Chương 2: Cảm ơn
Mị Dạ Thủy Thảo
14/06/2020
Edit: MAC
“Nhan Y, em sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?” Tô Nhan Y trầm mặc cùng nét mặt biến hóa đều bị Tần Tịch Nhiên nhìn thấy, cô bỗng nhiên đỏ mắt khiến Tần Tịch Nhiên nhíu mày vô cùng lo lắng hỏi.
“Anh không muốn ly hôn?” Giọng nói Tô Nhan Y có chút chua xót nhưng lại rất thận trọng, giống như đối mặt với sự lựa chọn quan trọng nhất trong cuộc đời.
“Anh…” Đương nhiên không muốn! Nhưng lời này sao anh có thể nói ra đây, cho dù trong lòng anh vạn phần không muốn nhưng cũng không muốn làm Tô Nhan Y ủy khuất chút nào, nhìn bộ dáng Tô Nhan Y lúc này anh lại có chút oán hận câu nói vừa rồi của mình.
Rõ ràng đã quyết định sẽ nghe theo ý tứ của Tô Nhan Y, rõ ràng biết Tô Nhan Y không cam tâm tình nguyện với cuộc hôn nhân này, sao anh còn hỏi ra khiến cô thêm phiền lòng chứ, thật sự là quá không nên!
Cô sẽ nghĩ về anh như thế nào? Có phải sẽ cảm thấy anh tham lam quyền thế nên không muốn ly hôn hay không? Có phải cho rằng anh còn chưa muốn đủ còn cần nhiều hơn hay không? Có phải sẽ chán ghét anh hay không?
Rõ ràng anh vẫn luôn cố gắng làm tốt mọi chuyện, cố gắng đóng phim, cố gắng làm việc, cũng cố gắng để cô không chán ghét mình, cố gắng để cô thích anh hơn một chút, nhưng kết quả lại khiến con người ta tuyệt vọng, cho dù anh có cố gắng làm hết mọi chuyện nhưng cũng không đổi lấy một nụ cười của cô.
Có lẽ bọn họ ly hôn mới là lựa chọn tốt nhất của cô, để cô không còn bị trói buộc bởi cuộc hôn nhân này, để cô được tự do làm gì tùy thích, còn anh, sẽ vẫn luôn ở nơi cô không nhìn thấy yên lặng nhìn cô, yên lặng yêu cô, như vậy cũng đủ rồi.
“Anh đi làm bữa sáng, ăn xong chúng ta đi làm thủ tục.” Từ trước đến nay Tần Tịch Nhiên luôn là một người vô cùng quyết đoán, nếu đã suy nghĩ cẩn thận thì cho dù là trong lòng đau khổ thế nào nhưng chỉ cần là lựa chọn tốt nhất với Tô Nhan Y thì anh liền nghĩa vô phản cố* đi làm.
*Nghĩa vô phản cố: Làm việc mà không chùn bước
Tô Nhan Y kinh ngạc trong chốc lát, phản ứng của Tần Tịch Nhiên nằm ngoài dự kiến của cô, rõ ràng người đàn ông này yêu cô như vậy, sao có thể dễ dàng đồng ý ly hôn như thế.
Nhưng sau đó Tô Nhan Y liền cẩn thận suy nghi lại mấu chốt trong đó, kiếp trước không phải Tần Tịch Nhiên cũng dứt khoát ly hôn với cô như vậy sao, kiếp trước cô còn cho rằng đó là bởi vì Tần Tịch Nhiên không thèm để ý, nhưng bây giờ cô đã hiểu hết mọi thứ, nên có thể nghĩ kỹ đến phần tâm ý này của Tần Tịch Nhiên. Người đàn ông này nói không chừng vì cô mới ngây ngốc đồng ý ly hôn. Mac_DĐLQĐ
Sáng tỏ điểm này, Tô Nhan Y càng có thêm cảm giác áy náy cùng chua xót, rất không thoải mái.
“Ăn cơm đi, chuyện ly hôn để sau bàn lại.” Bất kể người đàn ông này xuất phát từ nguyên nhân gì đồng ý ly hôn thì cô cũng không nghĩ ly hôn, ít nhất hiện giờ sẽ không.
Dù là do áy náy hay là nguyên nhân gì khác, Tô Nhan Y đều nguyện ý cho nhau thêm một cơ hội ở chung nữa.
Tay nghề nấu ăn của Tần Tịch Nhiên rất tốt, anh là cô nhi nên tự lực cánh sinh từ nhỏ, nhưng hôm nay làm bữa cơm sáng này trong lòng luôn có cảm giác run sợ. Cũng không biết Tô Nhan Y bị gì mà luôn ở một bên nhìn anh nấu cơm, làm anh thiếu chút nữa nhầm đường thành muối bỏ vào đồ ăn.
Không khí bữa ăn sáng sau đó cũng cổ quái như vậy, Tần Tịch Nhiên tận lực bảo trì trầm mặc cố gắng ăn cơm, nhưng vẫn cảm giác được tầm mắt nóng rực của Tô Nhan Y dừng trên người mình, nhìn đến toàn thân anh không được tự nhiên, rất nhiều lần muốn hỏi Tô NhanY rằng rốt cuộc cô đang nhìn gì, chẳng lẽ bởi vì anh chưa rửa mặt?
Nghĩ đến đây, Tần Tịch Nhiên lại càng thêm không được tự nhiên, vì chuyện ly hôn mà đêm qua anh bất tri bất giác ngồi một đêm ngoài cửa phòng cô, lúc này chắc vẻ ngoài anh không được đẹp mắt lắm, cũng không biết có vì thế mà khiến Tô Nhan Y càng thêm ghét bỏ hay không.
Bỏ qua tầm mắt bên ngoài của Tô Nhan Y, trong lòng Tần Tịch Nhiên cũng đang nghĩ một số chuyện, Tô Nhan Y nói việc ly hôn lúc khác bàn lại, ý này có nghĩa là không ly hôn phải không? Ít nhất là tạm thời không cần ly hôn?
Tô Nhan Y là người có tính tình như thế nào? Bất kỳ ai kể cả anh nhận thức Tô Nhan Y đều biết, cô chính là một người điển hình lấy mình là trung tâm, vô cùng quyết đoán, cô sẽ không vì bất kỳ kẻ nào mà thay đổi ý kiến của bản thân, nói rằng cô duy ngã độc tôn và bảo thủ cũng không phải nói quá, chuyện này cũng cùng nghĩa với việc nếu cô đã quyết định bất kỳ điều gì thì sẽ không có khả năng nào có thể thay đổi.
Nhưng hiện tại việc ly hôn lại khiến Tô Nhan Y sửa lại ý định, làm sao anh có thể không nghi hoặc đây chứ? Mac_DĐLQĐ
Chỉ là cho dù nghi ngờ gì cũng chỉ có thể ngốc ở trong lòng, anh căn bản không có tư cách dò hỏi, nhưng mà cho dù là thế nào, có thể tạm thời không ly hôn là tốt rồi, tuy rằng quan hệ vợ chồng giữa hai người vẫn luôn rất lạnh nhạt nhưng anh vẫn luôn quý trọng.
Có lẽ hiểu được mình không thể có nhiều hơn, cho nên chẳng sợ chỉ có một chút ít thì anh đã vô cùng trân quý!
Tô Nhan Y một bên đánh giá Tần Tịch Nhiên một bên thỏa mãn ăn sáng, tay nghề của Tần Tịch Nhiên thật sự không tồi, cháo mộc nhĩ ăn với sủi cảo hấp, còn thêm mấy món rau xào, Tô Nhan Y sống hai năm người thực vật nên giờ chỉ cảm thấy xúc động.
Mất đi mới biết quý trọng, lời này quả thật không sai.
“Tịch Nhiên.” Một câu xưng hô đơn giản, nhưng đây là lần đầu tiên Tô Nhan Y gọi thân mật như thế với Tần Tịch Nhiên.
Tần Tịch Nhiên rõ ràng cũng sửng sốt, sau đó mới hoàn hồn bất an hỏi: “Sao vậy?”
“Bữa sáng thật ngon, …. Cảm ơn.” Tô Nhan Y nói lời cảm ơn hơi không được tự nhiên, nhưng vẫn rất trịnh trọng nói ra hai chữ ‘cảm ơn’, cô muốn cảm ơn không chỉ có bữa sáng này mà là tất cả những chuyện Tần Tịch Nhiên đã làm vì cô.
Có lẽ cô không có cách đáp lại tình cảm báo đáp thâm tình của Tần Tịch Nhiên, bời vì cô thực sự không hiểu cái gì là yêu, chữ kia đối với cô qua mức xa lạ, nhưng mà trong lòng cô tồn tại sự chân thật cùng hứa hẹn cho anh.
Nếu có thể tỉnh lại, nếu còn có kiếp sau, tôi sẽ làm hết khả năng để anh một đời bình an!
“Đừng khách khí, nếu em thích sau này anh sẽ làm nữa.” Giọng nói Tần Tịch Nhiên không chịu khống chế trở nên kích động, đây là lần đầu tiên Tô Nhan Y khích Lệ anh, khiến tốc độ tim anh đập nhanh hơn, có cảm giác như đang nằm mơ.
Tần Tịch Nhiên 28 tuổi lớn hơn Tô Nhan Y hai tuổi, không lâu trước đây trong lễ trao giải Tinh Quang anh trở thành ảnh đế trẻ tuổi nhất trong nước, vẻ ngoài của anh vẫn luôn cao cao tại thượng, xa cách đạm mạc, tuấn mĩ khí phách, có khí chất nam thần trên thân nhưng cũng không dễ tiếp cận. Cũng chỉ khi ở trước mặt Tô Nhan Y anh mới lộ ra dáng vẻ thiếu nữ yêu thầm ngốc nghếch lại không lưu loát như vậy.
Nhìn Tần Tịch Nhiên thế này, Tô Nhan Y nhịn không được ở trong lòng thầm mắng bản thân, rốt cuộc trước đây mắt cô mù đến mức nào mới không nhìn ra tình cảm của người đàn ông này đối với mình chứ! Thật là không thể hiểu nổi!
“Nhan Y, em sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?” Tô Nhan Y trầm mặc cùng nét mặt biến hóa đều bị Tần Tịch Nhiên nhìn thấy, cô bỗng nhiên đỏ mắt khiến Tần Tịch Nhiên nhíu mày vô cùng lo lắng hỏi.
“Anh không muốn ly hôn?” Giọng nói Tô Nhan Y có chút chua xót nhưng lại rất thận trọng, giống như đối mặt với sự lựa chọn quan trọng nhất trong cuộc đời.
“Anh…” Đương nhiên không muốn! Nhưng lời này sao anh có thể nói ra đây, cho dù trong lòng anh vạn phần không muốn nhưng cũng không muốn làm Tô Nhan Y ủy khuất chút nào, nhìn bộ dáng Tô Nhan Y lúc này anh lại có chút oán hận câu nói vừa rồi của mình.
Rõ ràng đã quyết định sẽ nghe theo ý tứ của Tô Nhan Y, rõ ràng biết Tô Nhan Y không cam tâm tình nguyện với cuộc hôn nhân này, sao anh còn hỏi ra khiến cô thêm phiền lòng chứ, thật sự là quá không nên!
Cô sẽ nghĩ về anh như thế nào? Có phải sẽ cảm thấy anh tham lam quyền thế nên không muốn ly hôn hay không? Có phải cho rằng anh còn chưa muốn đủ còn cần nhiều hơn hay không? Có phải sẽ chán ghét anh hay không?
Rõ ràng anh vẫn luôn cố gắng làm tốt mọi chuyện, cố gắng đóng phim, cố gắng làm việc, cũng cố gắng để cô không chán ghét mình, cố gắng để cô thích anh hơn một chút, nhưng kết quả lại khiến con người ta tuyệt vọng, cho dù anh có cố gắng làm hết mọi chuyện nhưng cũng không đổi lấy một nụ cười của cô.
Có lẽ bọn họ ly hôn mới là lựa chọn tốt nhất của cô, để cô không còn bị trói buộc bởi cuộc hôn nhân này, để cô được tự do làm gì tùy thích, còn anh, sẽ vẫn luôn ở nơi cô không nhìn thấy yên lặng nhìn cô, yên lặng yêu cô, như vậy cũng đủ rồi.
“Anh đi làm bữa sáng, ăn xong chúng ta đi làm thủ tục.” Từ trước đến nay Tần Tịch Nhiên luôn là một người vô cùng quyết đoán, nếu đã suy nghĩ cẩn thận thì cho dù là trong lòng đau khổ thế nào nhưng chỉ cần là lựa chọn tốt nhất với Tô Nhan Y thì anh liền nghĩa vô phản cố* đi làm.
*Nghĩa vô phản cố: Làm việc mà không chùn bước
Tô Nhan Y kinh ngạc trong chốc lát, phản ứng của Tần Tịch Nhiên nằm ngoài dự kiến của cô, rõ ràng người đàn ông này yêu cô như vậy, sao có thể dễ dàng đồng ý ly hôn như thế.
Nhưng sau đó Tô Nhan Y liền cẩn thận suy nghi lại mấu chốt trong đó, kiếp trước không phải Tần Tịch Nhiên cũng dứt khoát ly hôn với cô như vậy sao, kiếp trước cô còn cho rằng đó là bởi vì Tần Tịch Nhiên không thèm để ý, nhưng bây giờ cô đã hiểu hết mọi thứ, nên có thể nghĩ kỹ đến phần tâm ý này của Tần Tịch Nhiên. Người đàn ông này nói không chừng vì cô mới ngây ngốc đồng ý ly hôn. Mac_DĐLQĐ
Sáng tỏ điểm này, Tô Nhan Y càng có thêm cảm giác áy náy cùng chua xót, rất không thoải mái.
“Ăn cơm đi, chuyện ly hôn để sau bàn lại.” Bất kể người đàn ông này xuất phát từ nguyên nhân gì đồng ý ly hôn thì cô cũng không nghĩ ly hôn, ít nhất hiện giờ sẽ không.
Dù là do áy náy hay là nguyên nhân gì khác, Tô Nhan Y đều nguyện ý cho nhau thêm một cơ hội ở chung nữa.
Tay nghề nấu ăn của Tần Tịch Nhiên rất tốt, anh là cô nhi nên tự lực cánh sinh từ nhỏ, nhưng hôm nay làm bữa cơm sáng này trong lòng luôn có cảm giác run sợ. Cũng không biết Tô Nhan Y bị gì mà luôn ở một bên nhìn anh nấu cơm, làm anh thiếu chút nữa nhầm đường thành muối bỏ vào đồ ăn.
Không khí bữa ăn sáng sau đó cũng cổ quái như vậy, Tần Tịch Nhiên tận lực bảo trì trầm mặc cố gắng ăn cơm, nhưng vẫn cảm giác được tầm mắt nóng rực của Tô Nhan Y dừng trên người mình, nhìn đến toàn thân anh không được tự nhiên, rất nhiều lần muốn hỏi Tô NhanY rằng rốt cuộc cô đang nhìn gì, chẳng lẽ bởi vì anh chưa rửa mặt?
Nghĩ đến đây, Tần Tịch Nhiên lại càng thêm không được tự nhiên, vì chuyện ly hôn mà đêm qua anh bất tri bất giác ngồi một đêm ngoài cửa phòng cô, lúc này chắc vẻ ngoài anh không được đẹp mắt lắm, cũng không biết có vì thế mà khiến Tô Nhan Y càng thêm ghét bỏ hay không.
Bỏ qua tầm mắt bên ngoài của Tô Nhan Y, trong lòng Tần Tịch Nhiên cũng đang nghĩ một số chuyện, Tô Nhan Y nói việc ly hôn lúc khác bàn lại, ý này có nghĩa là không ly hôn phải không? Ít nhất là tạm thời không cần ly hôn?
Tô Nhan Y là người có tính tình như thế nào? Bất kỳ ai kể cả anh nhận thức Tô Nhan Y đều biết, cô chính là một người điển hình lấy mình là trung tâm, vô cùng quyết đoán, cô sẽ không vì bất kỳ kẻ nào mà thay đổi ý kiến của bản thân, nói rằng cô duy ngã độc tôn và bảo thủ cũng không phải nói quá, chuyện này cũng cùng nghĩa với việc nếu cô đã quyết định bất kỳ điều gì thì sẽ không có khả năng nào có thể thay đổi.
Nhưng hiện tại việc ly hôn lại khiến Tô Nhan Y sửa lại ý định, làm sao anh có thể không nghi hoặc đây chứ? Mac_DĐLQĐ
Chỉ là cho dù nghi ngờ gì cũng chỉ có thể ngốc ở trong lòng, anh căn bản không có tư cách dò hỏi, nhưng mà cho dù là thế nào, có thể tạm thời không ly hôn là tốt rồi, tuy rằng quan hệ vợ chồng giữa hai người vẫn luôn rất lạnh nhạt nhưng anh vẫn luôn quý trọng.
Có lẽ hiểu được mình không thể có nhiều hơn, cho nên chẳng sợ chỉ có một chút ít thì anh đã vô cùng trân quý!
Tô Nhan Y một bên đánh giá Tần Tịch Nhiên một bên thỏa mãn ăn sáng, tay nghề của Tần Tịch Nhiên thật sự không tồi, cháo mộc nhĩ ăn với sủi cảo hấp, còn thêm mấy món rau xào, Tô Nhan Y sống hai năm người thực vật nên giờ chỉ cảm thấy xúc động.
Mất đi mới biết quý trọng, lời này quả thật không sai.
“Tịch Nhiên.” Một câu xưng hô đơn giản, nhưng đây là lần đầu tiên Tô Nhan Y gọi thân mật như thế với Tần Tịch Nhiên.
Tần Tịch Nhiên rõ ràng cũng sửng sốt, sau đó mới hoàn hồn bất an hỏi: “Sao vậy?”
“Bữa sáng thật ngon, …. Cảm ơn.” Tô Nhan Y nói lời cảm ơn hơi không được tự nhiên, nhưng vẫn rất trịnh trọng nói ra hai chữ ‘cảm ơn’, cô muốn cảm ơn không chỉ có bữa sáng này mà là tất cả những chuyện Tần Tịch Nhiên đã làm vì cô.
Có lẽ cô không có cách đáp lại tình cảm báo đáp thâm tình của Tần Tịch Nhiên, bời vì cô thực sự không hiểu cái gì là yêu, chữ kia đối với cô qua mức xa lạ, nhưng mà trong lòng cô tồn tại sự chân thật cùng hứa hẹn cho anh.
Nếu có thể tỉnh lại, nếu còn có kiếp sau, tôi sẽ làm hết khả năng để anh một đời bình an!
“Đừng khách khí, nếu em thích sau này anh sẽ làm nữa.” Giọng nói Tần Tịch Nhiên không chịu khống chế trở nên kích động, đây là lần đầu tiên Tô Nhan Y khích Lệ anh, khiến tốc độ tim anh đập nhanh hơn, có cảm giác như đang nằm mơ.
Tần Tịch Nhiên 28 tuổi lớn hơn Tô Nhan Y hai tuổi, không lâu trước đây trong lễ trao giải Tinh Quang anh trở thành ảnh đế trẻ tuổi nhất trong nước, vẻ ngoài của anh vẫn luôn cao cao tại thượng, xa cách đạm mạc, tuấn mĩ khí phách, có khí chất nam thần trên thân nhưng cũng không dễ tiếp cận. Cũng chỉ khi ở trước mặt Tô Nhan Y anh mới lộ ra dáng vẻ thiếu nữ yêu thầm ngốc nghếch lại không lưu loát như vậy.
Nhìn Tần Tịch Nhiên thế này, Tô Nhan Y nhịn không được ở trong lòng thầm mắng bản thân, rốt cuộc trước đây mắt cô mù đến mức nào mới không nhìn ra tình cảm của người đàn ông này đối với mình chứ! Thật là không thể hiểu nổi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.