Chương 64: Tuần trăng mật trong khách sạn cực kỳ cực kỳ ngọt!
Lữ Thiên Dật
08/02/2018
Edit: Cực Phẩm
Thật ra kế hoạch của Hạ Lạc đúng là làm người khác giận sôi, hắn tính lấy lý do quang minh chính đại là “đi hẹn hò với Hồ tiểu muội” để vượt ngục.
Như vậy thì hắn có thể cùng nam nhân yêu dấu bỏ trốn!
Lái một chiếc xe ngựa, lại cải trang y phục một phen, mang theo lộ phí và lương khô cao chạy xa bay!
Thật đúng là mới nghĩ có chút nào mà đã làm cho người ta thoải mái không chịu được.
Tự nhiên là Hồ tiểu muội hủ đến mức không tài nào cứu được giơ hai tay hai chân tán thành kế hoạch này, nhưng thân là người được lợi lớn nhất trong kế hoạch này, Cố Phong lại hoàn toàn không đồng ý!
“Em nghĩ kế hoạch này không thể soi mói đâu được!” Hạ Lạc lặng lẽ chạy về thư phòng, ngồi xếp bằng trên ghế dài kiên nhẫn miêu tả tương lai tốt đẹp với Cố Phong: “Chúng ta có thể cùng nhau lưu lạc thiên nhai!”
Dĩ thiên vi cái địa vi lư! Nhất tiêu nhất kiếm tẩu giang hồ! (Dùng trời làm chăn làm nhà, một tiêu một kiếm phiêu bạt giang hồ)
Vô cùng tiêu sái mãn nguyện!
“Như vậy thật sự không được.” Cố Phong xoa xoa huyệt thái dương, thần tình khổ bức nhưng giọng nói rất ôn nhu. “Cái chúng ta phải làm là phải câu thông cùng ba mẹ em, trốn đi sẽ khiến ba mẹ nghĩ chúng ta hồ nháo, như thế sẽ phản hiệu quả…”
“Vậy anh nghĩ ba em sẽ câu thông với anh à?” Hạ Lạc nghiêm túc hỏi ngược lại.
Ông ấy chỉ biết diễn thôi!
“… Tạm thời thì không.” Cố Phong rất lo lắng. “Nhưng anh có thể chờ.”
“Vậy anh có biết ba em giờ đang làm gì không?” Hạ Lạc cẩn thận đẩy cửa phòng liếc qua phòng khách một cái, sau đó há miệng run rẩy quay về. “Ông ấy đang xem Hoàn Châu Cách Cách, hơn nữa Hoàng a mã nói một câu thì ông ấy nói lại một câu.”
Biểu tình động tác giọng nói đều vô cùng chuẩn! May mà giờ là ban ngày, chứ không đúng là hù chết người!
Cho nên anh muốn đợi đến khi nào?
Đợi đến hết phim hả?
Nhưng mà còn có phần 2 phần 3 nữa đó!
“Thật ra ba em không bị gì đâu.” Hạ Lạc nghĩ chuyện này nhất định phải giải thích một chút. “Chẳng qua lúc còn trẻ ông ấy muốn làm diễn viên, nhưng ông nội và bác cả không tán thành, cho nên ông ấy có chút oán niệm.”
Thật ra ông nội và bác cả không phải là không tán thành, mà là vô cùng tán thành!
Cho nên vào ngày mà ba Hạ Lạc lần đầu tiên biễu diễn ở rạp thì ông nội và bác cả mới dẫn theo mấy trăm người thổi kèn trùng trùng điệp điệp chiếm lĩnh rạp, đồng thời mỗi lần ba Hạ Lạc lên sân khấu thì toàn thể đứng lên bỏ mũ điên cuồng vỗ tay!
Còn hung tàn đánh quần chúng vô tội không đứng lên vỗ tay!
… Sau đó… À không có sau đó…
Ngay sau đó mỹ thiếu niên tốt tính này hết sức bất đắc dĩ theo ba mình và anh cả lăn lộn hắc đạo, đồng thời càng ngày càng tục tằng cuồng dã dưới sự đẽo gọt của năm tháng, cho dù muốn ‘quay lại nghề cũ’ cũng chỉ có thể diễn nhân vật phản diện!
Cho nên ba Hạ có oán niệm sâu nặng thế nên mới cổ vũ cho con trai học diễn xuất.
Cố Phong đã hoàn toàn nói không ra lời.
Hắn vẫn cho là vợ hắn đã là một loại sinh vậy hiếm có khó tìm, nhưng thật ra ba vợ mới đúng là nguồn gốc kỳ dị nhất…
“So với anh em hiểu ông ấy hơn.” Hạ Lạc phát rồ bất mãn. “Em biết làm sao để đối phó với ba em, anh phải nghe em.”
“Được rồi.” Cố Phong bất đắc dĩ thỏa hiệp. Tuy rằng hắn vẫn nghĩ phương pháp giải quyết tốt nhất là hảo hảo câu thông, bởi vì từ khi mẹ Cố quay về Australia thì hắn vô cùng có tâm cơ mà cùng mẹ nói bóng gió chuyện mình cùng với Hạ Lạc là một cậu bé ngoan.
Mà thái độ mẹ Cố đã chuyển từ kiên quyết phản đối biến thành lấp lửng sao cũng được, hai ngày trước còn nói ý chỉ của ba Cố là “chờ nghỉ hè dẫn cậu bạn nhỏ đến trang viên chơi”, quả thật chính là thành công chưa từng có!
Nhưng hiển nhiên là ba Hạ không có ăn cái kiểu này!
Vì vậy dưới sự yêu cầu cường liệt của Hạ Lạc, Cố Phong lái xe lái xe rời đi.
Mười phút sau, ba Hạ đẩy cửa đi vào, kỳ quái hỏi: “Sao tiểu tử kia đi mất rồi?”
Khóe miệng Hạ Lạc giật một cái.
Nhìn biểu tình của ba mình, dường như là đối với kịch bản không có cẩu huyết này vô cùng thất vọng!
Để nhuộm cho nam nhân nhà mình thành bi tình một lòng một dạ, Hạ Lạc nghiêm túc nói: “Anh ấy biết giữa chúng con không có khả năng, cho nên đã cầu Cửu Thiên Huyền Nữ một chén nước vong tình uống!”
Chuyện cũ như mộng như trăng trong nước, quên hết tất cả!
… Tuy rằng hình như Cửu Thiên Huyền Nữ không quản chuyện này!
Ba Hạ uy nghiêm nhìn con mình một vòng, thấy biểu tình của Hạ Lạc vô cùng nghiêm túc, liền chậm rãi vuốt cằm nói: “Cũng được, lòng Trẫm rất an ủi.”
Hoàn toàn biến mình thành Hoàng a mã!
Càng khiến cho ba Hạ vui mừng là hôm sau Hạ Lạc nói là muốn đi chơi cùng Hồ tiểu muội!
Tiến triển vầy cũng nhanh quá! Ba Hạ vừa mừng vừa sợ!
Có điều là do kĩ năng trinh thám rèn luyện hàng ngày nên hắn cũng không quên kiểm tra điện thoại của Hạ Lạc một chút. Lúc xác định là số diện thoại của Hồ tiểu muội thì ba Hạ hiền lành lấy bóp ra, tài đại khí thô ném cho Hạ Lạc mười tệ, nói: “Đi đi, mời người ta ăn gì đó ngon ngon!”
Mà lúc này trên TV đang chiếu bộ phim phản ánh địa chủ keo kiệt của xã hội cũ.
Hiển nhiên là ba Hạ lại nhập vai rồi!
Trên TV, Dương Bạch Lao anh tuấn đang ước lượng tiền đồng trong tay, mặt lộ vẻ khó xử.
Hoàng Thế Nhân ngả ngớn cười, nâng cằm Dương Bạch Lao nói: “Ngươi có thể lấy Hỷ nhi gán nợ.”
Dương Bạch Lao lệ rơi đầy mặt: “Hỷ nhi còn chưa tròn một tuổi! Không được đâu! Không bằng để ta…”
Hạ Lạc bị một màn này oanh tạc đến cả người tê dại vô cùng thích ý!
Ai dô cái tiết tấu thống nhất này!
Nhưng mà ba Hạ vẫn hồn nhiên chưa biết, thấy vô cùng hài lòng, còn bắt chước Hoàng Thế Nhân lấy tay nâng không khí, nhộn nhạo nói: “Ngươi có thể lấy Hỷ nhi gán nợ.”
Lúc này Hồ tiểu muội đã chờ ở dưới lầu, vì vậy Hạ Lạc vội vã soi gương một cái rồi vui sướng bay xuống giống như chim!
Có thể gặp Cố Phong, thật là làm cho người ta tâm hoa nộ phóng!
Ba Hạ vén rèm cửa sổ lên, nhìn bóng lưng con trai cùng Hồ tiểu muội sóng vai rời đi, vui mừng cười.
Con trai mình sao có thể là GAY được! Nhất định là một lúc hồ đồ!
Để không lãng phí thời gian ở chung quý báu, Hạ Lạc và Cố Phong hẹn ở lối đi bộ gần nhà Hạ Lạc.
Giữa dòng người rộn ràng trên đường, cuối cùng Hạ Lạc cũng gặp được người yêu đã xa mình tam sinh tam thế!
Vì thế, hắn kích động nói với Cố Phong đang đi tới: “Anh đứng yên! Để cho em chạy đến, em chạy nhanh lắm!”
—— Hoàn mỹ một màn Y Bình gặp lại Thư Hoàn trong Tân dòng sông ly biệt!
Sau đó, hắn chạy như điên đến, bắn mạnh như tên rời cung vào lòng Cố Phong!
Hai ngày nay Cố Phong nhớ vợ đến muốn điên, vì thế không chú ý đến ánh mắt của những người khác, ôm Hạ Lạc xoay hai vòng rồi hôn cái bẹp lên má! Vô cùng lãng mạn!
Xung quanh lấy Hồ tiểu muội cầm đầu nhóm hủ nữ đều che mặt thét chói tai, dường như sắp hưng phấn đến ngất đi!
Thậm chí Hồ tiểu muội còn lấy điện thoại ra quay lại!
Mà các hán tử vây xem đều biểu thị tinh thần hiến thân của hai bạn cong này vì quần chúng nhân dân gian khổ rất đáng ca ngợi.
Thật đúng là cả nhà đều vui!
Sau khi tạm biệt sứ giả tình yêu Hồ tiểu muội, hai người hạnh phúc dào dạt tay trong tay đi dạo phố, không chỉ có ăn đồ ngon, còn cùng nhau xem bộ phim khiến người ta rơi lệ Bắc Kinh gặp Afghanistan [1]!
[1] Tác giả chế từ bộ Bắc Kinh gặp Seattle đó.
Sau khi xem bộ phim tình cảm nồng cháy bắn ra bốn phía thì hán tử Tiểu Hạ Lạc đỏ mắt nắm tay Cố Phong đi.
“Khóc cái gì?” Cố Phong buồn cười giơ tay lên xoa loạn tóc Hạ Lạc.
“Dù thế nào em cũng muốn ở bên anh.” Hạ Lạc kiên định cầm tay Cố Phong, bi thương hỏi: “Anh thật không thể đưa em bỏ trốn sao?”
Trong Hoàn Châu Cách Cách, hở tí là Vĩnh Kỳ và Tiểu Yến Tử bỏ trốn, hơn nữa mỗi lần bỏ trốn quay về thì Hoàng a mã đều sẽ mềm lòng, sau đó liền xuất hiện các loại chỉ hôn này nọ!
“Không được.” Cố Phong nín cười lắc đầu.
“Được rồi, tất cả nghe theo anh…” Hạ Lạc u oán thở dài, lông mi thật dài buông xuống, bộ dáng vừa manh vừa đẹp! Vì thế, trong nháy mắt Cố phúc hắc liền nhộn nhạo!
“Bảo bối.” Cố Phong bóp bóp mặt Hạ Lạc, hỏi: “Tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?”
Trả lời cái vấn đề này thì Hạ Lạc đúng là chuyên gia cao cấp, không chỉ trong nháy mắt hắn lĩnh hội được suy nghĩ của Cố Phong mà còn trứng trứng đỏ mặt!
Nhất định phải củi khô lửa bốc ba ba ba một phen nhưng thân là một cao nhã thanh tân mình không thể nói câu này ra miệng được.
“Làm gì?” Thế là Hạ Lạc nhìn chung quanh, chỉ chỉ trò chơi điện tử bên tay trái giả ngu nói: “Anh muốn chơi gắp thú bông khong?”
“Rất muốn chơi ——” Cố Phong chậm rãi đáp, sau đó kéo tay Hạ Lạc, mỉm cười nói: “Đi thôi, chơi gắp gấu bông.”
Moẹ nó, em không phải gấu bông đâu nha!
Mặt Tiểu Hạ Lạc cháy đến đỏ bừng!
Giữa ban ngày không nên nói trắng trợn thế đâu!
Sau đó, Hạ Lạc bị Cố phúc hắc đã dự mưu từ sớm mang đến khách sạn hắn đặt trước, trên gường lớn phủ kín hoa hồng thật đúng là vô cùng không có sáng ý vô cùng tục tằng!
Không thể dùng hoa khác à? Ví dụ như nha đam xương rồng hay hoa hồng manchu cũng được.
Tuy rằng đã có kinh nghiệm một lần nhưng Hạ Lạc vẫn có chút trứng trứng khẩn trương, vì thế hắn không ngừng đánh giá xung quanh để dời đi sự chú ý của mình.
“… Vị bạn học này, thời gian trên giường phải chuyên tâm, bạn muốn bị phạt đứng sao?” Thầy giáo Cố chính trực cởi nút áo Hạ Lạc, cởi sạch rồi đẩy ngã người vào đám hoa hồng ngào ngạt, cánh hoa đỏ bừng tôn lên làn da trắng nõn mịn màng thật sự là vô cùng kinh diễm!
“A —— đau đau quá!” Mặt Hạ Lạc trắng bệch, bò dậy.
“Đau ở đâu?” Cố Phong thật không biết nói gì.
Cái gì hắn cũng chưa có làm mà!
“Sau lưng!” Từ dưới người Hạ Lạc lục ra được một nhánh hoa hồng có gai, nhất thời lệ rơi đầy mặt: “Làm sao cành hoa lại trộn vào đây được, em phải kiện bọn họ!”
Vì không để cho thân thể nhỏ bé mềm mại của vợ bị thương, thầy giáo Cố quyết đoán ôm bạn học Hạ vào phòng tắm, phạt đứng hắn trước gương!
“Em muốn quay về… phòng ngủ…” Hạ Lạc xấu hổ vạn phần nghiêng mặt sang bên, thỉnh thoảng liếc mắt tràng diện nhộn nhạo trong gương.
“Được…” Cố Phong nâng chân Hạ Lạc lên, bụng dạ đen tối mà gắng sức đỉnh đỉnh, cắn tai Hạ Lạc thấp giọng nói: “Nơi này là lầu 20, nếu như em muốn dựa vào cửa sở phòng ngủ anh cũng không có ý kiến…”
“Không được!” Hạ Lạc bị hai tầng kích thích là thân thể với ngôn ngữ khiến cho toàn thân tê dại.
Nam nhân nhà mình thật sự là S đến không đành lòng nhìn thẳng! Thật là quá đáng!
… Nhưng mà Tiểu Hạ Lạc vô cùng vui mừng!
Nhanh chóng ôm người ta đến cửa sổ phòng ngủ sau đó ác liệt nói gì mà “Em này tiểu dâm phụ, tất cả mọi người đang nhìn em” hay là “Không hầu hạ chủ nhân thoải mái thì sẽ không cho em đi”!
Trong lòng Hạ Lạc trứng trứng mong đợi!
Nhưng hiển nhiên là Cố Phong chỉ nói ngoài miệng trêu Hạ Lạc chút thôi, toàn bộ quá trình beep thật ra là tương đối hài hoà.
Sau khi hài lòng tắm rửa xong, Cố Phong gạt hoa trên giường đi, ôm vợ nghỉ ngơi.
“… Chúng mình không nên thảo luận vấn đề đối phó với ba em hả?” Hạ Lạc không an phận mà giãy dụa trong lòng Cố Phong.
“Ừm, vậy em có biện pháp nào?” Khoé miệng Cố Phong nhướng một cái, dựa vào đầu giường ngồi dậy.
“Muốn đối phó thì phải biết diễn.” Mắt Hạ Lạc lấp lánh. “Ông ấy cực thích xem phim Quỳnh Dao, nhất là Hoàn Châu Cách Cách. chúng mình phải lợi dụng điểm này!”
Ba Hạ thích tình tiết phim xung đột kịch liệt, nhân vật sinh động!
Hoàn Châu Cách Cách chính là nhân chứng tốt nhất!
Ba Hạ đã từng phát rồ cố gắng đổi tên Hạ Lạc thành “Hạ Tử Vy”, còn mình đổi thành “Hạ Vũ Hà”!
Bởi vì ba Hạ nghĩ không thể lãng phí họ nhà mình.
May mà mẹ Hạ đã đúng lúc đập tan âm mưu của hắn!
Thật ra kế hoạch của Hạ Lạc đúng là làm người khác giận sôi, hắn tính lấy lý do quang minh chính đại là “đi hẹn hò với Hồ tiểu muội” để vượt ngục.
Như vậy thì hắn có thể cùng nam nhân yêu dấu bỏ trốn!
Lái một chiếc xe ngựa, lại cải trang y phục một phen, mang theo lộ phí và lương khô cao chạy xa bay!
Thật đúng là mới nghĩ có chút nào mà đã làm cho người ta thoải mái không chịu được.
Tự nhiên là Hồ tiểu muội hủ đến mức không tài nào cứu được giơ hai tay hai chân tán thành kế hoạch này, nhưng thân là người được lợi lớn nhất trong kế hoạch này, Cố Phong lại hoàn toàn không đồng ý!
“Em nghĩ kế hoạch này không thể soi mói đâu được!” Hạ Lạc lặng lẽ chạy về thư phòng, ngồi xếp bằng trên ghế dài kiên nhẫn miêu tả tương lai tốt đẹp với Cố Phong: “Chúng ta có thể cùng nhau lưu lạc thiên nhai!”
Dĩ thiên vi cái địa vi lư! Nhất tiêu nhất kiếm tẩu giang hồ! (Dùng trời làm chăn làm nhà, một tiêu một kiếm phiêu bạt giang hồ)
Vô cùng tiêu sái mãn nguyện!
“Như vậy thật sự không được.” Cố Phong xoa xoa huyệt thái dương, thần tình khổ bức nhưng giọng nói rất ôn nhu. “Cái chúng ta phải làm là phải câu thông cùng ba mẹ em, trốn đi sẽ khiến ba mẹ nghĩ chúng ta hồ nháo, như thế sẽ phản hiệu quả…”
“Vậy anh nghĩ ba em sẽ câu thông với anh à?” Hạ Lạc nghiêm túc hỏi ngược lại.
Ông ấy chỉ biết diễn thôi!
“… Tạm thời thì không.” Cố Phong rất lo lắng. “Nhưng anh có thể chờ.”
“Vậy anh có biết ba em giờ đang làm gì không?” Hạ Lạc cẩn thận đẩy cửa phòng liếc qua phòng khách một cái, sau đó há miệng run rẩy quay về. “Ông ấy đang xem Hoàn Châu Cách Cách, hơn nữa Hoàng a mã nói một câu thì ông ấy nói lại một câu.”
Biểu tình động tác giọng nói đều vô cùng chuẩn! May mà giờ là ban ngày, chứ không đúng là hù chết người!
Cho nên anh muốn đợi đến khi nào?
Đợi đến hết phim hả?
Nhưng mà còn có phần 2 phần 3 nữa đó!
“Thật ra ba em không bị gì đâu.” Hạ Lạc nghĩ chuyện này nhất định phải giải thích một chút. “Chẳng qua lúc còn trẻ ông ấy muốn làm diễn viên, nhưng ông nội và bác cả không tán thành, cho nên ông ấy có chút oán niệm.”
Thật ra ông nội và bác cả không phải là không tán thành, mà là vô cùng tán thành!
Cho nên vào ngày mà ba Hạ Lạc lần đầu tiên biễu diễn ở rạp thì ông nội và bác cả mới dẫn theo mấy trăm người thổi kèn trùng trùng điệp điệp chiếm lĩnh rạp, đồng thời mỗi lần ba Hạ Lạc lên sân khấu thì toàn thể đứng lên bỏ mũ điên cuồng vỗ tay!
Còn hung tàn đánh quần chúng vô tội không đứng lên vỗ tay!
… Sau đó… À không có sau đó…
Ngay sau đó mỹ thiếu niên tốt tính này hết sức bất đắc dĩ theo ba mình và anh cả lăn lộn hắc đạo, đồng thời càng ngày càng tục tằng cuồng dã dưới sự đẽo gọt của năm tháng, cho dù muốn ‘quay lại nghề cũ’ cũng chỉ có thể diễn nhân vật phản diện!
Cho nên ba Hạ có oán niệm sâu nặng thế nên mới cổ vũ cho con trai học diễn xuất.
Cố Phong đã hoàn toàn nói không ra lời.
Hắn vẫn cho là vợ hắn đã là một loại sinh vậy hiếm có khó tìm, nhưng thật ra ba vợ mới đúng là nguồn gốc kỳ dị nhất…
“So với anh em hiểu ông ấy hơn.” Hạ Lạc phát rồ bất mãn. “Em biết làm sao để đối phó với ba em, anh phải nghe em.”
“Được rồi.” Cố Phong bất đắc dĩ thỏa hiệp. Tuy rằng hắn vẫn nghĩ phương pháp giải quyết tốt nhất là hảo hảo câu thông, bởi vì từ khi mẹ Cố quay về Australia thì hắn vô cùng có tâm cơ mà cùng mẹ nói bóng gió chuyện mình cùng với Hạ Lạc là một cậu bé ngoan.
Mà thái độ mẹ Cố đã chuyển từ kiên quyết phản đối biến thành lấp lửng sao cũng được, hai ngày trước còn nói ý chỉ của ba Cố là “chờ nghỉ hè dẫn cậu bạn nhỏ đến trang viên chơi”, quả thật chính là thành công chưa từng có!
Nhưng hiển nhiên là ba Hạ không có ăn cái kiểu này!
Vì vậy dưới sự yêu cầu cường liệt của Hạ Lạc, Cố Phong lái xe lái xe rời đi.
Mười phút sau, ba Hạ đẩy cửa đi vào, kỳ quái hỏi: “Sao tiểu tử kia đi mất rồi?”
Khóe miệng Hạ Lạc giật một cái.
Nhìn biểu tình của ba mình, dường như là đối với kịch bản không có cẩu huyết này vô cùng thất vọng!
Để nhuộm cho nam nhân nhà mình thành bi tình một lòng một dạ, Hạ Lạc nghiêm túc nói: “Anh ấy biết giữa chúng con không có khả năng, cho nên đã cầu Cửu Thiên Huyền Nữ một chén nước vong tình uống!”
Chuyện cũ như mộng như trăng trong nước, quên hết tất cả!
… Tuy rằng hình như Cửu Thiên Huyền Nữ không quản chuyện này!
Ba Hạ uy nghiêm nhìn con mình một vòng, thấy biểu tình của Hạ Lạc vô cùng nghiêm túc, liền chậm rãi vuốt cằm nói: “Cũng được, lòng Trẫm rất an ủi.”
Hoàn toàn biến mình thành Hoàng a mã!
Càng khiến cho ba Hạ vui mừng là hôm sau Hạ Lạc nói là muốn đi chơi cùng Hồ tiểu muội!
Tiến triển vầy cũng nhanh quá! Ba Hạ vừa mừng vừa sợ!
Có điều là do kĩ năng trinh thám rèn luyện hàng ngày nên hắn cũng không quên kiểm tra điện thoại của Hạ Lạc một chút. Lúc xác định là số diện thoại của Hồ tiểu muội thì ba Hạ hiền lành lấy bóp ra, tài đại khí thô ném cho Hạ Lạc mười tệ, nói: “Đi đi, mời người ta ăn gì đó ngon ngon!”
Mà lúc này trên TV đang chiếu bộ phim phản ánh địa chủ keo kiệt của xã hội cũ.
Hiển nhiên là ba Hạ lại nhập vai rồi!
Trên TV, Dương Bạch Lao anh tuấn đang ước lượng tiền đồng trong tay, mặt lộ vẻ khó xử.
Hoàng Thế Nhân ngả ngớn cười, nâng cằm Dương Bạch Lao nói: “Ngươi có thể lấy Hỷ nhi gán nợ.”
Dương Bạch Lao lệ rơi đầy mặt: “Hỷ nhi còn chưa tròn một tuổi! Không được đâu! Không bằng để ta…”
Hạ Lạc bị một màn này oanh tạc đến cả người tê dại vô cùng thích ý!
Ai dô cái tiết tấu thống nhất này!
Nhưng mà ba Hạ vẫn hồn nhiên chưa biết, thấy vô cùng hài lòng, còn bắt chước Hoàng Thế Nhân lấy tay nâng không khí, nhộn nhạo nói: “Ngươi có thể lấy Hỷ nhi gán nợ.”
Lúc này Hồ tiểu muội đã chờ ở dưới lầu, vì vậy Hạ Lạc vội vã soi gương một cái rồi vui sướng bay xuống giống như chim!
Có thể gặp Cố Phong, thật là làm cho người ta tâm hoa nộ phóng!
Ba Hạ vén rèm cửa sổ lên, nhìn bóng lưng con trai cùng Hồ tiểu muội sóng vai rời đi, vui mừng cười.
Con trai mình sao có thể là GAY được! Nhất định là một lúc hồ đồ!
Để không lãng phí thời gian ở chung quý báu, Hạ Lạc và Cố Phong hẹn ở lối đi bộ gần nhà Hạ Lạc.
Giữa dòng người rộn ràng trên đường, cuối cùng Hạ Lạc cũng gặp được người yêu đã xa mình tam sinh tam thế!
Vì thế, hắn kích động nói với Cố Phong đang đi tới: “Anh đứng yên! Để cho em chạy đến, em chạy nhanh lắm!”
—— Hoàn mỹ một màn Y Bình gặp lại Thư Hoàn trong Tân dòng sông ly biệt!
Sau đó, hắn chạy như điên đến, bắn mạnh như tên rời cung vào lòng Cố Phong!
Hai ngày nay Cố Phong nhớ vợ đến muốn điên, vì thế không chú ý đến ánh mắt của những người khác, ôm Hạ Lạc xoay hai vòng rồi hôn cái bẹp lên má! Vô cùng lãng mạn!
Xung quanh lấy Hồ tiểu muội cầm đầu nhóm hủ nữ đều che mặt thét chói tai, dường như sắp hưng phấn đến ngất đi!
Thậm chí Hồ tiểu muội còn lấy điện thoại ra quay lại!
Mà các hán tử vây xem đều biểu thị tinh thần hiến thân của hai bạn cong này vì quần chúng nhân dân gian khổ rất đáng ca ngợi.
Thật đúng là cả nhà đều vui!
Sau khi tạm biệt sứ giả tình yêu Hồ tiểu muội, hai người hạnh phúc dào dạt tay trong tay đi dạo phố, không chỉ có ăn đồ ngon, còn cùng nhau xem bộ phim khiến người ta rơi lệ Bắc Kinh gặp Afghanistan [1]!
[1] Tác giả chế từ bộ Bắc Kinh gặp Seattle đó.
Sau khi xem bộ phim tình cảm nồng cháy bắn ra bốn phía thì hán tử Tiểu Hạ Lạc đỏ mắt nắm tay Cố Phong đi.
“Khóc cái gì?” Cố Phong buồn cười giơ tay lên xoa loạn tóc Hạ Lạc.
“Dù thế nào em cũng muốn ở bên anh.” Hạ Lạc kiên định cầm tay Cố Phong, bi thương hỏi: “Anh thật không thể đưa em bỏ trốn sao?”
Trong Hoàn Châu Cách Cách, hở tí là Vĩnh Kỳ và Tiểu Yến Tử bỏ trốn, hơn nữa mỗi lần bỏ trốn quay về thì Hoàng a mã đều sẽ mềm lòng, sau đó liền xuất hiện các loại chỉ hôn này nọ!
“Không được.” Cố Phong nín cười lắc đầu.
“Được rồi, tất cả nghe theo anh…” Hạ Lạc u oán thở dài, lông mi thật dài buông xuống, bộ dáng vừa manh vừa đẹp! Vì thế, trong nháy mắt Cố phúc hắc liền nhộn nhạo!
“Bảo bối.” Cố Phong bóp bóp mặt Hạ Lạc, hỏi: “Tiếp theo chúng ta nên làm gì đây?”
Trả lời cái vấn đề này thì Hạ Lạc đúng là chuyên gia cao cấp, không chỉ trong nháy mắt hắn lĩnh hội được suy nghĩ của Cố Phong mà còn trứng trứng đỏ mặt!
Nhất định phải củi khô lửa bốc ba ba ba một phen nhưng thân là một cao nhã thanh tân mình không thể nói câu này ra miệng được.
“Làm gì?” Thế là Hạ Lạc nhìn chung quanh, chỉ chỉ trò chơi điện tử bên tay trái giả ngu nói: “Anh muốn chơi gắp thú bông khong?”
“Rất muốn chơi ——” Cố Phong chậm rãi đáp, sau đó kéo tay Hạ Lạc, mỉm cười nói: “Đi thôi, chơi gắp gấu bông.”
Moẹ nó, em không phải gấu bông đâu nha!
Mặt Tiểu Hạ Lạc cháy đến đỏ bừng!
Giữa ban ngày không nên nói trắng trợn thế đâu!
Sau đó, Hạ Lạc bị Cố phúc hắc đã dự mưu từ sớm mang đến khách sạn hắn đặt trước, trên gường lớn phủ kín hoa hồng thật đúng là vô cùng không có sáng ý vô cùng tục tằng!
Không thể dùng hoa khác à? Ví dụ như nha đam xương rồng hay hoa hồng manchu cũng được.
Tuy rằng đã có kinh nghiệm một lần nhưng Hạ Lạc vẫn có chút trứng trứng khẩn trương, vì thế hắn không ngừng đánh giá xung quanh để dời đi sự chú ý của mình.
“… Vị bạn học này, thời gian trên giường phải chuyên tâm, bạn muốn bị phạt đứng sao?” Thầy giáo Cố chính trực cởi nút áo Hạ Lạc, cởi sạch rồi đẩy ngã người vào đám hoa hồng ngào ngạt, cánh hoa đỏ bừng tôn lên làn da trắng nõn mịn màng thật sự là vô cùng kinh diễm!
“A —— đau đau quá!” Mặt Hạ Lạc trắng bệch, bò dậy.
“Đau ở đâu?” Cố Phong thật không biết nói gì.
Cái gì hắn cũng chưa có làm mà!
“Sau lưng!” Từ dưới người Hạ Lạc lục ra được một nhánh hoa hồng có gai, nhất thời lệ rơi đầy mặt: “Làm sao cành hoa lại trộn vào đây được, em phải kiện bọn họ!”
Vì không để cho thân thể nhỏ bé mềm mại của vợ bị thương, thầy giáo Cố quyết đoán ôm bạn học Hạ vào phòng tắm, phạt đứng hắn trước gương!
“Em muốn quay về… phòng ngủ…” Hạ Lạc xấu hổ vạn phần nghiêng mặt sang bên, thỉnh thoảng liếc mắt tràng diện nhộn nhạo trong gương.
“Được…” Cố Phong nâng chân Hạ Lạc lên, bụng dạ đen tối mà gắng sức đỉnh đỉnh, cắn tai Hạ Lạc thấp giọng nói: “Nơi này là lầu 20, nếu như em muốn dựa vào cửa sở phòng ngủ anh cũng không có ý kiến…”
“Không được!” Hạ Lạc bị hai tầng kích thích là thân thể với ngôn ngữ khiến cho toàn thân tê dại.
Nam nhân nhà mình thật sự là S đến không đành lòng nhìn thẳng! Thật là quá đáng!
… Nhưng mà Tiểu Hạ Lạc vô cùng vui mừng!
Nhanh chóng ôm người ta đến cửa sổ phòng ngủ sau đó ác liệt nói gì mà “Em này tiểu dâm phụ, tất cả mọi người đang nhìn em” hay là “Không hầu hạ chủ nhân thoải mái thì sẽ không cho em đi”!
Trong lòng Hạ Lạc trứng trứng mong đợi!
Nhưng hiển nhiên là Cố Phong chỉ nói ngoài miệng trêu Hạ Lạc chút thôi, toàn bộ quá trình beep thật ra là tương đối hài hoà.
Sau khi hài lòng tắm rửa xong, Cố Phong gạt hoa trên giường đi, ôm vợ nghỉ ngơi.
“… Chúng mình không nên thảo luận vấn đề đối phó với ba em hả?” Hạ Lạc không an phận mà giãy dụa trong lòng Cố Phong.
“Ừm, vậy em có biện pháp nào?” Khoé miệng Cố Phong nhướng một cái, dựa vào đầu giường ngồi dậy.
“Muốn đối phó thì phải biết diễn.” Mắt Hạ Lạc lấp lánh. “Ông ấy cực thích xem phim Quỳnh Dao, nhất là Hoàn Châu Cách Cách. chúng mình phải lợi dụng điểm này!”
Ba Hạ thích tình tiết phim xung đột kịch liệt, nhân vật sinh động!
Hoàn Châu Cách Cách chính là nhân chứng tốt nhất!
Ba Hạ đã từng phát rồ cố gắng đổi tên Hạ Lạc thành “Hạ Tử Vy”, còn mình đổi thành “Hạ Vũ Hà”!
Bởi vì ba Hạ nghĩ không thể lãng phí họ nhà mình.
May mà mẹ Hạ đã đúng lúc đập tan âm mưu của hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.