Chương 396: Sao đi đâu cũng gặp anh vậy?"
Tg Tinh Quân
31/10/2021
"Vút!", cô ta tìm được sơ hở, giơ mạnh đầu gối lên.
Trần Hạo thì vừa cười ha ha vừa nhảy ra ngoài năm mét.
Thuộc hạ của Bá Đồ đang đứng xung quanh nhìn mà thẫn thờ, trình độ của họ còn thua xa Phượng Loan chứ nói gì là so với Trần Hạo!
Thế nên những người này không rõ tình huống, còn tưởng là Phượng Loan tự nhào vào lòng anh thật.
"Đội trưởng quả là đội trưởng, bạo dạn quá! Cách bày tỏ tình cảm cũng khác biệt nữa!"
"Đúng đấy! Tỏ tình như thế thì anh nào chịu cho nổi?"
Trần Hạo cười gian: "Cứ liếc mắt đưa tình thế này thì không tốt lắm đâu, cô nhìn đi, đây là nơi công cộng, cô còn đang trong giờ làm việc nữa! Thật là khiếm nhã quá!"
"Tôi... Tôi không cần biết, anh không được đi!", Phượng Loan quát.
Vốn dĩ ý của cô ta khi nói lời này là không muốn để Trần Hạo chơi xỏ lá, cầm vật của Bá Đồ bọn họ mà đi làm việc khác.
Nhưng vì quá vội vàng nên câu hơi tối nghĩa, vào tai những người còn lại thì đậm mùi ám muội.
Những thành viên của Bá Đồ đang âm thầm giám sát tỏ vẻ trái tim bé nhỏ của mình chịu hết nổi rồi.
Đang lúc Trần Hạo định nói gì thì đám người Chu Ngọc Hành tình cờ đi ra, hai bên vừa lúc gặp nhau.
Lý Giai Ni tới đây với mong muốn được gặp Hans để bàn chuyện làm ăn, nhưng lúc cô ta đi lên, ông ta vẫn còn chìm đắm trong việc Trần Hạo đã chữa khỏi bệnh cho mình nên không còn tâm trạng nào để bàn công việc.
Vì thế Lưu Triết khách sáo vài câu rồi tỏ ý Hans vừa được trị bệnh, cần phải nghỉ ngơi rồi mời về.
Đối với cuộc gặp mặt kết thúc một cách chóng vánh này, Lý Giai Ni có chút khó chịu. Tập đoàn tài chính của Hans khổng lồ là không sai nhưng nguồn vốn của chứng khoán Hương Giang thuộc quyền sở hữu của tỷ phú Lý cũng không yếu, thế mà ông ta lại không nể mặt chút nào!
Sắc mặt của Chu Ngọc Hành cũng hơi khó coi, anh ta được sắp xếp gặp mặt Hans hoàn toàn nhờ vào mối quan hệ với Lâm Thượng Văn!
Nhưng sau cuộc gặp mặt đó sẽ như thế nào, Lâm Thượng Văn sẽ không còn nhúng tay được nữa!
Nhà họ Chu ở tại tỉnh Sở cũng được xem như có tiếng nói trong nước Hoa nhưng lại không đủ tư cách để đứng trước mặt ông chủ của một tập đoàn tài chính nước ngoài như Hans, ngay cả nhà họ Lý là một gia đình giàu có mà ông ta cũng không thèm cho sĩ diện, nói gì là cho nhà họ Chu!
Vì vậy, việc Chu Ngọc Hành nói rằng mình thuộc nhà họ Chu mà Hans vẫn không có hứng thú làm cho anh ta cực kỳ phẫn nộ.
Vừa đi ra đã thấy Trần Hạo, anh ta lập tức tìm ra nơi thích hợp để phát tiết.
"Sao lại là anh? Sao đi đâu cũng gặp anh vậy?", Chu Ngọc Hành âm trầm hỏi.
Vừa rồi Trần Hạo đi lên và nán lại gần một tiếng mới xuống, thế mà đến lượt họ đi lên thì chưa tới mười phút đã thất bại, đã thế còn vừa xuống đã bị anh bắt gặp, sao Chu Ngọc Hành có thể giữ bình tĩnh được?
Anh ta xem Trần Hạo như cái thùng rác để trút hết sự oán hận trong lòng ra.
Phượng Loan không biết hai bên từng gặp nhau nên không hiểu Chu Ngọc Hành nói vậy là có ý gì.
Vì không để Trần Hạo đi, cô ta bước nhanh tới, nhìn Lý Giai Ni nói: "Cô Lý, cậu Trần đây là người sẽ bảo vệ cô!"
Trần Hạo thì vừa cười ha ha vừa nhảy ra ngoài năm mét.
Thuộc hạ của Bá Đồ đang đứng xung quanh nhìn mà thẫn thờ, trình độ của họ còn thua xa Phượng Loan chứ nói gì là so với Trần Hạo!
Thế nên những người này không rõ tình huống, còn tưởng là Phượng Loan tự nhào vào lòng anh thật.
"Đội trưởng quả là đội trưởng, bạo dạn quá! Cách bày tỏ tình cảm cũng khác biệt nữa!"
"Đúng đấy! Tỏ tình như thế thì anh nào chịu cho nổi?"
Trần Hạo cười gian: "Cứ liếc mắt đưa tình thế này thì không tốt lắm đâu, cô nhìn đi, đây là nơi công cộng, cô còn đang trong giờ làm việc nữa! Thật là khiếm nhã quá!"
"Tôi... Tôi không cần biết, anh không được đi!", Phượng Loan quát.
Vốn dĩ ý của cô ta khi nói lời này là không muốn để Trần Hạo chơi xỏ lá, cầm vật của Bá Đồ bọn họ mà đi làm việc khác.
Nhưng vì quá vội vàng nên câu hơi tối nghĩa, vào tai những người còn lại thì đậm mùi ám muội.
Những thành viên của Bá Đồ đang âm thầm giám sát tỏ vẻ trái tim bé nhỏ của mình chịu hết nổi rồi.
Đang lúc Trần Hạo định nói gì thì đám người Chu Ngọc Hành tình cờ đi ra, hai bên vừa lúc gặp nhau.
Lý Giai Ni tới đây với mong muốn được gặp Hans để bàn chuyện làm ăn, nhưng lúc cô ta đi lên, ông ta vẫn còn chìm đắm trong việc Trần Hạo đã chữa khỏi bệnh cho mình nên không còn tâm trạng nào để bàn công việc.
Vì thế Lưu Triết khách sáo vài câu rồi tỏ ý Hans vừa được trị bệnh, cần phải nghỉ ngơi rồi mời về.
Đối với cuộc gặp mặt kết thúc một cách chóng vánh này, Lý Giai Ni có chút khó chịu. Tập đoàn tài chính của Hans khổng lồ là không sai nhưng nguồn vốn của chứng khoán Hương Giang thuộc quyền sở hữu của tỷ phú Lý cũng không yếu, thế mà ông ta lại không nể mặt chút nào!
Sắc mặt của Chu Ngọc Hành cũng hơi khó coi, anh ta được sắp xếp gặp mặt Hans hoàn toàn nhờ vào mối quan hệ với Lâm Thượng Văn!
Nhưng sau cuộc gặp mặt đó sẽ như thế nào, Lâm Thượng Văn sẽ không còn nhúng tay được nữa!
Nhà họ Chu ở tại tỉnh Sở cũng được xem như có tiếng nói trong nước Hoa nhưng lại không đủ tư cách để đứng trước mặt ông chủ của một tập đoàn tài chính nước ngoài như Hans, ngay cả nhà họ Lý là một gia đình giàu có mà ông ta cũng không thèm cho sĩ diện, nói gì là cho nhà họ Chu!
Vì vậy, việc Chu Ngọc Hành nói rằng mình thuộc nhà họ Chu mà Hans vẫn không có hứng thú làm cho anh ta cực kỳ phẫn nộ.
Vừa đi ra đã thấy Trần Hạo, anh ta lập tức tìm ra nơi thích hợp để phát tiết.
"Sao lại là anh? Sao đi đâu cũng gặp anh vậy?", Chu Ngọc Hành âm trầm hỏi.
Vừa rồi Trần Hạo đi lên và nán lại gần một tiếng mới xuống, thế mà đến lượt họ đi lên thì chưa tới mười phút đã thất bại, đã thế còn vừa xuống đã bị anh bắt gặp, sao Chu Ngọc Hành có thể giữ bình tĩnh được?
Anh ta xem Trần Hạo như cái thùng rác để trút hết sự oán hận trong lòng ra.
Phượng Loan không biết hai bên từng gặp nhau nên không hiểu Chu Ngọc Hành nói vậy là có ý gì.
Vì không để Trần Hạo đi, cô ta bước nhanh tới, nhìn Lý Giai Ni nói: "Cô Lý, cậu Trần đây là người sẽ bảo vệ cô!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.