Ảnh Đế Và Tình Nhân Thích Lừa Gạt
Chương 13
Bellahoney Trần
31/10/2024
Trong sự ngượng ngùng chết tiệt này ,cậu định nhắm mắt hôn sơ qua.Cứ coi như hôn khúc gỗ mục chết vậy.Ai ngờ người kia đã kéo cậu vào hôn môi mình ,cố dãy ra nhưng lại bị ấn cổ chặt hơn " Ưm !"
Bà cười " Vậy mới được chứ.Cháu trai của bà vui vẻ nha,bà phải đi lên phòng trước đây "
Bà giả bộ ngáp một cái đầy mệt mỏi ,nhưng mắt lại dán lên hai người đang hôn nhau thắm thiết ,tự nhiên bà cảm thấy hơi ngứa nghề ,tay cầm bút đến chai rồi ,có nên viết tiếp một câu chuyện ?
Ý nghĩ xuất hiện trong đầu ,lại bị bà xua đi " Không đâu ,đã quá tuổi rồi"
Bà liền lắc đầu bước lên phòng ,vẫn là không nên làm phiền đôi trẻ bù đắp tình cảm thì hơn...~
Dù cánh cửa phòng đã từ khi nào đóng kín lại ,nhưng hắn vẫn chẳng buông cậu ra.Kéo sát cậu ,từng chút một dồn dập nơi môi khô rát kia,nơi cổ tay bị hắn nắm chặt chẳng thể nào dãy ra được ,cùng là đàn ông nhưng tại sao ông trời lại cho cậu xuyên vào cơ thể yếu ớt như vậy ,có phải tại vì cuốn tiểu thuyết này là đam mỹ ,cho nên thụ định sẵn là yếu ớt không ? Ủa mà cậu là thụ sao...
Không thể nào!!!
Nghĩ thế ,cậu đâm đầu dãy dụa ,nhưng mà như bị trăn quấn lấy.Chẳng thể thoát ra nổi,cảm giác người kia càng lúc càng dữ dội,càng lúc chiếm hết dưỡng khí của cậu ,không thể chịu được cậu liều mình mà cắn môi hắn đến bật máu
" A.." Tiếng hắn khẽ rên rỉ ,nhìn môi mình chảy máu rồi lại nhìn về phía cậu " Em dám cắn anh sao!"
" Còn không phải anh làm càn hả ,đáng ghét thật mà "
" Nếu em đã mắng anh.Thì anh cũng sẽ không kìm chế với em nữa !"
Một lần nữa,hắn tiến gần cậu ,ánh mắt tràn ngập sát khí ,lại có chút khao khát khiến người khác nóng hết cả người.Cậu khẽ đứng dậy lùi lại vài bước định bỏ chạy ,giữ khoảng cách với người kia thật xa nhưng đã không kịp mất rồi.
Khi hắn bước sát cậu hơn,đưa tay nắm lấy cổ tay của cậu bóp chặt ,cậu cắn môi đau đớn " A...đau"
cậu khẽ rên rỉ ,cảm giác đau đớn lan tỏa nơi tay kia,khiến cậu đau đến rơm rớm nước mắt " Anh...buông ra...làm gì vậy hả "
Hắn không nói gì ,ánh mắt không hề dao động như những lần trước.Cậu cố vùng vẫy khỏi hắn ,nhưng hắn lại dùng sức hơn,khiến cậu vì đau đớn mà phải chịu trận tại chỗ.
Ngón tay hắn luồn qua tóc ,giữ lấy gáy cậu,kéo cậu gần mình hơn nữa
" Thình thịch "
Tiếng tim cậu đập loạn nhịp ,cảm giác vô cùng hỗn loạn.Khi môi hắn đang tìm tới môi mình mà chiếm lấy
Anh ta không phải định hôn mình nữa chứ ,đừng mà a...
Giọng hắn trầm thấp bên tai ,hơi thở nóng kia phả vào mặt khiến cậu rợn người.Giờ mới biết nam phụ độc ác không phải tin đồn mà
" Đừng chống cự nữa ,em biết cảm giác này mà..."
Lồng ngực cậu phập phồng ,từng hơi thở khó khăn " Anh nói thế là ý gì ,mau buông ra.Đau chết mất "
Khóe môi hắn khẽ nhếch lên " Em đang mất bình tĩnh đấy "
" Ai mới là người phải nói câu đó hả ,anh phải biết rõ nhất đó "
" Em phải biết ,lần đầu tiên chọc phải tôi ở quán rượu.Cũng nên biết hậu quả của mình khi muốn rút khỏi cuộc chơi này chứ "
" Cảm giác bị chơi đùa trong tay ,vui lắm phải không "
Cậu sững sốt " Anh..."
Cảm nhận hắn đã biết gì đó ,nhưng cậu chẳng biết.Cũng như nếu không nắm chắc phần thắng cậu sẽ bỏ chạy,chẳng bao giờ đặt cược bởi cậu sợ sẽ thua ,cũng sợ sẽ văng ra khỏi vùng an toàn mà bản thân đã đặt ra.Cậu cố dãy ra khỏi tay như xiềng xích kia ,giọng gấp gáp :
" Không...buông tôi ra ! Anh không nên làm thế !"
Dương Sỹ vẫn không để lời của cậu vào mắt ,mà vẫn nắm chặt lấy tay câu hơn,cậu cảm giác từng khớp xương của mình như vỡ vụn,cũng cảm nhận sự tức giận của người đàn ông giấu trong ánh mắt
" Anh điên rồi !"
" Điên à ? Em nói không ngượng hả.Ai là người khiến anh thành thế này"
" Mà thôi...em chỉ cần biết"
Hắn nâng cằm cậu lên,ánh mắt như dò xét " Em có thể dãy dụa ,có thể phản bác.Có thể làm tất cả mọi thứ ,nhưng tôi sẽ không buông tay đâu"
" Muốn chia tay tôi,em không cửa.Cuộc chơi này ,chỉ có mình tôi được kết thúc !"
Một nụ hôn bất ngờ cắt ngang lời nói của Lê Sơ.Giữa hơi thở hổn hển trong lồng ngực,phản kháng ngày càng yếu ớt,tay nắm chặt góc áo hắn chợt dừng lại mà buông xuống.Mật ngọt khó cưỡng ấy ,quấn lấy cậu như dây tơ trói buộc cậu không thể thoát ra nữa.Đè gáy cho người kia ấn chặt môi vào môi mình ,lưỡi uốn lượn trong miệng hòa quyện mùi máu tanh xộc vào mũi ấy.Hắn mặc kệ mọi thứ ,mà chiếm hữu cậu bằng nụ hôn mãnh liệt kia,từ khi nào hắn lại thành một người bất chấp mọi thứ kể cả lời cự tuyệt của cậu.
Lừa người dối mình rõ ràng là đau nhất ,giữa nhân gian này lại có rất nhiều người như thế ,thà sống trong mộng tưởng cũng không muốn đối mặt với hiện thực...!
Bà cười " Vậy mới được chứ.Cháu trai của bà vui vẻ nha,bà phải đi lên phòng trước đây "
Bà giả bộ ngáp một cái đầy mệt mỏi ,nhưng mắt lại dán lên hai người đang hôn nhau thắm thiết ,tự nhiên bà cảm thấy hơi ngứa nghề ,tay cầm bút đến chai rồi ,có nên viết tiếp một câu chuyện ?
Ý nghĩ xuất hiện trong đầu ,lại bị bà xua đi " Không đâu ,đã quá tuổi rồi"
Bà liền lắc đầu bước lên phòng ,vẫn là không nên làm phiền đôi trẻ bù đắp tình cảm thì hơn...~
Dù cánh cửa phòng đã từ khi nào đóng kín lại ,nhưng hắn vẫn chẳng buông cậu ra.Kéo sát cậu ,từng chút một dồn dập nơi môi khô rát kia,nơi cổ tay bị hắn nắm chặt chẳng thể nào dãy ra được ,cùng là đàn ông nhưng tại sao ông trời lại cho cậu xuyên vào cơ thể yếu ớt như vậy ,có phải tại vì cuốn tiểu thuyết này là đam mỹ ,cho nên thụ định sẵn là yếu ớt không ? Ủa mà cậu là thụ sao...
Không thể nào!!!
Nghĩ thế ,cậu đâm đầu dãy dụa ,nhưng mà như bị trăn quấn lấy.Chẳng thể thoát ra nổi,cảm giác người kia càng lúc càng dữ dội,càng lúc chiếm hết dưỡng khí của cậu ,không thể chịu được cậu liều mình mà cắn môi hắn đến bật máu
" A.." Tiếng hắn khẽ rên rỉ ,nhìn môi mình chảy máu rồi lại nhìn về phía cậu " Em dám cắn anh sao!"
" Còn không phải anh làm càn hả ,đáng ghét thật mà "
" Nếu em đã mắng anh.Thì anh cũng sẽ không kìm chế với em nữa !"
Một lần nữa,hắn tiến gần cậu ,ánh mắt tràn ngập sát khí ,lại có chút khao khát khiến người khác nóng hết cả người.Cậu khẽ đứng dậy lùi lại vài bước định bỏ chạy ,giữ khoảng cách với người kia thật xa nhưng đã không kịp mất rồi.
Khi hắn bước sát cậu hơn,đưa tay nắm lấy cổ tay của cậu bóp chặt ,cậu cắn môi đau đớn " A...đau"
cậu khẽ rên rỉ ,cảm giác đau đớn lan tỏa nơi tay kia,khiến cậu đau đến rơm rớm nước mắt " Anh...buông ra...làm gì vậy hả "
Hắn không nói gì ,ánh mắt không hề dao động như những lần trước.Cậu cố vùng vẫy khỏi hắn ,nhưng hắn lại dùng sức hơn,khiến cậu vì đau đớn mà phải chịu trận tại chỗ.
Ngón tay hắn luồn qua tóc ,giữ lấy gáy cậu,kéo cậu gần mình hơn nữa
" Thình thịch "
Tiếng tim cậu đập loạn nhịp ,cảm giác vô cùng hỗn loạn.Khi môi hắn đang tìm tới môi mình mà chiếm lấy
Anh ta không phải định hôn mình nữa chứ ,đừng mà a...
Giọng hắn trầm thấp bên tai ,hơi thở nóng kia phả vào mặt khiến cậu rợn người.Giờ mới biết nam phụ độc ác không phải tin đồn mà
" Đừng chống cự nữa ,em biết cảm giác này mà..."
Lồng ngực cậu phập phồng ,từng hơi thở khó khăn " Anh nói thế là ý gì ,mau buông ra.Đau chết mất "
Khóe môi hắn khẽ nhếch lên " Em đang mất bình tĩnh đấy "
" Ai mới là người phải nói câu đó hả ,anh phải biết rõ nhất đó "
" Em phải biết ,lần đầu tiên chọc phải tôi ở quán rượu.Cũng nên biết hậu quả của mình khi muốn rút khỏi cuộc chơi này chứ "
" Cảm giác bị chơi đùa trong tay ,vui lắm phải không "
Cậu sững sốt " Anh..."
Cảm nhận hắn đã biết gì đó ,nhưng cậu chẳng biết.Cũng như nếu không nắm chắc phần thắng cậu sẽ bỏ chạy,chẳng bao giờ đặt cược bởi cậu sợ sẽ thua ,cũng sợ sẽ văng ra khỏi vùng an toàn mà bản thân đã đặt ra.Cậu cố dãy ra khỏi tay như xiềng xích kia ,giọng gấp gáp :
" Không...buông tôi ra ! Anh không nên làm thế !"
Dương Sỹ vẫn không để lời của cậu vào mắt ,mà vẫn nắm chặt lấy tay câu hơn,cậu cảm giác từng khớp xương của mình như vỡ vụn,cũng cảm nhận sự tức giận của người đàn ông giấu trong ánh mắt
" Anh điên rồi !"
" Điên à ? Em nói không ngượng hả.Ai là người khiến anh thành thế này"
" Mà thôi...em chỉ cần biết"
Hắn nâng cằm cậu lên,ánh mắt như dò xét " Em có thể dãy dụa ,có thể phản bác.Có thể làm tất cả mọi thứ ,nhưng tôi sẽ không buông tay đâu"
" Muốn chia tay tôi,em không cửa.Cuộc chơi này ,chỉ có mình tôi được kết thúc !"
Một nụ hôn bất ngờ cắt ngang lời nói của Lê Sơ.Giữa hơi thở hổn hển trong lồng ngực,phản kháng ngày càng yếu ớt,tay nắm chặt góc áo hắn chợt dừng lại mà buông xuống.Mật ngọt khó cưỡng ấy ,quấn lấy cậu như dây tơ trói buộc cậu không thể thoát ra nữa.Đè gáy cho người kia ấn chặt môi vào môi mình ,lưỡi uốn lượn trong miệng hòa quyện mùi máu tanh xộc vào mũi ấy.Hắn mặc kệ mọi thứ ,mà chiếm hữu cậu bằng nụ hôn mãnh liệt kia,từ khi nào hắn lại thành một người bất chấp mọi thứ kể cả lời cự tuyệt của cậu.
Lừa người dối mình rõ ràng là đau nhất ,giữa nhân gian này lại có rất nhiều người như thế ,thà sống trong mộng tưởng cũng không muốn đối mặt với hiện thực...!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.