Ảnh Đế Thần Bí Trộm Cưới: Vợ Yêu, Tới Pk
Chương 900: Không phải cô.. (19)
Công Tử Diễn
18/03/2018
Thẩm Tử Hào nói xong câu nói này, liền trực tiếp đứng lên, quay người rời đi.
Chỉ để lại Mai Phượng, đứng tại chỗ, cả người giống như bị sét đánh.
Câu nói trước khi Thẩm Tử Hào rời đi...
"Thậm chí, dì không đồng ý, dì cũng có thể nói thẳng, phương pháp hãm hại hèn hạ như vậy..."
Hèn hạ...
Cậu ta nói bà ta dùng biện pháp rất hèn hạ...
Đứa bé này, bà ta trút xuống tất cả tâm huyết, từng bước một, để cậu ta từ sự mâu thuẫn, cho tới bây giờ vô cùng tín nhiệm bà ta.
Nhưng bây giờ, cậu ta lại dùng ngữ khí thất vọng như vậy, nói bà ta hèn hạ...
Mai Phượng nhất thời giống như bị rút đi tất cả khí lực, hai chân mất lực, ngã ngồi trên ghế.
Bà ta dùng thời gian tám năm, ấm hóa tim của cậu.
Nhưng bây giờ, cũng bởi vì Hạ Noãn Noãn, giữa bọn họ, xuất hiện hiềm khích sao?
Mai Phượng nắm chặt tay.
Bà ta ở trước mặt cậu, cho tới bây giờ biểu hiện đều rất tốt, cho nên chưa từng có dạy cho cậu ta xã hội hiểm ác.
Bà ta căn bản cũng không dám biểu hiện ra ngoài a.
Bời vì... Bà ta sợ hãi là loại tình huống này.
Mai Phượng đứng tại chỗ, thật lâu không cách nào tiêu tan.
Hạ Noãn Noãn... Đều là Hạ Noãn Noãn!
Mai Phượng cắn chặt răng, nhưng chợt nở nụ cười gằn.
Hạ Noãn Noãn, nhìn qua ngoài mềm trong cứng.
Dạng này người chắc chắn sẽ không tuỳ tiện tha thứ cho Thẩm Tử Hào, cho nên, chờ đến khi Thẩm Tử Hào vấp phải trắc trở, khẳng định vẫn sẽ về nhà.
Không chừng... Thẩm Tử Hào về nhà, liền chán ghét Hạ Noãn Noãn cũng không nhất định?
Cho nên, bà ta lẳng lặng chờ xem kịch vui đi!
-
Thẩm Tử Hào rời khỏi Thẩm gia, trực tiếp lái xe, đi tới khi phòng thuê của Hạ Noãn Noãn.
Cậu ta nhìn chằm chằm trên lầu, nhưng trong lòng lại nghĩ, đợi lát nữa Hạ Noãn Noãn xuống lầu, cậu ta phải nói gì, để Hạ Noãn Noãn tha thứ?
Cậu ta nhíu lông mày, thở dài.
Kỳ thật, cậu ta tuyệt đối không ngờ rằng, Mai Phượng lại là một người như vậy.
Trước kia, Mai Phượng đối tốt với cậu ta, cậu ta cảm thấy rất dễ chịu.
Nhưng bây giờ, bà ta vì muốn tốt cho cậu ta mà đánh chiêu bài, làm ra tổn thương Noãn Noãn.
Áy náy với Hạ Noãn Noãn, để cậu ta nhíu lông mày.
Cậu ta thở dài, liền dựa vào ghế lái, ngồi ở nơi đó, bình tĩnh nhìn trong phòng.
Bóng đêm sâu hơn.
Cậu ta, cứ ở trong xe như vậy, ngủ thiếp đi.
Một đêm này, cậu ta mơ nhiểu giấc mơ.
Trong mơ, một hồi là Hạ Diệp Hoa, một hồi là Mai Phượng.
Một hồi lại là Hạ Noãn Noãn.
Ba người thay phiên nói cho cậu ta, nói đầu óc cậu ta choáng váng.
Thẳng đến bên tai truyền tiếng "Cốc cốc", lúc này cậu ta mới giật mình tỉnh lại!
Khi mở mắt, cậu ta còn đang nghi ngờ chính mình ở chỗ nào.
Nhưng quay đầu, nhìn thấy Hạ Noãn Noãn ngoài cửa sổ xe, cả cậu ta liền lập tức thanh tỉnh.
Vội vàng mở cửa xe ra, vừa định nói chuyện, liền thấy Hạ Noãn Noãn tức hổn hển mở miệng nói: "Sao anh lại ngủ thiếp ở trong xe? Sao anh không hiểu chuyện như thế! Anh có biết hay không! Đoạn thời gian trước có người đưa tin, nói là có người ngủ ở trong xe hít thở không thông!! Rốt cuộc anh có biết chiếu cố tốt chính mình hay không? Đã là đàn ông hơn hai mươi tuổi, làm sao còn như đứa bé!..."
Hạ Noãn Noãn bời vì sốt ruột, giọng nói có chút trùng xuống.
Thế nhưng Thẩm Tử Hào nghe tiếng kia, nghe nói dông dài, lại cảm giác được, một dòng nước ấm phát ra từ nội tâm, chảy xuôi trong thân thể.
Hạ Noãn Noãn chính là như vậy, cho dù đang mắng cậu ta, cậu ta cũng cảm thấy toàn thân đều thoải mái.
Chỉ để lại Mai Phượng, đứng tại chỗ, cả người giống như bị sét đánh.
Câu nói trước khi Thẩm Tử Hào rời đi...
"Thậm chí, dì không đồng ý, dì cũng có thể nói thẳng, phương pháp hãm hại hèn hạ như vậy..."
Hèn hạ...
Cậu ta nói bà ta dùng biện pháp rất hèn hạ...
Đứa bé này, bà ta trút xuống tất cả tâm huyết, từng bước một, để cậu ta từ sự mâu thuẫn, cho tới bây giờ vô cùng tín nhiệm bà ta.
Nhưng bây giờ, cậu ta lại dùng ngữ khí thất vọng như vậy, nói bà ta hèn hạ...
Mai Phượng nhất thời giống như bị rút đi tất cả khí lực, hai chân mất lực, ngã ngồi trên ghế.
Bà ta dùng thời gian tám năm, ấm hóa tim của cậu.
Nhưng bây giờ, cũng bởi vì Hạ Noãn Noãn, giữa bọn họ, xuất hiện hiềm khích sao?
Mai Phượng nắm chặt tay.
Bà ta ở trước mặt cậu, cho tới bây giờ biểu hiện đều rất tốt, cho nên chưa từng có dạy cho cậu ta xã hội hiểm ác.
Bà ta căn bản cũng không dám biểu hiện ra ngoài a.
Bời vì... Bà ta sợ hãi là loại tình huống này.
Mai Phượng đứng tại chỗ, thật lâu không cách nào tiêu tan.
Hạ Noãn Noãn... Đều là Hạ Noãn Noãn!
Mai Phượng cắn chặt răng, nhưng chợt nở nụ cười gằn.
Hạ Noãn Noãn, nhìn qua ngoài mềm trong cứng.
Dạng này người chắc chắn sẽ không tuỳ tiện tha thứ cho Thẩm Tử Hào, cho nên, chờ đến khi Thẩm Tử Hào vấp phải trắc trở, khẳng định vẫn sẽ về nhà.
Không chừng... Thẩm Tử Hào về nhà, liền chán ghét Hạ Noãn Noãn cũng không nhất định?
Cho nên, bà ta lẳng lặng chờ xem kịch vui đi!
-
Thẩm Tử Hào rời khỏi Thẩm gia, trực tiếp lái xe, đi tới khi phòng thuê của Hạ Noãn Noãn.
Cậu ta nhìn chằm chằm trên lầu, nhưng trong lòng lại nghĩ, đợi lát nữa Hạ Noãn Noãn xuống lầu, cậu ta phải nói gì, để Hạ Noãn Noãn tha thứ?
Cậu ta nhíu lông mày, thở dài.
Kỳ thật, cậu ta tuyệt đối không ngờ rằng, Mai Phượng lại là một người như vậy.
Trước kia, Mai Phượng đối tốt với cậu ta, cậu ta cảm thấy rất dễ chịu.
Nhưng bây giờ, bà ta vì muốn tốt cho cậu ta mà đánh chiêu bài, làm ra tổn thương Noãn Noãn.
Áy náy với Hạ Noãn Noãn, để cậu ta nhíu lông mày.
Cậu ta thở dài, liền dựa vào ghế lái, ngồi ở nơi đó, bình tĩnh nhìn trong phòng.
Bóng đêm sâu hơn.
Cậu ta, cứ ở trong xe như vậy, ngủ thiếp đi.
Một đêm này, cậu ta mơ nhiểu giấc mơ.
Trong mơ, một hồi là Hạ Diệp Hoa, một hồi là Mai Phượng.
Một hồi lại là Hạ Noãn Noãn.
Ba người thay phiên nói cho cậu ta, nói đầu óc cậu ta choáng váng.
Thẳng đến bên tai truyền tiếng "Cốc cốc", lúc này cậu ta mới giật mình tỉnh lại!
Khi mở mắt, cậu ta còn đang nghi ngờ chính mình ở chỗ nào.
Nhưng quay đầu, nhìn thấy Hạ Noãn Noãn ngoài cửa sổ xe, cả cậu ta liền lập tức thanh tỉnh.
Vội vàng mở cửa xe ra, vừa định nói chuyện, liền thấy Hạ Noãn Noãn tức hổn hển mở miệng nói: "Sao anh lại ngủ thiếp ở trong xe? Sao anh không hiểu chuyện như thế! Anh có biết hay không! Đoạn thời gian trước có người đưa tin, nói là có người ngủ ở trong xe hít thở không thông!! Rốt cuộc anh có biết chiếu cố tốt chính mình hay không? Đã là đàn ông hơn hai mươi tuổi, làm sao còn như đứa bé!..."
Hạ Noãn Noãn bời vì sốt ruột, giọng nói có chút trùng xuống.
Thế nhưng Thẩm Tử Hào nghe tiếng kia, nghe nói dông dài, lại cảm giác được, một dòng nước ấm phát ra từ nội tâm, chảy xuôi trong thân thể.
Hạ Noãn Noãn chính là như vậy, cho dù đang mắng cậu ta, cậu ta cũng cảm thấy toàn thân đều thoải mái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.