Anh Có Quyền Tiếp Tục Yêu Thầm
Chương 20
Diệp Phỉ Nhiên
26/10/2022
"Heavy metal, nói một cách đơn giản là dùng âm thanh mạnh hơn bình thường biểu diễn nhạc rock. Guitar là yếu tố chủ yếu của thể loại nhạc này, lúc biểu diễn vang hơn bình thường một chút càng có cảm giác báo thù hơn."
"Trước kia, chỉ có ở trong nhạc jazz guitar bass được xem như nhạc cụ chủ yếu, nhưng ở trong Heavy Metal Rock, guitar bass đã trở nên quan trọng với biểu diễn. So sánh với âm nhạc phổ biến bình thường, trống đánh nặng và nhanh hơn, tạo thành một loại chấn động. Cuối cùng là ca sĩ... anh ta để người nghe trải nghiệm cái chết, tình dục, thuốc gây ảo giác hoặc cồn và những thứ kích thích cảm xúc và cảm giác mới mẻ, và làm cho những chủ đề từng xuất hiện trong âm nhạc lưu hành trở nên chân thực đáng tin hơn, có thể dọa người hơn."
...
Trốn ở trong căn nhà thuê của mình, Tề Khê vừa đọc thuộc lòng định nghĩa và nguồn gốc của Heavy Metal Rock trong bách khoa baidu, vừa cảm thấy vô cùng đau đầu, toàn cái gì thế này!
Lúc Tề Khê ôn tập kỳ thi tư pháp học thuộc lòng các điều luật cũng chưa từng cảm thấy đau đầu như thế.
Ai có thể nói cho cô biết, ngoại trừ kim loại nặng ra, vì sao còn có kim loại đen, mà trong kim loại đen lại có bao nhiêu chi nhánh, ví dụ như kim loại đen trầm cảm (depressive black metal), kim loại đen tử vong (death metal); mà ngoại trừ kim loại đen (black metal) ra, còn có kim loại hoa lệ (glam metal), kim loại công nghiệp (metal industrial) và nhiều thể loại khác...
Tuy Tề Khê xem một lần, nhưng vẫn không thể hiểu nổi.
Cuối cùng chong đèn thức cả một đêm, Tề Khê mới tạm thành công trở thành chuyên gia lý luận nhạc heavy metal rock dựa vào học cấp tốc trong đêm. Cô cảm thấy, chỉ cần không trò chuyện quá chuyên sâu thì sẽ không lộ tẩy.
Tóm lại ngày hôm sau, Tề Khê mang theo khối tri thức tự tin và quầng thâm mắt rõ ràng chờ bên ngoài sân khấu nhạc rock hẹn gặp mặt Cố Diễn.
Cô vốn muốn cho thấy thái độ thành khẩn của mình, tới chỗ hẹn trước chờ Cố Diễn, bởi vì sợ trên đường kẹt xe nên cô tới chỗ hẹn với Cố Diễn trước giờ hẹn gần nửa tiếng.
Chỉ là Tề Khê làm sao cũng không ngờ, cho dù cô tới sớm vậy rồi, lúc cô đến Cố Diễn lại đã đang đợi.
Anh nhìn thấy Tề Khê, hiển nhiên cũng ngẩn người: "Sao cậu tới sớm thế?"
"Lời này không phải tôi nói à?" Tề Khê mắt nhìn đồng hồ, xác nhận mình không nhìn lầm: "Không phải chúng ta hẹn nửa giờ sau sao?"
Cố Diễn hắng giọng một cái, nhìn biển quảng cáo cách đó không xa, bộ dạng vẫn rất bình tĩnh: "À, tôi vừa hay có công việc đi ngang qua đây, không ngờ công việc xong quá nhanh cho nên tới có hơi sớm."
Tề Khê có chút tò mò: "Việc gì vậy?"
Bình thường hai người đều là bạn học, bây giờ cũng là đồng nghiệp, Tề Khê hỏi lễ độ thế này cũng xem là một phần xã giao bình thường, giống như hỏi "hôm nay cậu ăn cơm chưa?" Bình thường dùng để gợi chủ đề trong trường hợp không biết nói gì, lúc này, Cố Diễn chỉ cần đáp lại lễ độ là được rồi.
Tề Khê cũng chẳng thật sự trông chờ biết Cố Diễn bận cái gì, cô cũng không để ý lắm, chỉ là không ngờ Cố Diễn đối mặt với câu hỏi này như là gặp đại địch, anh cứng đờ hồi lâu rồi mới nhấn mạnh một cái quái lạ: "Tóm lại là có việc."
Anh nhìn Tề Khê một cái, nói bổ sung: "Cho nên mới tới sớm."
Cố Diễn nói xong lại nhìn Tề Khê rồi hắng giọng: "Cậu thì sao? Sớm thế?"
"Mình là sợ kẹt xe, muốn tới sớm một chút, không ngờ hôm nay đường rất thoáng nên tới sớm như vậy..." Tề Khê nói xong rồi cũng không nhịn được ngáp một cái.
Tối hôm qua thức đêm, thế là hôm nay di chứng quá nặng nhưng buổi hòa nhạc chiều tối mới bắt đầu, bây giờ bị ánh nắng ấm áp nhất buổi chiều chiếu vào, Tề Khê chỉ cảm thấy hơi buồn ngủ.
Nhưng mà cô nhạy bén phát hiện ra, mình treo hai cái vòng đen rõ to trên mắt, Cố Diễn cũng chẳng thua kém bao nhiêu, dưới khóe mắt trắng trẻo cũng có hai quầng thâm mắt bệ vệ.
Hồi đi học lúc trước khi thi Tề Khê thường xuyên thức đêm để nỗ lực bứt phá, bởi vậy quầng thâm mắt cũng xem như chuyện thường ngày, nhưng Cố Diễn...
Trong ấn tượng của cô, Cố Diễn chưa từng thức đêm, quy luật làm việc và nghỉ ngơi giống một cán bộ kỳ cựu. Tề Khê từng rất căm ghét sự ung dung này của Cố Diễn, vì anh giống như vĩnh viễn chẳng tốn sức đạt được hạng nhất.
Chỉ là...
Chỉ là hiện tại Cố Diễn có quầng đen lớn ở vành mắt...
Bởi vì làn da trắng, bây giờ hai quầng thâm này treo ở trên mặt Cố Diễn quả thật rõ tới mức khiến cho không người nào có thể xem nhẹ, như con gấu trúc tuấn tú khiến người ta muốn quý trọng bảo vệ.
Tối hôm qua anh thức tới mấy giờ vậy?
Trên thế giới này, lại còn có chuyện đáng để Cố Diễn thức đêm?
Theo lý mà nói, vụ việc trong tay Cố Diễn gần đây cũng không cần tăng ca nửa đêm... cho nên chẳng lẽ học tập? Nửa đêm xem mấy thứ như hồ sơ vụ án, sổ tay tổng kết phá án?
Tề Khê vừa lén thăm dò Cố Diễn, vừa có cảm giác bức bách ganh đua trong lòng. Dù gì cô và Cố Diễn ở một đội, trước đây lại tốt nghiệp cùng một trường, bây giờ lãnh đạo trực tiếp lại là chị ruột Cố Diễn, nếu như Cố Diễn ưu tú hơn mình rất nhiều thì sự chênh lệch này quá lớn...
Kết quả với chủ đề thức đêm này, lần này lại là Cố Diễn mở miệng trước, hỏi suy nghĩ trong lòng Tề Khê: "Tối hôm qua cậu thức đêm à? Sao quầng thâm mắt rõ ràng như vậy? Gần đây không phải không có nhiều việc sao?"
Tề Khê cười ngượng ngùng rồi bịa chuyện nói: "Mình... mình bởi vì hôm nay muốn tới nghe Heavy Metal Rock, kích động đến nỗi không ngủ được...." Cô nhìn Cố Diễn: "Cậu thì sao? Quầng thâm mắt cũng rất rõ nha."
Cố Diễn mấp máy môi, bình tĩnh nói: "À, tôi cũng rất kích động."
Nhìn Cố Diễn không đổi biểu cảm không có chút cảm xúc nào, trong lòng Tề Khê không khỏi cảm khái, chẳng lẽ anh là người làm việc lớn vốn không thích lộ sắc mặt à?
Cái tên Cố Diễn này, nhìn bề ngoài hoàn toàn không nhìn ra anh chờ mong Heavy Metal Rock nhiều, ngược lại liên tục nhìn vào lối vào sân vận động bên cạnh có một trận bóng khác, nhưng thật ra trong lòng đã sớm hưng phấn tới nỗi mất ngủ cả đêm?
Nhưng mà Tề Khê vẫn có chút để ý với việc Cố Diễn nhìn lối vào xem trận bóng, cô nhân tiện nói: "Cậu muốn xem trận bóng à?"
Lúc Tề Khê chưa hỏi rõ ràng nhìn suốt, nhưng Tề Khê vừa hỏi, Cố Diễn gần như lập tức thu ánh mắt lại, phản bác với lời lẽ chính đáng: "À, không, tôi thích Heavy Metal Rock."
Đúng vậy, trong "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" nói, Cố Diễn thích hàng độc, chẳng thèm ngó ngàng tới loại bóng bánh bình thường con trai tầm thường yêu thích.
Nhưng mà Tề Khê nhìn đồng hồ, vì hai người đều đến quá sớm, phải một lúc lâu nữa mới tới giờ biểu diễn, cùng đứng ngây ngốc trước cổng ra vào, còn không bằng tìm quán cà phê uống gì đó.
Nói là làm, lúc này Tề Khê nhiệt tình mời: "Gần đây có nhà hàng tráng miệng có đồ uống không tồi, mình dẫn cậu đi."
Nhà hàng tráng miệng này là một người Pháp mở, nghe nói còn từng là đầu bếp Michelin, mùi vị thật sự chính tông nên giá cả không bình dân lắm, nhưng bởi vì chất lượng nên kinh doanh cũng khá, có rất nhiều cặp đôi và dân mạng tới.
Trong "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" viết, Cố Diễn rất thích món ngọt, Tề Khê cảm thấy lựa chọn như vậy hẳn là đúng ý Cố Diễn.
Tuy Tề Khê không thể nào hiểu Heavy Metal Rock có cái gì tốt nhưng cô lại hoàn toàn tán thành sự tuyệt vời của đồ ngọt. Gần như là vừa tới nhà hàng đồ ngọt, Tề Khê nhìn macaron và các món ngọt trong tủ kính tinh xảo, cũng có chút không dời bước nổi.
Chờ ngồi xuống cầm menu lên, mắt Tề Khê cũng hơi sáng lên: "Wow! Sao nhiều món mới thế này! Pudding hoa anh đào này, còn có bánh tarte sô cô la này, còn có bánh macaron vị mới nữa..."
Cái nào cũng rất muốn ăn...
Nhưng Tề Khê nhìn giá cũng biết mình nên chọn một cái thôi. Cô bây giờ tuy thanh toán xong nợ với Cố Diễn rồi, nhưng tiền thuê, chi tiêu hàng ngày cũng chẳng ít. Kiếm nhiều tiền là luật sư lành nghề, luật sư tập sự như bọn họ tiền lương chẳng hề cao, sau khi vì tỏ rõ thái độ của mình không hỏi hay chìa tay xin tiền gia đình, Tề Khê sống cuộc sống tính toán chi li.
Tuy đều rất muốn ăn nhưng không thể mua hết.
"Chọn xong chưa?" Chọn món xong cần phải tới quầy thu ngân thanh toán, Cố Diễn nhìn qua Tề Khê, nói rất tự nhiên: "Chọn xong thì tôi đi thanh toán." Anh rũ mắt: "Vé vào cửa Heavy Metal Rock đã là cậu trả, hôm nay ăn gì để tôi mời hết đi."
Tề Khê không khách sáo với Cố Diễn, cô lưỡng lựu nhìn menu rất lâu rồi mới dằn lòng hạ quyết tâm: "Vậy thì pudding hoa anh đào và thêm một ly mocha."
Cố Diễn không nói gì, đi xếp hàng thanh toán luôn.
Rất nhanh, nhân viên phục vụ bưng tới món ăn và đồ uống, mà bàn Tề Khê thu hút sự chú ý của các cặp đôi ở mấy bàn khác...
Bởi vì Cố Diễn gần như chọn tất cả món mới thậm chí cả món cũ, mỗi món một phần...
Nhân viên phục vụ bưng lên hai lần mới bưng hết các món ngọt ra, sau đó bày nguyên một bàn lớn.
Mỗi một món ngọt ở cửa hàng này đều rất tinh xảo, món nào cũng rất đắt, gọi nhiều như vậy, giá cũng không rẻ...
Tề Khê có chút khó tin nhìn Cố Diễn, tuy từ "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" biết Cố Diễn thích ăn đồ ngọt nhưng cũng không ngờ cậu chàng này có thể thích đến như thế. Cô chỉ chọn pudding hoa anh đào, cho nên còn lại đều là Cố Diễn chọn?
"Gọi nhiều thế?"
Cố Diễn "ừ" một tiếng.
Trả tiền là đại gia, dẫu sao là Cố Diễn chọn, Tề Khê không nói gì thêm, chỉ khéo léo kéo pudding hoa anh đào và Mocha thuộc về mình.
Chỉ là Cố Diễn chọn nhiều như vậy, bản thân lại ăn chẳng nhiều, anh chỉ ăn một cái macaron vị hạt dẻ, lúc ăn còn hơi nhíu mày. Nếu không phải Tề Khê biết anh thích ăn đồ ngọt thì còn tưởng rằng cậu chàng đang chịu đựng hương vị ngọt ngào này đó.
Ăn xong cái macaron ấy là Cố Diễn bất động.
"Cậu không ăn à?" Tề Khê nhìn đồng hồ: "Phải ăn nhanh lên nha, nếu không lát nữa chúng ta phải đến sân khấu rồi."
Cố Diễn chẳng có vẻ tiếc nuối gì, anh chỉ nhìn lướt qua các món ngọt tinh xảo nhiều màu sắc trên bàn, bình thản nói: "À, bỗng nhiên không ăn được nữa."
Nói xong, anh nhìn Tề Khê một cái, bổ sung ngắn gọn: "Trước khi tới ở nhà ăn hơi nhiều. Vừa rồi muốn ăn hết, nhưng bây giờ sau khi ăn một cái thì không ăn được nữa."
Vậy...
Mắt Cố Diễn nhìn một bàn bày toàn món ngọt: "Nhưng mà đã gọi rồi, cũng trả tiền rồi, chẳng mấy chốc nữa là tới buổi hòa nhạc, vậy cậu giúp tôi ăn nốt đi."
Tề Khê giúp ăn hết tất nhiên không có vấn đề, nhưng... là quân tử sẽ không đi tranh đoạt những thứ mà người khác yêu thích.
"Cậu có muốn gói lại mang về nhà ăn không? Mình giúp cậu lấy hộp đóng gói nhé."
Tiếc là với đề nghị của Tề Khê, trông Cố Diễn cũng không thích, anh nhìn Tề Khê một cái rồi thản nhiên nói: "Chị tôi không cho tôi đóng gói nhiều món ngọt như thế này trở về."
Hả?
Tề Khê hơi bất ngờ.
Cố Diễn tỉnh táo bình tĩnh nói: "Bởi vì chị ấy đang giảm cân, nhìn thấy đồ ngọt sợ mình không khống chế nổi, thất bại trong gang tấc. Nếu như tôi gói mang về thì sẽ bị chị ấy đánh."
Quả nhiên người phụ nữ nào cũng chẳng đủ hài lòng với dáng người của mình. Dáng người Cố Tuyết Hàm rất đẹp, kết quả không ngờ lại còn đang giảm cân! Xem ra cho dù là luật sư Cố tài ba, cũng bị ảnh hưởng phần nào bởi sự lo lắng về ngoại hình và cơ thể của phụ nữ trong xã hội.
