Anh Có Thành Kiến Với Hệ Thống Tai Mèo À?
Chương 34
Vũ Manh
02/03/2023
Trước khi chùm tia sáng rà quét rơi xuống hệ thống 2333, màn hình hệ
thống 2333 đã sáng lên. Cậu ngơ ngác không rõ xảy ra chuyện gì, ngẩng
đầu thấy chủ hệ thống, hai con mắt điện tử lập tức chớp chớp.
“Chào lãnh đạo! Lãnh đạo vất vả!”
Chủ hệ thống: “… Gọi ta là chủ hệ thống.”
Hệ thống 2333: “Ô kê lãnh đạo!”
Giọng hệ thống 2333 tràn ngập vẻ giả tạo, chân thành khen ngợi.
“Lãnh đạo trăm công ngàn việc, buổi tối còn tới tuần tra… Chăm chỉ ghê á! Hèn gì lên làm lãnh đạo!”
Tuy được cậu nịnh hót, chủ hệ thống lại cảm thấy cậu đang âm dương quái khí, chưa kể chuyện khiến chủ hệ thống bực nhất là… Đây chính là bản thể của hệ thống 2333.
Chẳng lẽ hệ thống 2333 không lén ra ngoài du dãng? Thành thật yên phận?
Vòng bảo vệ chợt dạt về phía sau, đầu kim loại áp sát hệ thống 2333.
“Hệ thống 2333, tưởng ta không thể vô duyên vô cớ xử lý cậu?”
Dưới tình cảnh giằng co cùng chủ hệ thống, hệ thống 2333 chớp mắt một cái không hề sợ hãi.
“Ngài có thể chứ? Không phải ngài là lãnh đạo quy củ nhất sao?”
Cậu nói không sai, chủ hệ thống tùy tiện xử lý cậu mà không có bằng chứng, ý nghĩa quy tắc sẽ bị mất, gây ảnh hưởng cực kỳ bất lợi đến quyền thống trị nhóm hệ thống tai mèo. Cho nên dù nó có ghét cậu đến mấy, trừ khi vạn bất đắc dĩ, chủ hệ thống sẽ không thể dễ dàng động vào cậu.
Các hệ thống vốn đã chìm vào giấc ngủ dần tỉnh lại, mở to đôi mắt điện tử, nhìn chủ hệ thống đột ngột xuất hiện và đang nói chuyện với 2333.
Vòng bảo vệ chủ hệ thống luân hoàn chuyển động không quy luật, cân nhắc trong chốc lát, cuối cùng đầu kim loại chậm rãi dời đi.
“Đừng để ta bắt quả tang cậu vi phạm quy định, hệ thống 2333.”
Ngữ khí đe dọa.
Hệ thống 2333 hơi cụp tai mèo về phía sau, không phải sợ hãi, mà là ghét bỏ.
Đừng có sát vào cậu như thế ọe ọe ọe thấy gớm!
Nhưng đang đấu khí thế, hệ thống 2333 tuyệt không tỏ vẻ yếu thế, đôi mắt của cậu trở nên cong cong.
“Chỉ cần lãnh đạo có thể tuân thủ kỷ cương thượng tôn pháp luật, các hệ thống chúng tôi tất nhiên cũng vậy.”
Chủ hệ thống được đông đảo người máy vây quanh bao bọc, rời đi như khi tới. Hệ thống 2333 nhìn chằm chằm bóng lưng những người máy, không biết sao có chút xuất thần. Hai quả cầu trái phải thấy cậu biểu tình hoảng hốt, phi thường lo lắng.
Tam Tam có phải bị dọa sợ rồi không…
“Tam Tam.” Quả cầu bên trái đề nghị, “Ngày mai tôi mời cậu uống gói bổ sung vị dưa giòn nha! Vui vẻ lên nào!”
Nó vừa nói như vậy, quả cầu bên phải lập tức không vui.
“Phì phì! Uống vị dưa hấu cát mới giúp Tam Tam ổn định tinh thần!”
Hai quả cầu tỉnh ngủ lại bắt đầu đánh nhau, đánh được một nửa, bọn nó phát hiện màn hình Tam Tam đã tắt, hình như đã ngủ, chúng vội vàng ngừng đuôi, phòng nạp điện quay về an tĩnh.
Quản lý tuần tran lần nữa thẩm tra đối chiếu số lượng hệ thống, xoay người rời phòng nạp điện, ánh đèn ảm đạm bao phủ ——
Màn hình hệ thống 2333 sáng như bóng đèn mờ.
2333 dũng cảm chạy mất ngay sau khi chủ hệ thống rời đi, trì hoãn hơn một giờ của cậu rồi, thật sự quá phiền.
Chủ hệ thống có hiểu biết nhất định về cậu, hệ thống 2333 cũng hiểu rõ chủ hệ thống, có thể nói, cậu là quả cầu thấu hiểu chủ hệ thống nhất trong không gian vô hạn. Ngay cả 1234 cũng không so bằng. Trong ba năm ăn hại chủ hệ thống, hệ thống 2333 đã tích lũy rất nhiều kinh nghiệm đấu trí đấu dũng với chủ hệ thống.
Cậu đoán khả năng cao chủ hệ thống sẽ kiểm tra đột kích, đã sớm có chuẩn bị, dùng bản thể ra trận, hơn nữa cậu đoán chủ hệ thống đêm nay… sẽ không quay lại.
Hệ thống 2333 cảm thấy không cần thiết lãng phí cả đêm ở đây, bởi vì đêm mai cậu cần nghỉ ngơi, bảo đảm ban ngày tinh lực sung túc cùng Quý Ỷ Nguy đi làm nhiệm vụ. Nếu muốn làm việc, chỉ còn đêm nay.
Chủ hệ thống được các người máy vây quanh bay qua hành lang, không gian hành lang chật hẹp, vòng tròn tượng trưng uy nghiêm chủ động thu nhỏ. Đang bay, chủ hệ thống đột nhiên dừng lại, quay đầu, im lặng mười mấy giây.
Cuối cùng nó vẫn quay đầu rời đi.
Ván cờ này, 2333 thắng.
Hệ thống 2333 quen đường quen nẻo tới chỗ thùng rác tại tầng ngầm số sáu, quan sát trước sau không có camera, cậu gấp không chờ nổi chui vào khe hở sau thùng rác, đột nhiên thùng rác bị cậu chen đổ, làm cậu sợ tới mức giật bắn ra xa.
Qua một lát, hệ thống 2333 cẩn thận phiêu trở về, thăm dò nhìn vào trong thùng rác, phát hiện rác rưởi bên trong đều bị dọn sạch, khó trách lại bị đổ, thì ra là không đủ nặng.
Hệ thống 2333 vô cùng ngạc nhiên, trừ gói bổ sung, các hệ thống hiếm khi xả rác, đến sợi lông cũng không rớt, có thể nói là giống mèo bớt lo nhất. Bởi vì đặc tính này, tầng ngầm số sáu lâu lâu mới đến ngày dọn dẹp định kỳ. Hiện tại còn chưa đến thời gian dọn dẹp, sao lại trống không thế này?
Hệ thống 2333 đành tìm thêm rác rưởi dưới đất và thùng rác khác, hy vọng gom được đủ rác bỏ vào thùng cho đủ nặng, bằng không lại ngã đổ thì mệt. Kết quả tìm một vòng, toàn bộ rác tầng ngầm sáu đều bị dọn sạch, đúng là làm mèo không thể hiểu nổi.
“Ngoáp!”
Phòng nạp điện, 1414 ngủ mơ ngáp một cái.
Bó tay toàn tập, hệ thống 2333 đành phải chen vào khe thật cẩn thận, rốt cuộc cũng thành công chui lọt vào trong khe hở.
Khe hở phía sau thùng rác là do 2333 ngoài ý muốn tìm được, thùng rác lại ở tầng ngầm số sáu, chỉ cần dùng một ít thao tác đặc thù là có thể thành công tạo ra một lỗ hổng xuyên ra ngoài không gian chủ hệ thống.
Tiếng gió gào thét, 2333 lúc này đứng ở một nơi tứ phía lọt gió, bốn bề đều là bóng tối vô tận. Đây không phải lần đầu tiên cậu đi xuyên bản đồ, một cái BUG mạnh tới mức có thể chọc điên chủ hệ thống. Cậu dùng đuôi bao quanh bản thân, trong bóng đêm lẳng lặng ngây người một lát, thuần thục thích ứng hoàn cảnh.
Nơi này tuyệt đối sẽ không bị chủ hệ thống giám thị, hệ thống 2333 thả lỏng cơ thể một chút, nới lỏng cái đuôi, lười nhác vươn vai, sau đó phân biệt phương hướng trong bóng tối, liền phóng nhanh.
Mục tiêu… vùng cấm số 306!
* * *
Cái bụng chạm vào cát sỏi nóng bỏng, giờ phút này trước mắt hệ thống 2333 là sa mạc bát ngát mênh mông vô bờ.
Trên bầu trời có con chim ưng bay lượn, nó không thể bay ra ngoài biên giới bản đồ. Vùng cấm số 306 là một thế giới nhỏ, không có các quốc gia thế giới hoàn chỉnh, chỉ có mỗi một vùng cấm số 306.
Ở giữa tầm nhìn của hệ thống 2333 là một tòa phế tích vẫn đang bốc khói. Đây là những thứ còn sót lại sau vụ nổ lớn, trừ tòa phế tích, trung tâm khu kiến trúc còn có một cây đào đã tàn hoa.
Quý Ỷ Nguy không nổ hủy cây hoa đào, mà chừa lại, như thể lưu giữ một hồi ức đẹp. Dù cây đào sẽ sớm vì thời tiết ở vùng cấm số 306 mà héo tàn, hệ thống 2333 nhìn gốc cây vẫn sẽ nhớ sự rung động khi lần đầu thấy nó nở hoa ngợp trời.
Quý Ỷ Nguy thật sự thực sự quý trọng những hồi ức bên anh.
Cách đó không xa, vài thực nghiệm tàn khuyết mơ hồ đang di chuyển, phát ra tiếng tru tréo.
Đều là những thể thí nghiệm 2333 đã gặp lần trước, chui ra từ dưới đống phế tích. Thể thí nghiệm trước mắt không ngửi thấy mùi máu thịt, chỉ biết ngốc nghếch rên rỉ, không mấy hứng thú với quả cầu tai mèo, cũng không thèm dí theo quả cầu tai mèo… Đừng hỏi, đây chính là bất hạnh của kẻ dẫn quái thất bại.
Quả cầu nhu nhược – hệ thống 2333 khóc rống thất thanh. Quý Ỷ Nguy quá lợi hại, thật sự quá lợi hại, thế mà suốt ngày phải chiến đấu cùng mấy thứ xấu xí này, kiếm tích điểm nuôi cậu.
Quý Ỷ Nguy thật là yêu cậu!
Càng lúc càng nhiều thể thí nghiệm tàn khuyết tới nỗi chỉ có thể bò lết dưới đất, lại còn bò rất giỏi.
Lúc này là đúng giữa trưa, ánh mặt trời nướng mặt đất đến độ hoa mắt, hệ thống 2333 vẫn nhìn thấy rõ, có thể thí nghiệm bị phơi nắng cháy da.
Thậm chí là cháy khét lẹt!
Cậu chậm chạm phát hiện cái bụng của mình ấm dần, tức khắc dùng vận tốc ánh sáng nhảy bắn lên. Nếu ai đứng từ xa nhìn lại, có thể nhìn thấy một quả cầu tai mèo màu đen nhảy cà tưng cà tưng trên mặt đất cát sỏi như chuồn chuồn lướt nước, vừa nhảy vừa “méo méo”.
Á nắng nắng nắng!
Hối hận quá! Vì sao hồi xưa mình lại sơn mình thành màu đen aaaa!
Hệ thống 2333 nhảy nhót đến phụ cận khu phế tích, mệt muốn xỉu, nhổ ra một đống nguyên liệu tích góp chồng chất. Sau đó đóng đinh một tấm biển thông báo, phía trên dán ngay ngắn một bản vẽ mà cậu và Quý Ỷ Nguy cùng nhau vẽ.
Thỏ khôn còn có ba hang, Tam Tam không thể không có một cái!
Xây nhà!
Tuy rằng nơi này không có người khác, lưu trình vẫn là phải có, đại khái là công bố bản thiết kế kỳ công tại công trường xây dựng. Ngoài ra cần có các hạng mục phê duyệt linh tinh, nhưng trong thế giới này chỉ có một mình cậu, không ai phê duyệt, hệ thống 2333 bèn rồng bay phượng múa tự ký tên tự duyệt.
Một ít thể thí nghiệm còn sót lại bò hoặc đi, vây xem 2333 ký tên bảng thông báo, trông cũng khá nhộn nhịp.
Dưới ánh mặt trời chói chang, nhiệt độ không khí đạt 50 độ, một quả cầu màu đen đang ra sức đào đất, bên cạnh là một đống lớn nguyên liệu kiến trúc. Cuối cùng, quả cầu mèo hết sức lực, bay vật vờ tới dưới bóng một cục bê tông bị sụp, tê liệt ngã ngửa.
Khung máy móc báo động cực nóng, quả cầu mèo chính thức chết máy.
Hệ thống 2333 nằm liệt dưới khoảng bóng đổ, ánh mắt dại ra, sau một lúc lâu, lấy một mẻ trứng gà tươi đặt trên đầu mình. Hòa cùng thanh âm trứng chiên xèo xèo, cậu nhìn cái hố nhỏ xíu mà mình vất cả đào được, lâm vào bi thương.
Cứu mạng! Cứ thế này thì xây nhà kiểu gì!
Không được, vất vả lắm mới có được một thế giới nhỏ thuộc về mình, đương nhiên là cậu muốn tự xây một căn nhà cho chính mình! Nghĩ biện pháp đi… Nghĩ biện pháp đi… Làm việc làm việc… Công nhân công nhân…
Đinh!
Một ít bóng dáng người máy hiện lên trong óc, hệ thống 2333 linh quang chợt lóe, thuận tay vứt trứng chiên vào cửa hàng thương thành, kích động không thôi. Cậu nhớ rồi! Nếu luận kẻ nào ở không gian vô hạn sở hữu nhiều công nhân nhất, thì chính là lãnh đạo!
Lãnh đạo có rất nhiều người máy!
Lãnh đạo ngày thường áp bức tham nhũng tích điểm bọn nó, nó trộm vài người máy tới đây làm việc chắc là không quá đáng đâu nhể? Không quá đáng đâu nhể?
Thuận lợi tìm được nguồn lao động, hệ thống 2333 vui sướng quyết định vách cuốc nhỏ đi đào góc tường lãnh đạo giàu có. Bỗng nhiên, cậu nhớ tới mớ trứng gà chiên bị ném vào thương thành, vội vàng mở giao diện tìm kiếm.
Đó là mặt hàng không thịnh hành bán!
Nhưng…
Đã không có.
Trứng chiên bằng đầu của nó, biến mất.
“Chào lãnh đạo! Lãnh đạo vất vả!”
Chủ hệ thống: “… Gọi ta là chủ hệ thống.”
Hệ thống 2333: “Ô kê lãnh đạo!”
Giọng hệ thống 2333 tràn ngập vẻ giả tạo, chân thành khen ngợi.
“Lãnh đạo trăm công ngàn việc, buổi tối còn tới tuần tra… Chăm chỉ ghê á! Hèn gì lên làm lãnh đạo!”
Tuy được cậu nịnh hót, chủ hệ thống lại cảm thấy cậu đang âm dương quái khí, chưa kể chuyện khiến chủ hệ thống bực nhất là… Đây chính là bản thể của hệ thống 2333.
Chẳng lẽ hệ thống 2333 không lén ra ngoài du dãng? Thành thật yên phận?
Vòng bảo vệ chợt dạt về phía sau, đầu kim loại áp sát hệ thống 2333.
“Hệ thống 2333, tưởng ta không thể vô duyên vô cớ xử lý cậu?”
Dưới tình cảnh giằng co cùng chủ hệ thống, hệ thống 2333 chớp mắt một cái không hề sợ hãi.
“Ngài có thể chứ? Không phải ngài là lãnh đạo quy củ nhất sao?”
Cậu nói không sai, chủ hệ thống tùy tiện xử lý cậu mà không có bằng chứng, ý nghĩa quy tắc sẽ bị mất, gây ảnh hưởng cực kỳ bất lợi đến quyền thống trị nhóm hệ thống tai mèo. Cho nên dù nó có ghét cậu đến mấy, trừ khi vạn bất đắc dĩ, chủ hệ thống sẽ không thể dễ dàng động vào cậu.
Các hệ thống vốn đã chìm vào giấc ngủ dần tỉnh lại, mở to đôi mắt điện tử, nhìn chủ hệ thống đột ngột xuất hiện và đang nói chuyện với 2333.
Vòng bảo vệ chủ hệ thống luân hoàn chuyển động không quy luật, cân nhắc trong chốc lát, cuối cùng đầu kim loại chậm rãi dời đi.
“Đừng để ta bắt quả tang cậu vi phạm quy định, hệ thống 2333.”
Ngữ khí đe dọa.
Hệ thống 2333 hơi cụp tai mèo về phía sau, không phải sợ hãi, mà là ghét bỏ.
Đừng có sát vào cậu như thế ọe ọe ọe thấy gớm!
Nhưng đang đấu khí thế, hệ thống 2333 tuyệt không tỏ vẻ yếu thế, đôi mắt của cậu trở nên cong cong.
“Chỉ cần lãnh đạo có thể tuân thủ kỷ cương thượng tôn pháp luật, các hệ thống chúng tôi tất nhiên cũng vậy.”
Chủ hệ thống được đông đảo người máy vây quanh bao bọc, rời đi như khi tới. Hệ thống 2333 nhìn chằm chằm bóng lưng những người máy, không biết sao có chút xuất thần. Hai quả cầu trái phải thấy cậu biểu tình hoảng hốt, phi thường lo lắng.
Tam Tam có phải bị dọa sợ rồi không…
“Tam Tam.” Quả cầu bên trái đề nghị, “Ngày mai tôi mời cậu uống gói bổ sung vị dưa giòn nha! Vui vẻ lên nào!”
Nó vừa nói như vậy, quả cầu bên phải lập tức không vui.
“Phì phì! Uống vị dưa hấu cát mới giúp Tam Tam ổn định tinh thần!”
Hai quả cầu tỉnh ngủ lại bắt đầu đánh nhau, đánh được một nửa, bọn nó phát hiện màn hình Tam Tam đã tắt, hình như đã ngủ, chúng vội vàng ngừng đuôi, phòng nạp điện quay về an tĩnh.
Quản lý tuần tran lần nữa thẩm tra đối chiếu số lượng hệ thống, xoay người rời phòng nạp điện, ánh đèn ảm đạm bao phủ ——
Màn hình hệ thống 2333 sáng như bóng đèn mờ.
2333 dũng cảm chạy mất ngay sau khi chủ hệ thống rời đi, trì hoãn hơn một giờ của cậu rồi, thật sự quá phiền.
Chủ hệ thống có hiểu biết nhất định về cậu, hệ thống 2333 cũng hiểu rõ chủ hệ thống, có thể nói, cậu là quả cầu thấu hiểu chủ hệ thống nhất trong không gian vô hạn. Ngay cả 1234 cũng không so bằng. Trong ba năm ăn hại chủ hệ thống, hệ thống 2333 đã tích lũy rất nhiều kinh nghiệm đấu trí đấu dũng với chủ hệ thống.
Cậu đoán khả năng cao chủ hệ thống sẽ kiểm tra đột kích, đã sớm có chuẩn bị, dùng bản thể ra trận, hơn nữa cậu đoán chủ hệ thống đêm nay… sẽ không quay lại.
Hệ thống 2333 cảm thấy không cần thiết lãng phí cả đêm ở đây, bởi vì đêm mai cậu cần nghỉ ngơi, bảo đảm ban ngày tinh lực sung túc cùng Quý Ỷ Nguy đi làm nhiệm vụ. Nếu muốn làm việc, chỉ còn đêm nay.
Chủ hệ thống được các người máy vây quanh bay qua hành lang, không gian hành lang chật hẹp, vòng tròn tượng trưng uy nghiêm chủ động thu nhỏ. Đang bay, chủ hệ thống đột nhiên dừng lại, quay đầu, im lặng mười mấy giây.
Cuối cùng nó vẫn quay đầu rời đi.
Ván cờ này, 2333 thắng.
Hệ thống 2333 quen đường quen nẻo tới chỗ thùng rác tại tầng ngầm số sáu, quan sát trước sau không có camera, cậu gấp không chờ nổi chui vào khe hở sau thùng rác, đột nhiên thùng rác bị cậu chen đổ, làm cậu sợ tới mức giật bắn ra xa.
Qua một lát, hệ thống 2333 cẩn thận phiêu trở về, thăm dò nhìn vào trong thùng rác, phát hiện rác rưởi bên trong đều bị dọn sạch, khó trách lại bị đổ, thì ra là không đủ nặng.
Hệ thống 2333 vô cùng ngạc nhiên, trừ gói bổ sung, các hệ thống hiếm khi xả rác, đến sợi lông cũng không rớt, có thể nói là giống mèo bớt lo nhất. Bởi vì đặc tính này, tầng ngầm số sáu lâu lâu mới đến ngày dọn dẹp định kỳ. Hiện tại còn chưa đến thời gian dọn dẹp, sao lại trống không thế này?
Hệ thống 2333 đành tìm thêm rác rưởi dưới đất và thùng rác khác, hy vọng gom được đủ rác bỏ vào thùng cho đủ nặng, bằng không lại ngã đổ thì mệt. Kết quả tìm một vòng, toàn bộ rác tầng ngầm sáu đều bị dọn sạch, đúng là làm mèo không thể hiểu nổi.
“Ngoáp!”
Phòng nạp điện, 1414 ngủ mơ ngáp một cái.
Bó tay toàn tập, hệ thống 2333 đành phải chen vào khe thật cẩn thận, rốt cuộc cũng thành công chui lọt vào trong khe hở.
Khe hở phía sau thùng rác là do 2333 ngoài ý muốn tìm được, thùng rác lại ở tầng ngầm số sáu, chỉ cần dùng một ít thao tác đặc thù là có thể thành công tạo ra một lỗ hổng xuyên ra ngoài không gian chủ hệ thống.
Tiếng gió gào thét, 2333 lúc này đứng ở một nơi tứ phía lọt gió, bốn bề đều là bóng tối vô tận. Đây không phải lần đầu tiên cậu đi xuyên bản đồ, một cái BUG mạnh tới mức có thể chọc điên chủ hệ thống. Cậu dùng đuôi bao quanh bản thân, trong bóng đêm lẳng lặng ngây người một lát, thuần thục thích ứng hoàn cảnh.
Nơi này tuyệt đối sẽ không bị chủ hệ thống giám thị, hệ thống 2333 thả lỏng cơ thể một chút, nới lỏng cái đuôi, lười nhác vươn vai, sau đó phân biệt phương hướng trong bóng tối, liền phóng nhanh.
Mục tiêu… vùng cấm số 306!
* * *
Cái bụng chạm vào cát sỏi nóng bỏng, giờ phút này trước mắt hệ thống 2333 là sa mạc bát ngát mênh mông vô bờ.
Trên bầu trời có con chim ưng bay lượn, nó không thể bay ra ngoài biên giới bản đồ. Vùng cấm số 306 là một thế giới nhỏ, không có các quốc gia thế giới hoàn chỉnh, chỉ có mỗi một vùng cấm số 306.
Ở giữa tầm nhìn của hệ thống 2333 là một tòa phế tích vẫn đang bốc khói. Đây là những thứ còn sót lại sau vụ nổ lớn, trừ tòa phế tích, trung tâm khu kiến trúc còn có một cây đào đã tàn hoa.
Quý Ỷ Nguy không nổ hủy cây hoa đào, mà chừa lại, như thể lưu giữ một hồi ức đẹp. Dù cây đào sẽ sớm vì thời tiết ở vùng cấm số 306 mà héo tàn, hệ thống 2333 nhìn gốc cây vẫn sẽ nhớ sự rung động khi lần đầu thấy nó nở hoa ngợp trời.
Quý Ỷ Nguy thật sự thực sự quý trọng những hồi ức bên anh.
Cách đó không xa, vài thực nghiệm tàn khuyết mơ hồ đang di chuyển, phát ra tiếng tru tréo.
Đều là những thể thí nghiệm 2333 đã gặp lần trước, chui ra từ dưới đống phế tích. Thể thí nghiệm trước mắt không ngửi thấy mùi máu thịt, chỉ biết ngốc nghếch rên rỉ, không mấy hứng thú với quả cầu tai mèo, cũng không thèm dí theo quả cầu tai mèo… Đừng hỏi, đây chính là bất hạnh của kẻ dẫn quái thất bại.
Quả cầu nhu nhược – hệ thống 2333 khóc rống thất thanh. Quý Ỷ Nguy quá lợi hại, thật sự quá lợi hại, thế mà suốt ngày phải chiến đấu cùng mấy thứ xấu xí này, kiếm tích điểm nuôi cậu.
Quý Ỷ Nguy thật là yêu cậu!
Càng lúc càng nhiều thể thí nghiệm tàn khuyết tới nỗi chỉ có thể bò lết dưới đất, lại còn bò rất giỏi.
Lúc này là đúng giữa trưa, ánh mặt trời nướng mặt đất đến độ hoa mắt, hệ thống 2333 vẫn nhìn thấy rõ, có thể thí nghiệm bị phơi nắng cháy da.
Thậm chí là cháy khét lẹt!
Cậu chậm chạm phát hiện cái bụng của mình ấm dần, tức khắc dùng vận tốc ánh sáng nhảy bắn lên. Nếu ai đứng từ xa nhìn lại, có thể nhìn thấy một quả cầu tai mèo màu đen nhảy cà tưng cà tưng trên mặt đất cát sỏi như chuồn chuồn lướt nước, vừa nhảy vừa “méo méo”.
Á nắng nắng nắng!
Hối hận quá! Vì sao hồi xưa mình lại sơn mình thành màu đen aaaa!
Hệ thống 2333 nhảy nhót đến phụ cận khu phế tích, mệt muốn xỉu, nhổ ra một đống nguyên liệu tích góp chồng chất. Sau đó đóng đinh một tấm biển thông báo, phía trên dán ngay ngắn một bản vẽ mà cậu và Quý Ỷ Nguy cùng nhau vẽ.
Thỏ khôn còn có ba hang, Tam Tam không thể không có một cái!
Xây nhà!
Tuy rằng nơi này không có người khác, lưu trình vẫn là phải có, đại khái là công bố bản thiết kế kỳ công tại công trường xây dựng. Ngoài ra cần có các hạng mục phê duyệt linh tinh, nhưng trong thế giới này chỉ có một mình cậu, không ai phê duyệt, hệ thống 2333 bèn rồng bay phượng múa tự ký tên tự duyệt.
Một ít thể thí nghiệm còn sót lại bò hoặc đi, vây xem 2333 ký tên bảng thông báo, trông cũng khá nhộn nhịp.
Dưới ánh mặt trời chói chang, nhiệt độ không khí đạt 50 độ, một quả cầu màu đen đang ra sức đào đất, bên cạnh là một đống lớn nguyên liệu kiến trúc. Cuối cùng, quả cầu mèo hết sức lực, bay vật vờ tới dưới bóng một cục bê tông bị sụp, tê liệt ngã ngửa.
Khung máy móc báo động cực nóng, quả cầu mèo chính thức chết máy.
Hệ thống 2333 nằm liệt dưới khoảng bóng đổ, ánh mắt dại ra, sau một lúc lâu, lấy một mẻ trứng gà tươi đặt trên đầu mình. Hòa cùng thanh âm trứng chiên xèo xèo, cậu nhìn cái hố nhỏ xíu mà mình vất cả đào được, lâm vào bi thương.
Cứu mạng! Cứ thế này thì xây nhà kiểu gì!
Không được, vất vả lắm mới có được một thế giới nhỏ thuộc về mình, đương nhiên là cậu muốn tự xây một căn nhà cho chính mình! Nghĩ biện pháp đi… Nghĩ biện pháp đi… Làm việc làm việc… Công nhân công nhân…
Đinh!
Một ít bóng dáng người máy hiện lên trong óc, hệ thống 2333 linh quang chợt lóe, thuận tay vứt trứng chiên vào cửa hàng thương thành, kích động không thôi. Cậu nhớ rồi! Nếu luận kẻ nào ở không gian vô hạn sở hữu nhiều công nhân nhất, thì chính là lãnh đạo!
Lãnh đạo có rất nhiều người máy!
Lãnh đạo ngày thường áp bức tham nhũng tích điểm bọn nó, nó trộm vài người máy tới đây làm việc chắc là không quá đáng đâu nhể? Không quá đáng đâu nhể?
Thuận lợi tìm được nguồn lao động, hệ thống 2333 vui sướng quyết định vách cuốc nhỏ đi đào góc tường lãnh đạo giàu có. Bỗng nhiên, cậu nhớ tới mớ trứng gà chiên bị ném vào thương thành, vội vàng mở giao diện tìm kiếm.
Đó là mặt hàng không thịnh hành bán!
Nhưng…
Đã không có.
Trứng chiên bằng đầu của nó, biến mất.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.