Ảnh Đế Và Tình Nhân Thích Lừa Gạt
Chương 2
Bellahoney Trần
31/10/2024
Dưới ánh đèn từ máy quay phim ,cùng ánh sáng chói lóa vô cùng phức tạp ,cậu mở mắt ra ngơ ngác nhìn cảnh trước mắt.Người đi hối hả ,thiết bị cùng máy gì đó ngổn ngang và cậu đang đứng trong chỗ quay phim ngồi phệch trên mặt đất ,cảm giác giống như một phen chấn kinh vậy.Rõ ràng mình đã chết rồi mà,vụ động đất đó lớn như vậy không thể nào còn sống,sao có thể...
Cậu nhìn xuống bàn tay mình ,cùng bộ đồ cổ trang đang mặc trên người ,rõ ràng chẳng phải của cậu.Cảm giác mình đang ở trong giấc mộng dài không thể tỉnh lại,chẳng thể phản ứng nổi hoang mang vì mọi thứ đang diễn ra quá nhanh.Rõ ràng mình chết rồi ,lại xuất hiện ở đây.Chuyện gì xảy ra vậy.Mắt chưa kịp thích ứng ,đã bị ánh đèn chói lóa một lần nữa chiếu thẳng vào mắt ,vội lấy tay che lại,đã nghe tiếng quát tháo không kiên nhẫn vang lên bên tai
" Cậu không muốn làm nữa à ,diễn cũng không nên.Mà bảo làm được ,đúng là tôi tin nhầm cậu mà "
Một người đàn ông xuất hiện với vẻ ngoài trầm lặng khó đoán ,dưới ánh đèn kia mà kéo cậu đứng dậy ngồi vào ghế,rồi mới bước lại chỗ đạo diễn " Đạo diễn Trần ,xin lỗi.Đều là do tôi,cậu ấy là người mới chắc vẫn chưa biết trước sau.Có lẽ hôm nay còn bị bệnh nữa ,nên quên lời thoại là chuyện đương nhiên.Mong anh rộng lượng một chút ,có lỗi gì cứ trách tôi là được "
Anh ta bĩu môi nhìn hắn ,tỏ vẻ không hài lòng " Ảnh đế Dương ,không phải cậu quên mất cội nguồn của mình chứ.Lúc đó cậu như con chó mặc người ta chà đạp ,là ai đã giúp cậu được như bây giờ.Giờ hay rồi ,tự ý đổi diễn viên,còn là tay gà mơ như vậy.Cậu có xem tôi là đàn anh nữa không hả !!!"
Hắn nhìn vào ánh mắt anh ta tràn ngập mỉa mai,cũng nhớ tới cái ngày đầy tuyết bị người khác chà đạp đó.Là anh ta đã cứu hắn ,anh ta đưa hắn vào đoàn phim và giúp hắn có ngày hôm nay.Tất cả hắn đều nhớ rõ ,nhưng người con trai kia cũng quan trọng với hắn ,cậu là người hắn yêu.Sao có thể để cậu khổ tâm nghĩ về việc làm...
Hắn nhớ đêm đó ,dưới ánh đèn mờ ảo gương mặt cậu sát gần mặt hắn ,hơi thở cậu như phả vào mặt khiến hắn dục vọng như thêu đốt vậy ,cứ thế cuốn lấy cậu không ngừng.Khiến cậu đến với cảm xúc đỉnh cao nhất.Cuộc đời hắn diễn rất nhiều vai ,nhưng vai này hắn không hề diễn.Đó chính là cảm xúc thực sự của hắn đối với cậu.Nhìn người thiếu niên trong lòng mình ,ngây thơ và trong sáng biết bao.Cậu đã vụng về đưa hắn vào cơn khói lửa hư ảo ,khiến hắn chẳng thể thoát ra.Không có một lối thoát nào ,cậu cho hắn cả.Mỗi ngày lời mật ngọt kia,khiến trái tim.hắn như khối băng mà tan chảy ,cậu thì thầm vào tai hắn mà giống như thuốc lá khiến hắn trầm mê ,mà nghiện không thể dứt ra " Dương Sỹ ,em muốn vào đoàn phim"
Hắn ngạc nhiên hỏi lại " Chẳng lẽ em thiếu tiền sao,anh có thể cho?"
Lê Sơ rũ mắt bởi vì đối với cậu ta ,không chỉ có tiền mới thỏa mãn được mà đó chính là địa vị,đứng trên sự tung hô của người khác.Trở thành ảnh đế như hắn ,đêm say rượu đó cũng chính là sự sắp đặt.Mọi thứ đều là cái bẫy mà cậu ta khiến cho " con.mồi" như hắn tự đương đầu vào ,vẽ vòng tròn trên ngực hắn ,cậu ta dùng giọng nũng nịu
" Em.chỉ muốn giúp đỡ anh ,hơn nữa đó là ước mơ lúc nhỏ của em rồi ,em vì nó mà phải bỏ ra 7 năm để học diễn xuất.Chẳng nhẽ ,anh không cho em một cơ hội sao"
Hắn lưỡng lự ,cậu ta lại như châm.dầu vào lửa "Không phải đạo diễn Trần là đàn anh của anh sao,thấy anh khó khăn chẳng lẽ anh ta không vì nghĩa mà giúp sao.Anh còn kể ,anh ta lương thiện ,còn rất thân thiết với anh.Hơn nữa anh còn giúp anh ta không chết đuối"
" Chẳng lẽ.chút chuyện nhỏ này ,anh ta cũng không giúp được.Vậy mà nói anh em gì chứ ,chỉ là khua môi nói phét mà thôi "
" Em đừng nói đạo diễn Trần như thế ,chính đêm đó đã giúp anh.Nên anh mới có ngày hôm nay "
Thấy hắn bắt đầu tức giận ,cậu ta liền ra tuyệt chiêu cuối " Xin lỗi ,em chỉ sợ anh bị người ta lừa gạt.Chẳng qua em rất yêu anh ,muốn san sẻ một phần gánh nặng với anh mà thôi "
" Anh không yêu em sao?"
Nhìn ánh mắt thiếu niên đỏ hoe như sắp khóc ,hắn vội dỗ dành nắm lấy tay cậu ta " Sao có thể..."
" Anh yêu em nhất mà ,chỉ là..."
" Để anh nghĩ chút "
" Vậy nhanh đó ,em không chờ lâu được "
Thiếu niên dụi vào lòng hắn nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy nặng trĩu nhìn bóng trăng trên hồ ngoài cửa sổ ,hắn lại cảm thấy trải qua một đêm thật dài...
Hắn phải hạ mình xin cho cậu một vai diễn ,vốn dĩ gây ấn tượng tốt cho đạo diễn nhưng lại như thế.Nhưng là sự cố ,không thể trách cậu được ,liền vỗ vai " Để anh xin đạo diễn Trần cho,sắp xếp cho em một buổi diễn lại "
"Hôm nay mệt rồi ,nghỉ ngơi chút đi.Về sau làm cho tốt vào,đừng làm anh thất vọng nữa.Anh không thể bao che cho em mãi được ,chỉ có thể xin cho em một cơ hội lần này thôi đó!"
Nói xong ,hắn lại lấy chai nước uống cạn.Xua tan cơn khát ,rồi lấy cho cậu chai nước dâu nói " Uống đi ,sẽ đỡ hơn đó "
" Có cần anh mua thuốc không ,có đau đầu..."
Cậu khẽ lắc đầu,dù không hiểu cái quái gì hết.Nhưng vẫn ngước nhìn người đàn ông nói hai tiếng cảm ơn ,rồi nhìn chai nước trên tay mà hớp một hơi chửi thầm trong bụng " Con mẹ nó ,chết rồi liền đến nơi quái quỷ nào vậy !!!"
Cậu nhìn xuống bàn tay mình ,cùng bộ đồ cổ trang đang mặc trên người ,rõ ràng chẳng phải của cậu.Cảm giác mình đang ở trong giấc mộng dài không thể tỉnh lại,chẳng thể phản ứng nổi hoang mang vì mọi thứ đang diễn ra quá nhanh.Rõ ràng mình chết rồi ,lại xuất hiện ở đây.Chuyện gì xảy ra vậy.Mắt chưa kịp thích ứng ,đã bị ánh đèn chói lóa một lần nữa chiếu thẳng vào mắt ,vội lấy tay che lại,đã nghe tiếng quát tháo không kiên nhẫn vang lên bên tai
" Cậu không muốn làm nữa à ,diễn cũng không nên.Mà bảo làm được ,đúng là tôi tin nhầm cậu mà "
Một người đàn ông xuất hiện với vẻ ngoài trầm lặng khó đoán ,dưới ánh đèn kia mà kéo cậu đứng dậy ngồi vào ghế,rồi mới bước lại chỗ đạo diễn " Đạo diễn Trần ,xin lỗi.Đều là do tôi,cậu ấy là người mới chắc vẫn chưa biết trước sau.Có lẽ hôm nay còn bị bệnh nữa ,nên quên lời thoại là chuyện đương nhiên.Mong anh rộng lượng một chút ,có lỗi gì cứ trách tôi là được "
Anh ta bĩu môi nhìn hắn ,tỏ vẻ không hài lòng " Ảnh đế Dương ,không phải cậu quên mất cội nguồn của mình chứ.Lúc đó cậu như con chó mặc người ta chà đạp ,là ai đã giúp cậu được như bây giờ.Giờ hay rồi ,tự ý đổi diễn viên,còn là tay gà mơ như vậy.Cậu có xem tôi là đàn anh nữa không hả !!!"
Hắn nhìn vào ánh mắt anh ta tràn ngập mỉa mai,cũng nhớ tới cái ngày đầy tuyết bị người khác chà đạp đó.Là anh ta đã cứu hắn ,anh ta đưa hắn vào đoàn phim và giúp hắn có ngày hôm nay.Tất cả hắn đều nhớ rõ ,nhưng người con trai kia cũng quan trọng với hắn ,cậu là người hắn yêu.Sao có thể để cậu khổ tâm nghĩ về việc làm...
Hắn nhớ đêm đó ,dưới ánh đèn mờ ảo gương mặt cậu sát gần mặt hắn ,hơi thở cậu như phả vào mặt khiến hắn dục vọng như thêu đốt vậy ,cứ thế cuốn lấy cậu không ngừng.Khiến cậu đến với cảm xúc đỉnh cao nhất.Cuộc đời hắn diễn rất nhiều vai ,nhưng vai này hắn không hề diễn.Đó chính là cảm xúc thực sự của hắn đối với cậu.Nhìn người thiếu niên trong lòng mình ,ngây thơ và trong sáng biết bao.Cậu đã vụng về đưa hắn vào cơn khói lửa hư ảo ,khiến hắn chẳng thể thoát ra.Không có một lối thoát nào ,cậu cho hắn cả.Mỗi ngày lời mật ngọt kia,khiến trái tim.hắn như khối băng mà tan chảy ,cậu thì thầm vào tai hắn mà giống như thuốc lá khiến hắn trầm mê ,mà nghiện không thể dứt ra " Dương Sỹ ,em muốn vào đoàn phim"
Hắn ngạc nhiên hỏi lại " Chẳng lẽ em thiếu tiền sao,anh có thể cho?"
Lê Sơ rũ mắt bởi vì đối với cậu ta ,không chỉ có tiền mới thỏa mãn được mà đó chính là địa vị,đứng trên sự tung hô của người khác.Trở thành ảnh đế như hắn ,đêm say rượu đó cũng chính là sự sắp đặt.Mọi thứ đều là cái bẫy mà cậu ta khiến cho " con.mồi" như hắn tự đương đầu vào ,vẽ vòng tròn trên ngực hắn ,cậu ta dùng giọng nũng nịu
" Em.chỉ muốn giúp đỡ anh ,hơn nữa đó là ước mơ lúc nhỏ của em rồi ,em vì nó mà phải bỏ ra 7 năm để học diễn xuất.Chẳng nhẽ ,anh không cho em một cơ hội sao"
Hắn lưỡng lự ,cậu ta lại như châm.dầu vào lửa "Không phải đạo diễn Trần là đàn anh của anh sao,thấy anh khó khăn chẳng lẽ anh ta không vì nghĩa mà giúp sao.Anh còn kể ,anh ta lương thiện ,còn rất thân thiết với anh.Hơn nữa anh còn giúp anh ta không chết đuối"
" Chẳng lẽ.chút chuyện nhỏ này ,anh ta cũng không giúp được.Vậy mà nói anh em gì chứ ,chỉ là khua môi nói phét mà thôi "
" Em đừng nói đạo diễn Trần như thế ,chính đêm đó đã giúp anh.Nên anh mới có ngày hôm nay "
Thấy hắn bắt đầu tức giận ,cậu ta liền ra tuyệt chiêu cuối " Xin lỗi ,em chỉ sợ anh bị người ta lừa gạt.Chẳng qua em rất yêu anh ,muốn san sẻ một phần gánh nặng với anh mà thôi "
" Anh không yêu em sao?"
Nhìn ánh mắt thiếu niên đỏ hoe như sắp khóc ,hắn vội dỗ dành nắm lấy tay cậu ta " Sao có thể..."
" Anh yêu em nhất mà ,chỉ là..."
" Để anh nghĩ chút "
" Vậy nhanh đó ,em không chờ lâu được "
Thiếu niên dụi vào lòng hắn nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy nặng trĩu nhìn bóng trăng trên hồ ngoài cửa sổ ,hắn lại cảm thấy trải qua một đêm thật dài...
Hắn phải hạ mình xin cho cậu một vai diễn ,vốn dĩ gây ấn tượng tốt cho đạo diễn nhưng lại như thế.Nhưng là sự cố ,không thể trách cậu được ,liền vỗ vai " Để anh xin đạo diễn Trần cho,sắp xếp cho em một buổi diễn lại "
"Hôm nay mệt rồi ,nghỉ ngơi chút đi.Về sau làm cho tốt vào,đừng làm anh thất vọng nữa.Anh không thể bao che cho em mãi được ,chỉ có thể xin cho em một cơ hội lần này thôi đó!"
Nói xong ,hắn lại lấy chai nước uống cạn.Xua tan cơn khát ,rồi lấy cho cậu chai nước dâu nói " Uống đi ,sẽ đỡ hơn đó "
" Có cần anh mua thuốc không ,có đau đầu..."
Cậu khẽ lắc đầu,dù không hiểu cái quái gì hết.Nhưng vẫn ngước nhìn người đàn ông nói hai tiếng cảm ơn ,rồi nhìn chai nước trên tay mà hớp một hơi chửi thầm trong bụng " Con mẹ nó ,chết rồi liền đến nơi quái quỷ nào vậy !!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.