Nhưng...
Nhưng Tề Khê vì đồ ngọt, không sợ béo!
Bây giờ nếu Cố Diễn đã nói vậy, Tề Khê còn có thể không nghe lời sao?
Dù sao Tề Khê thích đồ ngọt, có thể vĩnh viễn lưu lại không gian trong bụng vì đồ ngọt.
Cô hào hùng dát vàng cho bản thân nói: "Luật sư Cố không muốn béo, vậy thì để mình béo thay chị ấy! Cũng xem như san sẻ giải nạn cho sếp!"
Bỏ qua ánh mắt không nói nên lời của Cố Diễn, Tề Khê bắt đầu ăn.
Vừa ăn cô vừa muốn tâm sự rút ngắn khoảng cách với Cố Diễn, nghĩ tới nghĩ lui, quyết định lấy Heavy Metal Rock sắp nghe làm chủ đề phá băng: "Heavy Metal Rock có rất nhiều thể loại, cậu thích thể loại nào?"
Vừa nghĩ tới tối hôm qua học thuộc lòng rõ nhiều, Tề Khê cũng không nỡ lãng phí, luôn muốn hôm nay phải phát huy được tác dụng, thể hiện "hứng thú chung" giữa mình và anh trước mặt Cố Diễn.
Chỉ là cô còn chưa kịp "thể hiện", Cố Diễn đã mở miệng trước...
"Heavy Metal thật ra chia ra rất nhiều phong cách, bao gồm black metal, industrial metal, death metal vân vân."
"Nói ngắn gọn, trong heavy metal rock, guitar bass đã trở nên quan trọng với biểu diễn. So sánh với âm nhạc phổ biến bình thường, trống đánh nặng và nhanh hơn, tạo thành một loại chấn động. Cuối cùng là ca sĩ... anh ta để người nghe trải nghiệm cái chết, tình dục, thuốc gây ảo giác hoặc cồn và những thứ kích thích cảm xúc và cảm giác mới mẻ, và làm cho những chủ đề từng xuất hiện trong âm nhạc lưu hành trở nên chân thực đáng tin hơn, có thể dọa người hơn..."
Mới đầu Tề Khê chưa cảm thấy gì, càng về sau nghe càng thấy nghi ngờ.
Cố Diễn nói quả thật là rõ ràng mạch lạc như thể hiểu rõ Heavy Metal Rock vô cùng, như một kẻ yêu thích chân chính, nhưng mà...
Nhưng những lời anh nói bây giờ, không phải là thứ mình chong đèn học thuộc lòng cả đêm trên bách khoa Baidu tối hôm qua sao? Quả thật là không thiếu một chữ!
Cố Diễn là một kẻ cuồng nhạc rock heavy metal, chẳng lẽ cũng học thuộc lòng bách khoa baidu à?
Nếu thật sự yêu thích một thứ, chắc chắn sẽ không chỉ hiểu Heavy Metal Rock qua những cái vỏ ngoài trên bách khoa baidu như thế nhỉ?
Bụng Tề Khê tràn đầy nghi vấn, nhưng cuối cùng đồ ngọt chặn miệng của cô. Chỉ cần đồ ngọt vừa vào miệng là cô hoàn toàn quên những chuyện khác quanh mình.
Tuy Cố Diễn rất hoang phí, nhưng những món ngọt được gọi đều là những món vừa rồi Tề Khê lưỡng lự mua hay không mua, bây giờ cũng là mượn cơ hội Cố Diễn không ăn hết này để Tề Khê nếm hết một lần những món mới trong nhà hàng tráng miệng này.
Chờ từ nhà hàng tráng miệng ra ngoài, Tề Khê cảm thấy hạnh phúc từ tận đáy lòng.
Nhưng mà phần hạnh phúc này, rất nhanh trở nên gục ngã vào buổi hòa nhạc, sau khi buổi hòa nhạc Heavy Metal chính thức bắt đầu...
Tuy tối hôm qua làm rất nhiều công tác chuẩn bị khẩn cấp, nhưng Tề Khê không ngờ là, hiện trường Heavy Metal Rock là như vậy.
Ầm ĩ, ồn ào, tràn đầy yếu tố hỗn loạn, còn có u ám, bực bội và cảm xúc vụn nát.
Rất nhiều fan hâm mộ đang reo hò hét lên, nhưng Tề Khê chẳng thể nào cảm nhận được sự kích động và cuồng nhiệt của bọn họ, cô chỉ cảm thấy đinh tai nhức óc. Anh sáng tại chỗ chiếu lung tung, chiếu tới nỗi Tề Khê căn bản sắp không thể nào mở to mắt, mà so với mắt cô, tai cô chịu đựng sự khổ sở còn lớn hơn.
Cô quay đầu nhìn Cố Diễn, muốn biết vì sao Cố Diễn lại thích thể loại nhạc này, nhưng mà Tề Khê cũng chẳng tìm được bất kỳ vẻ say mê hay đắm chìm gì trên mặt Cố Diễn. Bộ dạng anh chẳng kém cô bao nhiêu, hơi nhíu mày cũng chẳng giống thích buổi biểu diễn Heavy Metal Rock này lắm.
