Chương 449: Nhặt xác...Lại là nhặt xác!
Tg Tinh Quân
06/11/2021
“Cô chủ, tôi không làm!”
“Cô chủ, tôi vô tội, cô không thể đổ oan cho tôi!”
“Cô chủ…”
Đoàng! Thời điểm ba người quỳ rạp trên mặt đất cầu xin, vệ sĩ thân cận nhất với Lý Giai Ni là Lạc lập tức đoán được cô ta muốn làm gì, hắn ta trực tiếp rút súng ra nhắm thẳng đầu một người trong đó rồi nổ súng!
Người kia bị bắn nổ tung đầu, máu tươi chảy đầm đìa ngã xuống.
“Tôi không muốn nghe những lời vô nghĩa”, Lý Giai Ni lạnh lùng nói.
Sắc mặt của một người đang quỳ đột nhiên thay đổi, hắn ta nhanh chóng đứng dậy, chạy ra phía cửa.
Đoàng! Lạc tiếp tục nổ súng, người nọ chưa kịp chạy tới cửa đã bị bắn trúng đầu.
Lúc này, người quỳ trên mặt đất còn lại mới thở ra một hơi, cảm thấy bản thân đã thoát được một kiếp!
Nhưng rất nhanh sau đó, hắn ta nhìn thấy họng súng đen ngòm của Lạc chĩa thẳng vào mình.
“Tha…”, lời cầu xin tha thứ của tên cấp còn chưa kịp nói ra, Lạc đã không chút do dự nổ súng.
Phượng Loan và đám người Bá Đồ kinh ngạc đến ngây người nhìn Lý Giai Ni giết người, thế mới biết con nhà giàu cũng không phải là người tốt như vậy!
Không chỉ thông minh hơn người, mà còn có cả sự quyết đoán, sự tàn nhẫn mà người bình thường không có, cô ta tuyệt đối không phải người hiền lành!
Mọi người nhìn thấy mấy người nhà họ Lý bị bắn chết trên mặt đất, sống lưng không tự chủ được mà phát lạnh!
Chỉ có Trần Hạo hiểu rõ lý do Lý Giai Ni làm như vậy, cô ta không chỉ tìm ra được nội gián mà còn nhân cơ hội này loại bỏ kẻ đối lập với cô ta!
Thủ đoạn này cũng thật tàn nhẫn, tất nhiên, Lý Giai Ni làm như vậy cũng một phần là cố ý để cho Trần Hạo xem, Trần Hạo chỉ cười nhạt, không để chuyện này trong lòng.
Anh thầm nghĩ, với trình độ của cô nhóc này mà cũng xứng đang qua mặt anh sao, con chơi trò giết gà dọa khỉ? Không phải là muốn nói cho anh biết, cô ta ghi hận sao?
Trần Hạo không thèm để ý tới những chuyện Lý Giai Ni làm, anh chỉ nghiền ngẫm nhìn về phía Phượng Loan: “Tôi về đi ngủ, người nên xử lí tôi cũng đã xử lí rồi, việc đưa cô Lý ra sân bay có lẽ không cần đến tôi đâu nhỉ?”
Phượng Loan nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ, họ đường đường là người của Bá Đồ thế mà lại rơi vào bước đường làm chân chạy vặt!
Tuy nhiên, đây chưa phải là điều làm cô ta tức giận nhất.
Trần Hạo nói tiếp một câu: "Nhớ dọn dẹp đám họ Lý đã ngỏm này nhé".
Nhặt xác...Lại là nhặt xác!
Đậu xanh! Họ sắp trở thành đội nhặt xác rồi đây này!
Họ đã làm được những gì trong nhiệm vụ lần này? Khốn kiếp, ngoài nhặt xác ra thì vẫn là nhặt xác!
Các thành viên của Bá Đồ đang cay đắng suy nghĩ thì Trần Hạo ra ngoài lái xe đi.
Nhìn bóng lưng anh đi xa, nét mặt Lý Giai Ni trở nên lạnh lùng, thì thào: "Chúng ta sẽ còn gặp lại".
Dứt lời, cô ta ra chỗ chiếc xe đang đậu trong sự hộ tống của vệ sĩ.
Tuy trong lòng hơi khó chịu nhưng Phượng Loan vẫn cử người đi theo.
Trong lúc Lý Giai Ni cấp tốc trở về khu Hương Giang trong đêm thì Trần Hạo đã lái xe về biệt thự của Bạch Phi Nhi.
Vừa dừng xe thì điện thoại đổ chuông, anh cầm lên xem, thấy trên màn hình hiện ra tên của Tiêu Nhất Phi, anh nở nụ cười trước nay chưa từng có.
Nghĩ đến Tiêu Nhất Phi, Trần Hạo lại nhớ đến Mèo Hoang.
Nếu ả ta còn sống thì anh thật sự rất muốn ả ta gặp Tiêu Nhất Phi một lần để biết được thế nào mới là quyến rũ, thế nào mới là hấp dẫn, thế nào mới là một người phụ nữ như yêu tinh!
