Chương 9: Tôi không hiểu tôi thì ai hiểu?
Vương Khiết Băng (Yu)
11/01/2024
Vậy có phải cô ấy có biểu hiện như muốn chia tay đúng không?
Đôi đồng tử của Thời Khuất Tiêu liền mở to, ngay sau đó anh vẫn phải gật đầu xác nhận, quả nhiên thì biểu hiện của Âm Âm nhà anh chính là muốn chia tay, nhưng anh lại không muốn, anh thật sự rất thích cô, nên anh mới luôn ngắt lời cô như thế... Anh sợ rằng khi anh để cô nói thì cô sẽ nói ra hai chữ "chia tay".
Nhưng Thời Khuất Tiêu lại đưa ánh mắt Hoàng Túc như kiểu "Tại sao cậu ta lại biết nhỉ?", còn Hoàng Túc thì chỉ cười cười, làm sao cô lại không biết, tại vì cô thật sự là muốn chia tay đó, nên anh nhanh chóng chia tay giúp cô cái đi!
- Vậy anh cứ chia tay cô ấy đi, miễn cưỡng không hạnh phúc.
- Tôi không muốn, tôi rất thích cô ấy, tôi sẽ không bao giờ buông tay đâu.
Nội tâm của cô bắt đầu gào thét, nếu không phải anh là Ảnh Đế thì Hoàng Túc đã đem Thời Khuất Tiêu ra đấm như bao cát rồi, tên này sao lại lì như vậy chứ? Tên này cầm tinh con cua hay gì mà ngang quá vậy hả? Mình bớt ngang đi có được không? Có tin cô đem anh đi nhúng lẩu không hả?
Nhịn, phải nhịn, người đẹp không được nổi giận, nổi giận sẽ không đẹp nữa. Đúng vậy, không được nổi giận, không được... Nhất định không được giận!
- Anh Thời, suy nghĩ của anh như vậy là ích kỉ, là tiêu cực, như thế cũng không công bằng với cô ấy.
Đương nhiên Thời Khuất Tiêu biết chứ, nhưng chính anh cũng không cầm lòng được, anh nhẹ giọng nói:
- Cậu từng yêu ai từ cái nhìn đầu tiên chưa?
Hoàng Túc lắc đầu, tuy cô lắc đầu nhưng Thời Khuất Tiêu lại mỉm cười chỉ vào bản thân. Ngay sau đó anh liền kể lại, vào đêm hôm qua anh đã rất căng thẳng, nói sao thì đó cũng là lần đầu tiên sau hơn mấy tháng biết nhau qua mạng, hơn nữa Nhạc Chiêu Âm của anh cũng là lần đầu đến với Niêm thành.
Xí xí, cho cô xí ngang, nơi này là quê của cô nha, cô ở đây mười lăm năm rồi mới ra nước ngoài, nhưng cô nói dối anh đó. Chứ không phải cô lần đầu đến Niêm thành nha.
Rồi ok, tiếp tục nào!
Vì là lần đầu Nhạc Chiêu Âm của anh đến với Niêm thành nên anh muốn để lại ấn tượng thật tốt với cô, rồi lại vì công việc của anh quá khác với người bình thường, nên đã khiến cho cô sợ hãi, từ khi nhìn thấy Nhạc Chiêu Âm từ xa là Thời Khuất Tiêu đã thấy tim mình rộn ràng rồi, anh cũng không ngăn được sự rung động mà bước đến ôm cô. Anh muốn giữ chặt cô ở bên mình, nhưng chính anh cũng nhìn ra, cô gái đó đang sợ mình... Ánh mắt cô nhìn anh thật sự rất sợ hãi.
Xí xíu nữa, không phải cô sợ anh vì anh làm nghề diễn viên đâu, cũng không phải cô sợ anh vì anh là Ảnh Đế đâu. Cô sợ là sợ anh vì anh là ông chủ của cô đó... Ơi là trời, anh diễn hay quá, vỗ tay!
Đi chơi, hẹn hò thì cô ấy vẫn quan tâm anh, nhưng rồi khi anh đề cập đến chuyện kết hôn thì cô lại né tránh. Rốt cuộc là sai ở đâu chứ?
Hoàng Túc nghe xong cái khờ ngang luôn, ủa anh ơi... Sao anh bỏ qua đoạn ở giữa vậy? Cái đoạn ở giữa là đoạn quan trọng, cái đoạn trọng tâm nhất luôn á, sao anh bỏ xó nó mà anh không nhắc thế?
Con bệnh này đúng thật là khiến người khác mệt mỏi mà.
- Vậy anh Thời định trói buộc cô ấy như vậy sao? Theo như tôi thấy... Có vẻ như cô ấy không yêu anh đâu.
- Ai nói!
Ôi mẹ ơi, giật cả mình!
Tự nhiên đến đây Thời Khuất Tiêu lại hét lên, không chỉ làm cho Hoàng Túc giật mình, ngay cả đoàn phim cũng bị anh làm cho ngạc nhiên mà chú ý.
Vì giúp Ảnh Đế nhà mình đỡ quê thì Hoàng Túc cũng nhìn mọi người rồi cười trừ và gật đầu, sau đó cô liền nhỏ giọng, nói:
- Tôi chỉ nghĩ vậy thôi mà? Anh hét cái gì chứ, điên à?
- Cậu thì biết cái gì về Âm Âm mà nghĩ chứ, tôi đúng là điên rồi mới hỏi cậu.
Ê ê ê, nói nghe xúc phạm bây, tôi là Âm Âm của anh đó, tôi không ngượng à? Tôi mà không biết về tôi thì ai biết về tôi? Anh chắc? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
Và rồi thì tin tức Ảnh Đế Thời Khuất Tiêu lên tiếng đính chính tin đồn hẹn hò với nữ minh tinh có lưu lượng cao Trần Chi Kiều cũng đã tràn ngập khắp các trang báo, nhiều người thì mắng anh không biết thời thế, nhà nữ thì mắng anh EQ thấp, người hâm một couple thì tan nát cõi lòng, nhà sản xuất và đạo diễn cũng lao đao nhìn anh mà không biết nói sao nữa.
Cuối cùng hôm đó Trần Chi Kiều lại phải đến nói chuyện với anh, cô ấy nhỏ giọng nói:
- Tiêu ca, em biết anh không muốn trói couple với em, nhưng bây giờ phim nào chẳng cần nhiệt chứ? Anh cứ như vậy thì phim chúng ta phải làm sao đây?
- Có thực lực thì sợ gì chứ? Lẽ nào thị trường bây giờ chỉ cần xào couple thôi sao? Giới giải trí cũng chỉ cần nhiệt, không cần thực lực sao?
- Không phải, nhưng có nhiệt vẫn hơn mà.
Thời Khuất Tiêu không nói nữa, anh liền thẳng thừ rời đi, bỏ lại Trần Chi Kiều tức anh ách. Hiển nhiên lúc này Hoàng Túc liền chớp ấy cơ hội, cô chỉ là "vô tình" để lại một chút manh mối thôi, còn có tìm ra được hay không thì vẫn phải nhờ vào "trí thông minh" của Trần Chi Kiều rồi.
#Yu~
Đôi đồng tử của Thời Khuất Tiêu liền mở to, ngay sau đó anh vẫn phải gật đầu xác nhận, quả nhiên thì biểu hiện của Âm Âm nhà anh chính là muốn chia tay, nhưng anh lại không muốn, anh thật sự rất thích cô, nên anh mới luôn ngắt lời cô như thế... Anh sợ rằng khi anh để cô nói thì cô sẽ nói ra hai chữ "chia tay".
Nhưng Thời Khuất Tiêu lại đưa ánh mắt Hoàng Túc như kiểu "Tại sao cậu ta lại biết nhỉ?", còn Hoàng Túc thì chỉ cười cười, làm sao cô lại không biết, tại vì cô thật sự là muốn chia tay đó, nên anh nhanh chóng chia tay giúp cô cái đi!
- Vậy anh cứ chia tay cô ấy đi, miễn cưỡng không hạnh phúc.
- Tôi không muốn, tôi rất thích cô ấy, tôi sẽ không bao giờ buông tay đâu.
Nội tâm của cô bắt đầu gào thét, nếu không phải anh là Ảnh Đế thì Hoàng Túc đã đem Thời Khuất Tiêu ra đấm như bao cát rồi, tên này sao lại lì như vậy chứ? Tên này cầm tinh con cua hay gì mà ngang quá vậy hả? Mình bớt ngang đi có được không? Có tin cô đem anh đi nhúng lẩu không hả?
Nhịn, phải nhịn, người đẹp không được nổi giận, nổi giận sẽ không đẹp nữa. Đúng vậy, không được nổi giận, không được... Nhất định không được giận!
- Anh Thời, suy nghĩ của anh như vậy là ích kỉ, là tiêu cực, như thế cũng không công bằng với cô ấy.
Đương nhiên Thời Khuất Tiêu biết chứ, nhưng chính anh cũng không cầm lòng được, anh nhẹ giọng nói:
- Cậu từng yêu ai từ cái nhìn đầu tiên chưa?
Hoàng Túc lắc đầu, tuy cô lắc đầu nhưng Thời Khuất Tiêu lại mỉm cười chỉ vào bản thân. Ngay sau đó anh liền kể lại, vào đêm hôm qua anh đã rất căng thẳng, nói sao thì đó cũng là lần đầu tiên sau hơn mấy tháng biết nhau qua mạng, hơn nữa Nhạc Chiêu Âm của anh cũng là lần đầu đến với Niêm thành.
Xí xí, cho cô xí ngang, nơi này là quê của cô nha, cô ở đây mười lăm năm rồi mới ra nước ngoài, nhưng cô nói dối anh đó. Chứ không phải cô lần đầu đến Niêm thành nha.
Rồi ok, tiếp tục nào!
Vì là lần đầu Nhạc Chiêu Âm của anh đến với Niêm thành nên anh muốn để lại ấn tượng thật tốt với cô, rồi lại vì công việc của anh quá khác với người bình thường, nên đã khiến cho cô sợ hãi, từ khi nhìn thấy Nhạc Chiêu Âm từ xa là Thời Khuất Tiêu đã thấy tim mình rộn ràng rồi, anh cũng không ngăn được sự rung động mà bước đến ôm cô. Anh muốn giữ chặt cô ở bên mình, nhưng chính anh cũng nhìn ra, cô gái đó đang sợ mình... Ánh mắt cô nhìn anh thật sự rất sợ hãi.
Xí xíu nữa, không phải cô sợ anh vì anh làm nghề diễn viên đâu, cũng không phải cô sợ anh vì anh là Ảnh Đế đâu. Cô sợ là sợ anh vì anh là ông chủ của cô đó... Ơi là trời, anh diễn hay quá, vỗ tay!
Đi chơi, hẹn hò thì cô ấy vẫn quan tâm anh, nhưng rồi khi anh đề cập đến chuyện kết hôn thì cô lại né tránh. Rốt cuộc là sai ở đâu chứ?
Hoàng Túc nghe xong cái khờ ngang luôn, ủa anh ơi... Sao anh bỏ qua đoạn ở giữa vậy? Cái đoạn ở giữa là đoạn quan trọng, cái đoạn trọng tâm nhất luôn á, sao anh bỏ xó nó mà anh không nhắc thế?
Con bệnh này đúng thật là khiến người khác mệt mỏi mà.
- Vậy anh Thời định trói buộc cô ấy như vậy sao? Theo như tôi thấy... Có vẻ như cô ấy không yêu anh đâu.
- Ai nói!
Ôi mẹ ơi, giật cả mình!
Tự nhiên đến đây Thời Khuất Tiêu lại hét lên, không chỉ làm cho Hoàng Túc giật mình, ngay cả đoàn phim cũng bị anh làm cho ngạc nhiên mà chú ý.
Vì giúp Ảnh Đế nhà mình đỡ quê thì Hoàng Túc cũng nhìn mọi người rồi cười trừ và gật đầu, sau đó cô liền nhỏ giọng, nói:
- Tôi chỉ nghĩ vậy thôi mà? Anh hét cái gì chứ, điên à?
- Cậu thì biết cái gì về Âm Âm mà nghĩ chứ, tôi đúng là điên rồi mới hỏi cậu.
Ê ê ê, nói nghe xúc phạm bây, tôi là Âm Âm của anh đó, tôi không ngượng à? Tôi mà không biết về tôi thì ai biết về tôi? Anh chắc? Đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
Và rồi thì tin tức Ảnh Đế Thời Khuất Tiêu lên tiếng đính chính tin đồn hẹn hò với nữ minh tinh có lưu lượng cao Trần Chi Kiều cũng đã tràn ngập khắp các trang báo, nhiều người thì mắng anh không biết thời thế, nhà nữ thì mắng anh EQ thấp, người hâm một couple thì tan nát cõi lòng, nhà sản xuất và đạo diễn cũng lao đao nhìn anh mà không biết nói sao nữa.
Cuối cùng hôm đó Trần Chi Kiều lại phải đến nói chuyện với anh, cô ấy nhỏ giọng nói:
- Tiêu ca, em biết anh không muốn trói couple với em, nhưng bây giờ phim nào chẳng cần nhiệt chứ? Anh cứ như vậy thì phim chúng ta phải làm sao đây?
- Có thực lực thì sợ gì chứ? Lẽ nào thị trường bây giờ chỉ cần xào couple thôi sao? Giới giải trí cũng chỉ cần nhiệt, không cần thực lực sao?
- Không phải, nhưng có nhiệt vẫn hơn mà.
Thời Khuất Tiêu không nói nữa, anh liền thẳng thừ rời đi, bỏ lại Trần Chi Kiều tức anh ách. Hiển nhiên lúc này Hoàng Túc liền chớp ấy cơ hội, cô chỉ là "vô tình" để lại một chút manh mối thôi, còn có tìm ra được hay không thì vẫn phải nhờ vào "trí thông minh" của Trần Chi Kiều rồi.
#Yu~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.