Chương 227: Đón năm mới
Sa Nhã
22/07/2020
Lăng Hàm hết nói nổi, trợn mắt. Lục Tư Nguyên rõ ràng bị điên rồi, tự mình dương dương đắc ý chạy đi khoe khoang với quân địch xong kết quả đá trúng tấm sắt lại hốt hoảng chạy về tìm luật sư cố vấn, không phải tự anh rước vạ vào thân sao?
Lăng Hàm vừa bực mình lại vừa buồn cười, thấy anh sốt sắng luống cuống như vậy, cậu cảm thấy ngốc đến mức đáng yêu.
Nói chung thì hôn nhân luôn được pháp luật công nhận.
Nhưng Lục Tư Nguyên không dám nói là hôn nhân đồng tính.
Chờ anh nói chuyện điện thoại xong, Lăng Hàm nói: “Anh đừng tự dằn vặt bản thân nữa được không?”
Lục Tư Nguyên quay đầu nhìn cậu một cái, không nói gì.
Lăng Hàm tiến đến hôn một cái lên mặt anh rồi dịu dàng nói tiếp: “Yên tâm, em sẽ ở bên anh cả đời này mà.”
Chiếc xe đột nhiên đánh lượn một cái khiến Lăng Hàm giật mình.
Lục Tư Nguyên vội vàng ổn định lại.
Lăng Hàm giận tím mặt: “Anh có thể lái xe tử tế được không?! Có thể tập trung lái xe không?!”
Lục Tư Nguyên bị mắng nhưng không dám ho he tiếng nào, không dám lại tìm đường chết.
***
Sắp qua năm mới, người dân đi làm đều đang kiễng chân đón chờ Tết Âm lịch nên chẳng có tinh thần làm việc, các ngôi sao thì lại bận rộn quanh năm, chỉ hận không thể thời thời khắc khắc xuất hiện trước tầm mắt công chúng.
Lăng Hàm cùng Lục Tư Nguyên chạy quảng bá mấy lần, còn phải quay đủ loại chương trình chúc Tết, lăn qua lộn lại cuối cùng cũng được Tần Vĩnh cho nghỉ ngơi. Lúc đầu Tần Vĩnh không bằng lòng cho họ nghỉ, còn muốn bảo họ tham gia chương trình “Gặp nhau cuối năm”. Trước đó đã có vài nhà đài lớn mời Lục Tư Nguyên, Lăng Hàm cũng được hai đài truyền hình địa phương mời đến, cậu có chút rục rịch muốn đi nhưng Lục Tư Nguyên mượn cớ Tết Âm lịch phải dẫn cậu về nhà nên không đồng ý.
Tết Âm lịch là lúc các ngôi sao bận rộn hoạt động, Lục Tư Nguyên với Lăng Hàm không thể nào không đi, càng không cần phải nói tới thân phận cổ đông của GMG cùng với Ứng Thiên Media, đã thế còn cả Quất Tử Media không kém phần long trọng nữa, đây là sản nghiệp nhà mình, phải đi thôi.
Cuối cùng thỏa thuận bảo hai người họ quay trước video chúc Tết để dùng cho GMG và Ứng Thiên Media, đêm giao thừa và mùng Một phát sóng trực tiếp ở Quất Tử Media, nếu như không thể phát sóng trực tiếp sẽ dùng video quay sẵn.
Như vậy rốt cuộc cũng đuổi được Tần Vĩnh đi.
Tấn Vĩnh rất có thành kiến với Lục Tư Nguyên, anh ta cảm thấy Lục Tư Nguyên đúng là một hôn quân yêu mỹ nhân không yêu giang sơn. Tần Vĩnh nhắc nhở nhiều lần đều không có kết quả, cuối cùng quyết định đường cong cứu quốc, hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp chỉ điểm Lăng Hàm để Lục Tư Nguyên kiềm chế lại, lo việc giang sơn.
Lăng Hàm liên tục đồng ý.
Nhưng trên thực tế cậu đâu có lay chuyển được Lục Tư Nguyên, thậm chí còn bị Lục Tư Nguyên sắp xếp, cậu cũng khổ tâm lắm chứ.
Lăng Hàm: Người người đều nói tui là hồ ly tinh, thực ra tui bị oan mà!
Chỉ chớp mắt đã bước sang năm mới, đêm giao thừa Lục Tư Nguyên dẫn Lăng Hàm về nhà đoàn tụ cùng gia đình.
Đây là lần đều tiên cậu tới nhà của Lục Tư Nguyên sau khi kết hôn nên Lăng Hàm lại cảm thấy căng thẳng.
Lần trước cậu căng thẳng là vì lo lắng cha mẹ Lục sẽ phản đối còn lần này là vì sợ cha mẹ Lục sẽ khinh thường mình. Ngẫm lại mà xem, lần trước lúc từ chối không kết hôn, còn nói là chưa cân nhắc kĩ, kết quả là vừa quay đầu đã kết hôn với tốc độ ánh sáng rồi, có nhìn phải nhìn trái hay là nhìn trên nhìn dưới đều giống y như một kỹ nữ mưu đồ xấu xa.
Không biết cha mẹ Lục sẽ nghĩ như thế nào, liệu có cảm thấy cậu quá tính toán, trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu hay không?
Lúc đó cha Lục miễn cưỡng đồng ý, hiện tại cậu trói lấy con trai nhà người ta lại chẳng hề đánh tiếng trước liệu ông có giận dữ hay không?
Nếu như công chúng biết cậu với Lục Tư Nguyên kết hôn thì xem chừng lại có scandal kỹ nữ tâm cơ mất thôi.
Nghĩ tới nghĩ lui Lăng Hàm có chút sợ hãi.
Dường như Lục Tư Nguyên nhìn thấu sự lo lắng của cậu nên cổ vũ: “Đừng sợ, cha mẹ anh rất thích em.”
Lăng Hàm: “...”
Nói khoác cũng không nên thân nữa.
Lục Tư Nguyên đằng hắng một tiếng: “Đằng nào gạo cũng đã nấu thành cơm rồi, họ cũng chẳng làm gì được mình! Mà lần trước cả hai người đều đã đồng ý cho chúng ta kết hôn rồi em còn sợ cái gì?”
Lăng Hàm vẫn không muốn đi.
Lục Tư Nguyên hù dọa: “Chúng ta kết hôn không thông báo, đến Tết cũng không về nhà thì em nghĩ hai người sẽ nghĩ sao? Em thật sự muốn cha mẹ tức giận với chúng ta đấy à.”
Lăng Hàm tức giận đùn đẩy trách nhiệm: “Còn không phải là do anh sao!”
“Phải phải phải, đều là lỗi của anh, là anh không nên kéo em đi kết hôn... bây giờ có thể đi được chưa?” Lục Tư Nguyên nói.
Lăng Hàm nghĩ đưa đầu ra là một đao, rụt đầu vào cũng là một đao, chi bằng sớm chết sớm siêu sinh nên nói: “Được.”
“Mùng Ba chúng ta sẽ đi gặp cha mẹ mình nhé!” Lục Tư Nguyên nói.
Mới đầu, Lăng Hàm còn không phản ứng kịp, hai giây sau mới phản ứng được cụm từ “cha mẹ mình” tức là đang nói cha mẹ của cậu.
Lăng Hàm lập tức kêu lên: “Không được!”
Lục Tư Nguyên vô cùng ngạc nhiên: “Vì sao?”
Lăng Hàm cảm thấy chuyện có chút phức tạp: “Đó là cha mẹ của Lăng Hàm không phải của em, gặp bọn họ làm gì? Khó xử lắm.”
Lục Tư Nguyên ngẩn ra, ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu: “Nói vậy cũng đúng, để sau này tính vậy.”