Trong lúc ma xui quỷ khiến, Tề Khê bỗng nhiên có một suy đoán kỳ lạ.
Hay là Cố Diễn cũng không thích nhạc Heavy metal rock?
"Trước kia, chỉ có ở trong nhạc jazz guitar bass được xem như nhạc cụ chủ yếu, nhưng ở trong Heavy Metal Rock, guitar bass đã trở nên quan trọng với biểu diễn. So sánh với âm nhạc phổ biến bình thường, trống đánh nặng và nhanh hơn, tạo thành một loại chấn động. Cuối cùng là ca sĩ... anh ta để người nghe trải nghiệm cái chết, tình dục, thuốc gây ảo giác hoặc cồn và những thứ kích thích cảm xúc và cảm giác mới mẻ, và làm cho những chủ đề từng xuất hiện trong âm nhạc lưu hành trở nên chân thực đáng tin hơn, có thể dọa người hơn."
...
Trốn ở trong căn nhà thuê của mình, Tề Khê vừa đọc thuộc lòng định nghĩa và nguồn gốc của Heavy Metal Rock trong bách khoa baidu, vừa cảm thấy vô cùng đau đầu, toàn cái gì thế này!
Lúc Tề Khê ôn tập kỳ thi tư pháp học thuộc lòng các điều luật cũng chưa từng cảm thấy đau đầu như thế.
Ai có thể nói cho cô biết, ngoại trừ kim loại nặng ra, vì sao còn có kim loại đen, mà trong kim loại đen lại có bao nhiêu chi nhánh, ví dụ như kim loại đen trầm cảm (depressive black metal), kim loại đen tử vong (death metal); mà ngoại trừ kim loại đen (black metal) ra, còn có kim loại hoa lệ (glam metal), kim loại công nghiệp (metal industrial) và nhiều thể loại khác...
Tuy Tề Khê xem một lần, nhưng vẫn không thể hiểu nổi.
Cuối cùng chong đèn thức cả một đêm, Tề Khê mới tạm thành công trở thành chuyên gia lý luận nhạc heavy metal rock dựa vào học cấp tốc trong đêm. Cô cảm thấy, chỉ cần không trò chuyện quá chuyên sâu thì sẽ không lộ tẩy.
Tóm lại ngày hôm sau, Tề Khê mang theo khối tri thức tự tin và quầng thâm mắt rõ ràng chờ bên ngoài sân khấu nhạc rock hẹn gặp mặt Cố Diễn.
Cô vốn muốn cho thấy thái độ thành khẩn của mình, tới chỗ hẹn trước chờ Cố Diễn, bởi vì sợ trên đường kẹt xe nên cô tới chỗ hẹn với Cố Diễn trước giờ hẹn gần nửa tiếng.
Chỉ là Tề Khê làm sao cũng không ngờ, cho dù cô tới sớm vậy rồi, lúc cô đến Cố Diễn lại đã đang đợi.
Anh nhìn thấy Tề Khê, hiển nhiên cũng ngẩn người: "Sao cậu tới sớm thế?"
"Lời này không phải tôi nói à?" Tề Khê mắt nhìn đồng hồ, xác nhận mình không nhìn lầm: "Không phải chúng ta hẹn nửa giờ sau sao?"
Cố Diễn hắng giọng một cái, nhìn biển quảng cáo cách đó không xa, bộ dạng vẫn rất bình tĩnh: "À, tôi vừa hay có công việc đi ngang qua đây, không ngờ công việc xong quá nhanh cho nên tới có hơi sớm."
Tề Khê có chút tò mò: "Việc gì vậy?"
Bình thường hai người đều là bạn học, bây giờ cũng là đồng nghiệp, Tề Khê hỏi lễ độ thế này cũng xem là một phần xã giao bình thường, giống như hỏi "hôm nay cậu ăn cơm chưa?" Bình thường dùng để gợi chủ đề trong trường hợp không biết nói gì, lúc này, Cố Diễn chỉ cần đáp lại lễ độ là được rồi.
Tề Khê cũng chẳng thật sự trông chờ biết Cố Diễn bận cái gì, cô cũng không để ý lắm, chỉ là không ngờ Cố Diễn đối mặt với câu hỏi này như là gặp đại địch, anh cứng đờ hồi lâu rồi mới nhấn mạnh một cái quái lạ: "Tóm lại là có việc."
Anh nhìn Tề Khê một cái, nói bổ sung: "Cho nên mới tới sớm."
Cố Diễn nói xong lại nhìn Tề Khê rồi hắng giọng: "Cậu thì sao? Sớm thế?"
"Mình là sợ kẹt xe, muốn tới sớm một chút, không ngờ hôm nay đường rất thoáng nên tới sớm như vậy..." Tề Khê nói xong rồi cũng không nhịn được ngáp một cái.
Tối hôm qua thức đêm, thế là hôm nay di chứng quá nặng nhưng buổi hòa nhạc chiều tối mới bắt đầu, bây giờ bị ánh nắng ấm áp nhất buổi chiều chiếu vào, Tề Khê chỉ cảm thấy hơi buồn ngủ.
Nhưng mà cô nhạy bén phát hiện ra, mình treo hai cái vòng đen rõ to trên mắt, Cố Diễn cũng chẳng thua kém bao nhiêu, dưới khóe mắt trắng trẻo cũng có hai quầng thâm mắt bệ vệ.
Hồi đi học lúc trước khi thi Tề Khê thường xuyên thức đêm để nỗ lực bứt phá, bởi vậy quầng thâm mắt cũng xem như chuyện thường ngày, nhưng Cố Diễn...
Trong ấn tượng của cô, Cố Diễn chưa từng thức đêm, quy luật làm việc và nghỉ ngơi giống một cán bộ kỳ cựu. Tề Khê từng rất căm ghét sự ung dung này của Cố Diễn, vì anh giống như vĩnh viễn chẳng tốn sức đạt được hạng nhất.
Chỉ là...
Chỉ là hiện tại Cố Diễn có quầng đen lớn ở vành mắt...
Bởi vì làn da trắng, bây giờ hai quầng thâm này treo ở trên mặt Cố Diễn quả thật rõ tới mức khiến cho không người nào có thể xem nhẹ, như con gấu trúc tuấn tú khiến người ta muốn quý trọng bảo vệ.
Tối hôm qua anh thức tới mấy giờ vậy?
Trên thế giới này, lại còn có chuyện đáng để Cố Diễn thức đêm?
Theo lý mà nói, vụ việc trong tay Cố Diễn gần đây cũng không cần tăng ca nửa đêm... cho nên chẳng lẽ học tập? Nửa đêm xem mấy thứ như hồ sơ vụ án, sổ tay tổng kết phá án?
Tề Khê vừa lén thăm dò Cố Diễn, vừa có cảm giác bức bách ganh đua trong lòng. Dù gì cô và Cố Diễn ở một đội, trước đây lại tốt nghiệp cùng một trường, bây giờ lãnh đạo trực tiếp lại là chị ruột Cố Diễn, nếu như Cố Diễn ưu tú hơn mình rất nhiều thì sự chênh lệch này quá lớn...
Kết quả với chủ đề thức đêm này, lần này lại là Cố Diễn mở miệng trước, hỏi suy nghĩ trong lòng Tề Khê: "Tối hôm qua cậu thức đêm à? Sao quầng thâm mắt rõ ràng như vậy? Gần đây không phải không có nhiều việc sao?"
Tề Khê cười ngượng ngùng rồi bịa chuyện nói: "Mình... mình bởi vì hôm nay muốn tới nghe Heavy Metal Rock, kích động đến nỗi không ngủ được...." Cô nhìn Cố Diễn: "Cậu thì sao? Quầng thâm mắt cũng rất rõ nha."
Cố Diễn mấp máy môi, bình tĩnh nói: "À, tôi cũng rất kích động."
Nhìn Cố Diễn không đổi biểu cảm không có chút cảm xúc nào, trong lòng Tề Khê không khỏi cảm khái, chẳng lẽ anh là người làm việc lớn vốn không thích lộ sắc mặt à?
Cái tên Cố Diễn này, nhìn bề ngoài hoàn toàn không nhìn ra anh chờ mong Heavy Metal Rock nhiều, ngược lại liên tục nhìn vào lối vào sân vận động bên cạnh có một trận bóng khác, nhưng thật ra trong lòng đã sớm hưng phấn tới nỗi mất ngủ cả đêm?
Nhưng mà Tề Khê vẫn có chút để ý với việc Cố Diễn nhìn lối vào xem trận bóng, cô nhân tiện nói: "Cậu muốn xem trận bóng à?"
Lúc Tề Khê chưa hỏi rõ ràng nhìn suốt, nhưng Tề Khê vừa hỏi, Cố Diễn gần như lập tức thu ánh mắt lại, phản bác với lời lẽ chính đáng: "À, không, tôi thích Heavy Metal Rock."
Đúng vậy, trong "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" nói, Cố Diễn thích hàng độc, chẳng thèm ngó ngàng tới loại bóng bánh bình thường con trai tầm thường yêu thích.
Nhưng mà Tề Khê nhìn đồng hồ, vì hai người đều đến quá sớm, phải một lúc lâu nữa mới tới giờ biểu diễn, cùng đứng ngây ngốc trước cổng ra vào, còn không bằng tìm quán cà phê uống gì đó.
Nói là làm, lúc này Tề Khê nhiệt tình mời: "Gần đây có nhà hàng tráng miệng có đồ uống không tồi, mình dẫn cậu đi."
Nhà hàng tráng miệng này là một người Pháp mở, nghe nói còn từng là đầu bếp Michelin, mùi vị thật sự chính tông nên giá cả không bình dân lắm, nhưng bởi vì chất lượng nên kinh doanh cũng khá, có rất nhiều cặp đôi và dân mạng tới.
Trong "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" viết, Cố Diễn rất thích món ngọt, Tề Khê cảm thấy lựa chọn như vậy hẳn là đúng ý Cố Diễn.
Tuy Tề Khê không thể nào hiểu Heavy Metal Rock có cái gì tốt nhưng cô lại hoàn toàn tán thành sự tuyệt vời của đồ ngọt. Gần như là vừa tới nhà hàng đồ ngọt, Tề Khê nhìn macaron và các món ngọt trong tủ kính tinh xảo, cũng có chút không dời bước nổi.
Chờ ngồi xuống cầm menu lên, mắt Tề Khê cũng hơi sáng lên: "Wow! Sao nhiều món mới thế này! Pudding hoa anh đào này, còn có bánh tarte sô cô la này, còn có bánh macaron vị mới nữa..."
Cái nào cũng rất muốn ăn...
Nhưng Tề Khê nhìn giá cũng biết mình nên chọn một cái thôi. Cô bây giờ tuy thanh toán xong nợ với Cố Diễn rồi, nhưng tiền thuê, chi tiêu hàng ngày cũng chẳng ít. Kiếm nhiều tiền là luật sư lành nghề, luật sư tập sự như bọn họ tiền lương chẳng hề cao, sau khi vì tỏ rõ thái độ của mình không hỏi hay chìa tay xin tiền gia đình, Tề Khê sống cuộc sống tính toán chi li.
Tuy đều rất muốn ăn nhưng không thể mua hết.
"Chọn xong chưa?" Chọn món xong cần phải tới quầy thu ngân thanh toán, Cố Diễn nhìn qua Tề Khê, nói rất tự nhiên: "Chọn xong thì tôi đi thanh toán." Anh rũ mắt: "Vé vào cửa Heavy Metal Rock đã là cậu trả, hôm nay ăn gì để tôi mời hết đi."
Tề Khê không khách sáo với Cố Diễn, cô lưỡng lựu nhìn menu rất lâu rồi mới dằn lòng hạ quyết tâm: "Vậy thì pudding hoa anh đào và thêm một ly mocha."
Cố Diễn không nói gì, đi xếp hàng thanh toán luôn.
Rất nhanh, nhân viên phục vụ bưng tới món ăn và đồ uống, mà bàn Tề Khê thu hút sự chú ý của các cặp đôi ở mấy bàn khác...
Bởi vì Cố Diễn gần như chọn tất cả món mới thậm chí cả món cũ, mỗi món một phần...
Nhân viên phục vụ bưng lên hai lần mới bưng hết các món ngọt ra, sau đó bày nguyên một bàn lớn.
Mỗi một món ngọt ở cửa hàng này đều rất tinh xảo, món nào cũng rất đắt, gọi nhiều như vậy, giá cũng không rẻ...
Tề Khê có chút khó tin nhìn Cố Diễn, tuy từ "Bách khoa toàn thư Cố Diễn" biết Cố Diễn thích ăn đồ ngọt nhưng cũng không ngờ cậu chàng này có thể thích đến như thế. Cô chỉ chọn pudding hoa anh đào, cho nên còn lại đều là Cố Diễn chọn?
"Gọi nhiều thế?"
Cố Diễn "ừ" một tiếng.
Trả tiền là đại gia, dẫu sao là Cố Diễn chọn, Tề Khê không nói gì thêm, chỉ khéo léo kéo pudding hoa anh đào và Mocha thuộc về mình.
Chỉ là Cố Diễn chọn nhiều như vậy, bản thân lại ăn chẳng nhiều, anh chỉ ăn một cái macaron vị hạt dẻ, lúc ăn còn hơi nhíu mày. Nếu không phải Tề Khê biết anh thích ăn đồ ngọt thì còn tưởng rằng cậu chàng đang chịu đựng hương vị ngọt ngào này đó.
Ăn xong cái macaron ấy là Cố Diễn bất động.
"Cậu không ăn à?" Tề Khê nhìn đồng hồ: "Phải ăn nhanh lên nha, nếu không lát nữa chúng ta phải đến sân khấu rồi."
Cố Diễn chẳng có vẻ tiếc nuối gì, anh chỉ nhìn lướt qua các món ngọt tinh xảo nhiều màu sắc trên bàn, bình thản nói: "À, bỗng nhiên không ăn được nữa."
Nói xong, anh nhìn Tề Khê một cái, bổ sung ngắn gọn: "Trước khi tới ở nhà ăn hơi nhiều. Vừa rồi muốn ăn hết, nhưng bây giờ sau khi ăn một cái thì không ăn được nữa."
Vậy...
Mắt Cố Diễn nhìn một bàn bày toàn món ngọt: "Nhưng mà đã gọi rồi, cũng trả tiền rồi, chẳng mấy chốc nữa là tới buổi hòa nhạc, vậy cậu giúp tôi ăn nốt đi."
Tề Khê giúp ăn hết tất nhiên không có vấn đề, nhưng... là quân tử sẽ không đi tranh đoạt những thứ mà người khác yêu thích.
"Cậu có muốn gói lại mang về nhà ăn không? Mình giúp cậu lấy hộp đóng gói nhé."
Tiếc là với đề nghị của Tề Khê, trông Cố Diễn cũng không thích, anh nhìn Tề Khê một cái rồi thản nhiên nói: "Chị tôi không cho tôi đóng gói nhiều món ngọt như thế này trở về."
Hả?
Tề Khê hơi bất ngờ.
Cố Diễn tỉnh táo bình tĩnh nói: "Bởi vì chị ấy đang giảm cân, nhìn thấy đồ ngọt sợ mình không khống chế nổi, thất bại trong gang tấc. Nếu như tôi gói mang về thì sẽ bị chị ấy đánh."
Quả nhiên người phụ nữ nào cũng chẳng đủ hài lòng với dáng người của mình. Dáng người Cố Tuyết Hàm rất đẹp, kết quả không ngờ lại còn đang giảm cân! Xem ra cho dù là luật sư Cố tài ba, cũng bị ảnh hưởng phần nào bởi sự lo lắng về ngoại hình và cơ thể của phụ nữ trong xã hội.
Nhưng...
Nhưng Tề Khê vì đồ ngọt, không sợ béo!
Bây giờ nếu Cố Diễn đã nói vậy, Tề Khê còn có thể không nghe lời sao?
Dù sao Tề Khê thích đồ ngọt, có thể vĩnh viễn lưu lại không gian trong bụng vì đồ ngọt.
Cô hào hùng dát vàng cho bản thân nói: "Luật sư Cố không muốn béo, vậy thì để mình béo thay chị ấy! Cũng xem như san sẻ giải nạn cho sếp!"
Bỏ qua ánh mắt không nói nên lời của Cố Diễn, Tề Khê bắt đầu ăn.
Vừa ăn cô vừa muốn tâm sự rút ngắn khoảng cách với Cố Diễn, nghĩ tới nghĩ lui, quyết định lấy Heavy Metal Rock sắp nghe làm chủ đề phá băng: "Heavy Metal Rock có rất nhiều thể loại, cậu thích thể loại nào?"
Vừa nghĩ tới tối hôm qua học thuộc lòng rõ nhiều, Tề Khê cũng không nỡ lãng phí, luôn muốn hôm nay phải phát huy được tác dụng, thể hiện "hứng thú chung" giữa mình và anh trước mặt Cố Diễn.
Chỉ là cô còn chưa kịp "thể hiện", Cố Diễn đã mở miệng trước...
"Heavy Metal thật ra chia ra rất nhiều phong cách, bao gồm black metal, industrial metal, death metal vân vân."
"Nói ngắn gọn, trong heavy metal rock, guitar bass đã trở nên quan trọng với biểu diễn. So sánh với âm nhạc phổ biến bình thường, trống đánh nặng và nhanh hơn, tạo thành một loại chấn động. Cuối cùng là ca sĩ... anh ta để người nghe trải nghiệm cái chết, tình dục, thuốc gây ảo giác hoặc cồn và những thứ kích thích cảm xúc và cảm giác mới mẻ, và làm cho những chủ đề từng xuất hiện trong âm nhạc lưu hành trở nên chân thực đáng tin hơn, có thể dọa người hơn..."
Mới đầu Tề Khê chưa cảm thấy gì, càng về sau nghe càng thấy nghi ngờ.
Cố Diễn nói quả thật là rõ ràng mạch lạc như thể hiểu rõ Heavy Metal Rock vô cùng, như một kẻ yêu thích chân chính, nhưng mà...
Nhưng những lời anh nói bây giờ, không phải là thứ mình chong đèn học thuộc lòng cả đêm trên bách khoa Baidu tối hôm qua sao? Quả thật là không thiếu một chữ!
Cố Diễn là một kẻ cuồng nhạc rock heavy metal, chẳng lẽ cũng học thuộc lòng bách khoa baidu à?
Nếu thật sự yêu thích một thứ, chắc chắn sẽ không chỉ hiểu Heavy Metal Rock qua những cái vỏ ngoài trên bách khoa baidu như thế nhỉ?
Bụng Tề Khê tràn đầy nghi vấn, nhưng cuối cùng đồ ngọt chặn miệng của cô. Chỉ cần đồ ngọt vừa vào miệng là cô hoàn toàn quên những chuyện khác quanh mình.
Tuy Cố Diễn rất hoang phí, nhưng những món ngọt được gọi đều là những món vừa rồi Tề Khê lưỡng lự mua hay không mua, bây giờ cũng là mượn cơ hội Cố Diễn không ăn hết này để Tề Khê nếm hết một lần những món mới trong nhà hàng tráng miệng này.
Chờ từ nhà hàng tráng miệng ra ngoài, Tề Khê cảm thấy hạnh phúc từ tận đáy lòng.
Nhưng mà phần hạnh phúc này, rất nhanh trở nên gục ngã vào buổi hòa nhạc, sau khi buổi hòa nhạc Heavy Metal chính thức bắt đầu...
Tuy tối hôm qua làm rất nhiều công tác chuẩn bị khẩn cấp, nhưng Tề Khê không ngờ là, hiện trường Heavy Metal Rock là như vậy.
Ầm ĩ, ồn ào, tràn đầy yếu tố hỗn loạn, còn có u ám, bực bội và cảm xúc vụn nát.
Rất nhiều fan hâm mộ đang reo hò hét lên, nhưng Tề Khê chẳng thể nào cảm nhận được sự kích động và cuồng nhiệt của bọn họ, cô chỉ cảm thấy đinh tai nhức óc. Anh sáng tại chỗ chiếu lung tung, chiếu tới nỗi Tề Khê căn bản sắp không thể nào mở to mắt, mà so với mắt cô, tai cô chịu đựng sự khổ sở còn lớn hơn.
Cô quay đầu nhìn Cố Diễn, muốn biết vì sao Cố Diễn lại thích thể loại nhạc này, nhưng mà Tề Khê cũng chẳng tìm được bất kỳ vẻ say mê hay đắm chìm gì trên mặt Cố Diễn. Bộ dạng anh chẳng kém cô bao nhiêu, hơi nhíu mày cũng chẳng giống thích buổi biểu diễn Heavy Metal Rock này lắm.
Trong lúc ma xui quỷ khiến, Tề Khê bỗng nhiên có một suy đoán kỳ lạ.
Hay là Cố Diễn cũng không thích nhạc Heavy metal rock?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.