“Cô chủ, tôi vô tội, cô không thể đổ oan cho tôi!”
“Cô chủ…”
Đoàng! Thời điểm ba người quỳ rạp trên mặt đất cầu xin, vệ sĩ thân cận nhất với Lý Giai Ni là Lạc lập tức đoán được cô ta muốn làm gì, hắn ta trực tiếp rút súng ra nhắm thẳng đầu một người trong đó rồi nổ súng!
Người kia bị bắn nổ tung đầu, máu tươi chảy đầm đìa ngã xuống.
“Tôi không muốn nghe những lời vô nghĩa”, Lý Giai Ni lạnh lùng nói.
Sắc mặt của một người đang quỳ đột nhiên thay đổi, hắn ta nhanh chóng đứng dậy, chạy ra phía cửa.
Đoàng! Lạc tiếp tục nổ súng, người nọ chưa kịp chạy tới cửa đã bị bắn trúng đầu.
Lúc này, người quỳ trên mặt đất còn lại mới thở ra một hơi, cảm thấy bản thân đã thoát được một kiếp!
Nhưng rất nhanh sau đó, hắn ta nhìn thấy họng súng đen ngòm của Lạc chĩa thẳng vào mình.
“Tha…”, lời cầu xin tha thứ của tên cấp còn chưa kịp nói ra, Lạc đã không chút do dự nổ súng.
Phượng Loan và đám người Bá Đồ kinh ngạc đến ngây người nhìn Lý Giai Ni giết người, thế mới biết con nhà giàu cũng không phải là người tốt như vậy!
Không chỉ thông minh hơn người, mà còn có cả sự quyết đoán, sự tàn nhẫn mà người bình thường không có, cô ta tuyệt đối không phải người hiền lành!
Mọi người nhìn thấy mấy người nhà họ Lý bị bắn chết trên mặt đất, sống lưng không tự chủ được mà phát lạnh!
Chỉ có Trần Hạo hiểu rõ lý do Lý Giai Ni làm như vậy, cô ta không chỉ tìm ra được nội gián mà còn nhân cơ hội này loại bỏ kẻ đối lập với cô ta!
Thủ đoạn này cũng thật tàn nhẫn, tất nhiên, Lý Giai Ni làm như vậy cũng một phần là cố ý để cho Trần Hạo xem, Trần Hạo chỉ cười nhạt, không để chuyện này trong lòng.
Anh thầm nghĩ, với trình độ của cô nhóc này mà cũng xứng đang qua mặt anh sao, con chơi trò giết gà dọa khỉ? Không phải là muốn nói cho anh biết, cô ta ghi hận sao?
Trần Hạo không thèm để ý tới những chuyện Lý Giai Ni làm, anh chỉ nghiền ngẫm nhìn về phía Phượng Loan: “Tôi về đi ngủ, người nên xử lí tôi cũng đã xử lí rồi, việc đưa cô Lý ra sân bay có lẽ không cần đến tôi đâu nhỉ?”
Phượng Loan nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ, họ đường đường là người của Bá Đồ thế mà lại rơi vào bước đường làm chân chạy vặt!
Tuy nhiên, đây chưa phải là điều làm cô ta tức giận nhất.
Trần Hạo nói tiếp một câu: "Nhớ dọn dẹp đám họ Lý đã ngỏm này nhé".
Nhặt xác...Lại là nhặt xác!
Đậu xanh! Họ sắp trở thành đội nhặt xác rồi đây này!
Họ đã làm được những gì trong nhiệm vụ lần này? Khốn kiếp, ngoài nhặt xác ra thì vẫn là nhặt xác!
Các thành viên của Bá Đồ đang cay đắng suy nghĩ thì Trần Hạo ra ngoài lái xe đi.
Nhìn bóng lưng anh đi xa, nét mặt Lý Giai Ni trở nên lạnh lùng, thì thào: "Chúng ta sẽ còn gặp lại".
Dứt lời, cô ta ra chỗ chiếc xe đang đậu trong sự hộ tống của vệ sĩ.
Tuy trong lòng hơi khó chịu nhưng Phượng Loan vẫn cử người đi theo.
Trong lúc Lý Giai Ni cấp tốc trở về khu Hương Giang trong đêm thì Trần Hạo đã lái xe về biệt thự của Bạch Phi Nhi.
Vừa dừng xe thì điện thoại đổ chuông, anh cầm lên xem, thấy trên màn hình hiện ra tên của Tiêu Nhất Phi, anh nở nụ cười trước nay chưa từng có.
Nghĩ đến Tiêu Nhất Phi, Trần Hạo lại nhớ đến Mèo Hoang.
Nếu ả ta còn sống thì anh thật sự rất muốn ả ta gặp Tiêu Nhất Phi một lần để biết được thế nào mới là quyến rũ, thế nào mới là hấp dẫn, thế nào mới là một người phụ nữ như yêu tinh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.