Chương 95: Quyển 4 - Chương 95
Mộc Hề Nương
15/09/2022
Edit: OnlyU
Lý Toản và Giang Hành một trước một sau đi ra khỏi phòng làm việc, Vương Đang Đang lơ đãng liếc nhìn, bỗng cậu khựng lại, từ từ há to miệng.
Biểu cảm của Vương Đang Đang làm Quý Thành Lĩnh chú ý, cậu nhìn theo ánh mắt của cậu bạn đồng nghiệp, mới đầu không phát hiện vấn đề, bỗng Quý Thành Lĩnh nhìn thấy môi Lý Toản, cậu thật sự không kiềm được sự ngạc nhiên quá mức khiến cổ họng phát ra mấy tiếng “a a” quái dị.
“Hay là hung thủ nghiên cứu địa hình từ trước? Hả? Quý Thành Lĩnh?” Trần Tiệp chờ lâu không nghe thấy Quý Thành Lĩnh trả lời, cô vừa ngẩng đầu đã bị cậu dùng cả hai tay ôm mặt, cô la lên: “Cậu làm cái gì vậy? Buông ra.”
Quý Thành Lĩnh vội buông ra, nhưng lại chặn trước Lý Toản và Giang Hành: “Xin lỗi, tôi chỉ là sợ cô đứt mạnh máu thôi.”
Trần Tiệp xoa xoa hàm dưới bị bóp đau điếng, cô nghe vậy chả hiểu ra sao: “Nói cái quỷ gì vậy?”
Lúc này Lý Toản và Giang Hành đã đi tới. Quý Thành Lĩnh thở phào một hơi nhường đường, Trần Tiệp không phát hiện có gì khác thường.
Tiễn Giang Hành đi, Lý Toản quay lại, đứng cạnh bàn Quý Thành Lĩnh hỏi tiến triển vụ án, cậu lặp lại nội dung suy đoán của cậu và Trần Tiệp, cuối cùng tổng kết: “Xét thấy hung thủ quen thuộc địa hình, chúng tôi nghi ngờ hung thủ đã nghiên cứu địa hình ven biển từ trước, hiểu rõ địa hình rồi mới ra tay giết người. Vậy nên thoạt nhìn vụ này giống kích động giết người, kỳ thật hung thủ đã lên kế hoạch, có âm mưu giết người từ trước.”
Quý Thành Lĩnh nói tiếp: “Đầu năm nay có một vụ cướp tài xế xe chui ở khu Ninh An, thật ra là giết người không thành, kẻ tình nghi vụ này rất có thể cùng là hung thủ giết Cát Hướng Địch, đặc điểm giữa 2 người giống nhau đến chín phần. Đặt giả thuyết là cùng một người, vậy hung thủ có thể là sát nhân liên hoàn tiềm ẩn.”
Cậu ngừng một chút rồi bổ sung: “Không, nói cho chính xác, hung thủ chính là sát thủ liên hoàn, chỉ có điều nạn nhân đầu tiên của hung thủ may mắn sống sót vì hung thủ ra tay chưa thành thạo. Lần đầu tiên gây án thất bại giúp hung thủ có kinh nghiệm, hung thủ lẫn trong đám đông, phát hiện gây án thất bại nhưng không bị điều tra, thế là hung thủ chuẩn bị kế hoạch giết người lần hai.”
Cát Hướng Địch là mục tiêu trong kế hoạch lần hai của hung thủ.
“Một sát thủ liên hoàn giết người ở nơi công cộng, không phá hỏng hiện trường án mạng, không xử lý thi thể, cô ta không có khả năng lựa chọn địa phương đặc biệt quen thuộc gây án, vả lại địa điểm hai lần gây án hoàn toàn trái ngược, chứng tỏ cô ta không phải sát thủ liên hoàn có địa điểm và khu vực cố định. Có thể là địa phương hung thủ từng đi qua, nhưng chắc chắn cô ta không phải dân bản xứ, càng không phải khách trọ lâu dài ở địa phương đó, cũng không có khả năng làm việc ở địa phương.”
Lý Toản ngồi xuống: “Nếu hung thủ không làm việc ở đó, vậy tại sao chọn giết người ở khu dân cư ven biển? Lần đầu tiên gây án tại sao không chọn giết người ở ven bờ biển?”
Quý Thành Lĩnh do dự không chắc nói: “Có lẽ tùy thời cơ chăng?”
Lý Toản: “Đặc điểm lớn nhất của sát thủ liên hoàn chính là “cố định”, động cơ, cách thức và đối tượng phải cố định, không dễ dàng thay đổi. Hiện tại không rõ động cơ, nhưng cách thức giết người và đối tượng ban đầu đã có. Cách thức chính là siết cổ. Đối tượng bị hại là tài xế xe chui. Địa điểm giết người khác nhau không có nghĩa là ngẫu nhiên, chắc chắn có liên hệ nhất định.”
Trần Tiệp thắc mắc: “Ví dụ như?”
Lý Toản: “Ví dụ như hung thủ đi làm việc.”
Trần Tiệp và Quý Thành Lĩnh nghe vậy sửng sốt: “Giết người ở nơi làm việc?”
“Là hai nơi làm việc khác nhau.” Lý Toản sửa đúng: “Vừa nãy Quý Thành Lĩnh nói đúng một điểm, hiện trường án mạng không phải là nơi hung thủ làm việc lâu dài. Đây là một tên giết người không có khu vục cố định, làm một công việc không cố định và thường ra ngoài. Chọn khu ven biển là vì lúc đó cô ta nhận công việc ở bãi biển, biết địa điểm từ trước, nghiên cứu địa hình và chuẩn bị các thứ.”
Trần Tiệp lẩm bẩm: “Làm việc ở bãi biển? Có rất nhiều công việc ở đó, việc làm thêm trả tiền trong ngày cũng vô số, đặc biệt là hai ngày nghỉ, số lượng du khách tăng cao, nhiều hàng quán không đủ nhân viên sẽ thông báo tuyển người… Những công việc này cần thông báo tuyển người trước hai ba ngày đúng không?”
“Mấy hàng quán ở đó có thói quen đăng thông báo tuyển nhân viên làm thêm trước ngày nghỉ một ngày, đa số là sinh viên. Lao động tự do rất nhiều, có điều tra từng người không khó.”
“Hung thủ có lẽ là không có công việc ổn định, dựa vào những công việc ngắn hạn, trả lương trong ngày hoặc theo tuần mà duy trì cuộc sống. Nếu mục tiêu cố định của hung thủ là tài xế xe chui thì cô ta chắc chắn đã thu thập rất nhiều danh thiếp liên lạc của các tài xế xe chui.”
Tài xế xe chui ngoại trừ chở khách quen, khách do khách quen giới thiệu thì còn có thể phát vài danh thiếp trên đường, cố tình thu thập thì không khó.
“Sao cô ta lại coi tài xế xe chui là kẻ thù? Hơn nữa tất cả những người bị nhắm tới đều là đàn ông.” Trần Tiệp không muốn nghĩ theo hướng xấu.
Lý Toản như có điều suy nghĩ: “Hung thủ không nhất định là nữ.”
“What?”
“Có lẽ là cải trang thành phụ nữ.” Lý Toản nắm hai tay thành nắm đấm, lật qua, làm động tác kéo căng: “Về mặt sinh học và sinh lý thì nữ giới thường không mạnh bằng nam giới. Nhân chứng và người bị hại đầu tiên nói hung thủ khá gầy, cao chừng 1m7… 1m7 đối với nữ giới có thể là rất cao, nhưng không đánh lại nam giới cao hơn hoặc mạnh hơn.”
“Cát Hướng Địch cao hơn 1m7, ngày thường thích vận động, tay chân có cơ bắp, lại đang tuổi thanh niên tràn đầy tinh lực, cậu ta không thoát được một cô gái gầy hơn và thấp hơn cậu ta sao?”
“Dù Cát Hướng Địch bị tấn công bất ngờ đi nữa, vậy người bị hại đầu tiên thì sao? Đó là một người đàn ông ở tuổi tráng niên, ông ta không chỉ không vùng ra được mà còn bị siết cổ đến hôn mê bất tỉnh. Đối với nữ giới trời sinh thể lực không mạnh, họ thường không chọn cách cứng đối cứng, càng sẽ không cố ý chọn mục tiêu giết người là nam giới trẻ tuổi.”
Sát thủ liên hoàn đa số bình tĩnh, IQ cao, chúng nấp trong bóng tối chọn con mồi, lên kế hoạch đi săn, mục tiêu thường nhỏ yếu hơn chúng.
“Nữ giới chọn nam giới trai tráng khỏe mạnh làm mục tiêu săn giết, trong tay không có tiền đề là vũ khí có tính sát thương lớn và các loại thuốc phụ trợ, lại sử dụng cách thức có độ khó cao là tay không siết cổ, rõ ràng khả năng thất bại cao hơn thành công rất nhiều. Hung thủ giết người vì muốn vui sướng chứ không muốn thất bại và bị giết ngược lại.”
Trần Tiệp lên tiếng: “Lẽ nào là vì trả thù? Giống Vương Tân Vũ.”
Lý Toản nhìn lên, miễn cưỡng hỏi: “Lý do? Tại sao trả thù Cát Hướng Địch?”
“A…” Trần Tiệp á khẩu, cô nhớ lại Cát Hướng Địch và cha mẹ cậu ta đều không kết thù chuốc oán với ai.
“Trả thù hàng loạt? Báo thù xã hội? OK, mấy giả thuyết này cũng không thành lập.” Đối tượng bị hại giống nhau thì không tồn tại “hàng loạt” rồi.
