Chương 530: “Người đẹp, đừng thẹn thùng vậy chứ!”
Tg Tinh Quân
17/11/2021
Đội tuyển quốc gia còn bị người ta chém như chém rau củ, huống hồ gì là một người nghiệp dư chỉ đơn thuần thích bóng chuyền?
Trần Hạo cười đáp trả: "Đang đấu xem miệng lưỡi ai lợi hại hơn à? Nếu thật là vậy thì tôi xin thua!"
Ánh mắt Rawson chợt loé lên sự khinh bỉ, sau khi đứng giữa sân làm vài động tác cho nóng người thì cất tiếng hỏi: “Ai phát bóng trước đây?”
“Người Hoa Hạ có câu ai tới là khách, các anh trước đi”, Trần Hạo nói.
Rawson mang theo ý cười đi ra khỏi sân, hất tay vứt bóng lên cao, sau đó sắc bén nhảy một phát!
Ầm một tiếng, bóng đã vọt tới, tốc độ cực nhanh, như sao băng bay thẳng về phía Trần Hạo.
Phát bóng với trình độ của một tuyển thủ lành nghề như thế này đã thành công khiến cho Bạch Phi Nhi và Giang Ngạo Tuyết choáng váng, ngay cả trái bóng còn thấy không rõ thì tiếp thế nào?
Còn Trần Hạo đã ngay lập tức đưa ra phán đoán, sau đó lắc mình di chuyển sang bên cạnh, phẩy tay một cái, ầm! Bóng đã được đánh về phía Bạch Phi Nhi.
“Tiếp được... Tiếp được rồi!”
Người xung quanh đều không ngờ Trần Hạo có thể đỡ được cú phát bóng của Rawson, dồn dập hoan hô cổ vũ.
Bạch Phi Nhi thành thật tung bóng lên, quả bóng bay lơ lửng giữa không trung!
Mark và Rawson ở đối diện lại hoàn toàn chẳng xem lần tiến công đó của Trần Hạo là chuyện gì to tát, chỉ chậm rãi song song tiến lên phía trước.
Giang Ngạo Tuyết hít sâu một hơi, nhảy lên chuẩn bị tung bóng.
Mà Rawson cùng Mark dựa vào kinh nghiệm của mình đã sớm đoán được vị trí, cả hai đồng thời nhảy lên lưới!
Lúc này Giang Ngạo Tuyết cũng cảm giác dường như có một bức tường thình lình xuất hiện ở trước mặt, hoàn toàn không biết nên phát bóng từ chỗ nào!
Nhìn thấy vẻ hốt hoảng trên mặt Giang Ngạo Tuyết, Mark bay lên giữa không trung cười nói: “Người đẹp, vóc dáng thật ngon!”
Câu nói này, nhất thời khiến Giang Ngạo Tuyết hốt hoảng, vừa xấu hổ vừa tức giận nên không kịp nhảy lên. Bóng bay qua đỉnh đầu cô ấy.
Mark và Rawson ở phía đối diện mỉm cười hạ xuống, cảm thấy đã nắm chắc tỉ số rồi. Bỗng nhiên, một bóng đen vọt lên. Bộp! Bóng nặng nề bị đánh bay ra ngoài.
Không ai thấy rõ bóng đen đó xuất hiện ở đây như thế nào, mọi người xung quanh đều hô vang.
Bóng bay thẳng về phía Ngô Thiến, cô ấy lại phản ứng không kịp, bóng lướt qua tay bay ra ngoài. Cô ấy bị làm cho lảo đảo, suýt chút nữa ngã nhào.
Mà lúc này, không biết từ lúc nào Mark đã tới sau lưng Ngô Thiến, ôm lấy rồi đỡ cô ấy lên.
“Người đẹp, cẩn thận chút!”, sau khi đỡ Ngô Thiến, hắn cười đầy thâm ý.
Ban đầu Ngô Thiến còn muốn cảm ơn, nhưng bây giờ lại có chút tức giận.
“Anh làm gì thế? Xin tôn trọng chút…”, Ngô Thiến tức giận đẩy Mark ra.
“Người đẹp, đừng thẹn thùng vậy chứ!”, Mark suồng sã cười nói.
Ngô Thiến tức điên lên, người xung quanh đều chỉ chỉ chỏ chỏ.
Trần Hạo cười đáp trả: "Đang đấu xem miệng lưỡi ai lợi hại hơn à? Nếu thật là vậy thì tôi xin thua!"
Ánh mắt Rawson chợt loé lên sự khinh bỉ, sau khi đứng giữa sân làm vài động tác cho nóng người thì cất tiếng hỏi: “Ai phát bóng trước đây?”
“Người Hoa Hạ có câu ai tới là khách, các anh trước đi”, Trần Hạo nói.
Rawson mang theo ý cười đi ra khỏi sân, hất tay vứt bóng lên cao, sau đó sắc bén nhảy một phát!
Ầm một tiếng, bóng đã vọt tới, tốc độ cực nhanh, như sao băng bay thẳng về phía Trần Hạo.
Phát bóng với trình độ của một tuyển thủ lành nghề như thế này đã thành công khiến cho Bạch Phi Nhi và Giang Ngạo Tuyết choáng váng, ngay cả trái bóng còn thấy không rõ thì tiếp thế nào?
Còn Trần Hạo đã ngay lập tức đưa ra phán đoán, sau đó lắc mình di chuyển sang bên cạnh, phẩy tay một cái, ầm! Bóng đã được đánh về phía Bạch Phi Nhi.
“Tiếp được... Tiếp được rồi!”
Người xung quanh đều không ngờ Trần Hạo có thể đỡ được cú phát bóng của Rawson, dồn dập hoan hô cổ vũ.
Bạch Phi Nhi thành thật tung bóng lên, quả bóng bay lơ lửng giữa không trung!
Mark và Rawson ở đối diện lại hoàn toàn chẳng xem lần tiến công đó của Trần Hạo là chuyện gì to tát, chỉ chậm rãi song song tiến lên phía trước.
Giang Ngạo Tuyết hít sâu một hơi, nhảy lên chuẩn bị tung bóng.
Mà Rawson cùng Mark dựa vào kinh nghiệm của mình đã sớm đoán được vị trí, cả hai đồng thời nhảy lên lưới!
Lúc này Giang Ngạo Tuyết cũng cảm giác dường như có một bức tường thình lình xuất hiện ở trước mặt, hoàn toàn không biết nên phát bóng từ chỗ nào!
Nhìn thấy vẻ hốt hoảng trên mặt Giang Ngạo Tuyết, Mark bay lên giữa không trung cười nói: “Người đẹp, vóc dáng thật ngon!”
Câu nói này, nhất thời khiến Giang Ngạo Tuyết hốt hoảng, vừa xấu hổ vừa tức giận nên không kịp nhảy lên. Bóng bay qua đỉnh đầu cô ấy.
Mark và Rawson ở phía đối diện mỉm cười hạ xuống, cảm thấy đã nắm chắc tỉ số rồi. Bỗng nhiên, một bóng đen vọt lên. Bộp! Bóng nặng nề bị đánh bay ra ngoài.
Không ai thấy rõ bóng đen đó xuất hiện ở đây như thế nào, mọi người xung quanh đều hô vang.
Bóng bay thẳng về phía Ngô Thiến, cô ấy lại phản ứng không kịp, bóng lướt qua tay bay ra ngoài. Cô ấy bị làm cho lảo đảo, suýt chút nữa ngã nhào.
Mà lúc này, không biết từ lúc nào Mark đã tới sau lưng Ngô Thiến, ôm lấy rồi đỡ cô ấy lên.
“Người đẹp, cẩn thận chút!”, sau khi đỡ Ngô Thiến, hắn cười đầy thâm ý.
Ban đầu Ngô Thiến còn muốn cảm ơn, nhưng bây giờ lại có chút tức giận.
“Anh làm gì thế? Xin tôn trọng chút…”, Ngô Thiến tức giận đẩy Mark ra.
“Người đẹp, đừng thẹn thùng vậy chứ!”, Mark suồng sã cười nói.
Ngô Thiến tức điên lên, người xung quanh đều chỉ chỉ chỏ chỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.