Hai người xách quà Tết, mang bao lớn bao nhỏ về nhà họ Lục. Lăng Hàm lại khẩn trương đến co thắt dạ dày, cậu đứng im xách túi quà, Lục Tư Nguyên hết cách chỉ có thể kéo cậu về nhà họ Lục trước rồi bảo người giúp việc mang quà Tết vào nhà.
Nhà họ Lục có ba người giúp việc nhưng bà Lục đã cho bọn họ nghỉ phép, hiện giờ chỉ có một mình thím Triệu không có gia đình ở lại. Thím Triệu đã ở nhà họ Lục hai mươi năm, nhìn Lục Tư Nguyên lớn lên, người nhà họ Lục chưa bao giờ xem bà như người ngoài.
Chắc Lục Tư Nguyên đã sớm báo trước cho cha mẹ Lục hết giận cho nên hai người họ tiếp đón Lăng Hàm rất nhiệt tình, ngoại trừ việc trách móc hai người kết hôn quá không nghiêm túc thì cũng không nói gì thêm, còn nói muốn bổ sung một hôn lễ.
Cả cuộc gặp Lăng Hàm im như thóc, ngoại trừ những câu chúc cần thiết ra cậu không nói thêm gì khác, biểu hiện cũng không hẳn là tốt. Cậu cũng biết như vậy nhưng do quá khẩn trương nên ăn nói lắp bắp chẳng ra sao, vậy nên chẳng thà nói ít đi còn hơn.
Khi Lăng Hàm nghe đến chuyện mùng Một nhà họ Lục sẽ về nhà tổ gặp mặt rất nhiều họ hàng thân thích thì lập tức sợ đến chết khiếp. Sau đó cậu mới biết được quy củ của nhà họ Lục là đêm giao thừa phải về nhà tổ mừng năm mới, vì Lăng Hàm nên họ cố tình về trễ một ngày, chờ mùng Một mới trở về.
Lăng Hàm biết được thì rất cảm động nhưng cậu thực sự không dám theo nhà họ Lục về nhà thờ tổ!
“Đừng sợ, không có chuyện gì đâu, tư tưởng của bà nội anh cởi mở, sẽ thích em thôi.” Lục Tư Nguyên an ủi.
Mẹ Lục cũng cười: “Nếu đã kết hôn rồi cũng nên ra mắt người lớn trong nhà.”
Lăng Hàm toát hết mồ hội lạnh: “Cảm ơn... cha mẹ ủng hộ.”
Vất vả lắm mới gọi được hai chữ “cha mẹ” thành tiếng, kì chết được.
Cậu dừng một chút rồi nói tiếp: “Chỉ là con vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, chưa kể gần sang năm mới mọi người đột ngột dẫn con tới như này e rằng bà nội khó chấp nhận... hay là chờ một thời gian nữa, để mọi người thông báo trước rồi con đi qua đó?”
Bà Lục có chút chần chừ.
Cha Lục không lên tiếng, đối với một người có tư tưởng bảo thủ như ông vẫn rất khó chấp nhận chuyện con trai mình yêu thương một thằng đàn ông khác, càng không cần nói đến chuyện dẫn con dâu là nam về ra mắt họ hàng, ông cảm thấy thật mất mặt.
Nhưng mà cha Lục cũng không tiện nói thẳng chuyện mặt mũi này ra, nói ra sợ hai mẹ con sẽ mắng mình chết, giễu cợt ông sĩ diện, không chu đáo vân vân và mây mây, ông lại càng không dám để bà xã mình giận nên chỉ có thể im lặng cố chịu.
Trước kia, Lục Tư Nguyên sống chết đòi kết hôn với Lăng Hàm, con trai nói không dưới mười lần, ông mới miễn cưỡng chấp nhận, nhưng trong lòng vẫn không muốn để người khác biết. Lục Tư Nguyên muốn dẫn Lăng Hàm về nhà tổ vậy chẳng khác nào họ hàng đều biết cả? Nhưng vợ ông đồng ý mất rồi, mà vợ ông đã đồng ý thì ông nào dám phản đối.
