Chương 46
Thư Thư
31/12/2022
Vừa đảo mắt đã đến tháng Một, mấy ngày trước, Giang Ngộ đã đóng máy về thành phố B.
Phương Niên dọn đến căn biệt thự ở ngoại thành của anh, hai người đã đăng kí kết hôn, bây giờ sống chung một cách danh chính ngôn thuận.
Gần Tết, cả hai đều không nhận phim mới, nhưng vẫn khá bận rộn, chủ yếu là tham dự vài chương trình và buổi liên hoan cảm ơn cuối năm của một số thương hiệu mà họ đại diện.
Phương Niên đang hot bởi《 Dung Phi Truyện 》và scandal, phòng làm việc Ngộ Kiến lại có tài nguyên tốt, cô nhanh chóng trở thành đại diện cho một thương hiệu mĩ phẩm và một thương hiệu thời trang.
Tuy không thể so với vị trí người đại diện cho những thương hiệu xa xỉ phẩm quốc tế như Giang Ngộ, nhưng so với quá khứ, thế này là đã tốt hơn nhiều.
Điều quan trọng nhất là bây giờ cô và anh đã về với nhau, ban ngày ai cũng bận, đến buổi tối lại về chung một nhà, nằm chung một giường ôm nhau ngủ, cảm giác này như đang mơ vậy, có lúc cô còn thấy không chân thực.
Hôm nay, hai người đều tham gia lễ trao giải cuối năm của đài H.
Giang Ngộ lọt vào danh sách nam diễn viên xuất sắc nhất nhờ bộ phim điện ảnh《 Kinh Đào 》, còn Phương Niên thì lọt vào danh sách nữ diễn viên có tiềm năng hằng năm.
Bữa tiệc tối bắt đầu lúc sáu giờ, truyền hình trực tiếp toàn quốc trên cả TV lẫn internet.
Như trước đây, Giang Ngộ chỉ cần chuẩn bị trước khoảng một, hai giờ, thay một bộ trang phục, trang điểm đơn giản là được.
Anh không thích trang điểm quá đậm, may mà “gỗ” tốt, “nước sơn” có thế nào cũng vẫn đẹp trai mê người, khiến các cô gái ở trường quay đều phải thét chói tai.
Nhưng lần này có Phương Niên thì không giống thế.
Trước kia, cô thậm chí không có cơ hội được mời, từ khi ký hợp đồng với phòng làm việc Ngộ Kiến đến nay, đây là lần đầu tiên cô xuất hiện nổi bật trước công chúng, đương nhiên muốn dày công chuẩn bị.
Mới ăn trưa xong, hai người lập tức lên xe đến khách sạn tổ chức lễ trao giải.
Kevin, Tuệ Tuệ và những trợ lý khác đã chờ sẵn ở đó, trong phòng còn có cả ekip stylist riêng của Giang Ngộ.
Đối phương là thầy Tony danh tiếng lừng lẫy trong nghề, vừa nhìn thấy Phương Niên, anh ta liền nháy nháy mắt với cô.
“Đại mỹ nữ, cô lợi hại thật, thu phục được cả ảnh đế băng sơn của chúng tôi cơ đấy.”
“… Thầy quá khen.” Phương Niên cười ngượng, không nhịn được mà lén nhìn Giang Ngộ đang ngồi trên sofa đọc tạp chí một cái.
Anh mặc Âu phục đến thẳng đây luôn, từ sau khi dọn đến sống chung, Phương Niên mới phát hiện ra, tủ quần áo của anh toàn treo đồ phiên bản giới hạn từ các thương hiệu tài trợ, cô chẳng cần phải mua đồ cho anh nữa.
Lễ phục của Phương Niên đã được đặt từ nửa tháng trước, đó là váy của một thương hiệu cao cấp mà Giang Ngộ làm đại diện, trước mắt còn chưa được đưa ra thị trường, trừ khi có quan hệ cực tốt với thương hiệu, người bình thường dù có tiền cũng không mua được.
Thiết kế theo phong cách đẹp thần tiên, tầng tầng lớp lớp vải ren màu xanh hồ điệp, trên đính kim sa tuyệt đẹp, không chỉ tôn lên màu da của cô mà còn tôn cả đường cong hoàn hảo – thật sự không chê vào đâu được.
Để phối hợp với cô, hôm nay, Giang Ngộ cũng mặc một cây màu xanh.
Ngoài là âu phục xanh ngọc, trong là áo sơ mi và cà vạt cô mua.
Nếu cô nhớ không nhầm, chiếc cà vạt kia là chiếc mà anh đã trói cô vào đêm đó.
Nghĩ đến mỹ cảnh đêm đó, rái tai cô ửng lên khi nào chẳng hay.
Tony tưởng cô đang xấu hổ bèn nói tiếp: “Nghe nói hai người đã đăng ký rồi? Nhanh thật đấy, hai người quen biết từ khi nào thế? Tôi làm stylist cho anh ấy lâu vậy rồi mà không biết tí gì.”
Khụ khụ, thì ra thầy Tony đã từng tạo mẫu vô số tác phẩm kinh điển không chỉ ẻo lả mà còn rất thích hóng hớt.
Phương Niên không biết nên trả lời anh ta thế nào, cho nên vội nhìn Kevin cầu cứu.
Anh ta bây giờ vừa là cổ đông của phòng làm việc Ngộ Kiến, vừa là quản lý chung của vợ chồng bọn họ. Nhận được ẩn ý từ Phương Niên, Kevin nhéo tay Tony một cái, khen tấm tắc: “Anh đẹp trai, cơ bắp của anh rèn không tệ đâu, sờ sướng thật.”
“Thôi thôi thôi, bỏ cái tay ra, xấu vậy mà cũng dám hôi của tôi, đi tiểu không soi mặt à.” Tony ghét bỏ đẩy anh ta ra.
“Ha ha ha ha ha…”
Hai người đàn ông tự luyến, một đùa dai một ghét bỏ, Phương Niên ngồi trên ghế, nhịn cười muốn nội thương.
Không hổ là người chuyên nghiệp, dưới đôi tay khéo léo của Tony và học trò của anh ta, ba giờ sau, Phương Niên đã được trang điểm xong.
Ở bên cạnh, Giang Ngộ cũng bắt đầu trang điểm, anh không thích nhìn gương, cho nên nhắm hai mắt nghỉ ngơi.
Phương Niên vào phòng thay đồ với Tuệ Tuệ trước.
Khi trước, cô mới chỉ xem lễ phục qua ảnh chụp, chưa được mặc thử.
Lúc Phương Niên mặc xong, Tuệ Tuệ nhìn cô mà choáng váng.
“Chị, chị đẹp quá đi mất, hệt như tiên nữ ấy.”
“Có thật không?” Phương Niên mím môi cười.
Cô không nhịn được, soi gương thêm một cái, đúng là rất đẹp, không hổ danh thương hiệu lớn, từ thiết kế, màu sắc cho đến chi tiết, tất cả đều vừa đủ.
Bất kể ai mặc chiếc váy này vào cũng sẽ biến thành tiên nữ.
Mới ngắm nghía được một hồi thì bên ngoài có người gõ cửa.
“Thầy Giang.”
Tuệ Tuệ mở cửa, thức thời đi ra ngoài.
“Giang Ngộ.” Phương Niên xoay người, nở nụ cười dịu dàng, nhìn về ông xã của mình, “Có đẹp không?”
“Ừm.”
Người đàn ông gật đầu, thong thả bước đến chỗ cô.
Sao vậy chứ, sao phản ứng của anh không giống như Tuệ Tuệ?
Sự hào hứng của Phương Niên giảm đi một chút, cô đang hơi mất hứng thì người đàn ông bỗng kéo cô vào lòng, sau đó tự ý đặt lên môi cô một nụ hôn.
Phương Niên lập tức mở to mắt.
Trang điểm của cô!
Tạo dáng của cô!
Nhưng mà không kịp nữa rồi, Giang Ngộ hôn cô điên cuồng.
Bàn tay anh xoa tới xoa lui trước ngực cô.
Nếu không phải váy đủ dài, có lẽ huyệt nhỏ của cô cũng không may mắn tránh khỏi.
Nụ hôn này vừa kịch liệt vừa kéo dài.
Đến khi anh chịu buông cô ra, soi vào gương lần nữa, lớp trang điểm của cô đã trôi sạch, tóc cũng hơi loạn.
“Trời ạ, anh không thể nhịn chút sao?” Cô không khỏi giậm chân mà trách.
“Không nhịn nổi. Bà xã, hay chúng ta đừng tham dự nữa, bây giờ về nhà luôn đi.”
Tuy đài truyền hình đã ám chỉ anh sẽ giành được giải thưởng vào tối nay, nhưng đây chỉ là một lễ trao giải tổng hợp, vẫn kém mấy bậc so với những lễ trao giải bình chọn chuyên nghiệp, anh là ảnh đế, không thiếu mấy giải này.
“Không được, tới cũng tới rồi, đồ cũng thay cả rồi.”
Phương Niên vừa nói vừa sửa miếng dán ngực ngay trước mặt anh.
Động tác kia càng khiến dục hỏa trong lòng Giang Ngộ thêm rạo rực.
“Vậy đợi lát nữa chúng ta về sớm một chút.”
“Ừ.”
“Em quá đẹp, anh thật không muốn thả em đi ra ngoài.” Anh vừa nói vừa ôm cô từ sau lưng, đầu tựa vào vai cô, hít một hơi thật sâu, dập bớt dục vọng chưa được giải.
Nghe lời khen chân thành từ người mình yêu, dù có nghe trăm lần cũng không thấy chán.
Khóe miệng Phương Niên cong cong, nhẹ nhàng nói: “Thầy Giang, anh cũng rất đẹp trai.”
Rất đẹp trai rất đẹp trai, muôn vàn ánh sao đều không bì với khuôn mặt anh được.
Phương Niên dọn đến căn biệt thự ở ngoại thành của anh, hai người đã đăng kí kết hôn, bây giờ sống chung một cách danh chính ngôn thuận.
Gần Tết, cả hai đều không nhận phim mới, nhưng vẫn khá bận rộn, chủ yếu là tham dự vài chương trình và buổi liên hoan cảm ơn cuối năm của một số thương hiệu mà họ đại diện.
Phương Niên đang hot bởi《 Dung Phi Truyện 》và scandal, phòng làm việc Ngộ Kiến lại có tài nguyên tốt, cô nhanh chóng trở thành đại diện cho một thương hiệu mĩ phẩm và một thương hiệu thời trang.
Tuy không thể so với vị trí người đại diện cho những thương hiệu xa xỉ phẩm quốc tế như Giang Ngộ, nhưng so với quá khứ, thế này là đã tốt hơn nhiều.
Điều quan trọng nhất là bây giờ cô và anh đã về với nhau, ban ngày ai cũng bận, đến buổi tối lại về chung một nhà, nằm chung một giường ôm nhau ngủ, cảm giác này như đang mơ vậy, có lúc cô còn thấy không chân thực.
Hôm nay, hai người đều tham gia lễ trao giải cuối năm của đài H.
Giang Ngộ lọt vào danh sách nam diễn viên xuất sắc nhất nhờ bộ phim điện ảnh《 Kinh Đào 》, còn Phương Niên thì lọt vào danh sách nữ diễn viên có tiềm năng hằng năm.
Bữa tiệc tối bắt đầu lúc sáu giờ, truyền hình trực tiếp toàn quốc trên cả TV lẫn internet.
Như trước đây, Giang Ngộ chỉ cần chuẩn bị trước khoảng một, hai giờ, thay một bộ trang phục, trang điểm đơn giản là được.
Anh không thích trang điểm quá đậm, may mà “gỗ” tốt, “nước sơn” có thế nào cũng vẫn đẹp trai mê người, khiến các cô gái ở trường quay đều phải thét chói tai.
Nhưng lần này có Phương Niên thì không giống thế.
Trước kia, cô thậm chí không có cơ hội được mời, từ khi ký hợp đồng với phòng làm việc Ngộ Kiến đến nay, đây là lần đầu tiên cô xuất hiện nổi bật trước công chúng, đương nhiên muốn dày công chuẩn bị.
Mới ăn trưa xong, hai người lập tức lên xe đến khách sạn tổ chức lễ trao giải.
Kevin, Tuệ Tuệ và những trợ lý khác đã chờ sẵn ở đó, trong phòng còn có cả ekip stylist riêng của Giang Ngộ.
Đối phương là thầy Tony danh tiếng lừng lẫy trong nghề, vừa nhìn thấy Phương Niên, anh ta liền nháy nháy mắt với cô.
“Đại mỹ nữ, cô lợi hại thật, thu phục được cả ảnh đế băng sơn của chúng tôi cơ đấy.”
“… Thầy quá khen.” Phương Niên cười ngượng, không nhịn được mà lén nhìn Giang Ngộ đang ngồi trên sofa đọc tạp chí một cái.
Anh mặc Âu phục đến thẳng đây luôn, từ sau khi dọn đến sống chung, Phương Niên mới phát hiện ra, tủ quần áo của anh toàn treo đồ phiên bản giới hạn từ các thương hiệu tài trợ, cô chẳng cần phải mua đồ cho anh nữa.
Lễ phục của Phương Niên đã được đặt từ nửa tháng trước, đó là váy của một thương hiệu cao cấp mà Giang Ngộ làm đại diện, trước mắt còn chưa được đưa ra thị trường, trừ khi có quan hệ cực tốt với thương hiệu, người bình thường dù có tiền cũng không mua được.
Thiết kế theo phong cách đẹp thần tiên, tầng tầng lớp lớp vải ren màu xanh hồ điệp, trên đính kim sa tuyệt đẹp, không chỉ tôn lên màu da của cô mà còn tôn cả đường cong hoàn hảo – thật sự không chê vào đâu được.
Để phối hợp với cô, hôm nay, Giang Ngộ cũng mặc một cây màu xanh.
Ngoài là âu phục xanh ngọc, trong là áo sơ mi và cà vạt cô mua.
Nếu cô nhớ không nhầm, chiếc cà vạt kia là chiếc mà anh đã trói cô vào đêm đó.
Nghĩ đến mỹ cảnh đêm đó, rái tai cô ửng lên khi nào chẳng hay.
Tony tưởng cô đang xấu hổ bèn nói tiếp: “Nghe nói hai người đã đăng ký rồi? Nhanh thật đấy, hai người quen biết từ khi nào thế? Tôi làm stylist cho anh ấy lâu vậy rồi mà không biết tí gì.”
Khụ khụ, thì ra thầy Tony đã từng tạo mẫu vô số tác phẩm kinh điển không chỉ ẻo lả mà còn rất thích hóng hớt.
Phương Niên không biết nên trả lời anh ta thế nào, cho nên vội nhìn Kevin cầu cứu.
Anh ta bây giờ vừa là cổ đông của phòng làm việc Ngộ Kiến, vừa là quản lý chung của vợ chồng bọn họ. Nhận được ẩn ý từ Phương Niên, Kevin nhéo tay Tony một cái, khen tấm tắc: “Anh đẹp trai, cơ bắp của anh rèn không tệ đâu, sờ sướng thật.”
“Thôi thôi thôi, bỏ cái tay ra, xấu vậy mà cũng dám hôi của tôi, đi tiểu không soi mặt à.” Tony ghét bỏ đẩy anh ta ra.
“Ha ha ha ha ha…”
Hai người đàn ông tự luyến, một đùa dai một ghét bỏ, Phương Niên ngồi trên ghế, nhịn cười muốn nội thương.
Không hổ là người chuyên nghiệp, dưới đôi tay khéo léo của Tony và học trò của anh ta, ba giờ sau, Phương Niên đã được trang điểm xong.
Ở bên cạnh, Giang Ngộ cũng bắt đầu trang điểm, anh không thích nhìn gương, cho nên nhắm hai mắt nghỉ ngơi.
Phương Niên vào phòng thay đồ với Tuệ Tuệ trước.
Khi trước, cô mới chỉ xem lễ phục qua ảnh chụp, chưa được mặc thử.
Lúc Phương Niên mặc xong, Tuệ Tuệ nhìn cô mà choáng váng.
“Chị, chị đẹp quá đi mất, hệt như tiên nữ ấy.”
“Có thật không?” Phương Niên mím môi cười.
Cô không nhịn được, soi gương thêm một cái, đúng là rất đẹp, không hổ danh thương hiệu lớn, từ thiết kế, màu sắc cho đến chi tiết, tất cả đều vừa đủ.
Bất kể ai mặc chiếc váy này vào cũng sẽ biến thành tiên nữ.
Mới ngắm nghía được một hồi thì bên ngoài có người gõ cửa.
“Thầy Giang.”
Tuệ Tuệ mở cửa, thức thời đi ra ngoài.
“Giang Ngộ.” Phương Niên xoay người, nở nụ cười dịu dàng, nhìn về ông xã của mình, “Có đẹp không?”
“Ừm.”
Người đàn ông gật đầu, thong thả bước đến chỗ cô.
Sao vậy chứ, sao phản ứng của anh không giống như Tuệ Tuệ?
Sự hào hứng của Phương Niên giảm đi một chút, cô đang hơi mất hứng thì người đàn ông bỗng kéo cô vào lòng, sau đó tự ý đặt lên môi cô một nụ hôn.
Phương Niên lập tức mở to mắt.
Trang điểm của cô!
Tạo dáng của cô!
Nhưng mà không kịp nữa rồi, Giang Ngộ hôn cô điên cuồng.
Bàn tay anh xoa tới xoa lui trước ngực cô.
Nếu không phải váy đủ dài, có lẽ huyệt nhỏ của cô cũng không may mắn tránh khỏi.
Nụ hôn này vừa kịch liệt vừa kéo dài.
Đến khi anh chịu buông cô ra, soi vào gương lần nữa, lớp trang điểm của cô đã trôi sạch, tóc cũng hơi loạn.
“Trời ạ, anh không thể nhịn chút sao?” Cô không khỏi giậm chân mà trách.
“Không nhịn nổi. Bà xã, hay chúng ta đừng tham dự nữa, bây giờ về nhà luôn đi.”
Tuy đài truyền hình đã ám chỉ anh sẽ giành được giải thưởng vào tối nay, nhưng đây chỉ là một lễ trao giải tổng hợp, vẫn kém mấy bậc so với những lễ trao giải bình chọn chuyên nghiệp, anh là ảnh đế, không thiếu mấy giải này.
“Không được, tới cũng tới rồi, đồ cũng thay cả rồi.”
Phương Niên vừa nói vừa sửa miếng dán ngực ngay trước mặt anh.
Động tác kia càng khiến dục hỏa trong lòng Giang Ngộ thêm rạo rực.
“Vậy đợi lát nữa chúng ta về sớm một chút.”
“Ừ.”
“Em quá đẹp, anh thật không muốn thả em đi ra ngoài.” Anh vừa nói vừa ôm cô từ sau lưng, đầu tựa vào vai cô, hít một hơi thật sâu, dập bớt dục vọng chưa được giải.
Nghe lời khen chân thành từ người mình yêu, dù có nghe trăm lần cũng không thấy chán.
Khóe miệng Phương Niên cong cong, nhẹ nhàng nói: “Thầy Giang, anh cũng rất đẹp trai.”
Rất đẹp trai rất đẹp trai, muôn vàn ánh sao đều không bì với khuôn mặt anh được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.