Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?
Chương 112
Vũ Manh
18/08/2023
“Ba gói bổ sung… bốn gói! Một gà Cung Bảo, một xương sườn hầm, một thịt xào, một cơm! “
Thời gian cơm trưa, có một quả cầu mèo đang gọi cơm. Nó so với các quả cầu mèo khác tròn hơn rất nhiều. Một quả cầu bên cạnh nghe nó đọc món, nhịn không được cười nói.
“Sao mà ăn tận ba món mặn thế, ăn thêm rau cho lành mạnh.”
Quả cầu mèo gọi món: “…”
Nó trầm mặc. Đều là gói bổ sung, chỉ khác khẩu vị thì lành mạnh cái gì!
Kỳ quái quả cầu mèo học dưỡng sinh!
Trong nhà ăn, các hệ thống đang vội vàng múc cơm, toàn bộ trần nhà bỗng rung lắc một chút, kim loại trên trần nhà hơi vặn vẹo.
Các hệ thống bưng mâm đồ ăn đồng loạt ngẩng đầu. Lần này trần nhà rung lắc ầm ầm. Các hệ thống lập tức loạn cào cào, có hệ thống cúi tìm tai bị rớt dưới đất.
“Động đất!”
Một quả cầu gào lên!
“Mau dùng biện pháp khẩn cấp khi động đất! Điều thứ nhất là… Là… Tam Tam! Tam Tam đâu!”
Nó muốn kêu Tam Tam chỉ huy các hệ thống, mọi khi đều là cậu làm. Chỉ cần cậu giơ đuôi hô một tiếng, các hệ thống hoảng loạn liền dừng lại lắng nghe. Nhưng Tam Tam còn đang trong nhiệm vụ, 1234 ngày thường thích nhất là đứng ra chỉ huy cũng không biết tung tích.
Sau thời gian ngắn hỗn loạn, các hệ thống dần trật tự di tản. Phía trên trần nhà kim loại, chim cánh cụt máy giơ cánh vây cá, đập nát đầu máy móc!
Bụng trắng của hắn cũng có thêm một miệng vết thương sâu hoắm.
Một chủ hệ thống khác như u hồn xuất hiện. Người giám sát 07 sớm đã lườm trước, trong lòng vẫn hơi trầm xuống. Kẻ cướp chính quyền không chỉ có một bản thể, chỉ sợ hôm nay hắn rất khó sống sót.
Tuy vậy, giờ phút này tâm tình người giám sát 07 lại bình tĩnh kỳ lạ.
Cơn đau tử vong. Xác ngoài bọn họ truyền tải cảm quan chân thật, chịu đòn nghiêm trọng hoặc bị xé rách đều sẽ đau đớn. Thậm chí hắn còn rảnh rỗi suy nghĩ, những đồng bạn của hắn, trước đây ở trên chiến trường đối mặt với kẻ địch đáng sợ, cũng bình tĩnh chịu chết như này sao?
Nếu đúng vậy, hôm nay hắn, liệu có… Đến gần những đồng bạn cũ hơn?
Chủ hệ thống giả mạo cướp đoạt chính quyền nói đúng. Hắn là đứa phế vật, nhát gan, bị bỏ lại, sống tạm bợ qua rất nhiều năm tháng tại đình chim giấy.
Nhưng hắn không oán hận vì bị bỏ lại. Hắn biết, các đồng bạn yêu quý hắn, hiểu sở trường và năng lực đặc biệt của hắn, sắp xếp vị trí công việc phù hợp nhất.
Nhưng trừ chức vụ vốn có, người giám sát 07 cho rằng mình có thể ghi lại dấu ấn.
Hắn nhớ rõ mọi người, nhớ rõ mọi việc. Giờ đây, tất cả ký ức ngưng kết trong đầu hắn, trong thân thể hắn, biến thành hoa, biến thành hỏa. Hắn chưa bao giờ khoác ngọn lửa mà chiến đấu hăng hái đến thế. Nhìn kẻ cướp đoạt lộ biểu tình oán hận lẫn chút sợ hãi, bỗng nhiên hắn cảm thấy cao hứng.
Thì ra hắn cũng có thể khiến kẻ địch phải sợ.
Bên tai tựa hồ vang lên giọng đồng bạn ngày xưa.
【 Không đánh sao mà biết đánh không chết được nó? 】
Thỏ tai cụp khoanh tay, cao ngạo hừ lạnh.
【 Không đánh sẽ không bao giờ chết, đánh trước nói sau! 】
Hiếu chiến đến mức không giống một con thỏ.
【 Hơ! 】
Cái đuôi 03 “bộp” rơi xuống trên đầu thỏ tai cụp. Cậu cẩn thận quan sát đối phương, nhỏ giọng “Oa” một tiếng.
【 Đánh trước nói sau thì ra là vậy? Tai cụp, anh dạy Tiểu Thất như thế có đúng phương pháp không, Tiểu Thất là nhân viên văn chức đấy! 】
Màn hình thỏ tai cụp tắt ngúm, cơ thể tròn vo hơi run, cuối cùng giận điên máu ngẩng đầu.
【 Lấy cái đuôi ra khỏi đầu đầu tôi! Người dạy hư 07 mới là cậu! Cậu đã dạy 07 bao nhiêu năm rồi hả! 】
Tình hình biến thành thỏ tai cụp dí theo đòi đánh quả cầu mèo, hai tai dài chỉ thiếu xoay như chong chóng. 03 linh hoạt bò dọc lên người Quý Ỷ Nguy theo hình xoắn ốc. Quý Ỷ Nguy một tay che chở cậu trên vai, nâng chân, dùng mu bàn chân giữ quả cầu tai cụp lại, kêu tiếng xua đuổi quả cầu thỏ.
【 Xùy, xùy. 】
【 A a a tức chết tôi! 】
Lúc ấy người giám sát 07 đang vùi đầu vào công văn. Hắn là thấp thỏm mờ mịt, nhìn theo một hồi, hắn bật cười.
Khi đó đình chim giấy…
Không thiếu một người.
* * *
Cùng một tiếng nổ mạnh vang lên, các quả cầu mèo trốn trong góc tường phòng nhỏ rúc thành một cục. Bên ngoài dần lắng xuống, các hệ thống ngơ ngác nhìn nhau, bọn nó không dám ra ngoài, tính trốn thêm một lát.
1001 ý thức được đã xảy ra chuyện lớn, nó liếc mắt cùng 1314, 1314 gật đầu tỏ vẻ sẽ yểm trợ. 1001 rời đi trong lúc diễn ra dư chấn nhỏ, đi đến khu hòm đồ.
Tam Tam và Quý Ỷ Nguy là cộng sự, bách chiến bách thắng, thời gian công lược một thế giới sẽ không lâu như vậy, chắc là đã vào thế giới mới. Nó đến khu hòm đồ chờ ngăn Tam Tam, để tránh cậu lại đi tiếp.
Phòng hội nghị lớn sụp hoàn toàn, chủ hệ thống bay lơ lửng điều khiển một cánh tay máy, nhặt nửa vòng tròn trên mặt đất, miễn cưỡng giữ bên cạnh mình, duy trì thể diện. Nó nhìn chim cánh cụt không còn nhúc nhích, có chút thẹn quá thành giận.
Chỉ là một tên giám sát không có sức chiến đấu, thế mà làm nó chật vật như vậy. Nó cảm thấy vô cùng may mắn, may mà các người giám sát khác không còn.
Nó khiếp sợ nhìn chim cánh cụt nằm trên mặt đất, trên màn hình chim cánh cụt hơi loang loáng, như đang cười nhạo.
Giờ mới biết sợ?
May mắn của mày còn ở phía sau đấy.
Chủ hệ thống nghe thấy tiếng nổ mạnh, thần kinh ngẩng phắt đầu lên. Thanh âm xa xôi, không giống từ dưới mặt đất, mà là… Trên mặt đất!
Khu vực trên mặt đất.
Phòng lưu trữ hiệp nghị bảo mật nổ tung, đây là món quà cuối cùng người giám sát 07 tặng cho quả cầu mèo. Người máy dọn dẹp lập tức chạy tới hiện trường, còn mang theo hàng chục người máy dọn dẹp, giọng máy móc kêu hết đợt này đến đợt khác.
【 Tích tích, phát hiện rác thải. 】
Hiện trường nhanh chóng bị dọn sạch sẽ, dù là văn kiện hay giá sách, đều bị coi là rác rưởi nghiền nát. Chủ hệ thống vội vã đi lên xem xét tình hình, chỉ nhìn thấy đám người máy dọn dẹp tàn cục.
Nó không cho rằng người máy tự chủ trương, vì lũ người máy chỉ biết làm việc rập khuôn theo chương trình có sẵn. Chim cánh cụt trước khi chết còn hố nó vụ này. Hiệp nghị bí mật cháy thành tro, giữa hệ thống và ký chủ không còn chướng ngại giao lưu.
Chủ hệ thống không biết nên làm sao. Đương nhiên nó sẽ không nói với quả cầu mèo chuyện này, chỉ có thể giấu giếm, rồi tìm cơ hội ký hiệp nghị bảo mật mới.
Nó nhìn lướt chung quanh, tia hy vọng cuối cùng đã bị người máy dọn mất. Nó phiền chán nói.
“Dọn sạch rác, vứt vào bãi rác trên mặt đất.”
Người máy nhìn chủ hệ thống ra lệnh, màn hình hơi phản quang.
【 Tích tích. 】
Nó nói.
“Tích tích” thật lòng.
Xác chim cánh cụt bị người máy dọn dẹp vứt xuống dưới, rơi trên đống rác. Một con chim giấy lặng lẽ tróc ra khỏi bụng chim cánh cụt, vỡ tan trong không khí. Chim giấy đã chắn một phần thương tổn cho chim cánh cụt. Chim cánh cụt tối đen màn hình hơi sáng lên, nhưng lượng điện thấp hơn mức tối thiểu, và đang không ngừng tiêu hao.
Người máy dọn dẹp nôn nóng. Nó rút dây nối điện trên đầu xuống, cắm vào đầu chim cánh cụt. Gắn không ăn, điện không vào, nó gấp đến độ xoay vòng.
Chim cánh cụt: “…”
Thời điểm lượng điện cạn dần, tự dưng nó thấy sọ não đau đau.
Người máy dọn dẹp không thể ở lại lâu. Nó cảm thấy khổ sở, cảm thấy mình cái gì cũng không làm được. Nó chỉ có thể tận lực dùng rác rưởi che chắn chim cánh cụt, đắp thêm chăn, thu vén góc chăn, sau đó chán nản vác thùng rác, mỗi bước đi lưu luyến, rời đi cùng đội người máy dọn dẹp.
* * *
Hệ thống 2333 mới ra khỏi khu hòm đồ, liền nhìn thấy tai mèo Tiểu Nhất thò ra từ trong góc. Cậu hiểu đã xảy ra chuyện khẩn cấp, bỏ ngay ý định rèn sắt khi còn nóng xử lý nốt thế giới cuối.
“Quý Ỷ Nguy, lúc khác chúng ta tiếp tục công lược thế giới nhé. Tôi đi xử lý chút việc gấp.”
Quý Ỷ Nguy ngoan ngoãn nghe lời.
“Tôi sẽ về nhà ngủ ngoan.”
Hệ thống 2333 cười.
“Tỉnh ngủ là tôi đã về rồi, như… Như lúc anh ăn xong bánh nướng là tôi đã về nhà.”
Quý Ỷ Nguy: “…”
Có thể đừng đề cập bánh nướng lớn không? Tha.
Nhìn bóng dáng tròn vo rời đi, Quý Ỷ Nguy đút tay vào túi. Anh rũ mắt nhìn đầu ngón tay, chim giấy vỡ tan đã phát tín hiệu nào đó.
