Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Chương 15:

Hồ Châu Tử

28/04/2023

Thế nhưng sự thật chứng minh những lo lắng của Xu Mạn là thừa thãi, chưa đến hai ngày Triệu Uyên đã mang đồ đến đây: “Lão Thẩm, liệu có phải lúc cậu quay phim quá nhập vai nên tinh thần có vấn đề gì đó không? Ví dụ như những chuyện tự mình làm nhưng lại không nhớ rõ? Trên lọ đường phèn này chỉ có dấu vân tay của cậu thôi, nếu như thật sự có trộm thì ít nhiều gì cũng phải để lại chút dấu vết chưa. Cậu nói xem, một tên trộm chạy đến nhà cậu không trộm đồ khác trong nhà mà chỉ trộm kẹo với đường, lại còn nuôi cá cho cậu nữa? Chuyện này nói thế nào cũng không thông.”

“Bây giờ cường độ làm việc của tôi không lớn, tinh thần cũng không có vấn đề gì cả. Còn nữa, tôi không thích ăn ngọt, xin cảm ơn!” Thẩm Thanh Yến nhận lấy lọ đường từ tay anh ấy, đặt lại về vị trí cũ.

Triệu Uyên đi theo anh đến sofa ngồi xuống: “Được rồi, tôi nghĩ hay là cậu lắp camera trong nhà đi? Giám sát 360 độ 24/24 giờ, chỉ cần tên trộm ngu ngốc đó xuất hiện là sẽ bị tóm gọn.”

Xu Mạn rất không hài lòng với từ “tên trộm ngu ngốc” mà người đàn ông cao lớn kia nói ra, cắm chặt rễ xuống đất hút mạnh hai ngụm.

“Tôi cũng đang có ý tưởng này, nhưng ngày mai tôi lại phải đi hơn mười ngày rồi, đợi tôi về thì lắp vậy.” Thẩm Thanh Yến ngồi xuống bên cạnh Triệu Uyên: “Hay là tôi để chìa khóa dự phòng cho cậu, cậu có thời gian thì xem hộ tôi xem.”

Triệu Uyên không nhận lời cũng chẳng từ chối, chỉ hỏi: “Cậu đã nói chuyện này cho dì biết chưa?”

“Cậu biết thừa người già thường hay lo lắng không đâu mà, sao tôi dám nói cho bà ấy?” Thẩm Thanh Yến nhớ đến việc mấy hôm trước lúc về thăm bố mẹ bị quở trách, lại nói: “Hộp kẹo sô cô la đó bà ấy từng ăn mấy viên, mấy hôm trước tôi gọi điện hỏi bóng gió, kết quả là đến giờ bà ấy vẫn còn đang giận tôi, cảm thấy tôi đang trách bà ấy.”

“Thôi được rồi, nhưng gần đây trong tay tôi vẫn còn vụ án, tương đối bận, không chắc là có thời gian ghé qua chỗ cậu xem thử đâu.” Triệu Uyên nói.

Xu Mạn nghe họ nói vậy, âm thầm hạ quyết tâm sau này phải an phận một chút, đừng để bị người khác tóm được đuôi.

Vài ngày sau, một đám mây to lơ lửng trên bầu trời che đi ánh nắng ấm áp hiếm hoi của những ngày đông, khiến cả thế giới trở nên xám xịt, sương mù giăng khắp chốn, chỉ có cây xanh mơn mởn ở trên ban công kia là trông còn có chút sức sống.



Hai người ngồi trên sofa câu được câu chăng nói chuyện phiếm với nhau, một luồng gió từ bên ngoài thổi vào, hòa cùng hương hoa thoang thoảng. Thẩm Thanh Yến như nhớ đến điều gì đó, xách bình tưới cây, mở cửa kính đi ra ban công tưới nước cho gốc lan thân yêu của anh.

Triệu Uyên đi theo anh, cùng nhau ra ban công, tò mò hỏi: “Lần trước tôi đến chẳng phải là gốc lan này sắp nở hoa rồi sao? Sao giờ vẫn như vậy thế?”

Xu Mạn chột dạ xiết chặt cành lá, lại nghe thấy Thẩm Thanh Yến nhẹ nhàng nói: “Có lẽ là thời gian từ nụ ra hoa của nó tương đối dài, đây cũng là lần đầu tôi gặp phải trường hợp này, hơn mười ngày trước nó đã là nụ hoa chớm nở rồi, nhưng đến giờ vẫn chưa hoàn toàn nở rộ.”

“Gốc lan này của cậu bị nuôi đến mức kiêu ngạo luôn rồi! Hơn 20 triệu tệ, mua mười người vợ cũng được.” Triệu Uyên trêu ghẹo anh, tiện tay rút một điếu thuốc từ trên người ra.

Thẩm Thanh Yến vô tình nhớ đến giấc mơ kia, nói: “Nói ra sợ cậu không tin, khoảng thời gian trước tôi còn thật sự mơ thấy nó biến thành một người con gái, giấc mơ đó thật đến nỗi sau khi tỉnh dậy tôi vẫn nhớ rõ người con gái đó trông như thế nào.”

“Mộng xuân? Có đẹp không?” Triệu Uyên ngậm thuốc trên miệng, nhếch mép nở nụ cười xấu xa.

Thẩm Thanh Yến dở khóc dở cười: “Đồng chí cảnh sát này đừng có thô tục như vậy được không? Tôi đang nói chuyện nghiêm túc với cậu đấy!”

“Tôi vốn chỉ làm một tên phàm phu tục tử, không giống với đại minh tinh siêu phàm thoát tục như cậu. Nói không chừng gốc hoa lan này của cậu đã thành tinh rồi đấy, biến thành một mỹ nữ để báo đáp cậu.” Triệu Uyên nói đùa.

Người nói vô tình, người nghe có ý, Xu Mạn suýt chút nữa cho rằng thân phận của mình đã bại lộ rồi. May mà bọn họ chỉ đang nói bừa mà thôi, người đàn ông cao lớn kia thậm chí còn chẳng thèm cúi đầu nhìn cô lấy một cái, Xu Mạn lúc này mới tin chắc rằng anh ta chỉ đang nói đùa mà thôi chứ không coi việc này là thật.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook