Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Chương 50:

Hồ Châu Tử

01/05/2023

Khi bác khi kiểm tra lại cho Xu Mạn, phát hiện vết thương của cô hồi phục cực kỳ nhanh, thậm chí bắt đầu nghi ngờ lần kiểm tra trước đó có nhầm lẫn.

Nhưng hiện giờ thủ tục nhập viện đã làm xong hết rồi, bọn họ chỉ đành tiếp tục để cô ở lại, cũng bó bột cho cánh tay bị thương của cô.

Xu Mạn nhìn cái tay phải quấn thêm vài lớp vải của mình, vô cùng tò mò nghiên cứu nửa ngày, con người quả thật có rất nhiều thứ mới lạ. Hôm nay cô còn thấy thêm rất nhiều thiết bị kỳ lạ, thậm chí có thể xem rõ xương của cô, thật sự là mới thấy lần đầu.

Đợi bác sĩ kiểm tra xong cho cô, thời gian cũng không còn sớm nữa, Thẩm Thanh Yến đói đến mức ngực dán vào lưng, gọi ít cơm, cùng Xu Mạn ở phòng bệnh ăn.

Thẩm Thanh Yến gọi canh sườn nấu ngô cùng một vài món ăn phụ khác, đưa đũa cho Xu Mạn, còn mình thì kéo ghế ra ngồi xuống cùng ăn với cô.

Xu Mạn nhìn chằm chằm động tác cầm đũa của Thẩm Thanh Yến, bắt chước một lần, nhưng tay của cô không có linh hoạt như vậy, không thể nào gắp được.

Thẩm Thanh Yến thấy thế thì đổi cho cô một cái thìa: “Không biết dùng đũa thì em dùng thìa ăn đi.”

Xu Mạn cầm lấy thìa, cái này dùng dễ hơn đũa, cô có thể dễ dàng xúc thức ăn vào miệng.

Chẳng qua mỗi lần ăn đều dính ít cơm ở bên môi, cô muốn vươn đầu lưỡi ra liếm, lại sợ Thẩm Thanh Yến không vui, chỉ đành chịu đựng tiếp tục ăn cơm. Chờ đến khi cô ăn xong, quanh miệng đã dính đầy hạt cơm.

Thẩm Thanh Yến thấy thế không khỏi cảm thấy buồn cười, rút một tờ giấy ăn ở bên cạnh đưa cô: “Sau này chỗ nào bị bẩn, có thể dùng giấy ăn để lau đi.”

Xu Mạn một tay bó bột, một tay cầm thìa, không cầm được. Thẩm Thanh Yến nghĩ một lúc, vẫn tự mình làm.



Dù sao cũng là tiểu yêu tinh anh nuôi, chiều thêm một chút cũng không sao cả.

Đúng vào lúc này, cửa phòng mở ra, một giọng nói đáng ghét truyền đến: “Ồ, làm phiền hai người rồi.”

Xu Mạn nhìn thấy người đến, không khỏi đề cao cảnh giác, cái người nghiện thuốc lá khiến cô lãng phí mất một cánh hoa sao lại đến đây?

Thẩm Thanh Yến cũng không ngờ sẽ gặp được Triệu Uyên ở đây, hiện giờ cảnh sát Triệu trở thành một người què, chống nạng không mời mà đến. Thật hiếm thấy anh ấy cũng có lúc chật vật như vậy.

“Tai nạn lao động?” Thẩm Thanh Yến ngửi thấy mùi thuốc khử trùng trên người anh ấy, đưa cho anh ấy một cái ghế.

“Không thì sao? Chẳng lẽ tôi lại tự đâm hai nhát dao lên đùi mình sao?” Triệu Uyên càng nói càng tức giận: “Năm nay đúng là năm hạn mà, lần trước không phải tôi bị ngất ở nhà cậu sao, mẹ tôi biết thì kéo tôi đi kiểm tra bằng được.”

“Ừ, sau đó thì sao?” Thẩm Thanh Yến nghe giọng không kiên nhẫn của anh ta, biết ngay đằng sau nhất định vẫn còn chuyện xảy ra.

“ Sau đó không kiểm tra ra được cái đếch gì, bác sĩ bảo tôi kiêng rượu kiêng thuốc, giờ chỉ có thể hút cái này thôi. Mẹ nó chứ nghẹn chết tôi rồi.” Triệu Uyên lấy mắt điện tử ra, nhìn về Xu Mạn mấy lần, nháy mắt nhướng mày với Thẩm Thanh Yến, “Ô kìa, có chuyện à nha! Không giới thiệu chút sao?”

“Em ấy tên Xu Mạn. Cậu ta là Triệu Uyên.” Thẩm Thanh Yến đơn giản giới thiệu hai người với nhau.

Hoa lan nhỏ hẳn là biết Triệu Uyên, bởi vì Triệu Uyên đã từng đến nhà anh nhiều lần, hơn nữa cô còn suýt chút nữa bị Triệu Uyên bắt gặp, khoảng thời gian trước tiểu yêu tinh của anh còn từng bị đầu thuốc lá của Triệu Uyên làm bỏng...

Thẩm Thanh Yến nhớ lại luôn cảm thấy đau lòng.



“Em dâu?”Triệu Uyên hóng hớt hỏi.

Xu Mạn không hiểu cái gì gọi là em dâu, Thẩm Thanh Yến lạnh lùng liếc anh ấy một cái: “Không phải, đừng nói bậy.”

Không phải? Cẩn thận chăm sóc người ta như vậy, còn cùng nhau ăn cơm, giúp cô lau miệng, thiếu chút nữa là hôn luôn rồi, đây vẫn không phải?

“Không phải, vậy thì là gì?” Triệu Uyên hỏi dồn.

Thẩm Thanh Yến biết khó lòng trốn tránh, bèn nói: “Em gái của bà con xa.”

Em gái bà con xa? Lừa quỷ à!

Triệu Uyên nhìn Thẩm Thanh Yến với biểu tình tôi hiểu mà, sau đó không nhịn được lại đánh giá cô gái ngồi trên giường, ánh mắt đại minh tinh quả thật không tồi, nhìn trúng một mỹ nhân xinh đẹp như vậy.

Thẩm Thanh Yến đứng lên thu dọn bàn ăn, cố ý chắn ánh mắt nghiền ngẫm của Triệu Uyên.

Dọn dẹp xong, Thẩm Thanh Yến lại nói: “Cậu phải đi đúng không? Tôi tiễn cậu.”

“Làm gì mà vội đuổi tôi đi như vậy? Giờ tôi bị thương nằm viện, còn vài ngày nữa mới xuất viện, phòng bệnh bên này của cậu điều kiện tốt thật đó, tôi sẽ thường xuyên đến thăm.” Triệu Uyên nói rồi, lại nhìn Xu Mạn hỏi: “Người đẹp sao lại bị thương vậy?”

Anh ấy luôn là người rất dễ làm quen, đi đâu cũng có thể nói chuyện tán gẫu được, ngồi xuống là bắt đầu bắt chuyện với Xu Mạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook