Ảnh Đế Thần Bí Trộm Cưới: Vợ Yêu, Tới Pk
Chương 338: Ảnh đế đại nhân ghen (8)
Công Tử Diễn
12/07/2017
Hai người đi tới phòng bao của chính mình, vừa muốn đóng cửa, liền thấy Tôn Lập Nam theo sau.
Kiều Luyến: "... Anh vào bằng cách nào?"
"Vừa vặn đụng phải một người bạn mới tại Bắc Kinh, làm bảo đảm cho tôi, tôi nạp tiền làm một thẻ Vip!"
Kiều Luyến:...
Người ngốc nhiều tiền, chính là nói anh ta sao?
Cô kéo ra khóe miệng, liền thấy Tôn Lập Nam Phi vô cùng tự nhiên đi đến.
Anh ta trực tiếp ngồi ở trên ghế sofa: " hai người trò chuyện công việc của hai người, vừa vặn tôi cũng muốn nghe xem, không biết phỏng vấn giữa các minh tinh ở là thế nào~ "
Kiều Luyến:...
Thẩm Lương Xuyên:...
Ba người, ngồi ở ba phương hướng trên ghế sofa.
Trong lúc nhất thời không một người nói chuyện.
Tôn Lập Nam nghi hoặc: "Hai người bắt đầu đi?"
Thẩm Lương Xuyên: "Tôi không quen bị người thứ ba nghe được đời tư."
Kiều Luyến nhìn về phía Tôn Lập Nam: "Tôn Tử, hoặc là anh tránh đi trước một chút."
Tôn Lập Nam lập tức lấy tai nghe từ trong túi ra, nhét vào lỗ tai, mở m nhạc: " Như vậy tôi sẽ nghe không được, hai người tiếp tục."
Kiều Luyến:...
Thẩm Lương Xuyên:...
Cho nên, hiện tại phải làm sao?
Thật sự phải làm một cuộc phỏng vấn sao?
Kiều Luyến kéo ra khóe miệng.
Cô ho khan một tiếng, nhìn thoáng qua Thẩm Lương Xuyên, đã thấy mặt anh không biểu tình, nhưng âm hàn trên gương mặt tuấn tú, đã có chút không kìm được rồi.
Cửa phòng bị đẩy ra, có người bắt đầu đem đồ ăn vào.
Tôn Lập Nam mang theo tai nghe, tiếng nói chuyện rất lớn, nhìn thấy một miếng xương sườn, trực tiếp gắp lên bỏ vào trong bát Kiều Luyến: "Tiểu Luyến, em thích ăn sườn xào chua ngọt nhất!"
Kiều Luyến:...
Không cần ngẩng đầu, cũng có thể cảm giác được ánh mắt đâm người của Thẩm Lương Xuyên, cô ho khan một tiếng, đặt xương sườn ra bên cạnh: "Gần đây tôi không thích ăn."Tôn Lập Nam lấy tai nghe xuống: "Hả? Vậy em thích ăn cái gì?"
"... Kỳ thật, cái gì tôi cũng không thích ăn."
"Như vậy sao được? Trách không được bây giờ em gầy như vậy! Phải biết tám năm trước, mặt mũi này em còn có chút mập! Bắp chân thì đều là thịt, em..."
Anh ta nói như thế, Kiều Luyến liền không nhịn được nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên, phát hiện mặt của đối phương càng đen hơn.
Kiều Luyến quả thực là muốn quỳ xuống Tôn Lập Nam.
Tôn Tử, đừng gài bẫy lão nương được không?
Lúc này quả thực là muốn khóc.
Đúng lúc này, Thẩm Lương Xuyên đứng lên: " Tôi đi vào phòng rửa tay."
Tiếp đó trực tiếp đi ra ngoài.
Tôn Lập Nam trông thấy tình huống này, lập tức đứng lên: " Ai, người anh em chờ tôi một lát, tôi cũng đi."
Kiều Luyến:...
-
Thẩm Lương Xuyên đi vào phòng vệ sinh, đang rửa tay, Tôn Lập Nam đi đến.
Anh ta đứng bên cạnh Thẩm Lương Xuyên, cũng rủa tay: " À, Thẩm Lương Xuyên đúng không? Thương lượng với anh một vấn đề, có thể chứ?"
Thẩm Lương Xuyên nhíu mày.
Tôn Lập Nam mở miệng: "Chút nữa, anh có thể đi trước hay không? Để cho tôi và Tiểu Luyến hẹn hò."
Thẩm Lương Xuyên:...
"Anh có thể ra giá, tôi cho anh."
Thẩm Lương Xuyên lạnh lùng nhìn anh ta một cái, không nói hai lời, quay người muốn đi.
Nhưng vừa vặn quay người, bỗng nhiên trông thấy cạnh cửa ó dựng tấm bảng: Cẩn thận trượt, đi đường vòng.
Thẩm Lương Xuyên buông thõng con ngươi, lơ đãng vươn tay úp nó để sang bên cạnh.
Sau đó, anh liền vòng qua mặt đất ướt nhẹp, đi ra ngoài.
Vừa đi qua, liền nghe thấy Tôn Lập Nam mở miệng: "Tôi đang nói với anh, anh... Ai u!"
Sau đó thì bịch một tiếng, người té lăn trên đất!
Kiều Luyến: "... Anh vào bằng cách nào?"
"Vừa vặn đụng phải một người bạn mới tại Bắc Kinh, làm bảo đảm cho tôi, tôi nạp tiền làm một thẻ Vip!"
Kiều Luyến:...
Người ngốc nhiều tiền, chính là nói anh ta sao?
Cô kéo ra khóe miệng, liền thấy Tôn Lập Nam Phi vô cùng tự nhiên đi đến.
Anh ta trực tiếp ngồi ở trên ghế sofa: " hai người trò chuyện công việc của hai người, vừa vặn tôi cũng muốn nghe xem, không biết phỏng vấn giữa các minh tinh ở là thế nào~ "
Kiều Luyến:...
Thẩm Lương Xuyên:...
Ba người, ngồi ở ba phương hướng trên ghế sofa.
Trong lúc nhất thời không một người nói chuyện.
Tôn Lập Nam nghi hoặc: "Hai người bắt đầu đi?"
Thẩm Lương Xuyên: "Tôi không quen bị người thứ ba nghe được đời tư."
Kiều Luyến nhìn về phía Tôn Lập Nam: "Tôn Tử, hoặc là anh tránh đi trước một chút."
Tôn Lập Nam lập tức lấy tai nghe từ trong túi ra, nhét vào lỗ tai, mở m nhạc: " Như vậy tôi sẽ nghe không được, hai người tiếp tục."
Kiều Luyến:...
Thẩm Lương Xuyên:...
Cho nên, hiện tại phải làm sao?
Thật sự phải làm một cuộc phỏng vấn sao?
Kiều Luyến kéo ra khóe miệng.
Cô ho khan một tiếng, nhìn thoáng qua Thẩm Lương Xuyên, đã thấy mặt anh không biểu tình, nhưng âm hàn trên gương mặt tuấn tú, đã có chút không kìm được rồi.
Cửa phòng bị đẩy ra, có người bắt đầu đem đồ ăn vào.
Tôn Lập Nam mang theo tai nghe, tiếng nói chuyện rất lớn, nhìn thấy một miếng xương sườn, trực tiếp gắp lên bỏ vào trong bát Kiều Luyến: "Tiểu Luyến, em thích ăn sườn xào chua ngọt nhất!"
Kiều Luyến:...
Không cần ngẩng đầu, cũng có thể cảm giác được ánh mắt đâm người của Thẩm Lương Xuyên, cô ho khan một tiếng, đặt xương sườn ra bên cạnh: "Gần đây tôi không thích ăn."Tôn Lập Nam lấy tai nghe xuống: "Hả? Vậy em thích ăn cái gì?"
"... Kỳ thật, cái gì tôi cũng không thích ăn."
"Như vậy sao được? Trách không được bây giờ em gầy như vậy! Phải biết tám năm trước, mặt mũi này em còn có chút mập! Bắp chân thì đều là thịt, em..."
Anh ta nói như thế, Kiều Luyến liền không nhịn được nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên, phát hiện mặt của đối phương càng đen hơn.
Kiều Luyến quả thực là muốn quỳ xuống Tôn Lập Nam.
Tôn Tử, đừng gài bẫy lão nương được không?
Lúc này quả thực là muốn khóc.
Đúng lúc này, Thẩm Lương Xuyên đứng lên: " Tôi đi vào phòng rửa tay."
Tiếp đó trực tiếp đi ra ngoài.
Tôn Lập Nam trông thấy tình huống này, lập tức đứng lên: " Ai, người anh em chờ tôi một lát, tôi cũng đi."
Kiều Luyến:...
-
Thẩm Lương Xuyên đi vào phòng vệ sinh, đang rửa tay, Tôn Lập Nam đi đến.
Anh ta đứng bên cạnh Thẩm Lương Xuyên, cũng rủa tay: " À, Thẩm Lương Xuyên đúng không? Thương lượng với anh một vấn đề, có thể chứ?"
Thẩm Lương Xuyên nhíu mày.
Tôn Lập Nam mở miệng: "Chút nữa, anh có thể đi trước hay không? Để cho tôi và Tiểu Luyến hẹn hò."
Thẩm Lương Xuyên:...
"Anh có thể ra giá, tôi cho anh."
Thẩm Lương Xuyên lạnh lùng nhìn anh ta một cái, không nói hai lời, quay người muốn đi.
Nhưng vừa vặn quay người, bỗng nhiên trông thấy cạnh cửa ó dựng tấm bảng: Cẩn thận trượt, đi đường vòng.
Thẩm Lương Xuyên buông thõng con ngươi, lơ đãng vươn tay úp nó để sang bên cạnh.
Sau đó, anh liền vòng qua mặt đất ướt nhẹp, đi ra ngoài.
Vừa đi qua, liền nghe thấy Tôn Lập Nam mở miệng: "Tôi đang nói với anh, anh... Ai u!"
Sau đó thì bịch một tiếng, người té lăn trên đất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.