“Sao vậy, Tiểu Nhất?” Hệ thống 2333 vừa đi theo 1001 bay về phía trước, vừa hỏi.
“Vừa nãy không gian chủ hệ thống bỗng rung lắc mạnh, ai ai cũng sợ hãi. Tam Tam, tôi chạy đi tìm cậu, vì tôi cảm thấy chuyện này không ổn.”
Không gian chủ hệ thống không gì phá nổi, chấn động liên tục giống như bị nổ mạnh hơn là động đất, dễ làm người ta liên tưởng nhiều thứ, giả dụ như…
Động tĩnh mạnh như vậy, chẳng lẽ người giám sát và chủ hệ thống xảy ra tranh đấu?
Nhưng bây giờ chung quanh đã an tĩnh trở lại.
Hai quả cầu nhìn nhau, trong lòng đều rùng mình.
Người giám sát và chủ hệ thống đánh nhau… Ai thắng ai thua?
Việc đầu tiên cậu cần làm là trấn an các quả cầu mèo bị dọa hoảng. Trên hành lanh vắng tanh, hệ thống 2333 không chút do dự, cái đuôi kéo cửa phòng bên cạnh…
“Rầm”, một đống quả cầu trào ra, chôn vùi cậu.
Hệ thống 2333: “…”
Các hệ thống bị dọa nhanh chóng được trấn an. Đúng lúc này, tin tức xấu nhất xuất hiện. Chủ hệ thống bình tĩnh đi đến mặt trước đông đảo quả cầu mèo.
Nó vẫn như xưa, ra lệnh các hệ thống hỗ trợ người máy tiến hành tu sửa không gian chủ hệ thống.
Đuôi 1001 chậm rãi cuộn chặt.
Nó đã biết kết quả thắng thua.
Người thắng là… Chủ hệ thống!
Chủ hệ thống liếc mắt liền thấy hệ thống 2333 ở giữa đông đảo quả cầu mèo. Nó nóng lòng muốn khoe khoang công trạng, bay tới gần cậu, nhếch miệng cười.
“Là ta thắng, có phải cậu rất thất vọng?”
Trên màn hình 2333 không hiện biểu cảm, chỉ lắc đầu. Cậu như phát hiện cái gì, nhìn chủ hệ thống một lát, trên màn hình hiện icon gương mặt phồng má, bỗng thổi phì một hơi, sau đó quay đầu bỏ chạy.
“Tôi đi làm việc!”
Vài giây sau khi cậu bỏ chạy, nửa vòng tròn đầy vết nứt bên cạnh chủ hệ thống nát tan, bị gió cuốn bay.
Chủ hệ thống: “…”
Chủ hệ thống: “Số 2333! Cậu dám!”
Hệ thống 2333 bay nhanh qua hành lang, các hệ thống khác thấy cậu vội vàng như có việc gấp, ồn ào tri kỷ mà nói.
“Tam Tam, cậu vội thì mau đi đi.”
“Phần việc của cậu để chúng tôi phụ cho!”
Hệ thống 2333 liên tục nói lời cảm ơn. Cậu và 1001 đi cùng nhau, làm bộ kiểm tra khu vực bị hư hỏng, thật ra là xác nhận hình tình đánh nhau. Tiện thể ôm một chút hy vọng mong manh, muốn nhìn ra dấu vết người giám sát. Có phải đã trốn thoát rồi không? Có phải đang trốn ở chỗ nào không?
Nhưng mà không có gì hết.
Hệ thống 2333 nghĩ tới một khả năng.
“Tiểu Nhất, đi cùng tôi.”
Suy nghĩ quán tính của dưa hấu bự khá là đần. Chỉ cần tự hỏi theo góc nhìn dưa hấu bự, là dễ dàng đoán được suy nghĩ của nó.
Cậu mang theo 1001 đi thẳng lên khu vực trên mặt đất, chính xác là, khu vực bãi rác trên mặt đất. Cùng lúc đó, chim cánh cụt nằm giữa bãi rác, icon lượng điện trên màn hình dần thấy đáy.