Bây giờ cha Lục nghe Lăng Hàm nói không muốn về nhà tổ thì cảm thấy đứa trẻ này cũng coi như biết điều.
Lăng Hàm vừa bực mình lại vừa buồn cười, thấy anh sốt sắng luống cuống như vậy, cậu cảm thấy ngốc đến mức đáng yêu.
Nói chung thì hôn nhân luôn được pháp luật công nhận.
Nhưng Lục Tư Nguyên không dám nói là hôn nhân đồng tính.
Chờ anh nói chuyện điện thoại xong, Lăng Hàm nói: “Anh đừng tự dằn vặt bản thân nữa được không?”
Lục Tư Nguyên quay đầu nhìn cậu một cái, không nói gì.
Lăng Hàm tiến đến hôn một cái lên mặt anh rồi dịu dàng nói tiếp: “Yên tâm, em sẽ ở bên anh cả đời này mà.”
Chiếc xe đột nhiên đánh lượn một cái khiến Lăng Hàm giật mình.
Lục Tư Nguyên vội vàng ổn định lại.
Lăng Hàm giận tím mặt: “Anh có thể lái xe tử tế được không?! Có thể tập trung lái xe không?!”
Lục Tư Nguyên bị mắng nhưng không dám ho he tiếng nào, không dám lại tìm đường chết.
***
Sắp qua năm mới, người dân đi làm đều đang kiễng chân đón chờ Tết Âm lịch nên chẳng có tinh thần làm việc, các ngôi sao thì lại bận rộn quanh năm, chỉ hận không thể thời thời khắc khắc xuất hiện trước tầm mắt công chúng.
Lăng Hàm cùng Lục Tư Nguyên chạy quảng bá mấy lần, còn phải quay đủ loại chương trình chúc Tết, lăn qua lộn lại cuối cùng cũng được Tần Vĩnh cho nghỉ ngơi. Lúc đầu Tần Vĩnh không bằng lòng cho họ nghỉ, còn muốn bảo họ tham gia chương trình “Gặp nhau cuối năm”. Trước đó đã có vài nhà đài lớn mời Lục Tư Nguyên, Lăng Hàm cũng được hai đài truyền hình địa phương mời đến, cậu có chút rục rịch muốn đi nhưng Lục Tư Nguyên mượn cớ Tết Âm lịch phải dẫn cậu về nhà nên không đồng ý.
Tết Âm lịch là lúc các ngôi sao bận rộn hoạt động, Lục Tư Nguyên với Lăng Hàm không thể nào không đi, càng không cần phải nói tới thân phận cổ đông của GMG cùng với Ứng Thiên Media, đã thế còn cả Quất Tử Media không kém phần long trọng nữa, đây là sản nghiệp nhà mình, phải đi thôi.
Cuối cùng thỏa thuận bảo hai người họ quay trước video chúc Tết để dùng cho GMG và Ứng Thiên Media, đêm giao thừa và mùng Một phát sóng trực tiếp ở Quất Tử Media, nếu như không thể phát sóng trực tiếp sẽ dùng video quay sẵn.
Như vậy rốt cuộc cũng đuổi được Tần Vĩnh đi.
Tấn Vĩnh rất có thành kiến với Lục Tư Nguyên, anh ta cảm thấy Lục Tư Nguyên đúng là một hôn quân yêu mỹ nhân không yêu giang sơn. Tần Vĩnh nhắc nhở nhiều lần đều không có kết quả, cuối cùng quyết định đường cong cứu quốc, hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp chỉ điểm Lăng Hàm để Lục Tư Nguyên kiềm chế lại, lo việc giang sơn.
Lăng Hàm liên tục đồng ý.
Nhưng trên thực tế cậu đâu có lay chuyển được Lục Tư Nguyên, thậm chí còn bị Lục Tư Nguyên sắp xếp, cậu cũng khổ tâm lắm chứ.
Lăng Hàm: Người người đều nói tui là hồ ly tinh, thực ra tui bị oan mà!
Chỉ chớp mắt đã bước sang năm mới, đêm giao thừa Lục Tư Nguyên dẫn Lăng Hàm về nhà đoàn tụ cùng gia đình.
Đây là lần đều tiên cậu tới nhà của Lục Tư Nguyên sau khi kết hôn nên Lăng Hàm lại cảm thấy căng thẳng.
Lần trước cậu căng thẳng là vì lo lắng cha mẹ Lục sẽ phản đối còn lần này là vì sợ cha mẹ Lục sẽ khinh thường mình. Ngẫm lại mà xem, lần trước lúc từ chối không kết hôn, còn nói là chưa cân nhắc kĩ, kết quả là vừa quay đầu đã kết hôn với tốc độ ánh sáng rồi, có nhìn phải nhìn trái hay là nhìn trên nhìn dưới đều giống y như một kỹ nữ mưu đồ xấu xa.
Không biết cha mẹ Lục sẽ nghĩ như thế nào, liệu có cảm thấy cậu quá tính toán, trước mặt một kiểu sau lưng một kiểu hay không?
Lúc đó cha Lục miễn cưỡng đồng ý, hiện tại cậu trói lấy con trai nhà người ta lại chẳng hề đánh tiếng trước liệu ông có giận dữ hay không?
Nếu như công chúng biết cậu với Lục Tư Nguyên kết hôn thì xem chừng lại có scandal kỹ nữ tâm cơ mất thôi.
Nghĩ tới nghĩ lui Lăng Hàm có chút sợ hãi.
Dường như Lục Tư Nguyên nhìn thấu sự lo lắng của cậu nên cổ vũ: “Đừng sợ, cha mẹ anh rất thích em.”
Lăng Hàm: “...”
Nói khoác cũng không nên thân nữa.
Lục Tư Nguyên đằng hắng một tiếng: “Đằng nào gạo cũng đã nấu thành cơm rồi, họ cũng chẳng làm gì được mình! Mà lần trước cả hai người đều đã đồng ý cho chúng ta kết hôn rồi em còn sợ cái gì?”
Lăng Hàm vẫn không muốn đi.
Lục Tư Nguyên hù dọa: “Chúng ta kết hôn không thông báo, đến Tết cũng không về nhà thì em nghĩ hai người sẽ nghĩ sao? Em thật sự muốn cha mẹ tức giận với chúng ta đấy à.”
Lăng Hàm tức giận đùn đẩy trách nhiệm: “Còn không phải là do anh sao!”
“Phải phải phải, đều là lỗi của anh, là anh không nên kéo em đi kết hôn... bây giờ có thể đi được chưa?” Lục Tư Nguyên nói.
Lăng Hàm nghĩ đưa đầu ra là một đao, rụt đầu vào cũng là một đao, chi bằng sớm chết sớm siêu sinh nên nói: “Được.”
“Mùng Ba chúng ta sẽ đi gặp cha mẹ mình nhé!” Lục Tư Nguyên nói.
Mới đầu, Lăng Hàm còn không phản ứng kịp, hai giây sau mới phản ứng được cụm từ “cha mẹ mình” tức là đang nói cha mẹ của cậu.
Lăng Hàm lập tức kêu lên: “Không được!”
Lục Tư Nguyên vô cùng ngạc nhiên: “Vì sao?”
Lăng Hàm cảm thấy chuyện có chút phức tạp: “Đó là cha mẹ của Lăng Hàm không phải của em, gặp bọn họ làm gì? Khó xử lắm.”
Lục Tư Nguyên ngẩn ra, ngẫm nghĩ một chút rồi gật đầu: “Nói vậy cũng đúng, để sau này tính vậy.”
Hai người xách quà Tết, mang bao lớn bao nhỏ về nhà họ Lục. Lăng Hàm lại khẩn trương đến co thắt dạ dày, cậu đứng im xách túi quà, Lục Tư Nguyên hết cách chỉ có thể kéo cậu về nhà họ Lục trước rồi bảo người giúp việc mang quà Tết vào nhà.
Nhà họ Lục có ba người giúp việc nhưng bà Lục đã cho bọn họ nghỉ phép, hiện giờ chỉ có một mình thím Triệu không có gia đình ở lại. Thím Triệu đã ở nhà họ Lục hai mươi năm, nhìn Lục Tư Nguyên lớn lên, người nhà họ Lục chưa bao giờ xem bà như người ngoài.
Chắc Lục Tư Nguyên đã sớm báo trước cho cha mẹ Lục hết giận cho nên hai người họ tiếp đón Lăng Hàm rất nhiệt tình, ngoại trừ việc trách móc hai người kết hôn quá không nghiêm túc thì cũng không nói gì thêm, còn nói muốn bổ sung một hôn lễ.
Cả cuộc gặp Lăng Hàm im như thóc, ngoại trừ những câu chúc cần thiết ra cậu không nói thêm gì khác, biểu hiện cũng không hẳn là tốt. Cậu cũng biết như vậy nhưng do quá khẩn trương nên ăn nói lắp bắp chẳng ra sao, vậy nên chẳng thà nói ít đi còn hơn.
Khi Lăng Hàm nghe đến chuyện mùng Một nhà họ Lục sẽ về nhà tổ gặp mặt rất nhiều họ hàng thân thích thì lập tức sợ đến chết khiếp. Sau đó cậu mới biết được quy củ của nhà họ Lục là đêm giao thừa phải về nhà tổ mừng năm mới, vì Lăng Hàm nên họ cố tình về trễ một ngày, chờ mùng Một mới trở về.
Lăng Hàm biết được thì rất cảm động nhưng cậu thực sự không dám theo nhà họ Lục về nhà thờ tổ!
“Đừng sợ, không có chuyện gì đâu, tư tưởng của bà nội anh cởi mở, sẽ thích em thôi.” Lục Tư Nguyên an ủi.
Mẹ Lục cũng cười: “Nếu đã kết hôn rồi cũng nên ra mắt người lớn trong nhà.”
Lăng Hàm toát hết mồ hội lạnh: “Cảm ơn... cha mẹ ủng hộ.”
Vất vả lắm mới gọi được hai chữ “cha mẹ” thành tiếng, kì chết được.
Cậu dừng một chút rồi nói tiếp: “Chỉ là con vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng, chưa kể gần sang năm mới mọi người đột ngột dẫn con tới như này e rằng bà nội khó chấp nhận... hay là chờ một thời gian nữa, để mọi người thông báo trước rồi con đi qua đó?”
Bà Lục có chút chần chừ.
Cha Lục không lên tiếng, đối với một người có tư tưởng bảo thủ như ông vẫn rất khó chấp nhận chuyện con trai mình yêu thương một thằng đàn ông khác, càng không cần nói đến chuyện dẫn con dâu là nam về ra mắt họ hàng, ông cảm thấy thật mất mặt.
Nhưng mà cha Lục cũng không tiện nói thẳng chuyện mặt mũi này ra, nói ra sợ hai mẹ con sẽ mắng mình chết, giễu cợt ông sĩ diện, không chu đáo vân vân và mây mây, ông lại càng không dám để bà xã mình giận nên chỉ có thể im lặng cố chịu.
Trước kia, Lục Tư Nguyên sống chết đòi kết hôn với Lăng Hàm, con trai nói không dưới mười lần, ông mới miễn cưỡng chấp nhận, nhưng trong lòng vẫn không muốn để người khác biết. Lục Tư Nguyên muốn dẫn Lăng Hàm về nhà tổ vậy chẳng khác nào họ hàng đều biết cả? Nhưng vợ ông đồng ý mất rồi, mà vợ ông đã đồng ý thì ông nào dám phản đối.
Bây giờ cha Lục nghe Lăng Hàm nói không muốn về nhà tổ thì cảm thấy đứa trẻ này cũng coi như biết điều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.