Ảnh Đế Thị Phi

Chương 38: Câu hỏi

Sa Nhã

21/07/2020

Sau đó A Khôn giới thiệu cho Lăng Hàm mấy hoạt động tuyên truyền tốt, có lợi cho hình tượng của cậu, điều này khiến Lăng Hàm rất bất ngờ.

“Đợt này công ty mình sắp quay một bộ phim thần tượng kiểu tình yêu đô thị quy mô lớn, bên phía công ty sắp xếp cho cậu một vai phụ để casting đấy.” A Khôn nói.

“Thật ạ?” Có thể tham gia vào đoàn phim quy mô lớn khiến Lăng Hàm rất vui mừng.

“Tất nhiên là thật, ngay thứ năm tuần sau đấy, đợi lát nữa anh lấy tài liệu cho cậu, cậu xem xét nhân vật cho kĩ.”

“Được thôi, không thành vấn đề.” Lăng Hàm đè nén niềm vui trong lòng, chỉ cần lấy được một nhân vật nhỏ, dần dần cậu sẽ có cơ hội kiếm được nhiều vai diễn hơn, hành trình dài vạn dặm bắt đầu từ một bước chân nhỏ, chỉ cần có thể nhận được vai diễn đầu tiên, có được nước cờ đầu, con đường nghệ thuật sau này sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Chớp mắt mà vòng bỏ phiếu trên mạng của cuộc thi làm phim ngắn đã đi tới hồi kết, vòng bình bầu trực tiếp sắp sửa diễn ra. Đến khi đó, bên phía đài truyền hình sẽ truyền hình trực tiếp buổi lễ, với tư cách là diễn viên tham gia phim ngắn, Lăng Hàm nhận được thư mời tham gia từ đài truyền hình. Lăng Hàm vui vẻ tiến bước.

Mới hơn sáu giờ tối ngày thứ sáu mà Lăng Hàm đã đến hội trường, lúc bước vào, bên trong đã có kha khá người, đa phần đều mặc lễ phục màu đen trang trọng, đủ kiểu đủ dáng, cắt may rất vừa vặn. Lăng Hàm giả bộ cậu ấm nhà giàu nên quần áo mặc trên người đều ổn, cậu chỉ cần chọn tạm mặc vào là được.

Hội trường rộng mà trống trải, mười chiếc bàn tròn được bày giữa trung tâm sảnh lớn, bên trên cùng là hai màn hình điện tử rất lớn, trên đó không ngừng phát lại một số hình ảnh về các mùa trước của cuộc thi làm phim ngắn, vô cùng tinh tế.

Lăng Hàm dựa theo bảng tên để tìm được chỗ của mình mà ngồi xuống, bàn của cậu là bàn cho diễn viên tham gia diễn xuất trong các bộ phim tham dự cuộc thi, sau khi ngồi vào Lăng Hàm mới phát hiện ra mình trở thành người nổi bật nhất trong số họ. Mấy người kia lần lượt chào hỏi Lăng Hàm, Lăng Hàm ung dung đáp lời, thái độ hào phóng và tự nhiên, khiến người ta âm thầm kinh ngạc.

Đối tượng mà cuộc thi này hướng tới là các đạo diễn, chủ yếu đánh giá năng lực của đạo diễn, biểu hiện của diễn viên chỉ là yếu tố thứ yếu.

Bên phía tổ chức cuộc thi lần này không chỉ mời những diễn viên tham gia diễn xuất mà còn mời các nhân vật lớn trong giới diễn xuất tới bình bầu cho tác phẩm, những người nổi tiếng đó tất nhiên phải ngồi ở phía trước. Thời gian dần trôi, người trong hội trường dần dần nhiều hơn, dưới ánh đèn rực rỡ, những nam thanh nữ tú quần là áo lượt chải chuốt bóng bẩy đang trò chuyện nói chuyện một cách khéo léo.

Có thể gặp được những người mà bình thường chỉ thấy trên tivi hay tạp chí, những diễn viên tham gia vào các bộ phim vô cùng phấn khích, Lăng Hàm phát hiện ra có vài người bên cạnh mình đã không thể ngồi yên được nữa, chẳng bao lâu sau, hai người trong số họ đã đứng dậy, đi về phía các đạo diễn, vài người còn lại thì lo lắng trông ngóng, dường như đang đợi đối tượng mà mình nên bắt chuyện.

Lăng Hàm bình tĩnh ngồi yên tại chỗ, đa số những người có mặt trong trường hợp này đều ôm suy nghĩ giống nhau, muốn tìm đối tượng mà mình muốn kết giao để trò chuyện, xung quanh những đạo diễn lớn đã đủ thể loại oanh oanh yến yến rồi, nếu như không có người giới thiệu thì những diễn viên bé nhỏ như Lăng Hàm không thể chen miệng vào được, cho nên Lăng Hàm không muốn tốn công làm gì.

Không lâu sau đó, tiếng hô hào khá lớn vang lên từ phía cửa ra vào, dường như có nhân vật lớn nào đó vừa mới tới. Ở nơi tràn ngập đủ dạng ngôi sao lớn nhỏ như thế này, người có thể khiến fan hô hào lên, chắc hẳn phải là một người quan trọng.

Người bên cạnh Lăng Hàm đều nhìn về phía cửa ra vào.

“Trời ạ, Lục Tư Nguyên cũng đến rồi!” Một cô gái ngồi bên cạnh hô lên, vội vàng đứng dậy, chẳng buồn giữ hình tượng gì mà nhanh chóng chạy về phía đám người ấy.

“Chúng ta cũng tới xem xem, Lục Tư Nguyên tươi sống hàng thật giá thật đó!” Hai cô gái khác cũng phấn khích nói như vậy rồi đứng lên, nhanh chóng biến mất trong đám đông.

Lăng Hàm không có biểu gì bên ngoài, nhưng nội tâm đã cười như bố đẻ em bé: Ha ha ha ha ha, Lục Tư Nguyên tươi sống, Lục Tư Nguyên tươi sống ha ha ha ha.



Người vừa bước vào đúng là Lục Tư Nguyên, bên cạnh anh còn có một người đàn ông trung niên khí chất nho nhã, hai người cười cười nói nói tiến vào hội trường. Xung quanh hai người có rất đông người, đa phần là những người có tiếng tăm.

Lăng Hàm thấy người đàn ông trung niên này có vẻ quen quen, vô thức ngẫm ngợi xem người đó là ai.

“Lần này đài truyền hình làm lớn thật, mời cả Lục Tư Nguyên đến nữa kìa.” Người bên cạnh ồn ào bàn tán.

Lăng Hàm cũng khá bất ngờ, cuộc thi làm phim ngắn này trông thì có vẻ bề thế, nhưng chất lượng cũng không phải xuất sắc khi so với các cuộc thi muôn màu muôn vẻ khác, không ngờ Lục Tư Nguyên cũng đến.

“Hây!” Bả vai bỗng bị ai đó vỗ nhẹ, Lăng Hàm quay đầu lại, phát hiện Đường Tập đã đứng ngay sau lưng mình.

Hôm nay Đường Tập mặc âu phục màu đen kiểu kinh điển nhất, đầu tóc chắc hẳn đã tìm chuyên gia để tạo kiểu, bản thân cậu ta vốn đã đẹp trai rồi, qua một hồi chăm chút như vậy, trông cậu ta sáng láng hồng hào hơn hẳn, không kém đám ngôi sao nổi danh kia là bao.

Ánh mắt Đường Tập mang nét cười, kéo ghế ngồi xuống bên cạnh Lăng Hàm: “Hóa ra anh ở đây, ban nãy tôi tìm anh mãi.”

“Tôi vừa đến là ngồi vào đây luôn.” Lăng Hàm đáp.

“Tôi gọi điện thoại cho anh mà anh không nghe máy.” Giọng điệu của Đường Tập có vẻ oán trách, nhưng ánh mắt của cậu ta không có chút oán thán nào.

Lăng Hàm lấy điện thoại ra xem, quả nhiên thấy cuộc gọi nhỡ từ Đường Tập, đành áy náy nói: “Ngại quá, hội trường hơi ồn, tôi không nghe thấy.”

“Lục Tư Nguyên cũng đến rồi.” Đường Tập nhìn về phía ồn ào kia.

“Ừ.”

“Anh không qua đó à?”

“Bao nhiêu người như vậy, tôi không chen nổi.”

Đường Tập nở nụ cười rạng rỡ, người trẻ tuổi làm việc gì cũng không cần kiêng kị, tiếng cười của cậu ta thu hút sự chú ý của người xung quanh, có vài người không kìm lòng được mà bắt đầu đánh giá.

Đường Tập không để tâm lắm, chỉ liếc xéo: “Tôi thật sự tò mò về mối quan hệ của anh và anh ta, tại sao anh ta lại ấn like bài đăng của anh? Anh nhìn người bên cạnh anh ta xem, không giàu có thì cũng sang trọng, tại sao anh ta phải giúp anh nhỉ?”

Lăng Hàm thầm nghĩ, tôi cũng muốn biết lắm.

Đường Tập thấy cậu không nói gì nên chuyển đề tài: “Anh biết người bên cạnh anh ta là ai không?”



“Ai thế?”

“Ông tổng của Ưng Thiên Media.”

Cuối cùng Lăng Hàm cũng biết mình từng gặp người đàn ông trung niên đó ở đâu rồi, kiếp trước cậu từng hợp tác với công ty này, từng gặp ông tổng to nhất của họ. Ưng Thiên chủ yếu phát triển các trang mạng về video, họ có vài diễn đàn video vô cùng nổi tiếng, chắc hẳn Lục Tư Nguyên sắp hợp tác với ông ấy.

Nói chuyện với Đường Tập thêm một lúc, lễ trao giải chuẩn bị bắt đầu. Đường Tập kéo kéo cổ áo có phần căng thẳng, khẽ nói với Lăng Hàm: “Tôi quay về chỗ trước nhé.”

Lăng Hàm gật gật đầu.

Người dẫn chương trình của đài truyền hình mặc một bộ váy đuôi cá xinh xắn lên sân khấu, hân hoan nói một loạt những từ ngữ mở màn vô cùng trịnh trọng, sau đó bắt đầu giới thiệu tới khách mời của lễ trao giải lần này, khi giới thiệu đến Lục Tư Nguyên, anh đứng dậy, vẫy tay với khán giả, phong độ ngời ngời, dịu dàng nho nhã, phong thái quý phái.

Không khí trong hội trường dần trở nên nghiêm túc, âm thanh bàn tán cũng nhỏ hơn rất nhiều, mọi người đều nín lặng nhìn chằm chằm vào hai màn hình lớn.

Trên màn hình xuất hiện đoạn video về mười bộ phim ngắn đã lọt vào vòng trong, hiệu quả rất tốt, rất có khí thế, mà khi âm thanh kết thúc, màn hình tối đen, sau đó mới từ từ lộ ra tên của bộ phim.

Bộ phim thứ nhất qua đi, bộ phim thứ hai qua đi, màn hình đột nhiên hiện ra một đoạn phim ngắn: Ban đầu hai người cùng leo chênh vênh trên vách núi, cảnh tượng sau đó là tang lễ, tiếp nữa là vài hình ảnh rất ngắn, hình ảnh sau cùng là gương mặt của Lăng Hàm, ấy là cảnh cuối cùng trong bộ phim - Lăng Hàm ngồi trên đỉnh núi cao, bên dưới là vách núi mà cậu từng chinh phục cùng bạn của mình. Cậu ngồi trên nền cỏ um tùm, trong tay ôm chiếc cúp nho nhỏ. Cảnh quay từ xa đến gần, không ngừng ghé sát, sau cùng cố định gương mặt của Lăng Hàm. Cảnh quay này khiến từng biểu cảm khẽ nhất trên gương mặt cậu, từng nếp nhăn nhỏ nhất đều vô cùng rõ ràng.

Khóe miệng cậu hơi nhếch lên, dường như đang cười, nhưng đôi đồng tử sâu thăm thẳm, mang theo cảm giác buồn bã và đau đớn, tất cả những ai nhìn thấy đều không khỏi đau thắt lòng.

Đột nhiên khung hình tối đi, chính giữa màn hình hiện ra vài chữ cái - “Vách núi”.

Sau bộ phim ngắn của Đường Tập chỉ còn lại vài phim nữa, khi cả mười bộ phim ngắn được phát xong, đèn trong hội trường sáng lên lần nữa.

Sau khi MC nữ bước ra tương tác cùng MC nam, đột nhiên cô cao giọng: “Bây giờ, chúng ta cùng bật mí ba thứ hạng đầu của cuộc thi làm phim ngắn lần này nhé...”

Trái tim của tất cả mọi người như bị treo lên, người vốn không quan tâm đến kết quả như Lăng Hàm cũng có phần căng thẳng, sau đó MC kia đột ngột đổi chủ đề: “Trước khi công bố danh sách này, tôi muốn mời các vị khách quý của chúng ta bình luận một chút về cuộc thi làm phim ngắn lần này.”

Sau đó chuyển micro cho Lục Tư Nguyên ngồi ngay hàng đầu tiên.

“Tôi không ngờ anh Lục sẽ đến với buổi lễ của chúng tôi, thực sự vô cùng bất ngờ, không biết anh Lục đã xem qua phim ngắn nào trong cuộc thi của chúng tôi chưa?”

“Tất nhiên là xem rồi.” Phong thái của Lục Tư Nguyên rất tốt.

“Vậy trong mười bộ phim ngắn vừa được chiếu, anh cảm thấy bộ phim nào có khả năng đạt giải nhất?” Nữ MC chớp mắt rất xinh đẹp, nhưng câu hỏi mà cô thốt ra rất gian xảo, lỡ như trả lời không ổn thỏa, hẳn là đắc tội người ta rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Đế Thị Phi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook