Anh Đến Từ Sao Hỏa

Chương 38: Chiến hạm may măn 2

Phạn Tạp

18/04/2018

Bute đạp mạnh một phát vào vách tường, di chuyển đến bên canh người Kash: "" Làm sao thế?""

""Không có gì, quét xong nơi này trở về chiếm hạm chủ nghỉ ngơi hồi phục đi.""

Dung dịch có tính ăn mòn rất mạnh, cộng thêm chất độc mà xúc tua tấn công, địa phương thoạt nhìn nguy cơ tứ phía này không tính là gì đối với lực chiến đấu cấp S của người hành tinh Dicken. Dự cảm ngoài ý muốn của Kash không xuất hiện, sau khi phá tan vách tường sinh vật, đầu mối trung tâm của cứ điểm phơi bày trước mặt mọi người.

""Thông qua, dễ dàng."" Phó đội trưởng đội hộ vệ Bute nhận xét lần tấn công này.

Bute huýt sáo, hoải mái vung một quyền phá hủy máy tính khống chế trung tâm. Khi hắn thu tay lại thì đột nhiên thay đổi vẻ mặt, lập tức rống giận: ""Chết tiệt, sao chúng nó dám làm...bọn sâu bọ chết tiệt này!""

Trong lòng bàn tay hắn là đầu mối trung tâm bằng kim loại bị tạo hình thành một hình dạng đặc biệt, đường ngang dọc bắt chéo nhau trong vòng tròn, tạo thành hình cây thánh giá.

Huy chương của hoàng gia.

Đây không chỉ là đại diện cho sự uy nghiêm của hoàng gia, là tượng trưng cho tổ tiên của Dicken, mà còn là ranh giớ cuối cùng của người hành tinh Dicken.

Đầu mối trung tâm bằng kim loại bị để lộ ra dính chất nhầy ăn mon, bề ngoài lập tức bị nổi lên vài bọt nước màu xám xịt, vài giây sau đã thay đổi hoàn toàn, huy chương thần thánh bị hòa tan thành một cục kim loại xấu xí.

Trợn mắt.

Dưới sắc mặt tối sầm của vương tử, tất cả chiến sĩ lập tứ tiến vào hình thái thứ hai, mọi phẫn nộ lập tức tranh nhau trút vào trong dịch nhầy như lốc xoáy.

""Quét dọn chấm dứt, tính chất chiến tranh thay đổi.""

5. Nguyên nhân lây bệnh.

m thầm lưu thông vũ khí, sổ sách kỳ quái, huy chương bị phá hoại....một vài manh mối giống như tơ nhện mảnh khảnh ẩn núp, nhẹ nhàng chợt lóe lên rồi lại biến mất không dấu vết.

Mạn Mạn...

Kash bị bao trùm bởi sự lo lắng.

Vì sao? Nhớ đến tâm tư của em, từ trước đến nay không phải luôn như ngày xuân ấm áp hay sao? Hiểu rõ con đường của em, từ trước đến nay không phải luôn như hoa mùa hè rực rỡ ư? Từ khi sinh ra, có lúc nào hắn không phải đối mặt với thách thức, tất cả đều có thể giải quyết, vì sao khi hướng về em trên đường về lại cảm thấy bất an và không yên?

Kash vuốt ve nhẫn, nhìn ra vũ trụ vô tận bên ngoài cửa sổ.

Muốn gặp em, muốn gặp em....

Vương tử cưỡi con ngựa màu trắng, chạy về phía lâu đài của công chúa.

""Con thỏ nhỏ, một tiếng nữa Kash điện hạ sẽ chiến thắng trở về, tôi mang cô đi đón anh ta nhé.""

Ba người quen trong đội hộ vệ không ở đây, Rita dựa theo lời dặn dò của vương tử, khi hắn xuất chinh thì phải thường xuyên tìm vương tử phi đang cô đơn nói chuyện phiếm và chơi đùa.

Mạn Mạn gật đầu, đứng trước gương soi qua soi lại, giơ lên hai cây son bóng, hỏi:

""Rita, cô nói xem nên trang điểm thế nào để xinh đẹp?""

Vương tử phi có thói quen để mặt mộc không trang điểm hỏi như thế, Rita cảm thấy kinh ngạc.

Cẩn thận đánh giá gương mặt nhỏ bé trước mặt, quả thật là có khác với bình thường một chút.

Cô mặc chiếc váy màu trắng mà Kash thích nhất, mái tóc đen được chải tỉ mỉ, lại trơn bóng lóe sáng như được bôi mật, làn da trắng nõn, mềm mềm, đôi môi đỏ mọng. Cả người toát ra sức sống trẻ tuổi.

" y da, hôm nay do cơn gió nào thổi vậy ta? Trang điểm kiểu này thật là rất đẹp đó."" Rita tấm tắc tán thưởng, trong lòng rất hài lòng, có thể phục hồi lại cơ thể này khỏe mạnh xinh đẹp như vậy, phải tính công lao tỉ mỉ điều trị của tổ trưởng đó.

""À, thì cũng có chỉnh sửa một chút....""Mặt Mạn Mạn đợt nhiên ửng đỏ, bèn lặp lại vấn đề vừa nãy để che giấu: ""Màu hồng hay là màu mật ong?""



""Đương nhiên là màu mật ong, cưng phải nhớ kĩ, chúng tôi thích nhất là mấy loại nhìn ăn rất ngon đó.""

""Rita lấy son bóng từ tay Mạn Mạn, nhẹ nhàng thoa vài cái trên môi mình, lui vài bước ra sau để ngắm nghía hiệu quả:

""Chậc chậc, sắc đẹp có thể thay cơm nha, xem ra mỹ vị cực kỳ.""

Mỹ nữ tóc hồng liếm đôi môi đỏ mọng của mình, tựa như đang nhấm nháp mùi vị của sinh vật trước mắt. Mạn Mạn đổ mồ hôi, cô biết từng lời mà Rita ca ngợi đều là thật. Ở hành tinh Dicken, đồ ăn do người Trái Đất làm ra đặc biệt ngon miệng.

""Con nhỏ nhỏ, cưng thật là kỳ lạ nha, bình thường thì sao cũng được cơ mà, sao mới vài ngày không gặp, sao lại nhớ vương tử rồi.""

""Hôm nay là ngày đặc biệt."" Mạn Mạn mân mê chiếc nhẫn lập lòa ánh sáng kì dị trên tay, bên trong là huy chương hoàng tộc có gắn tinh thần của Kash, đây là một bộ phận trong sinh mạng của Kash.

""Tôi có lời muốn nói với anh ấy"".

Trên đường về, Kash đang ở trong phòng nghỉ tập trung suy nghĩ, của khoang thuyền mở ra, Bute bưng hai cái bàn ăn đi vào, sau đó thả cơ thể vạm vỡ của mình xuống cái ghế bên cạnh. Hắn nhẹ giọng lẩm bẩm: "" Hay là bảo bên hậu cần mua cài cái ghế tựa của người Trái Đất đi, ghế tựa có lưng làm cho người ta thật là thoải mái.""

""Lần này không có người để thay ca, thật là mệt."" Kash để ý, thắt lưng của phó đội trưởng đội hộ vệ luôn sinh long hoạt hổ hình như hơi còng, với tư thế ngồi nghiêm chỉnh của quân nhân Dicken, ghế tựa lưng hình như không có cần thiết.

Bute chọc chọc đồ ăn trên bàn, không có ngốn nga ngốn nghiến ngay lập tức sau khi trở về từ chiến trường như thường lệ: ""Đúng là rất mệt, có lẽ là tôi vẫn còn cảm thấy ghê tởm bởi đống dịch nhầy kia, nên mặc dù hai ngày này chưa ăn gì, nhưng bây giờ cũng không cảm thấy thèm ăn.""

""Tôi sẽ xin giúp cậu quyền trợ cấp đặc biệt, đi vào khoang thuyền nghỉ ngơi chút đi...Bute, cậu đang làm cái gì đó?"" Kash phát hiện quân nhân đối diện thay đổi lễ nghi quân nhân đã ăn sâu vào máu, đang cố gắng không ngừng gãi bên nọ cào bên kia trên người mình.

""Hả? Tôi đang dùng cơm mà?"" Vẻ mặt Bute mờ mịt.

""Cậu cào cổ mình chảy máu rồi kìa, còn nói không có vấn đề gì hả?"" Kash thấy bên cổ hắn có vài vệt rướm máu do bị móng tay cào.

"" y da, anh không nói tôi cũng không phát hiện ra, có chút ngứa...""

""Đừng nói là cậu vừa cởi trang phục ảo hộ xong là đi phòng bếp nhé, không làm kiểm tra khử độc hả?""

""Làm gì có chuyện đó, đừng nói cái đống chất nhầy kia quá ghê tởm, quy trình như vậy đã làm mấy ngàn lần rồi, sao tôi có thể bỏ sót được. Có phải là dị ứng hay không...."" Bute kiềm chế ý định muốn gãi, tính dùng năng lực tự khôi phục để làm lành mấy vết cào, nhưng cho dù phát động năng lượng mấy lần đều không thành công. Hắn cảm thấy chán nản: "" Thật sự là quá mệt rồi, làm sao mà dám mang mấy vết này quay về đây? Thoạt nhìn giống như bị cô nàng nào cào, sẽ bị các anh em cười nhạo mất.""

""À, nếu cậu vì vết thương này mà phải lên tòa án quân sự, tôi sẽ giúp cậu làm chứng cậu không có đi giao phối trong lúc xuất chiến...."" Kash đang muốn giễu cợt thêm vài câu, ánh mắt sắc bén của anh lại đột nhiên phát hiện dưới cổ áo bị Bute kéo xuống có mấy chấm lấm tấm màu tím.

""Người hành tinh Dicken được đánh giá là cấp S mạnh nhất, không chỉ vì có thân thể khỏe mạnh cường tráng, mà còn vì họ có được nhiều loại gien phong phú, gần như có thể đề kháng hầu hết các loại virus và vi khuẩn tồn tại trong vũ trụ. Đây là cái gì? Do chảy máu nên miệng vết thương bị lây bệnh? Sắc mặt Kash trầm xuống.

""Bute, thông báo cho toàn bộ chiến sĩ vừa tham gia trận chiến lúc nãy, lập tức mặc y phục cách ly, liên hệ tổ chữa bệnh, quay về số hiệu may mắn để kiểm tra ngay lập tức.""

Chuyến công tác quét dọn chiến trường không tính là xa, trải qua vài lần dịch chuyển không gian ngắn ngửi, chiến hạm lớn kéo dài mười mấy cây số đã đập vào mắt. Một huy chương hoàng tộc màu trắng bạc có diện tích bằng nữa sân bóng cỡ lớn được in lên bên ngoài khoang thuyền chính, yên tĩnh, trang trọng, tỏ rõ thân phận cao quý, không thể khinh nhờ của chủ nhân.

Đoàn tàu xuất chiến dừng cách số hiệu May Mắn năm mươi cây số, đây là khoảng cách cách ly an toàn.

""Thành viên từng xuất chiến đứng tại chỗ đợi lệnh, toàn bộ hạm đội trước khi được kiểm dịch tiêu độc không được bước ra khỏi thuyền."" Kash ra lệnh.

Ngọn đèn màu vàng báo động không ngừng lóe sáng, khi thành viên tổ y tế lên tàu thì toàn bộ chiến sĩ đã từng xuất chiến kể cả Bute, đều xuất hiện những đốm lắm tấm màu tím trên người, cùng với triệu chứng bất thường cũng đồng loạt xuất hiện như tim đập nhanh, buồn nôn, hô hấp dồn dập, mất sức...

Rita mặc đồ phòng hộ màu trắng nhảy vào chiến hạm chỉ huy, nôn nóng gào lên:"" Vương tử đâu? Điện hạ thế nào rồi?""

Kash đi ra từ khu điều khiển trung tâm: ""Tôi không sao. Có thể là virus không xác định. Sao cô lại chạy vào vùng dịch bệnh hả Rita?""

""Tôi là bác sĩ chính! Tất cả đều phải do tôi sắp xếp!"" Cô nàng tóc hồng bất chấp tôn ti tên dưới, kéo lấy cánh tay của Kash lại để lấy mẫu máu, thuận miệng hỏi:"" Tên ngu ngốc nào chưa tiêu độc đã cởi trang phục phòng hộ vậy? Hành tinh Germain vốn nổi tiếng là ổ vi khuẩn mà.""

Kash lắc đầu: ""Tôi đã xem qua bản ghi chép, toàn thể nhân viên đều hoàn thành quá trình kiểm dịch.""

""Nếu vậy là do trang phục phòng hộ dùng trong chiến đấu bị hư à?"" Rita cầm máy truyền tin rống lên: "" Tổ hai, cách ly kho chứa đồ chết tiệt kia cho tôi, phải tìm được nguyên nhân của bệnh truyền nhiễm!""



""Điện hạ, ngài theo tôi quay về chiến hạm chủ, dụng cụ kiểm tra ở đây không được đầy đủ."" Kash vừa định phản đối, Rita lập tức bổ sung thêm một câu: "" Ngài là người duy nhất không phát bệnh, nếu trên người ngài có kháng thể, vậy thì phải dùng thiết bị trên chiến hạm chủ để sản xuất vắc xin chữa bệnh.""

""Đúng vậy, tôi còn chờ thuốc đấy."" Bute dựa theo vách tường thong thả đi đến, đốm lấm tấm màu tím đã lan đến trên mặt hắn, cố gắng khống chế vết ngứa khiến người ta chỉ muốn vãi trăm lần kia. ""Mau đi đi, chúng tôi không có chết dễ dàng như vậy đâu.""

Mấy ngàn năm qua, thông qua việc giao phối với giống loài khác nhau, hoàng gia đã tích lũy được một lượng gien vô cùng phong phú, thời khắc này đã phát huy tác dụng.

""Đừng nói cho Mạn Mạn biết."" Kash không phản đối nữa, mặc vào trang phục cách ly được đặc biệt chế tạo.

Mạn Mạn chờ trong phòng khách, giống như một cô gái nhỏ sắp thổ lộ với mối tinh đầu, có chút khẩn trương, lại có chút hưng phấn. Nếu anh ấy nghe được, thì sẽ phản ứng thế nào? Dùng đôi tay mạnh mẽ khi ôm cô xoay vòng vòng, hay là thỏa mãn giam cô vào trong ngực?

Mấy chuyện thẹn thùng cũng đã làm rồi, sao chỉ vì một câu nói, mà lại khẩn trương như thế....

Chờ tới đợi lui, cô cũng đã thấy được hình ảnh chiến hạm xuất chiến trở về, nhưng lại không thấy được thân hình cao ngất xuất hiện trước màn thủy tinh. Rita cũng đã đi rồi, trước khi đi có nói cho cô biết, có chút việc nhỏ đột ngột cần phải xử lý.

Mỗi một lần anh trở về, không phải là đều chạy trước đến đây để thấy cô hay sao? Rita bị gọi đi, có phải là bị thương hay không? Không, không phải, cho dù là bị trọng thương tới mức nào, anh ấy cũng có thể khôi phục ngay lập tức cơ mà.

Mau đến đây, mau đến đây đi.

Để cho em thấy đôi mắt đen của anh, để cho em cảm thấy trong lòng được an ổn.

Công chúa ở trong tòa lâu đài chờ vương tử.

""Không có cấu tạo tế bào....Protein, axit nucleic, nhân bản nhanh,...""

Không ngoài dự đoán, mẫu tế bào được lấy từ người bệnh nhân cho thấy, đây là một loại virus kiểu mới. Nhưng kết quả kiểm tra trang phục phòng hộ của các chiến sĩ xuất chiến cũng đã có, không bị hư hao gì.

Nếu không bị hư hại gì, vậy sao có thể lây bệnh được?

Không sao, mặc dù cách lây bệnh có kì quái cách nào đi nữa, chỉ cần vương tử không bị lây bệnh, chắc chắn trong cơ thể người có kháng thể. Cô lặp đi lặp lại nhằm thuyết phục bản thân.

Nguyên nhân lây bệnh, chỉ cần tìm được nguyên nhân lây bệnh, tất cả đều có thể giải quyết rõ ràng.

Mau lên, mau lên....

""Báo cáo tổ trưởng, báo cáo kiểm nghiệm không khí vùng dịch bệnh cho thấy, tất cả đều bình thường.""

""Báo cáo tổ trưởng, báo cáo kiểm tra các vật phẩm đã từng được tiếp xúc ở vùng dịch bệnh cho thấy, tất cả đều bình thường.""

""Báo cáo tổ trưởng, báo cáo kiểm tra đồ ăn thức uống ở vùng dịch bệnh cho thấy, tất cả đều bình thường.""

Bình thường....

Bình thường....

Tất cả đều bình thường, vậy nguyên nhân gây bệnh rốt cuộc là chỗ nào?! Không co cách lây nhiễm, vì sao virus có thể xuất hiện bên trong cơ thể người? Vừa nãy còn vì vương tử không bị virus này lây nhiễm mà may mắn, giờ phút này, trái tim Rita bỗng dưng đập thình thịch một cách mạnh mẽ.

Nguyên nhân nhất định là do gien của hoàng gia phức tạp hơn so với người hành tinh Dicken, hệ thống miễn dịch cũng mạnh mẽ hơn. Cô cố gắng thuyết phục chính mình.

Chỉ cần lấy được kháng thể trong cơ thể vương tử để nghiên cứu, thì có thể chế tạo ra được vắc xin chữa bệnh, mọi người sẽ được cứu.

Nhanh, nhanh lên....

""Tế bào bạch cầu bình thường, glycoprotein bình thường....""

Rita nổi điên phân tích hệ thống miễn dịch bình thường của Kash, không có giấu vế bị xâm nhập nào. Kháng thể, kháng thể ở chỗ nào?

""Tổ trưởng! Nhóm ca bệnh đầu tiên chuyển biến xấu! Bên trong chủ hạm phát hiện đám người bị lây nhiễm!""

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Anh Đến Từ Sao Hỏa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook