Chương 234: Ngày lễ
Sa Nhã
22/07/2020
Con ngươi của Lục Tư Nguyên khẽ động, anh kiềm chế nói: “Con chó nhà tôi đang sủa ấy mà.”
“À, cậu đang ở nhà hả, vậy thì tốt, mau thu xếp rồi tới Monthermé đi.”
“Cảm ơn hội trưởng.”
“Phải là chúng tôi cảm ơn cậu mới đúng, cảm ơn cậu đã lấy mặt mũi cho chúng tôi.” Bên kia dặn dò vài câu rồi dập máy.
Hội trưởng đích thân gọi tới thông báo, chuyện này là thật không thể nghi ngờ nữa rồi.
Studio im ắng một hồi, sau đó liền vang lên tiếng hoan hô nhiệt liệt.
Trước Tết, sau khi “Hạ Thiên” được cắt ghép thành phim hoàn chỉnh, Lục Nham thân là đạo diễn liền mang bộ phim tới hiệp hội điện ảnh để tham gia Liên hoan phim Monthermé, sau đó nhanh chóng được thông qua, được hội trưởng đức cao vọng trọng của hiệp hội điện ảnh mang đi cùng với mấy bộ phim ra nước ngoài dự liên hoan phim.
Thật ra “Hạ Thiên” chủ yếu vốn muốn đánh vào lòng người trong nước, trong suốt quá trình, Lục Nham và Lục Tư Nguyên đều chăm chú theo dõi lượng vé bán trong nước, sau đó liền chuẩn bị cho giải Kim Chi sắp tới, mang phim ra dự liên hoan phim nước ngoài chẳng qua cũng chỉ là một chiêu trò, hai người đều không ôm quá nhiều hy vọng, có thể đoạt giải là tốt nhất, không được cũng chẳng sao. Lục Nham là đạo diễn, Lục Tư Nguyên là diễn viên chính mà không tới dự liên hoan phim là đủ hiểu hai người căn bản không hề để tâm tới Liên hoan phim Monthermé này rồi.
Cũng không hẳn là không để tâm mà Liên hoan phim Monthermé hay Liên hoan phim Cannes là một trong những liên hoan phim có quy mô lớn nhất thế giới, cho tới bây giờ số phim của Trung Quốc giành được giải thưởng tại liên hoan phim này chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, nghĩ cũng biết độ khó cao đến thế nào, cho nên cả Lục Nham và Lục Tư Nguyên đều không ôm hy vọng có thể đoạt giải, ai ngờ…
“Đoạt giải rồi! Trời ơi! Phim nước ngoài hay nhất Monthermé luôn cơ mà! Má ơi! Không thể nào tưởng tượng nổi!” Lăng Hàm chạy lòng vòng trong phòng như điên, gào thét không ngừng. Âm thanh quá lớn khiến đám Tiền Vũ trong phòng bên cạnh cũng phải tò mò chạy sang gõ cửa, sau khi biết tin lại reo hò ầm ĩ.
Lục Tư Nguyên vẫn đờ ra tại chỗ, anh lòng vòng hai vòng, không biết đang lẩm nhẩm cái gì.
Lăng Hàm và đám Tiền Vũ hoan hô sung sướng, cuối cùng cũng bình ổn lại được tâm trạng kích động của mình.
Tuy chuyện phòng vé tuột dốc khiến họ rất buồn bực, nhưng niềm vui sướng của việc giành được giải thưởng phim nước ngoài xuất sắc nhất của lễ trao giải Monthermé đủ để đè bẹp nỗi buồn bực này tới mười lần rồi.
Đúng là kích động phát điên!
Hoàn toàn không thể ngờ được!
Chính vì không ngờ cho nên khi tin vui ập xuống mọi người mới điên cuồng đến thế.
“Bình tĩnh.” Lục Tư Nguyên hắng giọng: “Gào thét ầm ĩ lên thế ra cái thể thống gì hả?”
Boss đã lên tiếng, những người khác liền dừng lại, chỉ có Lăng Hàm nhìn ra vẻ vờ vịt của anh, khinh bỉ nói: “Vờ vịt cái gì, rõ ràng anh đang sướng điên lên ấy, làm trò làm gì hả?”
Hiếm thấy cảnh Lục Tư Nguyên đỏ mặt, hắng giọng, cố chuyển chủ đề: “Giờ chúng ta phải chuẩn bị tới Monthermé, sắp xếp lại công việc sắp tới đi. Lăng ngốc, em đi với anh.”
Sau đó, studio lại mở một cuộc họp ngắn, chủ yếu là sắp xếp các công việc tiếp theo. Một tin tức lớn như được bình chọn là bộ nước ngoài hay nhất của Liên hoan phim Monthermé, không cần Lục Tư Nguyên nhắc nhở, tất cả mọi người đều biết nên ghi chép lại những việc quan trọng, tuyên truyền hùng hậu!
Tần Vĩnh đang ở xưởng sản xuất, sau khi biết tin liền vội vàng trở về, giúp chuẩn bị các thủ tục phía sau.
Lăng Hàm căng thẳng: “Em cũng phải đi à?”
“Tất nhiên rồi.” Lục Tư Nguyên đáp.
“Nhưng em chỉ là vai phụ thôi.”
“Vai phụ cũng đi được.”
“Nhưng em không có đồ để đi thảm đỏ!” Lăng Hàm vừa kích động vừa phiền não, nếu biết trước thì còn có thể đặt được, giờ thời gian sát nút thế này, căn bản không kịp!
Liên hoan phim Monthermé có thể ăn mặc quê mùa tới được sao? Kiếp này khó khăn lắm mới được dự hội trường lớn một lần, tới lúc đó mà bị lộ hình tượng phong trần trước mặt nhân dân toàn quốc, không biết sẽ lại bị đồn thành cái gì nữa.
Cậu từng tưởng tượng dáng vẻ tham dự liên hoan phim nước ngoài kiếp này của mình, cậu sẽ mặc bộ đồ cao cấp được đặt may từ nhà thiết kế nổi tiếng, xuất hiện trên thảm đỏ một cách phong độ, tuyệt đối không phải dáng vẻ hấp tấp chạy đến trước mặt toàn thế giới như hôm nay.
Lục Tư Nguyên cũng không có đồ, giờ bất kể là qua chỗ phục trang của GMG hay bộ phận phục trang của Ứng Thiên Media thì cũng quá gấp.
“Không sao, quan trọng là giành giải, không phải là đi thảm đỏ.” Lục Tư Nguyên nói.
Thời gian quá gấp rút, cuối cùng mọi người trong ê kíp chọn cho hai người vài bộ đồ để mang theo, tuy không bì được với các mẫu thiết kế cao cấp khác, nhưng vẫn có thể ứng phó với hoàn cảnh được.
Lục Nham nhún vai: “Làm ngôi sao đúng là phiền thật, lúc nào cũng phải giữ hình tượng.”
Vì là đạo diễn nên anh ta không cần quá khắt khe về mặt phục trang, có thể dễ qua cửa, lúc này đang đứng một bên nhìn dáng vẻ luống cuống tay chân của hai người Lục, Lăng.
Hôm sau, ba người Lăng Hàm, Lục Tư Nguyên, Lục Nham cùng xuất phát tới Liên hoan phim Monthermé. Sau khi họ xuất phát, tin tức “Hạ Thiên” giành giải thưởng phim nước ngoài xuất sắc nhất bùng nổ, xôn xao thu hút được truyền thông trong nước. Đối với người trong nền điện ảnh nước nhà mà nói, giành được giải thưởng này đúng là vẻ vang không gì sánh được!
Nhất thời, tin đoạt giải liền chiếm trang nhất của các trang báo lớn!
Vì nguyên nhân này, phòng vé của “Hạ Thiên” bắt đầu có màn lội ngược dòng như kỳ tích, tăng vọt lên. Mọi người rất tò mò không biết bộ phim đoạt được giải thưởng danh dự này là bộ phim thế nào.
Nhu cầu của khán giả lớn, các rạp chiếu phải tăng suất chiếu lên, cứ vậy hình thành một vòng tuần hoàn tốt, càng bán ra được nhiều vé.
Vì thế, sau một tuần ế ẩm, “Hạ Thiên” bỗng bật dậy, có được cú lội ngược dòng này!
Đồng thời, truyền thông trong nước cũng nhanh chóng dời sự chú ý sang Liên hoan phim Monthermé, tất nhiên tiêu điểm sẽ tập trung vào ảnh đế Lục Tư Nguyên, đạo diễn mới Lục Nham và tiểu thịt tươi Lăng Hàm – người bỗng nổi tiếng mà không biết nên đánh giá thế nào.
Ảnh đế Lục Tư Nguyên thì không cần phải nói, mọi người đều biết cái hay cái tốt của anh rồi, diễn xuất thực lực, nhan sắc đỉnh cao, địa vị cũng chắc chắn. Lục Nham cũng dễ đánh giá, thời buổi này lâu lâu nhảy ra một đạo diễn mới cũng không có gì là lạ nữa cả, huống hồ bản thân Lục Nham cũng được đánh giá khá cao ở trong nước, danh tiếng tốt. Nhưng còn cậu Lăng Hàm này thì không dễ nói.
Có người nói: Cậu ta may mắn được đóng phim với Lục Tư Nguyên, nếu không làm gì có đất cho cậu ta đi dự liên hoan phim!
Có người nói: Lục Tư Nguyên và Lục Nham có thể nhìn trúng cậu ta, lần này lại đoạt giải, rõ ràng bản thân cậu ta cũng có thực lực chắc chắn.
Có người nói: Nếu đổi lại là người khác đóng vai của cậu ta, chưa biết chừng còn đóng tốt hơn, XXX hợp lắm này.
Có người nói: Chủ yếu nằm ở vận may thôi!
…
Mọi người xôn xao bàn tán, quan điểm được tập trung nhiều nhất nằm ở chuyện “Lăng Hàm giẫm vào vận shit chó”, điều này được phần lớn khán giả thừa nhận, dù cho fan của Lăng Hàm cũng phải cảm động mà để lại lời nhắn: “O thiếu nhà mình hên thật đấy!”
“Có thể được Lục Tư Nguyên nhìn trúng rồi tham gia ‘Hạ Thiên’, đúng là vận mệnh đã an bài!”
“O thiếu của chúng ta có thể đoạt giải, đây là trời định!”
…
Dù sao thì đây đều là những cách biểu đạt uyển chuyển về sự thật rằng vận may của Lăng Hàm tốt thật.
Đám phóng viên gửi ảnh hai người ở Liên hoan phim Monthermé về, hai người đều mặc vest đen, cùng một thương hiệu, thậm chí còn cùng bộ sưu tập. Kết quả, ảnh đế Lục Tư Nguyên liền nhận được lời tán thưởng của tất cả mọi người: “Ảnh đế thật khiêm tốn, có nội hàm!”, “Ảnh đế mặc đồ nhìn sang quá!”.
Còn Lăng Hàm lại bị nhận xét: “Mặc cái shit gì vậy?”, “Đẹp phết.”, “Chẳng có phong cách gì, học Lục Tư Nguyên hả?”, “Lăng Hàm tuyệt quá!”, “Không xứng lắm.”.
Đối với kiểu bình luận tiêu chuẩn kép thế này, Lăng Hàm biết làm sao được? Chỉ có thể bất đắc dĩ bó tay thôi.
“À, cậu đang ở nhà hả, vậy thì tốt, mau thu xếp rồi tới Monthermé đi.”
“Cảm ơn hội trưởng.”
“Phải là chúng tôi cảm ơn cậu mới đúng, cảm ơn cậu đã lấy mặt mũi cho chúng tôi.” Bên kia dặn dò vài câu rồi dập máy.
Hội trưởng đích thân gọi tới thông báo, chuyện này là thật không thể nghi ngờ nữa rồi.
Studio im ắng một hồi, sau đó liền vang lên tiếng hoan hô nhiệt liệt.
Trước Tết, sau khi “Hạ Thiên” được cắt ghép thành phim hoàn chỉnh, Lục Nham thân là đạo diễn liền mang bộ phim tới hiệp hội điện ảnh để tham gia Liên hoan phim Monthermé, sau đó nhanh chóng được thông qua, được hội trưởng đức cao vọng trọng của hiệp hội điện ảnh mang đi cùng với mấy bộ phim ra nước ngoài dự liên hoan phim.
Thật ra “Hạ Thiên” chủ yếu vốn muốn đánh vào lòng người trong nước, trong suốt quá trình, Lục Nham và Lục Tư Nguyên đều chăm chú theo dõi lượng vé bán trong nước, sau đó liền chuẩn bị cho giải Kim Chi sắp tới, mang phim ra dự liên hoan phim nước ngoài chẳng qua cũng chỉ là một chiêu trò, hai người đều không ôm quá nhiều hy vọng, có thể đoạt giải là tốt nhất, không được cũng chẳng sao. Lục Nham là đạo diễn, Lục Tư Nguyên là diễn viên chính mà không tới dự liên hoan phim là đủ hiểu hai người căn bản không hề để tâm tới Liên hoan phim Monthermé này rồi.
Cũng không hẳn là không để tâm mà Liên hoan phim Monthermé hay Liên hoan phim Cannes là một trong những liên hoan phim có quy mô lớn nhất thế giới, cho tới bây giờ số phim của Trung Quốc giành được giải thưởng tại liên hoan phim này chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, nghĩ cũng biết độ khó cao đến thế nào, cho nên cả Lục Nham và Lục Tư Nguyên đều không ôm hy vọng có thể đoạt giải, ai ngờ…
“Đoạt giải rồi! Trời ơi! Phim nước ngoài hay nhất Monthermé luôn cơ mà! Má ơi! Không thể nào tưởng tượng nổi!” Lăng Hàm chạy lòng vòng trong phòng như điên, gào thét không ngừng. Âm thanh quá lớn khiến đám Tiền Vũ trong phòng bên cạnh cũng phải tò mò chạy sang gõ cửa, sau khi biết tin lại reo hò ầm ĩ.
Lục Tư Nguyên vẫn đờ ra tại chỗ, anh lòng vòng hai vòng, không biết đang lẩm nhẩm cái gì.
Lăng Hàm và đám Tiền Vũ hoan hô sung sướng, cuối cùng cũng bình ổn lại được tâm trạng kích động của mình.
Tuy chuyện phòng vé tuột dốc khiến họ rất buồn bực, nhưng niềm vui sướng của việc giành được giải thưởng phim nước ngoài xuất sắc nhất của lễ trao giải Monthermé đủ để đè bẹp nỗi buồn bực này tới mười lần rồi.
Đúng là kích động phát điên!
Hoàn toàn không thể ngờ được!
Chính vì không ngờ cho nên khi tin vui ập xuống mọi người mới điên cuồng đến thế.
“Bình tĩnh.” Lục Tư Nguyên hắng giọng: “Gào thét ầm ĩ lên thế ra cái thể thống gì hả?”
Boss đã lên tiếng, những người khác liền dừng lại, chỉ có Lăng Hàm nhìn ra vẻ vờ vịt của anh, khinh bỉ nói: “Vờ vịt cái gì, rõ ràng anh đang sướng điên lên ấy, làm trò làm gì hả?”
Hiếm thấy cảnh Lục Tư Nguyên đỏ mặt, hắng giọng, cố chuyển chủ đề: “Giờ chúng ta phải chuẩn bị tới Monthermé, sắp xếp lại công việc sắp tới đi. Lăng ngốc, em đi với anh.”
Sau đó, studio lại mở một cuộc họp ngắn, chủ yếu là sắp xếp các công việc tiếp theo. Một tin tức lớn như được bình chọn là bộ nước ngoài hay nhất của Liên hoan phim Monthermé, không cần Lục Tư Nguyên nhắc nhở, tất cả mọi người đều biết nên ghi chép lại những việc quan trọng, tuyên truyền hùng hậu!
Tần Vĩnh đang ở xưởng sản xuất, sau khi biết tin liền vội vàng trở về, giúp chuẩn bị các thủ tục phía sau.
Lăng Hàm căng thẳng: “Em cũng phải đi à?”
“Tất nhiên rồi.” Lục Tư Nguyên đáp.
“Nhưng em chỉ là vai phụ thôi.”
“Vai phụ cũng đi được.”
“Nhưng em không có đồ để đi thảm đỏ!” Lăng Hàm vừa kích động vừa phiền não, nếu biết trước thì còn có thể đặt được, giờ thời gian sát nút thế này, căn bản không kịp!
Liên hoan phim Monthermé có thể ăn mặc quê mùa tới được sao? Kiếp này khó khăn lắm mới được dự hội trường lớn một lần, tới lúc đó mà bị lộ hình tượng phong trần trước mặt nhân dân toàn quốc, không biết sẽ lại bị đồn thành cái gì nữa.
Cậu từng tưởng tượng dáng vẻ tham dự liên hoan phim nước ngoài kiếp này của mình, cậu sẽ mặc bộ đồ cao cấp được đặt may từ nhà thiết kế nổi tiếng, xuất hiện trên thảm đỏ một cách phong độ, tuyệt đối không phải dáng vẻ hấp tấp chạy đến trước mặt toàn thế giới như hôm nay.
Lục Tư Nguyên cũng không có đồ, giờ bất kể là qua chỗ phục trang của GMG hay bộ phận phục trang của Ứng Thiên Media thì cũng quá gấp.
“Không sao, quan trọng là giành giải, không phải là đi thảm đỏ.” Lục Tư Nguyên nói.
Thời gian quá gấp rút, cuối cùng mọi người trong ê kíp chọn cho hai người vài bộ đồ để mang theo, tuy không bì được với các mẫu thiết kế cao cấp khác, nhưng vẫn có thể ứng phó với hoàn cảnh được.
Lục Nham nhún vai: “Làm ngôi sao đúng là phiền thật, lúc nào cũng phải giữ hình tượng.”
Vì là đạo diễn nên anh ta không cần quá khắt khe về mặt phục trang, có thể dễ qua cửa, lúc này đang đứng một bên nhìn dáng vẻ luống cuống tay chân của hai người Lục, Lăng.
Hôm sau, ba người Lăng Hàm, Lục Tư Nguyên, Lục Nham cùng xuất phát tới Liên hoan phim Monthermé. Sau khi họ xuất phát, tin tức “Hạ Thiên” giành giải thưởng phim nước ngoài xuất sắc nhất bùng nổ, xôn xao thu hút được truyền thông trong nước. Đối với người trong nền điện ảnh nước nhà mà nói, giành được giải thưởng này đúng là vẻ vang không gì sánh được!
Nhất thời, tin đoạt giải liền chiếm trang nhất của các trang báo lớn!
Vì nguyên nhân này, phòng vé của “Hạ Thiên” bắt đầu có màn lội ngược dòng như kỳ tích, tăng vọt lên. Mọi người rất tò mò không biết bộ phim đoạt được giải thưởng danh dự này là bộ phim thế nào.
Nhu cầu của khán giả lớn, các rạp chiếu phải tăng suất chiếu lên, cứ vậy hình thành một vòng tuần hoàn tốt, càng bán ra được nhiều vé.
Vì thế, sau một tuần ế ẩm, “Hạ Thiên” bỗng bật dậy, có được cú lội ngược dòng này!
Đồng thời, truyền thông trong nước cũng nhanh chóng dời sự chú ý sang Liên hoan phim Monthermé, tất nhiên tiêu điểm sẽ tập trung vào ảnh đế Lục Tư Nguyên, đạo diễn mới Lục Nham và tiểu thịt tươi Lăng Hàm – người bỗng nổi tiếng mà không biết nên đánh giá thế nào.
Ảnh đế Lục Tư Nguyên thì không cần phải nói, mọi người đều biết cái hay cái tốt của anh rồi, diễn xuất thực lực, nhan sắc đỉnh cao, địa vị cũng chắc chắn. Lục Nham cũng dễ đánh giá, thời buổi này lâu lâu nhảy ra một đạo diễn mới cũng không có gì là lạ nữa cả, huống hồ bản thân Lục Nham cũng được đánh giá khá cao ở trong nước, danh tiếng tốt. Nhưng còn cậu Lăng Hàm này thì không dễ nói.
Có người nói: Cậu ta may mắn được đóng phim với Lục Tư Nguyên, nếu không làm gì có đất cho cậu ta đi dự liên hoan phim!
Có người nói: Lục Tư Nguyên và Lục Nham có thể nhìn trúng cậu ta, lần này lại đoạt giải, rõ ràng bản thân cậu ta cũng có thực lực chắc chắn.
Có người nói: Nếu đổi lại là người khác đóng vai của cậu ta, chưa biết chừng còn đóng tốt hơn, XXX hợp lắm này.
Có người nói: Chủ yếu nằm ở vận may thôi!
…
Mọi người xôn xao bàn tán, quan điểm được tập trung nhiều nhất nằm ở chuyện “Lăng Hàm giẫm vào vận shit chó”, điều này được phần lớn khán giả thừa nhận, dù cho fan của Lăng Hàm cũng phải cảm động mà để lại lời nhắn: “O thiếu nhà mình hên thật đấy!”
“Có thể được Lục Tư Nguyên nhìn trúng rồi tham gia ‘Hạ Thiên’, đúng là vận mệnh đã an bài!”
“O thiếu của chúng ta có thể đoạt giải, đây là trời định!”
…
Dù sao thì đây đều là những cách biểu đạt uyển chuyển về sự thật rằng vận may của Lăng Hàm tốt thật.
Đám phóng viên gửi ảnh hai người ở Liên hoan phim Monthermé về, hai người đều mặc vest đen, cùng một thương hiệu, thậm chí còn cùng bộ sưu tập. Kết quả, ảnh đế Lục Tư Nguyên liền nhận được lời tán thưởng của tất cả mọi người: “Ảnh đế thật khiêm tốn, có nội hàm!”, “Ảnh đế mặc đồ nhìn sang quá!”.
Còn Lăng Hàm lại bị nhận xét: “Mặc cái shit gì vậy?”, “Đẹp phết.”, “Chẳng có phong cách gì, học Lục Tư Nguyên hả?”, “Lăng Hàm tuyệt quá!”, “Không xứng lắm.”.
Đối với kiểu bình luận tiêu chuẩn kép thế này, Lăng Hàm biết làm sao được? Chỉ có thể bất đắc dĩ bó tay thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.