Chương 130
Như Quỳnh
28/04/2023
Bảy ngày đã trôi qua, Lôi Hòa Nghi được đưa vào phòng hồi sức, thời gian qua đã không ít lần tính mạng Lôi Hòa Nghi đứng bên bờ vực thẳm, được đưa vào phòng cấp cứu hết lần này đến lần khác may thay trời cao có mắt đã không mang cô đi.
Vài lần như vậy Cung Huyền Thương và mọi người đều bị dọa không ít chỉ sợ thứ mình đợi được là cái lắc đầu bất lực của bác sỹ. Nhưng 7 ngày dày vò cũng đã qua, Lôi Hòa Nghi đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, vào phòng hồi sức để mọi người có thể chăm sóc.
Mấy ngày qua Cung Huyền Thương túc trực trong bệnh viện không rời, râu đã mọc lún phún trên mặt, cả người tiều tụy đi không ít, thoáng chốc nhìn anh như già đi 10 tuổi. Những người khác phải hết lời khuyên can mới có thể khiến anh nghỉ ngơi chút ít, hiện tại tình hình của Lôi Hòa Nghi đã ổn định, Cung Huyền xem như cũng an tâm phần nào, ngồi bên giường bệnh cô trông chừng.
Sở Mặc Thần sau khi thấy Lôi Hòa Nghi đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm thì cũng thở phào nhẹ nhõm, nỗi lo trong lòng được buông xuống đặt vé máy bay về Italy.
Về phía Lôi gia, mẹ của Lôi Hòa Nghi luôn cùng Cung Huyền Thương ở bệnh viện chăm sóc cô, những người khác một bên xử lý chuyện công việc một bên giấu Lôi lão gia ở nhà. Đến bây giờ khi tình hình Lôi Hòa Nghi đã ổn mới để bố Lôi lựa lời báo tin cho Lôi lão gia biết.
Sau khi biết chuyện ông lão kích động một phen cũng may trong nhà có thuốc sẵn nên tình hình cũng không có gì nguy hiểm, sau khi bình tĩnh lại thì đi đến bệnh viện xem cháu gái. Nguyên tầng này của bệnh viện đã được Lôi gia bao trọn nên mọi người cứ vào ra mà không sợ bị ai phát giác.
Lôi Lăng Triệt cùng với cảnh sát điều tra vụ tại nạn, đã sớm bắt được Từ Mộng về quy án. Từ những tội danh được định ra trước đó cùng với hành vi cố ý gây tai nạn giao thông có bằng chứng xác thực thì dù có mời bao nhiêu luật sự cô ta cũng không cách nào biện hộ được cho tội lỗi của mình. Với những tội danh đó Từ Mộng hoàn toàn có thể đối mặt với án tử, Lôi Lăng Triệt cũng đã hỏi qua ý kiến của Cung Huyền Thương. Theo như anh nói thì sau những gì cô ta gây ra án tử vẫn còn quá nhẹ nhàng, cho nên Từ Mộng sẽ phải chịu mức án tù chung thân. Dù sao với tính cách coi trời bằng vung đó của cô ta thì sống trong tù cả đời để bạn tù dạy dỗ vẫn là hình phạt thích đáng hơn thay vì để cô ta chết quá dễ dàng.
Chuyện này không thể tránh khỏi bị truyền thông đưa tin, Lôi Lăng Quân vốn nhạy cảm với tin tức giải trí, sớm biết thế nào cánh nhà báo cũng sẽ tìm ra nạn nhân trong vụ tai nạn giao thông do Từ Mộng gây ra, trước lúc đó vì sự bình yên của Lôi Hòa Nghi vẫn là nên công bố trước. Vì vậy Lôi Lăng Quân bàn bạc với Lantana sẽ nói rõ Lôi Hòa Nghi bị tai nạn giao thông còn đang hôn mê để tránh mọi người hiếu kỳ tại sao dạo này không thấy tin tức gì, sù sao phía đoàn làm phim bên kia cũng cần có một lời giải thích mà nói dối thì đều bất lợi cho đôi bên đặc biệt là Lôi Hòa Nghi.
Vì thế Lantana đã đăng lên fanclub của Lôi Hòa Nghi tin cô bị tai nạn giao thông còn đang chìm trong hôn mê sâu đính kèm tấm ảnh cô đang nằm trong phòng hồi sức để các fan không phải tò mò hiếu kỳ. Bên phía Lôi Phong giải trí cũng đăng bài viết về Lôi Hòa Nghi để có câu trả lời cho những hoạt động còn dang dở của cô.
Công chúng được một phen kích động, mặc dù không có bằng chứng gì chỉ ra nhưng mọi người đều hiểu là Từ Mộng hại Lôi Hòa Nghi thành ra thế này vì không thể có chuyện trùng hợp như vậy được, ngọn nguồn những chuyện này chỉ có người trong cuộc mới biết cho nên công chúng được một phen tưởng tượng ra 7749 câu chuyện phong phú. Fan của Lôi Hòa Nghi thì lo lắng liên tục hỏi han tình hình của cô nhưng Lantana rất khéo léo trong vấn đề này nên hoàn toàn có thể xoa dịu tâm tình của fan mà vẫn có thể giữ bí mật bệnh viện Lôi Hòa Nghi điều trị.
Cung thị Cung Huyền Thương hoàn toàn giao cho Cung lão gia thay mình chủ trì, dù sao bây giờ tâm tình anh đều đặt hết lên người Lôi Hòa Nghi, không có tinh thần xử lý chuyện khác, Cung lão gia cũng ngầm hiểu cho nên không thể làm gì khác ngoài lết cái thân già đi đến Cung thị, cháu dâu đã như thế thì ông nội là ông đây cũng phải giúp cháu trai san sẻ một phần thôi.
Về phần Liêu Đồng Hùng, Cung Huyền Thương lấy danh nghĩa của Lôi Hòa Nghi mà giao ông ta cho cảnh sát, tổ chuyên án thông qua Liêu Đồng Hùng đã điều tra được một đường dây buôn bán vận chuyển ma túy lớn, Cung Huyền Thương lại gửi đến một đội ngũ cận vệ cấp cao của Lôi gia hỗ trợ trong quá trình truy bắt cuối cùng bắt trọn ổ. Lần triệt phá này phía cảnh sát đặc biệt tuyên dương ghi công Lôi Hòa Nghi, gửi không ít lời khen đến chỗ Lôi lão gia.
Lôi Lăng Hàn biết chuyện trễ hơn mọi người một chút, sau đó cũng lập tức về nước sớm nhât, cộng với tin tức trên mạng cũng đã hiểu rõ mọi việc. Để Lôi Lăng Quân hủy đi lịch trình sau đó, thời gian tới anh sẽ chỉ ở lại thành phố này cùng gia đình.
Lúc này Cung Huyền Thương đang ở trong phòng bệnh, cầm tay Lôi Hòa Nghi nhìn cô chằm chằm. Bên cạnh là mẹ Lôi vừa mang cơm đến cho anh.
- A Thương à, con ăn một chút đi, nhìn con tiều tụy như vậy nếu Nghi Nghi tỉnh dậy nhìn thấy sẽ tự trách đấy.
- Mẹ yên tâm, lát con sẽ ăn ạ, làm phiền mẹ rồi!
- Phiền gì chứ, con cũng như con trai mẹ vậy, phải chăm sóc mình tốt như thế Nghi Nghi tỉnh dậy con mới đủ sức khỏe để chăm con bé.
- Vâng ạ!
Nhìn Cung Huyền Thương đáp lại mà vẫn không có động thái muốn ăn thì mẹ Lôi cũng chỉ đành thở dài. Nhìn con gái rồi lại nhìn con rể, trong lòng chua xót, hi vọng sau chuyện này cả hai có thể an ổn bên nhau không gặp bất trắc gì.
- Mẹ đi đến hỏi bác sỹ vài vấn đề, con ở đây với Nghi Nghi đi, trò chuyện với con bé!
- Vâng!
Mẹ Lôi ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Cung Huyền Thương thả lỏng bờ vai, hôn lên lòng bàn tay Lôi Hòa Nghi.
- Nghi Nghi, bác sỹ nói em có thể nghe thấy lời anh nói... em nhất định phải trở lại đấy, đừng bỏ anh lại...
Mấy ngày trước khi Lôi Hòa Nghi vẫn còn đang trong giai đoạn nguy hiểm được bác sỹ theo dõi sát sao, anh ở ngoài phòng bệnh thông qua cửa kính nhìn cô chằm chằm, trong lòng cầu xin cô ở lại không biết bao nhiêu lần. Bây giờ cô đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm anh lại sợ người tỉnh dậy không phải Lôi Hòa Nghi của anh.
- Nghi Nghi, anh biết em không phải Lôi Hòa Nghi thật sự cho nên em đừng nhân cơ hội này mà bỏ anh lại. Phải, anh rất ích kỷ, đây vốn không phải em nhưng anh tham lam muốn em tồn tại bởi vì ngoài ông ra anh chỉ có em, anh chỉ muốn giữ em lại thôi. 5 năm trước Lôi Hòa Nghi cũng gặp tai nạn cho nên bây giờ anh mới gặp được em, lần tai nạn này em... đừng như Lôi Hòa Nghi ấy, đừng đi có được không. Anh sợ người tỉnh dậy không phải em, anh sợ mất em... nếu em đi rồi anh cũng sẽ đi theo em... Nghi Nghi... Xin em, vì anh cho nên hãy ở lại, đừng đi nhé em...
Cung Huyền Thương áp má mình vào tay Lôi Hòa Nghi, bả vai run lên, anh nhìn thấy từ đôi mắt vẫn còn nhắm nghiền của cô đang không ngừng rơi nước mắt. Anh biết cô nghe thấy những gì anh nói... nhưng cô mãi không tỉnh dậy cho nên anh sợ...
Anh không ngốc, từ những chuyện trong quá khứ của Lôi Hòa Nghi và từ những chuyện hiện tại, anh biết tuy cùng một cái tên Lôi những lại là hai người khác nhau. Vụ tai nạn của Lôi Hòa Nghi năm năm trước anh đã từng nghe qua sau khi yêu Lôi Hòa Nghi anh cũng đã đi điều tra. Lần tai nạn đó Lôi Hòa Nghi được đưa vào phòng phẫu thuật khi người nhà họ Lôi đến nơi thì bác sỹ đã hết hi vọng với cô ấy, Lôi Hòa Nghi đã không qua khỏi sau đó cô ấy sống lại như một kỳ tích, anh cũng như mọi người cho rằng vì Lôi gia phúc trạch thâm hậu mà Lôi Hòa Nghi giữ lại được một mạng. Sau đó anh gặp được cô, gặp được Lantana, gặp được Sở Mặc Thần, từ bọn họ anh đã biết thêm rất nhiều chuyện về Lôi Hòa Nghi mà căn bản nó không hề tồn tại trong suốt mười mấy năm trước khi gặp tai nạn của cô. Những thứ Lôi Hòa Nghi biết, tài năng của cô... không phải thứ Lôi Hòa Nghi khi chỉ mười mấy tuổi đầu có thể học thông thạo, tính cách của cô cũng khác hoàn toàn lúc trước khi gặp tai nạn năm 17 tuổi.
Anh không ngốc, mặc dù rất khó tin nhưng xâu chuỗi mọi chuyện anh có thể biết hai Lôi Hòa Nghi trước tai nạn và người tỉnh lại sau khi gặp tai nạn là hai người khác nhau. Mà người anh yêu là cô gái hiện tại, anh ích kỷ muốn giữ cô lại cho nên anh cầu xin cô đừng đi. Từ vụ tai nạn năm năm trước anh có thể đoán được Lôi Hòa Nghi thực sự hẳn đã không còn, nếu bây giờ cô cũng rời đi vậy thì thế giới này sẽ không còn người tên Lôi Hòa Nghi nữa, anh cũng sẽ mất đi người anh yêu vĩnh viễn. Anh cũng sợ người tỉnh dậy không phải người anh yêu.
Nhìn nước mắt cô rơi xuống trong vô thức, anh biết những lời anh nói cô nghe được nhưng cho nên anh hi vọng cô có thể mạnh mẽ lên một chút mà tỉnh dậy với anh.
- Nghi Nghi, em đã nằm đây rất nhiều ngày rồi, anh đã luôn sống trong sự sợ hãi tự hỏi liệu em có quay về với anh không... nhưng nếu em không tỉnh lại vậy thì anh sẽ như bây giờ, chăm sóc em mãi mãi, em đừng mong có thể một mình đi trước, bỏ anh lại một mình. Em là người của anh, anh không cho phép em đi trước anh... Mọi người ở đây, người thân bạn bè cũng đều thương em, mong em tỉnh dậy, em đừng ham ngủ nữa nhé...
Cung Huyền Thương cứ ngồi đó nói với Lôi Hòa Nghi, cho dù không nhận lại được một câu đáp nào anh vẫn cứ nói, những chuyện cũ đã qua hay những tin tức liên quan đến cô anh đều nói cho cô biết. Cho đến khi Lôi Lăng Triệt mở cửa bước vào, Cung Huyền Thương mới không nói nữa.
Lôi Lăng Triệt đi đến giường bệnh nhìn em gái rồi lại nhìn Cung Huyền Thương.
- Tòa án đã có phán quyết với vụ án của Từ Mộng, tù chung thân, cả đời này cô ta sẽ không thể ra khỏi đó. Còn Từ thị cũng đã phá sản, Từ Mạnh nộp phạt hành chính và cũng phải chịu án tù cho tội hối lộ. Tên họ Liêu kia sau khi khai hết mọi chuyện, bên phía cảnh sát triệt phá được đường dây buôn bán ma túy thì ông ta cũng không thoát khỏi án tử hình. Kết quả này cậu thấy thế nào?
- May cho bọn họ là Nghi Nghi vẫn còn ở đây nếu không sẽ không tới lượt cảnh sát ra tay.
- Nghi Nghi sẽ cũng không muốn cậu tự tay động thủ đâu, con bé là một công dân gương mẫu đấy. Đúng rồi, cậu mượn danh nghĩa Nghi Nghi trợ giúp cảnh sát một việc lớn, bên trên rất cảm kích tuyên dương con bé, khi nào tỉnh lại nhớ truyền lời.
- Ừm!
- Nghi Nghi thế nào rồi, vẫn vậy ư?
- Như vậy cũng tốt, ít nhất cô ấy vẫn bình an, chỉ cần còn một chút hi vọng bao lâu tôi cũng sẽ đợi.
Lôi Lăng Triệt khoanh tay cười nhẹ:
- Có cậu chăm sóc tôi cũng yên tâm, tôi biết Nghi Nghi sẽ không chọn nhầm!
Nói rồi vỗ vỗ vai Cung Huyền Thương.
- Mau ăn đi, đồ mẹ vợ nấu cậu dám không ăn sao?
- Tôi ăn ngay đây!
Cung Huyền Thương nhẹ nhàng đặt tay Lôi Hòa Nghi lên chăn, lấy khăn giấy lau nước mắt trên mặt cô lại nhìn thêm một hồi rồi mới quay người đi ăn nhẹ một chút. Lôi Lăng Triệt nhìn chỉ biết lắc đầu, mới mấy ngày trôi qua, Cung Huyền Thương nhìn già đi không ít, bây giờ mà đi chung với Lôi Hòa Nghi có khi lại bị nhầm thành chú cháu cũng nên.
Thủ đô
Bên trong phòng làm việc của Bạc Kình Thương tại Bạc Môn,
Lăng Vệ đang đứng bên cạnh báo cáo công việc cho Bạc Kình Thương, đúng lúc này có tiếng gõ cửa vang lên. Bạc Kình Thương nhíu mày, giọng nói có chút khó chịu.
- Vào đi!
Cửa mở ra, Phó Ngữ Tình vội vã bước vào, Bạc Kình Thương thấy là cô thì gương cho thoáng dịu lại, Lăng Vệ cúi đầu.
- Phó tổng!
Phó Ngữ Tình chào Lăng Vệ một tiếng rồi nhìn Bạc Kình Thương, gương mặt có chút gấp gáp.
- Nghi Nghi bị tai nạn là thật sao?
Bạc Kình Thương không giấu diếm gật đầu.
- Phải, tôi đã gọi cho Huyền Thương hỏi thăm tình hình, cô ấy không sao, mặc dù còn đang hôn mê nhưng đã không có gì nguy hiểm. Bác sỹ nói có thể tỉnh lại tình trạng xấu nhất là cứ hôn mê mãi không tỉnh, sống đời sống thực vật.
Lúc Lôi Hòa Nghi còn trong giai đoạn nguy hiểm thì không ai liên lạc được với Cung Huyền Thương, Bạc Kình Thương cũng không biết chuyện, anh và Cung Huyền Thương đều có việc bận của mình nên cũng chẳng liên lạc thường xuyên. Mãi đến khi rảnh rỗi gọi đến tjif người bắt máy là Kỷ Tuyên anh mới biết Lôi Hòa Nghi xảy ra tai nạn, sau đó truyền thông đưa tin. Lúc đó Bạc Môn vẫn còn nhiều việc anh tới cũng không giúp ích được gì nên chỉ nhờ những bác sỹ hàng đầu thủ đô đến giúp Lôi Hòa Nghi điều trị, bây giờ cô ấy đã qua cơn nguy kịch, công việc cũng đã ít hơn nên anh đang sắp xếp thời gian đến Hải thành, chưa kịp báo cho Phó Ngữ Tình thì cô đã đến tìm rồi.
Phó Ngữ Tình siết chặt hai tay.
- Tôi có thể đến thăm em ấy không?
Phó Ngữ Tình không quen biết Cung Huyền Thương, cô muốn vào thăm Lôi Hòa Nghi không phải chuyện dễ, Bạc Kình Thương là người duy nhất có thể giúp cô.
- Em muốn đến Hải thành thăm em ấy?
- Phải!
- Vừa hay tôi cũng tính đi, vậy chúng ta đi chung nhé?
- Được!
Phó Ngữ Tình nào quan tâm Bạc Kình Thương muốn đi hay không, cô chỉ muốn đến thăm Lôi Hòa Nghi mà thôi. Bạc Kình Thương nhìn Lăng Vệ, anh ta lập tức hiểu ý đi đặt vé máy bay rồi báo lại thời gian cho Bạc Kình Thương.
- Em về chuẩn bị đi, chiều nay chúng ta xuất phát.
Phó Ngữ Tình gật đầu rồi rời đi, về nhà chuẩn bị một vài thứ cần thiết trước khi đi máy bay. Bạc Kình Thương nhìn dáng vẻ gấp gáp của cô mà trong lòng chua xót.
- Bao giờ em mới có thể quan tâm tôi như vậy?
Vài lần như vậy Cung Huyền Thương và mọi người đều bị dọa không ít chỉ sợ thứ mình đợi được là cái lắc đầu bất lực của bác sỹ. Nhưng 7 ngày dày vò cũng đã qua, Lôi Hòa Nghi đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, vào phòng hồi sức để mọi người có thể chăm sóc.
Mấy ngày qua Cung Huyền Thương túc trực trong bệnh viện không rời, râu đã mọc lún phún trên mặt, cả người tiều tụy đi không ít, thoáng chốc nhìn anh như già đi 10 tuổi. Những người khác phải hết lời khuyên can mới có thể khiến anh nghỉ ngơi chút ít, hiện tại tình hình của Lôi Hòa Nghi đã ổn định, Cung Huyền xem như cũng an tâm phần nào, ngồi bên giường bệnh cô trông chừng.
Sở Mặc Thần sau khi thấy Lôi Hòa Nghi đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm thì cũng thở phào nhẹ nhõm, nỗi lo trong lòng được buông xuống đặt vé máy bay về Italy.
Về phía Lôi gia, mẹ của Lôi Hòa Nghi luôn cùng Cung Huyền Thương ở bệnh viện chăm sóc cô, những người khác một bên xử lý chuyện công việc một bên giấu Lôi lão gia ở nhà. Đến bây giờ khi tình hình Lôi Hòa Nghi đã ổn mới để bố Lôi lựa lời báo tin cho Lôi lão gia biết.
Sau khi biết chuyện ông lão kích động một phen cũng may trong nhà có thuốc sẵn nên tình hình cũng không có gì nguy hiểm, sau khi bình tĩnh lại thì đi đến bệnh viện xem cháu gái. Nguyên tầng này của bệnh viện đã được Lôi gia bao trọn nên mọi người cứ vào ra mà không sợ bị ai phát giác.
Lôi Lăng Triệt cùng với cảnh sát điều tra vụ tại nạn, đã sớm bắt được Từ Mộng về quy án. Từ những tội danh được định ra trước đó cùng với hành vi cố ý gây tai nạn giao thông có bằng chứng xác thực thì dù có mời bao nhiêu luật sự cô ta cũng không cách nào biện hộ được cho tội lỗi của mình. Với những tội danh đó Từ Mộng hoàn toàn có thể đối mặt với án tử, Lôi Lăng Triệt cũng đã hỏi qua ý kiến của Cung Huyền Thương. Theo như anh nói thì sau những gì cô ta gây ra án tử vẫn còn quá nhẹ nhàng, cho nên Từ Mộng sẽ phải chịu mức án tù chung thân. Dù sao với tính cách coi trời bằng vung đó của cô ta thì sống trong tù cả đời để bạn tù dạy dỗ vẫn là hình phạt thích đáng hơn thay vì để cô ta chết quá dễ dàng.
Chuyện này không thể tránh khỏi bị truyền thông đưa tin, Lôi Lăng Quân vốn nhạy cảm với tin tức giải trí, sớm biết thế nào cánh nhà báo cũng sẽ tìm ra nạn nhân trong vụ tai nạn giao thông do Từ Mộng gây ra, trước lúc đó vì sự bình yên của Lôi Hòa Nghi vẫn là nên công bố trước. Vì vậy Lôi Lăng Quân bàn bạc với Lantana sẽ nói rõ Lôi Hòa Nghi bị tai nạn giao thông còn đang hôn mê để tránh mọi người hiếu kỳ tại sao dạo này không thấy tin tức gì, sù sao phía đoàn làm phim bên kia cũng cần có một lời giải thích mà nói dối thì đều bất lợi cho đôi bên đặc biệt là Lôi Hòa Nghi.
Vì thế Lantana đã đăng lên fanclub của Lôi Hòa Nghi tin cô bị tai nạn giao thông còn đang chìm trong hôn mê sâu đính kèm tấm ảnh cô đang nằm trong phòng hồi sức để các fan không phải tò mò hiếu kỳ. Bên phía Lôi Phong giải trí cũng đăng bài viết về Lôi Hòa Nghi để có câu trả lời cho những hoạt động còn dang dở của cô.
Công chúng được một phen kích động, mặc dù không có bằng chứng gì chỉ ra nhưng mọi người đều hiểu là Từ Mộng hại Lôi Hòa Nghi thành ra thế này vì không thể có chuyện trùng hợp như vậy được, ngọn nguồn những chuyện này chỉ có người trong cuộc mới biết cho nên công chúng được một phen tưởng tượng ra 7749 câu chuyện phong phú. Fan của Lôi Hòa Nghi thì lo lắng liên tục hỏi han tình hình của cô nhưng Lantana rất khéo léo trong vấn đề này nên hoàn toàn có thể xoa dịu tâm tình của fan mà vẫn có thể giữ bí mật bệnh viện Lôi Hòa Nghi điều trị.
Cung thị Cung Huyền Thương hoàn toàn giao cho Cung lão gia thay mình chủ trì, dù sao bây giờ tâm tình anh đều đặt hết lên người Lôi Hòa Nghi, không có tinh thần xử lý chuyện khác, Cung lão gia cũng ngầm hiểu cho nên không thể làm gì khác ngoài lết cái thân già đi đến Cung thị, cháu dâu đã như thế thì ông nội là ông đây cũng phải giúp cháu trai san sẻ một phần thôi.
Về phần Liêu Đồng Hùng, Cung Huyền Thương lấy danh nghĩa của Lôi Hòa Nghi mà giao ông ta cho cảnh sát, tổ chuyên án thông qua Liêu Đồng Hùng đã điều tra được một đường dây buôn bán vận chuyển ma túy lớn, Cung Huyền Thương lại gửi đến một đội ngũ cận vệ cấp cao của Lôi gia hỗ trợ trong quá trình truy bắt cuối cùng bắt trọn ổ. Lần triệt phá này phía cảnh sát đặc biệt tuyên dương ghi công Lôi Hòa Nghi, gửi không ít lời khen đến chỗ Lôi lão gia.
Lôi Lăng Hàn biết chuyện trễ hơn mọi người một chút, sau đó cũng lập tức về nước sớm nhât, cộng với tin tức trên mạng cũng đã hiểu rõ mọi việc. Để Lôi Lăng Quân hủy đi lịch trình sau đó, thời gian tới anh sẽ chỉ ở lại thành phố này cùng gia đình.
Lúc này Cung Huyền Thương đang ở trong phòng bệnh, cầm tay Lôi Hòa Nghi nhìn cô chằm chằm. Bên cạnh là mẹ Lôi vừa mang cơm đến cho anh.
- A Thương à, con ăn một chút đi, nhìn con tiều tụy như vậy nếu Nghi Nghi tỉnh dậy nhìn thấy sẽ tự trách đấy.
- Mẹ yên tâm, lát con sẽ ăn ạ, làm phiền mẹ rồi!
- Phiền gì chứ, con cũng như con trai mẹ vậy, phải chăm sóc mình tốt như thế Nghi Nghi tỉnh dậy con mới đủ sức khỏe để chăm con bé.
- Vâng ạ!
Nhìn Cung Huyền Thương đáp lại mà vẫn không có động thái muốn ăn thì mẹ Lôi cũng chỉ đành thở dài. Nhìn con gái rồi lại nhìn con rể, trong lòng chua xót, hi vọng sau chuyện này cả hai có thể an ổn bên nhau không gặp bất trắc gì.
- Mẹ đi đến hỏi bác sỹ vài vấn đề, con ở đây với Nghi Nghi đi, trò chuyện với con bé!
- Vâng!
Mẹ Lôi ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại. Cung Huyền Thương thả lỏng bờ vai, hôn lên lòng bàn tay Lôi Hòa Nghi.
- Nghi Nghi, bác sỹ nói em có thể nghe thấy lời anh nói... em nhất định phải trở lại đấy, đừng bỏ anh lại...
Mấy ngày trước khi Lôi Hòa Nghi vẫn còn đang trong giai đoạn nguy hiểm được bác sỹ theo dõi sát sao, anh ở ngoài phòng bệnh thông qua cửa kính nhìn cô chằm chằm, trong lòng cầu xin cô ở lại không biết bao nhiêu lần. Bây giờ cô đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm anh lại sợ người tỉnh dậy không phải Lôi Hòa Nghi của anh.
- Nghi Nghi, anh biết em không phải Lôi Hòa Nghi thật sự cho nên em đừng nhân cơ hội này mà bỏ anh lại. Phải, anh rất ích kỷ, đây vốn không phải em nhưng anh tham lam muốn em tồn tại bởi vì ngoài ông ra anh chỉ có em, anh chỉ muốn giữ em lại thôi. 5 năm trước Lôi Hòa Nghi cũng gặp tai nạn cho nên bây giờ anh mới gặp được em, lần tai nạn này em... đừng như Lôi Hòa Nghi ấy, đừng đi có được không. Anh sợ người tỉnh dậy không phải em, anh sợ mất em... nếu em đi rồi anh cũng sẽ đi theo em... Nghi Nghi... Xin em, vì anh cho nên hãy ở lại, đừng đi nhé em...
Cung Huyền Thương áp má mình vào tay Lôi Hòa Nghi, bả vai run lên, anh nhìn thấy từ đôi mắt vẫn còn nhắm nghiền của cô đang không ngừng rơi nước mắt. Anh biết cô nghe thấy những gì anh nói... nhưng cô mãi không tỉnh dậy cho nên anh sợ...
Anh không ngốc, từ những chuyện trong quá khứ của Lôi Hòa Nghi và từ những chuyện hiện tại, anh biết tuy cùng một cái tên Lôi những lại là hai người khác nhau. Vụ tai nạn của Lôi Hòa Nghi năm năm trước anh đã từng nghe qua sau khi yêu Lôi Hòa Nghi anh cũng đã đi điều tra. Lần tai nạn đó Lôi Hòa Nghi được đưa vào phòng phẫu thuật khi người nhà họ Lôi đến nơi thì bác sỹ đã hết hi vọng với cô ấy, Lôi Hòa Nghi đã không qua khỏi sau đó cô ấy sống lại như một kỳ tích, anh cũng như mọi người cho rằng vì Lôi gia phúc trạch thâm hậu mà Lôi Hòa Nghi giữ lại được một mạng. Sau đó anh gặp được cô, gặp được Lantana, gặp được Sở Mặc Thần, từ bọn họ anh đã biết thêm rất nhiều chuyện về Lôi Hòa Nghi mà căn bản nó không hề tồn tại trong suốt mười mấy năm trước khi gặp tai nạn của cô. Những thứ Lôi Hòa Nghi biết, tài năng của cô... không phải thứ Lôi Hòa Nghi khi chỉ mười mấy tuổi đầu có thể học thông thạo, tính cách của cô cũng khác hoàn toàn lúc trước khi gặp tai nạn năm 17 tuổi.
Anh không ngốc, mặc dù rất khó tin nhưng xâu chuỗi mọi chuyện anh có thể biết hai Lôi Hòa Nghi trước tai nạn và người tỉnh lại sau khi gặp tai nạn là hai người khác nhau. Mà người anh yêu là cô gái hiện tại, anh ích kỷ muốn giữ cô lại cho nên anh cầu xin cô đừng đi. Từ vụ tai nạn năm năm trước anh có thể đoán được Lôi Hòa Nghi thực sự hẳn đã không còn, nếu bây giờ cô cũng rời đi vậy thì thế giới này sẽ không còn người tên Lôi Hòa Nghi nữa, anh cũng sẽ mất đi người anh yêu vĩnh viễn. Anh cũng sợ người tỉnh dậy không phải người anh yêu.
Nhìn nước mắt cô rơi xuống trong vô thức, anh biết những lời anh nói cô nghe được nhưng cho nên anh hi vọng cô có thể mạnh mẽ lên một chút mà tỉnh dậy với anh.
- Nghi Nghi, em đã nằm đây rất nhiều ngày rồi, anh đã luôn sống trong sự sợ hãi tự hỏi liệu em có quay về với anh không... nhưng nếu em không tỉnh lại vậy thì anh sẽ như bây giờ, chăm sóc em mãi mãi, em đừng mong có thể một mình đi trước, bỏ anh lại một mình. Em là người của anh, anh không cho phép em đi trước anh... Mọi người ở đây, người thân bạn bè cũng đều thương em, mong em tỉnh dậy, em đừng ham ngủ nữa nhé...
Cung Huyền Thương cứ ngồi đó nói với Lôi Hòa Nghi, cho dù không nhận lại được một câu đáp nào anh vẫn cứ nói, những chuyện cũ đã qua hay những tin tức liên quan đến cô anh đều nói cho cô biết. Cho đến khi Lôi Lăng Triệt mở cửa bước vào, Cung Huyền Thương mới không nói nữa.
Lôi Lăng Triệt đi đến giường bệnh nhìn em gái rồi lại nhìn Cung Huyền Thương.
- Tòa án đã có phán quyết với vụ án của Từ Mộng, tù chung thân, cả đời này cô ta sẽ không thể ra khỏi đó. Còn Từ thị cũng đã phá sản, Từ Mạnh nộp phạt hành chính và cũng phải chịu án tù cho tội hối lộ. Tên họ Liêu kia sau khi khai hết mọi chuyện, bên phía cảnh sát triệt phá được đường dây buôn bán ma túy thì ông ta cũng không thoát khỏi án tử hình. Kết quả này cậu thấy thế nào?
- May cho bọn họ là Nghi Nghi vẫn còn ở đây nếu không sẽ không tới lượt cảnh sát ra tay.
- Nghi Nghi sẽ cũng không muốn cậu tự tay động thủ đâu, con bé là một công dân gương mẫu đấy. Đúng rồi, cậu mượn danh nghĩa Nghi Nghi trợ giúp cảnh sát một việc lớn, bên trên rất cảm kích tuyên dương con bé, khi nào tỉnh lại nhớ truyền lời.
- Ừm!
- Nghi Nghi thế nào rồi, vẫn vậy ư?
- Như vậy cũng tốt, ít nhất cô ấy vẫn bình an, chỉ cần còn một chút hi vọng bao lâu tôi cũng sẽ đợi.
Lôi Lăng Triệt khoanh tay cười nhẹ:
- Có cậu chăm sóc tôi cũng yên tâm, tôi biết Nghi Nghi sẽ không chọn nhầm!
Nói rồi vỗ vỗ vai Cung Huyền Thương.
- Mau ăn đi, đồ mẹ vợ nấu cậu dám không ăn sao?
- Tôi ăn ngay đây!
Cung Huyền Thương nhẹ nhàng đặt tay Lôi Hòa Nghi lên chăn, lấy khăn giấy lau nước mắt trên mặt cô lại nhìn thêm một hồi rồi mới quay người đi ăn nhẹ một chút. Lôi Lăng Triệt nhìn chỉ biết lắc đầu, mới mấy ngày trôi qua, Cung Huyền Thương nhìn già đi không ít, bây giờ mà đi chung với Lôi Hòa Nghi có khi lại bị nhầm thành chú cháu cũng nên.
Thủ đô
Bên trong phòng làm việc của Bạc Kình Thương tại Bạc Môn,
Lăng Vệ đang đứng bên cạnh báo cáo công việc cho Bạc Kình Thương, đúng lúc này có tiếng gõ cửa vang lên. Bạc Kình Thương nhíu mày, giọng nói có chút khó chịu.
- Vào đi!
Cửa mở ra, Phó Ngữ Tình vội vã bước vào, Bạc Kình Thương thấy là cô thì gương cho thoáng dịu lại, Lăng Vệ cúi đầu.
- Phó tổng!
Phó Ngữ Tình chào Lăng Vệ một tiếng rồi nhìn Bạc Kình Thương, gương mặt có chút gấp gáp.
- Nghi Nghi bị tai nạn là thật sao?
Bạc Kình Thương không giấu diếm gật đầu.
- Phải, tôi đã gọi cho Huyền Thương hỏi thăm tình hình, cô ấy không sao, mặc dù còn đang hôn mê nhưng đã không có gì nguy hiểm. Bác sỹ nói có thể tỉnh lại tình trạng xấu nhất là cứ hôn mê mãi không tỉnh, sống đời sống thực vật.
Lúc Lôi Hòa Nghi còn trong giai đoạn nguy hiểm thì không ai liên lạc được với Cung Huyền Thương, Bạc Kình Thương cũng không biết chuyện, anh và Cung Huyền Thương đều có việc bận của mình nên cũng chẳng liên lạc thường xuyên. Mãi đến khi rảnh rỗi gọi đến tjif người bắt máy là Kỷ Tuyên anh mới biết Lôi Hòa Nghi xảy ra tai nạn, sau đó truyền thông đưa tin. Lúc đó Bạc Môn vẫn còn nhiều việc anh tới cũng không giúp ích được gì nên chỉ nhờ những bác sỹ hàng đầu thủ đô đến giúp Lôi Hòa Nghi điều trị, bây giờ cô ấy đã qua cơn nguy kịch, công việc cũng đã ít hơn nên anh đang sắp xếp thời gian đến Hải thành, chưa kịp báo cho Phó Ngữ Tình thì cô đã đến tìm rồi.
Phó Ngữ Tình siết chặt hai tay.
- Tôi có thể đến thăm em ấy không?
Phó Ngữ Tình không quen biết Cung Huyền Thương, cô muốn vào thăm Lôi Hòa Nghi không phải chuyện dễ, Bạc Kình Thương là người duy nhất có thể giúp cô.
- Em muốn đến Hải thành thăm em ấy?
- Phải!
- Vừa hay tôi cũng tính đi, vậy chúng ta đi chung nhé?
- Được!
Phó Ngữ Tình nào quan tâm Bạc Kình Thương muốn đi hay không, cô chỉ muốn đến thăm Lôi Hòa Nghi mà thôi. Bạc Kình Thương nhìn Lăng Vệ, anh ta lập tức hiểu ý đi đặt vé máy bay rồi báo lại thời gian cho Bạc Kình Thương.
- Em về chuẩn bị đi, chiều nay chúng ta xuất phát.
Phó Ngữ Tình gật đầu rồi rời đi, về nhà chuẩn bị một vài thứ cần thiết trước khi đi máy bay. Bạc Kình Thương nhìn dáng vẻ gấp gáp của cô mà trong lòng chua xót.
- Bao giờ em mới có thể quan tâm tôi như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.