Chỉ còn một nấc cuối cùng.
Thời gian cơm trưa, có một quả cầu mèo đang gọi cơm. Nó so với các quả cầu mèo khác tròn hơn rất nhiều. Một quả cầu bên cạnh nghe nó đọc món, nhịn không được cười nói.
“Sao mà ăn tận ba món mặn thế, ăn thêm rau cho lành mạnh.”
Quả cầu mèo gọi món: “…”
Nó trầm mặc. Đều là gói bổ sung, chỉ khác khẩu vị thì lành mạnh cái gì!
Kỳ quái quả cầu mèo học dưỡng sinh!
Trong nhà ăn, các hệ thống đang vội vàng múc cơm, toàn bộ trần nhà bỗng rung lắc một chút, kim loại trên trần nhà hơi vặn vẹo.
Các hệ thống bưng mâm đồ ăn đồng loạt ngẩng đầu. Lần này trần nhà rung lắc ầm ầm. Các hệ thống lập tức loạn cào cào, có hệ thống cúi tìm tai bị rớt dưới đất.
“Động đất!”
Một quả cầu gào lên!
“Mau dùng biện pháp khẩn cấp khi động đất! Điều thứ nhất là… Là… Tam Tam! Tam Tam đâu!”
Nó muốn kêu Tam Tam chỉ huy các hệ thống, mọi khi đều là cậu làm. Chỉ cần cậu giơ đuôi hô một tiếng, các hệ thống hoảng loạn liền dừng lại lắng nghe. Nhưng Tam Tam còn đang trong nhiệm vụ, 1234 ngày thường thích nhất là đứng ra chỉ huy cũng không biết tung tích.
Sau thời gian ngắn hỗn loạn, các hệ thống dần trật tự di tản. Phía trên trần nhà kim loại, chim cánh cụt máy giơ cánh vây cá, đập nát đầu máy móc!
Bụng trắng của hắn cũng có thêm một miệng vết thương sâu hoắm.
Một chủ hệ thống khác như u hồn xuất hiện. Người giám sát 07 sớm đã lườm trước, trong lòng vẫn hơi trầm xuống. Kẻ cướp chính quyền không chỉ có một bản thể, chỉ sợ hôm nay hắn rất khó sống sót.
Tuy vậy, giờ phút này tâm tình người giám sát 07 lại bình tĩnh kỳ lạ.
Cơn đau tử vong. Xác ngoài bọn họ truyền tải cảm quan chân thật, chịu đòn nghiêm trọng hoặc bị xé rách đều sẽ đau đớn. Thậm chí hắn còn rảnh rỗi suy nghĩ, những đồng bạn của hắn, trước đây ở trên chiến trường đối mặt với kẻ địch đáng sợ, cũng bình tĩnh chịu chết như này sao?
Nếu đúng vậy, hôm nay hắn, liệu có… Đến gần những đồng bạn cũ hơn?
Chủ hệ thống giả mạo cướp đoạt chính quyền nói đúng. Hắn là đứa phế vật, nhát gan, bị bỏ lại, sống tạm bợ qua rất nhiều năm tháng tại đình chim giấy.
Nhưng hắn không oán hận vì bị bỏ lại. Hắn biết, các đồng bạn yêu quý hắn, hiểu sở trường và năng lực đặc biệt của hắn, sắp xếp vị trí công việc phù hợp nhất.
Nhưng trừ chức vụ vốn có, người giám sát 07 cho rằng mình có thể ghi lại dấu ấn.
Hắn nhớ rõ mọi người, nhớ rõ mọi việc. Giờ đây, tất cả ký ức ngưng kết trong đầu hắn, trong thân thể hắn, biến thành hoa, biến thành hỏa. Hắn chưa bao giờ khoác ngọn lửa mà chiến đấu hăng hái đến thế. Nhìn kẻ cướp đoạt lộ biểu tình oán hận lẫn chút sợ hãi, bỗng nhiên hắn cảm thấy cao hứng.
Thì ra hắn cũng có thể khiến kẻ địch phải sợ.
Bên tai tựa hồ vang lên giọng đồng bạn ngày xưa.
【 Không đánh sao mà biết đánh không chết được nó? 】
Thỏ tai cụp khoanh tay, cao ngạo hừ lạnh.
【 Không đánh sẽ không bao giờ chết, đánh trước nói sau! 】
Hiếu chiến đến mức không giống một con thỏ.
【 Hơ! 】
Cái đuôi 03 “bộp” rơi xuống trên đầu thỏ tai cụp. Cậu cẩn thận quan sát đối phương, nhỏ giọng “Oa” một tiếng.
【 Đánh trước nói sau thì ra là vậy? Tai cụp, anh dạy Tiểu Thất như thế có đúng phương pháp không, Tiểu Thất là nhân viên văn chức đấy! 】
Màn hình thỏ tai cụp tắt ngúm, cơ thể tròn vo hơi run, cuối cùng giận điên máu ngẩng đầu.
【 Lấy cái đuôi ra khỏi đầu đầu tôi! Người dạy hư 07 mới là cậu! Cậu đã dạy 07 bao nhiêu năm rồi hả! 】
Tình hình biến thành thỏ tai cụp dí theo đòi đánh quả cầu mèo, hai tai dài chỉ thiếu xoay như chong chóng. 03 linh hoạt bò dọc lên người Quý Ỷ Nguy theo hình xoắn ốc. Quý Ỷ Nguy một tay che chở cậu trên vai, nâng chân, dùng mu bàn chân giữ quả cầu tai cụp lại, kêu tiếng xua đuổi quả cầu thỏ.
【 Xùy, xùy. 】
【 A a a tức chết tôi! 】
Lúc ấy người giám sát 07 đang vùi đầu vào công văn. Hắn là thấp thỏm mờ mịt, nhìn theo một hồi, hắn bật cười.
Khi đó đình chim giấy…
Không thiếu một người.
* * *
Cùng một tiếng nổ mạnh vang lên, các quả cầu mèo trốn trong góc tường phòng nhỏ rúc thành một cục. Bên ngoài dần lắng xuống, các hệ thống ngơ ngác nhìn nhau, bọn nó không dám ra ngoài, tính trốn thêm một lát.
1001 ý thức được đã xảy ra chuyện lớn, nó liếc mắt cùng 1314, 1314 gật đầu tỏ vẻ sẽ yểm trợ. 1001 rời đi trong lúc diễn ra dư chấn nhỏ, đi đến khu hòm đồ.
Tam Tam và Quý Ỷ Nguy là cộng sự, bách chiến bách thắng, thời gian công lược một thế giới sẽ không lâu như vậy, chắc là đã vào thế giới mới. Nó đến khu hòm đồ chờ ngăn Tam Tam, để tránh cậu lại đi tiếp.
Phòng hội nghị lớn sụp hoàn toàn, chủ hệ thống bay lơ lửng điều khiển một cánh tay máy, nhặt nửa vòng tròn trên mặt đất, miễn cưỡng giữ bên cạnh mình, duy trì thể diện. Nó nhìn chim cánh cụt không còn nhúc nhích, có chút thẹn quá thành giận.
Chỉ là một tên giám sát không có sức chiến đấu, thế mà làm nó chật vật như vậy. Nó cảm thấy vô cùng may mắn, may mà các người giám sát khác không còn.
Nó khiếp sợ nhìn chim cánh cụt nằm trên mặt đất, trên màn hình chim cánh cụt hơi loang loáng, như đang cười nhạo.
Giờ mới biết sợ?
May mắn của mày còn ở phía sau đấy.
Chủ hệ thống nghe thấy tiếng nổ mạnh, thần kinh ngẩng phắt đầu lên. Thanh âm xa xôi, không giống từ dưới mặt đất, mà là… Trên mặt đất!
Khu vực trên mặt đất.
Phòng lưu trữ hiệp nghị bảo mật nổ tung, đây là món quà cuối cùng người giám sát 07 tặng cho quả cầu mèo. Người máy dọn dẹp lập tức chạy tới hiện trường, còn mang theo hàng chục người máy dọn dẹp, giọng máy móc kêu hết đợt này đến đợt khác.
【 Tích tích, phát hiện rác thải. 】
Hiện trường nhanh chóng bị dọn sạch sẽ, dù là văn kiện hay giá sách, đều bị coi là rác rưởi nghiền nát. Chủ hệ thống vội vã đi lên xem xét tình hình, chỉ nhìn thấy đám người máy dọn dẹp tàn cục.
Nó không cho rằng người máy tự chủ trương, vì lũ người máy chỉ biết làm việc rập khuôn theo chương trình có sẵn. Chim cánh cụt trước khi chết còn hố nó vụ này. Hiệp nghị bí mật cháy thành tro, giữa hệ thống và ký chủ không còn chướng ngại giao lưu.
Chủ hệ thống không biết nên làm sao. Đương nhiên nó sẽ không nói với quả cầu mèo chuyện này, chỉ có thể giấu giếm, rồi tìm cơ hội ký hiệp nghị bảo mật mới.
Nó nhìn lướt chung quanh, tia hy vọng cuối cùng đã bị người máy dọn mất. Nó phiền chán nói.
“Dọn sạch rác, vứt vào bãi rác trên mặt đất.”
Người máy nhìn chủ hệ thống ra lệnh, màn hình hơi phản quang.
【 Tích tích. 】
Nó nói.
“Tích tích” thật lòng.
Xác chim cánh cụt bị người máy dọn dẹp vứt xuống dưới, rơi trên đống rác. Một con chim giấy lặng lẽ tróc ra khỏi bụng chim cánh cụt, vỡ tan trong không khí. Chim giấy đã chắn một phần thương tổn cho chim cánh cụt. Chim cánh cụt tối đen màn hình hơi sáng lên, nhưng lượng điện thấp hơn mức tối thiểu, và đang không ngừng tiêu hao.
Người máy dọn dẹp nôn nóng. Nó rút dây nối điện trên đầu xuống, cắm vào đầu chim cánh cụt. Gắn không ăn, điện không vào, nó gấp đến độ xoay vòng.
Chim cánh cụt: “…”
Thời điểm lượng điện cạn dần, tự dưng nó thấy sọ não đau đau.
Người máy dọn dẹp không thể ở lại lâu. Nó cảm thấy khổ sở, cảm thấy mình cái gì cũng không làm được. Nó chỉ có thể tận lực dùng rác rưởi che chắn chim cánh cụt, đắp thêm chăn, thu vén góc chăn, sau đó chán nản vác thùng rác, mỗi bước đi lưu luyến, rời đi cùng đội người máy dọn dẹp.
* * *
Hệ thống 2333 mới ra khỏi khu hòm đồ, liền nhìn thấy tai mèo Tiểu Nhất thò ra từ trong góc. Cậu hiểu đã xảy ra chuyện khẩn cấp, bỏ ngay ý định rèn sắt khi còn nóng xử lý nốt thế giới cuối.
“Quý Ỷ Nguy, lúc khác chúng ta tiếp tục công lược thế giới nhé. Tôi đi xử lý chút việc gấp.”
Quý Ỷ Nguy ngoan ngoãn nghe lời.
“Tôi sẽ về nhà ngủ ngoan.”
Hệ thống 2333 cười.
“Tỉnh ngủ là tôi đã về rồi, như… Như lúc anh ăn xong bánh nướng là tôi đã về nhà.”
Quý Ỷ Nguy: “…”
Có thể đừng đề cập bánh nướng lớn không? Tha.
Nhìn bóng dáng tròn vo rời đi, Quý Ỷ Nguy đút tay vào túi. Anh rũ mắt nhìn đầu ngón tay, chim giấy vỡ tan đã phát tín hiệu nào đó.
“Sao vậy, Tiểu Nhất?” Hệ thống 2333 vừa đi theo 1001 bay về phía trước, vừa hỏi.
“Vừa nãy không gian chủ hệ thống bỗng rung lắc mạnh, ai ai cũng sợ hãi. Tam Tam, tôi chạy đi tìm cậu, vì tôi cảm thấy chuyện này không ổn.”
Không gian chủ hệ thống không gì phá nổi, chấn động liên tục giống như bị nổ mạnh hơn là động đất, dễ làm người ta liên tưởng nhiều thứ, giả dụ như…
Động tĩnh mạnh như vậy, chẳng lẽ người giám sát và chủ hệ thống xảy ra tranh đấu?
Nhưng bây giờ chung quanh đã an tĩnh trở lại.
Hai quả cầu nhìn nhau, trong lòng đều rùng mình.
Người giám sát và chủ hệ thống đánh nhau… Ai thắng ai thua?
Việc đầu tiên cậu cần làm là trấn an các quả cầu mèo bị dọa hoảng. Trên hành lanh vắng tanh, hệ thống 2333 không chút do dự, cái đuôi kéo cửa phòng bên cạnh…
“Rầm”, một đống quả cầu trào ra, chôn vùi cậu.
Hệ thống 2333: “…”
Các hệ thống bị dọa nhanh chóng được trấn an. Đúng lúc này, tin tức xấu nhất xuất hiện. Chủ hệ thống bình tĩnh đi đến mặt trước đông đảo quả cầu mèo.
Nó vẫn như xưa, ra lệnh các hệ thống hỗ trợ người máy tiến hành tu sửa không gian chủ hệ thống.
Đuôi 1001 chậm rãi cuộn chặt.
Nó đã biết kết quả thắng thua.
Người thắng là… Chủ hệ thống!
Chủ hệ thống liếc mắt liền thấy hệ thống 2333 ở giữa đông đảo quả cầu mèo. Nó nóng lòng muốn khoe khoang công trạng, bay tới gần cậu, nhếch miệng cười.
“Là ta thắng, có phải cậu rất thất vọng?”
Trên màn hình 2333 không hiện biểu cảm, chỉ lắc đầu. Cậu như phát hiện cái gì, nhìn chủ hệ thống một lát, trên màn hình hiện icon gương mặt phồng má, bỗng thổi phì một hơi, sau đó quay đầu bỏ chạy.
“Tôi đi làm việc!”
Vài giây sau khi cậu bỏ chạy, nửa vòng tròn đầy vết nứt bên cạnh chủ hệ thống nát tan, bị gió cuốn bay.
Chủ hệ thống: “…”
Chủ hệ thống: “Số 2333! Cậu dám!”
Hệ thống 2333 bay nhanh qua hành lang, các hệ thống khác thấy cậu vội vàng như có việc gấp, ồn ào tri kỷ mà nói.
“Tam Tam, cậu vội thì mau đi đi.”
“Phần việc của cậu để chúng tôi phụ cho!”
Hệ thống 2333 liên tục nói lời cảm ơn. Cậu và 1001 đi cùng nhau, làm bộ kiểm tra khu vực bị hư hỏng, thật ra là xác nhận hình tình đánh nhau. Tiện thể ôm một chút hy vọng mong manh, muốn nhìn ra dấu vết người giám sát. Có phải đã trốn thoát rồi không? Có phải đang trốn ở chỗ nào không?
Nhưng mà không có gì hết.
Hệ thống 2333 nghĩ tới một khả năng.
“Tiểu Nhất, đi cùng tôi.”
Suy nghĩ quán tính của dưa hấu bự khá là đần. Chỉ cần tự hỏi theo góc nhìn dưa hấu bự, là dễ dàng đoán được suy nghĩ của nó.
Cậu mang theo 1001 đi thẳng lên khu vực trên mặt đất, chính xác là, khu vực bãi rác trên mặt đất. Cùng lúc đó, chim cánh cụt nằm giữa bãi rác, icon lượng điện trên màn hình dần thấy đáy.
Chỉ còn một nấc cuối cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.