũng không ngờ
được kẻ địch là Trương Nguyên!
So sánh với nhà họ Hạ, nhà họ Trương mới thật sự là gia tộc đồ sộ ở tỉnh Sở ở tỉnh,
năng lực của hai nhà hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc ở trước mặt nhà họ
Trương, nhà họ Hạ chỉ như một đứa trẻ mới bị bỏ tập nói!
Nhà họ Trương cũng lập nghiệp trong thế giới ngầm, nhưng mà đã thành công tẩy
trắng, có điều vẫn còn lặng lẽ kiềm chế toàn bộ giới xã hội đen ở tỉnh Sở hơn nữa
nhà họ Trương còn có rất nhiều quan hệ với chính quyền tỉnh, trong các gia tộc ở
tỉnh Sở, bọn họ là mạnh nhất. Đồng thời trong giới đen trắng, cũng là một trong số
những nhà khó dây nhất.
Hạ Vân Đình vội vàng ra vẻ ung dung nói: “Cậu Trương, ngọn gió nào thổi cậu tới
vậy!”
“Tần Bảo là người của Trương Nguyên tôi, Hạ Vân Đình, thế mà ông lại dẫn người
động đến cậu ta? Tôi thấy nhà họ Hạ không muốn lăn lộn ở tỉnh Sở nữa rồi!”, sau
khi Trương Nguyên vào cửa liền hống hách nói.
“Sợ rằng cậu Trương hiểu nhầm Hai Hạ rồi!”
“Hiểu nhầm? Hừ hừ! Được làm, hôm nay tôi cũng sẽ để ông hiểu nhầm tôi!”, vẻ
mặt Trương Nguyên dữ tợn.
Sau đó, Trương Nguyễn hung dữ nhìn Trần Hạo: “Hay cho tên Trần Hạo nhà cậu,
tôi vẫn luôn không chấp nhặt với cậu, cậu nghĩ Trương Nguyên tôi dễ bị bắt nạt
thật sao?”
Trần Hạo mở mắt ra, cười nhạt đứng dậy: “Anh… ngay cả tư cách bị tôi bắt nạt
cũng không có!”
“…”
Trương Nguyên phát điên, nghĩ thầm có phải đầu óc của tên này bị nước vào rồi
hay không?
Vừa rồi hắn ta nói cái gì? Nói mình ngay cả tư cách bị bắt nạt cũng không có?
Đậu má!
Vào lúc Trương Nguyên muốn mắng người, Trần Hạo đã quay người. Để lại một
bên mặt khinh thường lại cho anh ta, nói với Tần Bảo: “Tần Bảo! Là ai bảo mày
đánh lén tạo và Bạch Phi Nhi, nói cho rõ ràng, tao sẽ ban thưởng cho mày một cái
chết tử te!”
Trời. Những người nhà họ Hạ còn lại ở xung quanh lại thấy được sự bá đạo của Trần
đại sư này lần nữa!
Lúc này Trần Hạo giống như một vị vua ngỗ nghịch, giọng nói không lớn, lại mang
theo một sự uy nghiêm không thể nghi ngờ!
“Ngu dốt, anh Trương nhà tạo đến rồi mà mày còn giả vờ Trần Hạo, mày đúng là
không biết chết..”
Ầm ầm!
Tân Bảo còn chưa nói xong, Trần Hạo bình tĩnh vỗ một chưởng tới
Tần Bảo vừa mới còn sống sở sở, trực tiếp nổi thành phần vụn!
Trong không khí đều là bột máu kinh khủng bay lượn!
Trần Hạo chậm rãi quay người, cười một tiếng quỷ quái với Trương Nguyên!
Trong nháy mắt, Trương Nguyên đành phải cố gắng nuốt một bụng chửi rủa
xuống.
Mà hai tên vệ sĩ Trương Nguyên dẫn tới cảnh giác trong nháy mắt, vây quanh cậu
chủ đề phòng Trần Hạo.
“Trương Nguyên, ở trước mặt tôi, anh không có từ cách ngang ngược! Ở trong mắt
tôi, anh chính là con kiến nhỏ! Bảo anh đến, là tôi muốn nói cho anh biết, từ hôm
nay trở đi, giới xã hội đen ở Hải Dương này là của nhà họ Hạ!”
Trần Hạo bước từng bước một về phía trước. bước chân không nhanh, nhưng ba
người Trương Nguyễn ở đối diện lại cảm nhận được áp lực như sóng to gió lớn!
Người nhà họ Hạ đã bị chấn động đến mức chết lặng!
Trực tiếp thông báo cho nhà họ Trương là giới xã hội đen ở Hải Dương không có
phần của họ! Sự ngông cuồng này, chỉ sợ trong toàn bộ tỉnh Sở cũng chỉ có mỗi
Trần đại sư này là có thôi!
“Cậu nằm mơ! Cậu cho rằng cậu là ai? Cậu nói Hải Dương là của cậu thì là của cậu
chắc?”, Trương Nguyên phản bác.
“Tôi là Trần Hạo!”
Vừa dứt lời, Trần Hạo cười một tiếng quỷ quái, sát khí điên cuồng tuồn ra.
Trong nháy mắt hai tên vệ sĩ đứng ở phía trước Trương Nguyên, ngăn lại khí thế
khủng bố này, bảo vệ cậu chủ.
Lúc này Trương Nguyên cũng đã bắt đầu sợ hãi, anh ta chưa từng nghĩ tới sẽ có
người có thể kinh khủng như là ma thần thế này, bây giờ Trần Hạo giống như một
con thú dữ thời cổ vậy!
Làm trái lại lời anh, chỉ có kết cục đầu một nơi thân một nẻo.
Trong hai tên vệ sĩ mà Trương Nguyên dẫn đến hôm nay, có một người tên là Chu
Vũ, là binh vương tiền nhiệm của đội đặc chiến tiên phong, một người khác tên là
diều đứt dây, rơi xuống trong vườn hoa biệt thự, không rõ sống chết!
thể cứu được, nếu cậu thông minh thì hãy dập đầu nhận tội với Trần đại sư đi!”
Tần Bảo khinh bỉ nói: “Hạ Vân Đình, xem ra ông nghiện làm chó rồi, chuyện bố
con ông cùng nhau quỳ trước mặt người khác đã được truyền ra khắp nơi rồi, tôi
cảm thấy mất mặt thay ông! Ông còn giả vờ với tôi ư?”
Vốn dĩ Tần Bảo muốn kích thích Hạ Vân Đình, ai ngờ Hạ Vân Đình lại không hề
cảm thấy hổ thẹn, ngược lại còn có vẻ mặt vinh quang.
“Quỳ xuống với Trần đại sư là vinh hạnh của Hai Hạ tôi, một số người có muốn quỳ
cũng không có cơ hội đầu!”
“Ông… ông nói là, người ông quỳ là hắn ta?”
Lúc này Tần Bảo mới kịp phản ứng, Hạ Vân Đình thì cung kính nhìn về phía Trần
Hạo, hiển nhiên người mà ai vinh hạnh lắm mới có thể quỳ trong miệng lão ta chính là Trần Hạo
Tại sao lại là hàn ta? Dựa vào cái gì mà lại là hãn ta? Là hàn ta đánh chết tiểu tăng
sự chỉ bằng một quyền ư?
Trong lòng Tần Bảo cảm thấy cực kì hối hận! Hối hận vì lúc trước không nên nghe
theo lời Trương Nguyên mà gây phiền phức cho Tiêu Nhất Phi, nếu không sao gã ta
lại chọc phải kẻ địch khủng bố không có cách nào chống lại như Trần Hạo chứ!
Trần Hạo bình tĩnh nhìn Tần Bảo: “Mày có thời gian nửa giờ, nếu hắn ta không
đến! Mày sẽ phải chết!”
Nói xong lời này, Trần Hạo liền nhắm mắt lại, ngồi trên ghế sô pha như lão tăng
nhập định!
Vẻ mặt Tần Bảo lo lắng, vội vàng cầm điện thoại lên đi ra một góc gọi điện cho
Trương Nguyên!
Với tình hình bây giờ, Trương Nguyên là cứu tinh duy nhất của gã ta.
“Anh Trương…”, sau khi cuộc gọi được kết nối, Tân Bảo liền nói mọi chuyện cho
Trương Nguyên.
Nghe được ngọn nguồn mọi chuyện, Trương Nguyên tức điên lên!
Anh ta vẫn luôn dễ dàng tha thứ cho Trần Hạo, mục đích là không muốn phá hỏng
bố cục của anh ta ở Hải Dương, nhưng nhìn tình hình bây giờ, Trương Nguyên nghi
ngờ việc anh ta tạm thời nhường nhịn lại bị Trần Hạo coi như kẻ mềm yếu có thể
bắt nạt
“Tôi sẽ đến ngay! Bảo tên khốn nạn kia cứ chờ đấy…”, Trương Nguyên khí thế
hùng hổ nói xong, liên cúp điện thoại.
Mà ở đầu bên này, Tần Bảo nhận được câu trả lời của Trương Nguyên thì lại đắc ý
lần nữa. “Mấy người chết chắc rồi, đại ca nhà tạo sẽ tới ngay lập tức!”, Tần Bảo lạnh lùng
nhìn chăm chăm Trần Hạo và Hạ Vân Đình, bắt đầu tưởng tượng ra dáng vẻ một
lúc nữa Trần Hạo năm rạp trên mặt đất run lẩy bẩy trước mặt Trương Nguyên.
Trần Hạo chậm rãi mở mắt ra, liếc Tần Bảo: “Đánh gãy một cái chân của gã ta đi!”
“…”
Tân Bảo ngây ra, không thể tin được vào tai mình!
Mình đã gọi điện cho đại ca rồi, thế mà tên này vẫn còn nói đánh gãy một cái chân
của mình? Thật sự không hề sợ người tới không thể trêu vào sao?
Một đám tay chân nhà họ Hạ cũng trợn tròn mắt, người này thật hung ác!
Người có thể nổi tiếng với đại ca của bọn họ, thế mà ở trong mắt Trần Hạo lại chỉ
bằng con kiến, không vui là gãy tay gãy chân!
Trong lòng bọn họ run lên, đồng thời hai người nhà họ Hạ tiến lên trước đè Tần
Bảo lại dưới sự ra hiệu của Hạ Vân Đình, Hạ Vân Đình tự mình ra tay.
Răng rắc!
A…
Tần Bảo kêu thảm: “Mấy tên khốn kiếp này! Chờ đại ca nhà tạo đến, tất cả những
gì tao phải chịu sẽ trả lại gấp bội cho mấy người!”
Ầm! Hạ Vân Đình cười lạnh, đấm một cú lên mồm Tần Báo.
Trực tiếp đánh rơi mấy cái răng của tên này, khiến gã ta tạm thời không thể nói
chuyện.
Sau đó Hạ Vân Đình nhìn về phía Trần Hạo “Trần đại sư Là Hai Hạ không tốt, để
tên ngu xuấn này làm dơ bẩn tai cậu!”
Trần Hạo nhắm mắt lại lần nữa, nói: “Về sau cử năm phút một lần, đánh gây một
tay chân của gã ta!”
Trời! Lần này đám đàn em nhà họ Hạ xung quanh càng thêm nhốn nháo!
Trâu bò, đây đúng là trâu bò thật sự!
“Vâng…”, Hạ Vân Đình cung kính nhận lời.
Tần Bảo nổi giận nhìn về phía Trần Hạo: “Sẽ có người… báo thù cho tao! Mày cứ
chờ đấy… đại ca nhà tao…”
Ầm! Hạ Vân Đình đá ra một cú nữa, Tần Bảo hoàn toàn không thể nói chuyện,
trong miệng toàn là máu!
Năm phút sau!
Tần Bảo bị gãy mất một cái chân khác!
Mười phút sau!
Tân Bảo bị bẻ gãy cánh tay!
Lúc một cánh tay cuối cùng cũng sắp không còn, Trương Nguyên mới ung dung tới
muộn
“Con mẹ nói Hạ Vân Đình, ông đúng là to ganl Lại dám đụng đến người của tôi…”
Trương Nguyên còn chưa đi vào biệt thự, giọng nói cũng đã truyền tới.
Ngay sau đó những tiếng đánh nhau vang lên, Trương Nguyên dẫn theo hai tên vệ
sĩ xông vào như chỗ không người.
Trong nháy mắt nhìn thấy Trương Nguyên, Hạ Vân Đình cũng giật mình.
Cho tới nay, lão ta vẫn biết người sau lưng Tân Bảo không hề đơn giản, có lẽ có
chút liên quan đến nhà họ Trương, nhưng Hạ Vân Đình lại không nghĩ tới, tên Tần
Bảo này lại là con chó của người sau này sẽ quản lý nhà họ Trương, cậu cả Trương
Nguyên!
Trong lòng những người nhà họ Hạ còn lại cũng có vẻ e ngại, ai cũng không ngờ
được kẻ địch là Trương Nguyên!
So sánh với nhà họ Hạ, nhà họ Trương mới thật sự là gia tộc đồ sộ ở tỉnh Sở ở tỉnh,
năng lực của hai nhà hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc ở trước mặt nhà họ
Trương, nhà họ Hạ chỉ như một đứa trẻ mới bị bỏ tập nói!
Nhà họ Trương cũng lập nghiệp trong thế giới ngầm, nhưng mà đã thành công tẩy
trắng, có điều vẫn còn lặng lẽ kiềm chế toàn bộ giới xã hội đen ở tỉnh Sở hơn nữa
nhà họ Trương còn có rất nhiều quan hệ với chính quyền tỉnh, trong các gia tộc ở
tỉnh Sở, bọn họ là mạnh nhất. Đồng thời trong giới đen trắng, cũng là một trong số
những nhà khó dây nhất.
Hạ Vân Đình vội vàng ra vẻ ung dung nói: “Cậu Trương, ngọn gió nào thổi cậu tới
vậy!”
“Tần Bảo là người của Trương Nguyên tôi, Hạ Vân Đình, thế mà ông lại dẫn người
động đến cậu ta? Tôi thấy nhà họ Hạ không muốn lăn lộn ở tỉnh Sở nữa rồi!”, sau
khi Trương Nguyên vào cửa liền hống hách nói.
“Sợ rằng cậu Trương hiểu nhầm Hai Hạ rồi!”
“Hiểu nhầm? Hừ hừ! Được làm, hôm nay tôi cũng sẽ để ông hiểu nhầm tôi!”, vẻ
mặt Trương Nguyên dữ tợn.
Sau đó, Trương Nguyễn hung dữ nhìn Trần Hạo: “Hay cho tên Trần Hạo nhà cậu,
tôi vẫn luôn không chấp nhặt với cậu, cậu nghĩ Trương Nguyên tôi dễ bị bắt nạt
thật sao?”
Trần Hạo mở mắt ra, cười nhạt đứng dậy: “Anh… ngay cả tư cách bị tôi bắt nạt
cũng không có!”
“…”
Trương Nguyên phát điên, nghĩ thầm có phải đầu óc của tên này bị nước vào rồi
hay không?
Vừa rồi hắn ta nói cái gì? Nói mình ngay cả tư cách bị bắt nạt cũng không có?
Đậu má!
Vào lúc Trương Nguyên muốn mắng người, Trần Hạo đã quay người. Để lại một
bên mặt khinh thường lại cho anh ta, nói với Tần Bảo: “Tần Bảo! Là ai bảo mày
đánh lén tạo và Bạch Phi Nhi, nói cho rõ ràng, tao sẽ ban thưởng cho mày một cái
chết tử te!”
Trời. Những người nhà họ Hạ còn lại ở xung quanh lại thấy được sự bá đạo của Trần
đại sư này lần nữa!
Lúc này Trần Hạo giống như một vị vua ngỗ nghịch, giọng nói không lớn, lại mang
theo một sự uy nghiêm không thể nghi ngờ!
“Ngu dốt, anh Trương nhà tạo đến rồi mà mày còn giả vờ Trần Hạo, mày đúng là
không biết chết..”
Ầm ầm!
Tân Bảo còn chưa nói xong, Trần Hạo bình tĩnh vỗ một chưởng tới
Tần Bảo vừa mới còn sống sở sở, trực tiếp nổi thành phần vụn!
Trong không khí đều là bột máu kinh khủng bay lượn!
Trần Hạo chậm rãi quay người, cười một tiếng quỷ quái với Trương Nguyên!
Trong nháy mắt, Trương Nguyên đành phải cố gắng nuốt một bụng chửi rủa
xuống.
Mà hai tên vệ sĩ Trương Nguyên dẫn tới cảnh giác trong nháy mắt, vây quanh cậu
chủ đề phòng Trần Hạo.
“Trương Nguyên, ở trước mặt tôi, anh không có từ cách ngang ngược! Ở trong mắt
tôi, anh chính là con kiến nhỏ! Bảo anh đến, là tôi muốn nói cho anh biết, từ hôm
nay trở đi, giới xã hội đen ở Hải Dương này là của nhà họ Hạ!”
Trần Hạo bước từng bước một về phía trước. bước chân không nhanh, nhưng ba
người Trương Nguyễn ở đối diện lại cảm nhận được áp lực như sóng to gió lớn!
Người nhà họ Hạ đã bị chấn động đến mức chết lặng!
Trực tiếp thông báo cho nhà họ Trương là giới xã hội đen ở Hải Dương không có
phần của họ! Sự ngông cuồng này, chỉ sợ trong toàn bộ tỉnh Sở cũng chỉ có mỗi
Trần đại sư này là có thôi!
“Cậu nằm mơ! Cậu cho rằng cậu là ai? Cậu nói Hải Dương là của cậu thì là của cậu
chắc?”, Trương Nguyên phản bác.
“Tôi là Trần Hạo!”
Vừa dứt lời, Trần Hạo cười một tiếng quỷ quái, sát khí điên cuồng tuồn ra.
Trong nháy mắt hai tên vệ sĩ đứng ở phía trước Trương Nguyên, ngăn lại khí thế
khủng bố này, bảo vệ cậu chủ.
Lúc này Trương Nguyên cũng đã bắt đầu sợ hãi, anh ta chưa từng nghĩ tới sẽ có
người có thể kinh khủng như là ma thần thế này, bây giờ Trần Hạo giống như một
con thú dữ thời cổ vậy!
Làm trái lại lời anh, chỉ có kết cục đầu một nơi thân một nẻo.
Trong hai tên vệ sĩ mà Trương Nguyên dẫn đến hôm nay, có một người tên là Chu
Vũ, là binh vương tiền nhiệm của đội đặc chiến tiên phong, một người khác tên là
diều đứt dây, rơi xuống trong vườn hoa biệt thự, không rõ sống chết!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.