“Lão đại, anh nói tiếp đi.”
“Còn nói cái gì? Những gì nên nói đã nói hết rồi. Hung thủ là nam, dáng người không cao, gầy, ngoại hình thanh tú, giỏi hóa trang thành nữ. Làm công việc phải ra ngoài nhiều hoặc làm thêm ngắn hạn, tuổi tác tầm 27 – 28… Hai ngày nghỉ? Công tác? Hôm thứ bảy có một tiệc cưới ngoài bãi biển đúng không?”
“Vâng, có một tiệc cưới ở biển. Lại nói, việc tổ chức tiệc cưới cần công ty tổ chức lễ cưới, mà công ty kiểu này thường phái nhân viên đến, phù hợp đặc điểm ra ngoài làm việc nhiều.”
“Tôi nhớ tên công ty tổ chức lễ cưới, lên mạng search sẽ ra cách thức liên lạc.”
Vì đang là đêm khuya, giờ mà gọi điện cũng không ai nghe máy nên mọi người quyết định ngày mai sẽ gọi điện.
***
Đường Xương Hà khu Bắc Điền.
Công ty tổ chức tiệc cưới Ái Toa.
Giám đốc công ty lên tiếng: “Đúng, là công ty của chúng tôi phụ trách tiệc cưới ngoài bãi biển hôm thứ bảy, bên tôi có tất cả hồ sơ, danh sách tất cả nhân viên làm việc đều ở đây. Danh sách đăng ký ở khách sạn có khả năng bỏ sót một hai cái tên, nhưng chỗ tôi bảo đảm đầy đủ. Các anh tìm ai?”
Quý Thành Lĩnh không ngờ giám đốc công ty tiệc cưới sẽ phối hợp như vậy, cậu ngớ ra trong chớp mắt, sau đó phản ứng cực nhanh, trả lời giám đốc: “Chỉ là hỏi theo thông lệ thôi, anh không cần gấp gáp như vậy, cám ơn anh đã phối hợp.”
“Đồng chí cảnh sát, các cậu không vội nhưng tôi vội. Không nhanh kết án, chuyện này truyền ra là khách hàng của tôi sẽ chạy hết.”
Quý Thành Lĩnh: “Anh yên tâm, cảnh sát sẽ nhanh chóng kết án.”
“Vậy thì tốt.” Giám đốc nói xong nhìn về phía Lý Toản, hắn vẫn luôn giơ ngón trỏ kéo lá sách cửa sổ, không biết đang nhìn cái gì, giám đốc nhỏ giọng hỏi Quý Thành Lĩnh: “Anh ta là đồng nghiệp của cậu à?”
Quý Thành Lĩnh: “Sao vậy?”
Giám đốc cười nói: “Đẹp trai, gương mặt và dáng người đều đẹp, dựa theo kinh nghiệm của tôi thì cởi quần áo ra cũng rất có cơ bắp.”
Quý Thành Lĩnh run cả người, ánh mắt nhìn giám đốc công ty tổ chức tiệc cưới thay đổi. Cuối cùng cậu phát hiện vị giám đốc nam tính trước mặt diêm dúa lòe loẹt đến cỡ nào, phỏng chừng Bạch Cốt Tinh cũng không có công lực như anh ta.
“Đội trưởng Lý của chúng tôi có vợ rồi.”
Giám đốc mất hứng trừng Quý Thành Lĩnh, anh ta rướn cổ nhìn ngón tay Lý Toản: “Không đeo nhẫn.”
“Đang bàn chuyện kết hôn, đối phương rất ưu tú.” Quý Thành Lĩnh chịu đựng ánh mắt cực kỳ khó chịu của giám đốc công ty tổ chức lễ cưới, cậu nghiêm mặt đặt câu hỏi: “Nói về ngày 6 tháng 7 và ngày 7 tháng 7, cũng là thứ sáu đến thứ bảy, công ty các anh có tổng cộng bao nhiêu người đến khách sạn ven biển chuẩn bị tổ chức tiệc cưới ngoài bãi biển.”
Giám đốc dùng máy tính tìm danh sách nhân viên làm việc ngày đó rồi nói: “Tất cả ekip nhân viên cần có để tổ chức các khâu trong lễ cưới đều ở trong danh sách này, nửa trên bảng danh sách là những người đến khách sạn vào ngày 6, nửa dưới danh sách là những người đến vào sáng ngày 7. Họ chủ yếu phụ trách sắp xếp hội trường và hiệu ứng sân khấu, thống nhất do xe bus đưa đón…”
“Họ đến bãi biển lúc mấy giờ?”
“Tầm 4 – 5 giờ sáng. Lễ cưới bắt đầu lúc 2 giờ chiều, thời gian không nhiều lắm, vì thời gian eo hẹp nên rất gấp gáp, lúc đó tôi có đi cùng ekip, tôi nhớ từng người trình diện. Vả lại xe bus xuất phát từ đây, đi thẳng đến bãi biển mà không dừng dọc đường.”
“Ekip này làm gì?”
“Họ là nhóm sắp xếp hội trường lễ cưới và trang điểm, tối ngày 6 đến khách sạn ven biển, đến 8 giờ tối, bên phía khách hàng mời nhân viên chúng tôi tham gia tiệc nướng ngoài biển, nhưng vì còn công việc sáng sớm hôm sau nên mọi người chỉ chơi đến 11 giờ khuya là về khách sạn nghỉ ngơi.”
“Tất cả mọi người đều về khách sạn?”
“Hẳn là vậy. Làm nghề như chúng tôi phải nghỉ ngơi tốt trước một ngày, đặc biệt là ekip trang điểm, bọn họ phải tiếp xúc với khách hàng, nếu trang điểm không đẹp thì lễ cưới hỏng luôn rồi.”
11 giờ khuya đến 3 giờ sáng, có bốn tiếng đồng hồ tự do.
Quý Thành Lĩnh nói: “Cho chúng tôi hồ sơ cá nhân của họ.”
Giám đốc công ty liếc nhìn Quý Thành Lĩnh, không nói gì mà đưa hồ sơ cá nhân nhân viên ra.
Quý Thành Lĩnh lướt xem thật nhanh, phát hiện số người không đúng, cậu cau mày hỏi: “Sao lại thiếu một người?”
Giám đốc công ty đưa con chuột cho Quý Thành Lĩnh, nhường vị trí rồi nói: “Ekip trang điểm là thuê ở ngoài, chúng tôi không có hồ sơ cá nhân của họ, chỉ có tên đăng ký.”
Quý Thành Lĩnh: “Có cách liên lạc với họ không?”
“Cậu chờ một chút…” Giám đốc kéo ngăn kéo ra, lục lọi tìm gì đó bên trong một lúc, cuối cùng đưa một danh thiếp cho Quý Thành Lĩnh: “Cậu tìm người này, anh ta là người môi giới. Lúc chúng tôi cần thợ trang điểm sẽ liên lạc với anh ta, anh ta quen biết nhiều, có lúc còn đăng tin làm thêm trên mạng, thu hút được nhiều thợ trang điểm tay nghề tốt rồi giới thiệu cho người cần.”
Quý Thành Lĩnh nhận danh thiếp, lông mày cau chặt, dựa theo suy đoán của họ, hung thủ là loại sát thủ không cố định địa điểm, có thể hắn sẽ không cung cấp thông tin thật.
“Nói chuyện xong rồi?”
Lý Toản đột nhiên lên tiếng.
Quý Thành Lĩnh nghiêng người, Lý Toản lướt nhìn danh thiếp trong tay cậu và danh sách nhân viên làm việc trong máy tính của giám đốc công ty, đọc lướt sơ xong hắn quay qua hỏi giám đốc: “Ngoại trừ nhóm trang điểm là thuê bên ngoài, còn có nhóm nào khác không?”
“Không có.”
“Anh nhớ được ngoại hình thợ trang điểm không?”
Giám đốc: “… Không miêu tả được, nhưng nếu đứng trước mặt thì tôi nhận ra.” Xét thấy dung mạo của Lý Toản quá hợp nhãn, giám đốc công ty thật sự muốn giúp, anh ta cố gắng nhớ lại, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu: “Bó tay, đó cũng là lần đâu tiên tôi gặp bọn họ, mà hiện trường lễ cưới rất đông người và lộn xộn, họ lại không lên sân khấu, hơn nữa nam giống nhau, nữ cũng giống nhau.”
“Ý anh là họ đều trang điểm?”
“Đúng vậy.”
Lý Toản cầm con chuột thao tác một loạt, vừa nói vừa cười với giám đốc: “Có thể copy đoạn video quay cảnh lễ cưới hôm thứ bảy cho tôi không?”
“Không… không phải không được, để tôi nói với khách hàng trước đã, là điều tra phá án, chắc chắn họ sẽ phối hợp với cảnh sát.” Câu từ chối của giám đốc đã đến miệng, cuối cùng bị nụ cười của Lý Toản làm khựng lại, anh ta xoa xoa tay tiến lên nói: “Để tôi copy cho anh, anh có mang thẻ nhớ không? Không có cũng không sao, tôi cho anh mượn, nhớ trả cho tôi là được.”
“Tôi lưu lại rồi, cám ơn.” Hắn lưu vào cloud, nói cám ơn lần nữa rồi gọi Quý Thành Lĩnh: “Đi.”
Giám đốc dùng ánh mắt thất vọng tiễn hắn, Lý Toản sải bước, không hề quay đầu lấy một lần. Hai người vào thang máy, Quý Thành Lĩnh vừa lắc đầu vừa chậc chậc nói: “Nam sắc ngộ nhân. Mấy hôm trước Đội bắt tệ nạn vừa phàn nàn nói họ không có nam cảnh sát nào có nhan sắc lay động lòng người, gào khóc muốn muốn mấy cảnh sát đội ta đi qua làm ‘vịt’… Không phải, làm nằm vùng. Đội trưởng Lý, tôi thấy anh thích hợp!”
Lý Toản nhìn chằm chằm video trong cloud, không ngẩng đầu lên mà nói: “Chê lưỡi quá dài hả? Tôi cắt giúp cậu.”
Hết chương 95
Lý Toản và Giang Hành một trước một sau đi ra khỏi phòng làm việc, Vương Đang Đang lơ đãng liếc nhìn, bỗng cậu khựng lại, từ từ há to miệng.
Biểu cảm của Vương Đang Đang làm Quý Thành Lĩnh chú ý, cậu nhìn theo ánh mắt của cậu bạn đồng nghiệp, mới đầu không phát hiện vấn đề, bỗng Quý Thành Lĩnh nhìn thấy môi Lý Toản, cậu thật sự không kiềm được sự ngạc nhiên quá mức khiến cổ họng phát ra mấy tiếng “a a” quái dị.
“Hay là hung thủ nghiên cứu địa hình từ trước? Hả? Quý Thành Lĩnh?” Trần Tiệp chờ lâu không nghe thấy Quý Thành Lĩnh trả lời, cô vừa ngẩng đầu đã bị cậu dùng cả hai tay ôm mặt, cô la lên: “Cậu làm cái gì vậy? Buông ra.”
Quý Thành Lĩnh vội buông ra, nhưng lại chặn trước Lý Toản và Giang Hành: “Xin lỗi, tôi chỉ là sợ cô đứt mạnh máu thôi.”
Trần Tiệp xoa xoa hàm dưới bị bóp đau điếng, cô nghe vậy chả hiểu ra sao: “Nói cái quỷ gì vậy?”
Lúc này Lý Toản và Giang Hành đã đi tới. Quý Thành Lĩnh thở phào một hơi nhường đường, Trần Tiệp không phát hiện có gì khác thường.
Tiễn Giang Hành đi, Lý Toản quay lại, đứng cạnh bàn Quý Thành Lĩnh hỏi tiến triển vụ án, cậu lặp lại nội dung suy đoán của cậu và Trần Tiệp, cuối cùng tổng kết: “Xét thấy hung thủ quen thuộc địa hình, chúng tôi nghi ngờ hung thủ đã nghiên cứu địa hình ven biển từ trước, hiểu rõ địa hình rồi mới ra tay giết người. Vậy nên thoạt nhìn vụ này giống kích động giết người, kỳ thật hung thủ đã lên kế hoạch, có âm mưu giết người từ trước.”
Quý Thành Lĩnh nói tiếp: “Đầu năm nay có một vụ cướp tài xế xe chui ở khu Ninh An, thật ra là giết người không thành, kẻ tình nghi vụ này rất có thể cùng là hung thủ giết Cát Hướng Địch, đặc điểm giữa 2 người giống nhau đến chín phần. Đặt giả thuyết là cùng một người, vậy hung thủ có thể là sát nhân liên hoàn tiềm ẩn.”
Cậu ngừng một chút rồi bổ sung: “Không, nói cho chính xác, hung thủ chính là sát thủ liên hoàn, chỉ có điều nạn nhân đầu tiên của hung thủ may mắn sống sót vì hung thủ ra tay chưa thành thạo. Lần đầu tiên gây án thất bại giúp hung thủ có kinh nghiệm, hung thủ lẫn trong đám đông, phát hiện gây án thất bại nhưng không bị điều tra, thế là hung thủ chuẩn bị kế hoạch giết người lần hai.”
Cát Hướng Địch là mục tiêu trong kế hoạch lần hai của hung thủ.
“Một sát thủ liên hoàn giết người ở nơi công cộng, không phá hỏng hiện trường án mạng, không xử lý thi thể, cô ta không có khả năng lựa chọn địa phương đặc biệt quen thuộc gây án, vả lại địa điểm hai lần gây án hoàn toàn trái ngược, chứng tỏ cô ta không phải sát thủ liên hoàn có địa điểm và khu vực cố định. Có thể là địa phương hung thủ từng đi qua, nhưng chắc chắn cô ta không phải dân bản xứ, càng không phải khách trọ lâu dài ở địa phương đó, cũng không có khả năng làm việc ở địa phương.”
Lý Toản ngồi xuống: “Nếu hung thủ không làm việc ở đó, vậy tại sao chọn giết người ở khu dân cư ven biển? Lần đầu tiên gây án tại sao không chọn giết người ở ven bờ biển?”
Quý Thành Lĩnh do dự không chắc nói: “Có lẽ tùy thời cơ chăng?”
Lý Toản: “Đặc điểm lớn nhất của sát thủ liên hoàn chính là “cố định”, động cơ, cách thức và đối tượng phải cố định, không dễ dàng thay đổi. Hiện tại không rõ động cơ, nhưng cách thức giết người và đối tượng ban đầu đã có. Cách thức chính là siết cổ. Đối tượng bị hại là tài xế xe chui. Địa điểm giết người khác nhau không có nghĩa là ngẫu nhiên, chắc chắn có liên hệ nhất định.”
Trần Tiệp thắc mắc: “Ví dụ như?”
Lý Toản: “Ví dụ như hung thủ đi làm việc.”
Trần Tiệp và Quý Thành Lĩnh nghe vậy sửng sốt: “Giết người ở nơi làm việc?”
“Là hai nơi làm việc khác nhau.” Lý Toản sửa đúng: “Vừa nãy Quý Thành Lĩnh nói đúng một điểm, hiện trường án mạng không phải là nơi hung thủ làm việc lâu dài. Đây là một tên giết người không có khu vục cố định, làm một công việc không cố định và thường ra ngoài. Chọn khu ven biển là vì lúc đó cô ta nhận công việc ở bãi biển, biết địa điểm từ trước, nghiên cứu địa hình và chuẩn bị các thứ.”
Trần Tiệp lẩm bẩm: “Làm việc ở bãi biển? Có rất nhiều công việc ở đó, việc làm thêm trả tiền trong ngày cũng vô số, đặc biệt là hai ngày nghỉ, số lượng du khách tăng cao, nhiều hàng quán không đủ nhân viên sẽ thông báo tuyển người… Những công việc này cần thông báo tuyển người trước hai ba ngày đúng không?”
“Mấy hàng quán ở đó có thói quen đăng thông báo tuyển nhân viên làm thêm trước ngày nghỉ một ngày, đa số là sinh viên. Lao động tự do rất nhiều, có điều tra từng người không khó.”
“Hung thủ có lẽ là không có công việc ổn định, dựa vào những công việc ngắn hạn, trả lương trong ngày hoặc theo tuần mà duy trì cuộc sống. Nếu mục tiêu cố định của hung thủ là tài xế xe chui thì cô ta chắc chắn đã thu thập rất nhiều danh thiếp liên lạc của các tài xế xe chui.”
Tài xế xe chui ngoại trừ chở khách quen, khách do khách quen giới thiệu thì còn có thể phát vài danh thiếp trên đường, cố tình thu thập thì không khó.
“Sao cô ta lại coi tài xế xe chui là kẻ thù? Hơn nữa tất cả những người bị nhắm tới đều là đàn ông.” Trần Tiệp không muốn nghĩ theo hướng xấu.
Lý Toản như có điều suy nghĩ: “Hung thủ không nhất định là nữ.”
“What?”
“Có lẽ là cải trang thành phụ nữ.” Lý Toản nắm hai tay thành nắm đấm, lật qua, làm động tác kéo căng: “Về mặt sinh học và sinh lý thì nữ giới thường không mạnh bằng nam giới. Nhân chứng và người bị hại đầu tiên nói hung thủ khá gầy, cao chừng 1m7… 1m7 đối với nữ giới có thể là rất cao, nhưng không đánh lại nam giới cao hơn hoặc mạnh hơn.”
“Cát Hướng Địch cao hơn 1m7, ngày thường thích vận động, tay chân có cơ bắp, lại đang tuổi thanh niên tràn đầy tinh lực, cậu ta không thoát được một cô gái gầy hơn và thấp hơn cậu ta sao?”
“Dù Cát Hướng Địch bị tấn công bất ngờ đi nữa, vậy người bị hại đầu tiên thì sao? Đó là một người đàn ông ở tuổi tráng niên, ông ta không chỉ không vùng ra được mà còn bị siết cổ đến hôn mê bất tỉnh. Đối với nữ giới trời sinh thể lực không mạnh, họ thường không chọn cách cứng đối cứng, càng sẽ không cố ý chọn mục tiêu giết người là nam giới trẻ tuổi.”
Sát thủ liên hoàn đa số bình tĩnh, IQ cao, chúng nấp trong bóng tối chọn con mồi, lên kế hoạch đi săn, mục tiêu thường nhỏ yếu hơn chúng.
“Nữ giới chọn nam giới trai tráng khỏe mạnh làm mục tiêu săn giết, trong tay không có tiền đề là vũ khí có tính sát thương lớn và các loại thuốc phụ trợ, lại sử dụng cách thức có độ khó cao là tay không siết cổ, rõ ràng khả năng thất bại cao hơn thành công rất nhiều. Hung thủ giết người vì muốn vui sướng chứ không muốn thất bại và bị giết ngược lại.”
Trần Tiệp lên tiếng: “Lẽ nào là vì trả thù? Giống Vương Tân Vũ.”
Lý Toản nhìn lên, miễn cưỡng hỏi: “Lý do? Tại sao trả thù Cát Hướng Địch?”
“A…” Trần Tiệp á khẩu, cô nhớ lại Cát Hướng Địch và cha mẹ cậu ta đều không kết thù chuốc oán với ai.
“Trả thù hàng loạt? Báo thù xã hội? OK, mấy giả thuyết này cũng không thành lập.” Đối tượng bị hại giống nhau thì không tồn tại “hàng loạt” rồi.
“Lão đại, anh nói tiếp đi.”
“Còn nói cái gì? Những gì nên nói đã nói hết rồi. Hung thủ là nam, dáng người không cao, gầy, ngoại hình thanh tú, giỏi hóa trang thành nữ. Làm công việc phải ra ngoài nhiều hoặc làm thêm ngắn hạn, tuổi tác tầm 27 – 28… Hai ngày nghỉ? Công tác? Hôm thứ bảy có một tiệc cưới ngoài bãi biển đúng không?”
“Vâng, có một tiệc cưới ở biển. Lại nói, việc tổ chức tiệc cưới cần công ty tổ chức lễ cưới, mà công ty kiểu này thường phái nhân viên đến, phù hợp đặc điểm ra ngoài làm việc nhiều.”
“Tôi nhớ tên công ty tổ chức lễ cưới, lên mạng search sẽ ra cách thức liên lạc.”
Vì đang là đêm khuya, giờ mà gọi điện cũng không ai nghe máy nên mọi người quyết định ngày mai sẽ gọi điện.
***
Đường Xương Hà khu Bắc Điền.
Công ty tổ chức tiệc cưới Ái Toa.
Giám đốc công ty lên tiếng: “Đúng, là công ty của chúng tôi phụ trách tiệc cưới ngoài bãi biển hôm thứ bảy, bên tôi có tất cả hồ sơ, danh sách tất cả nhân viên làm việc đều ở đây. Danh sách đăng ký ở khách sạn có khả năng bỏ sót một hai cái tên, nhưng chỗ tôi bảo đảm đầy đủ. Các anh tìm ai?”
Quý Thành Lĩnh không ngờ giám đốc công ty tiệc cưới sẽ phối hợp như vậy, cậu ngớ ra trong chớp mắt, sau đó phản ứng cực nhanh, trả lời giám đốc: “Chỉ là hỏi theo thông lệ thôi, anh không cần gấp gáp như vậy, cám ơn anh đã phối hợp.”
“Đồng chí cảnh sát, các cậu không vội nhưng tôi vội. Không nhanh kết án, chuyện này truyền ra là khách hàng của tôi sẽ chạy hết.”
Quý Thành Lĩnh: “Anh yên tâm, cảnh sát sẽ nhanh chóng kết án.”
“Vậy thì tốt.” Giám đốc nói xong nhìn về phía Lý Toản, hắn vẫn luôn giơ ngón trỏ kéo lá sách cửa sổ, không biết đang nhìn cái gì, giám đốc nhỏ giọng hỏi Quý Thành Lĩnh: “Anh ta là đồng nghiệp của cậu à?”
Quý Thành Lĩnh: “Sao vậy?”
Giám đốc cười nói: “Đẹp trai, gương mặt và dáng người đều đẹp, dựa theo kinh nghiệm của tôi thì cởi quần áo ra cũng rất có cơ bắp.”
Quý Thành Lĩnh run cả người, ánh mắt nhìn giám đốc công ty tổ chức tiệc cưới thay đổi. Cuối cùng cậu phát hiện vị giám đốc nam tính trước mặt diêm dúa lòe loẹt đến cỡ nào, phỏng chừng Bạch Cốt Tinh cũng không có công lực như anh ta.
“Đội trưởng Lý của chúng tôi có vợ rồi.”
Giám đốc mất hứng trừng Quý Thành Lĩnh, anh ta rướn cổ nhìn ngón tay Lý Toản: “Không đeo nhẫn.”
“Đang bàn chuyện kết hôn, đối phương rất ưu tú.” Quý Thành Lĩnh chịu đựng ánh mắt cực kỳ khó chịu của giám đốc công ty tổ chức lễ cưới, cậu nghiêm mặt đặt câu hỏi: “Nói về ngày 6 tháng 7 và ngày 7 tháng 7, cũng là thứ sáu đến thứ bảy, công ty các anh có tổng cộng bao nhiêu người đến khách sạn ven biển chuẩn bị tổ chức tiệc cưới ngoài bãi biển.”
Giám đốc dùng máy tính tìm danh sách nhân viên làm việc ngày đó rồi nói: “Tất cả ekip nhân viên cần có để tổ chức các khâu trong lễ cưới đều ở trong danh sách này, nửa trên bảng danh sách là những người đến khách sạn vào ngày 6, nửa dưới danh sách là những người đến vào sáng ngày 7. Họ chủ yếu phụ trách sắp xếp hội trường và hiệu ứng sân khấu, thống nhất do xe bus đưa đón…”
“Họ đến bãi biển lúc mấy giờ?”
“Tầm 4 – 5 giờ sáng. Lễ cưới bắt đầu lúc 2 giờ chiều, thời gian không nhiều lắm, vì thời gian eo hẹp nên rất gấp gáp, lúc đó tôi có đi cùng ekip, tôi nhớ từng người trình diện. Vả lại xe bus xuất phát từ đây, đi thẳng đến bãi biển mà không dừng dọc đường.”
“Ekip này làm gì?”
“Họ là nhóm sắp xếp hội trường lễ cưới và trang điểm, tối ngày 6 đến khách sạn ven biển, đến 8 giờ tối, bên phía khách hàng mời nhân viên chúng tôi tham gia tiệc nướng ngoài biển, nhưng vì còn công việc sáng sớm hôm sau nên mọi người chỉ chơi đến 11 giờ khuya là về khách sạn nghỉ ngơi.”
“Tất cả mọi người đều về khách sạn?”
“Hẳn là vậy. Làm nghề như chúng tôi phải nghỉ ngơi tốt trước một ngày, đặc biệt là ekip trang điểm, bọn họ phải tiếp xúc với khách hàng, nếu trang điểm không đẹp thì lễ cưới hỏng luôn rồi.”
11 giờ khuya đến 3 giờ sáng, có bốn tiếng đồng hồ tự do.
Quý Thành Lĩnh nói: “Cho chúng tôi hồ sơ cá nhân của họ.”
Giám đốc công ty liếc nhìn Quý Thành Lĩnh, không nói gì mà đưa hồ sơ cá nhân nhân viên ra.
Quý Thành Lĩnh lướt xem thật nhanh, phát hiện số người không đúng, cậu cau mày hỏi: “Sao lại thiếu một người?”
Giám đốc công ty đưa con chuột cho Quý Thành Lĩnh, nhường vị trí rồi nói: “Ekip trang điểm là thuê ở ngoài, chúng tôi không có hồ sơ cá nhân của họ, chỉ có tên đăng ký.”
Quý Thành Lĩnh: “Có cách liên lạc với họ không?”
“Cậu chờ một chút…” Giám đốc kéo ngăn kéo ra, lục lọi tìm gì đó bên trong một lúc, cuối cùng đưa một danh thiếp cho Quý Thành Lĩnh: “Cậu tìm người này, anh ta là người môi giới. Lúc chúng tôi cần thợ trang điểm sẽ liên lạc với anh ta, anh ta quen biết nhiều, có lúc còn đăng tin làm thêm trên mạng, thu hút được nhiều thợ trang điểm tay nghề tốt rồi giới thiệu cho người cần.”
Quý Thành Lĩnh nhận danh thiếp, lông mày cau chặt, dựa theo suy đoán của họ, hung thủ là loại sát thủ không cố định địa điểm, có thể hắn sẽ không cung cấp thông tin thật.
“Nói chuyện xong rồi?”
Lý Toản đột nhiên lên tiếng.
Quý Thành Lĩnh nghiêng người, Lý Toản lướt nhìn danh thiếp trong tay cậu và danh sách nhân viên làm việc trong máy tính của giám đốc công ty, đọc lướt sơ xong hắn quay qua hỏi giám đốc: “Ngoại trừ nhóm trang điểm là thuê bên ngoài, còn có nhóm nào khác không?”
“Không có.”
“Anh nhớ được ngoại hình thợ trang điểm không?”
Giám đốc: “… Không miêu tả được, nhưng nếu đứng trước mặt thì tôi nhận ra.” Xét thấy dung mạo của Lý Toản quá hợp nhãn, giám đốc công ty thật sự muốn giúp, anh ta cố gắng nhớ lại, cuối cùng bất đắc dĩ lắc đầu: “Bó tay, đó cũng là lần đâu tiên tôi gặp bọn họ, mà hiện trường lễ cưới rất đông người và lộn xộn, họ lại không lên sân khấu, hơn nữa nam giống nhau, nữ cũng giống nhau.”
“Ý anh là họ đều trang điểm?”
“Đúng vậy.”
Lý Toản cầm con chuột thao tác một loạt, vừa nói vừa cười với giám đốc: “Có thể copy đoạn video quay cảnh lễ cưới hôm thứ bảy cho tôi không?”
“Không… không phải không được, để tôi nói với khách hàng trước đã, là điều tra phá án, chắc chắn họ sẽ phối hợp với cảnh sát.” Câu từ chối của giám đốc đã đến miệng, cuối cùng bị nụ cười của Lý Toản làm khựng lại, anh ta xoa xoa tay tiến lên nói: “Để tôi copy cho anh, anh có mang thẻ nhớ không? Không có cũng không sao, tôi cho anh mượn, nhớ trả cho tôi là được.”
“Tôi lưu lại rồi, cám ơn.” Hắn lưu vào cloud, nói cám ơn lần nữa rồi gọi Quý Thành Lĩnh: “Đi.”
Giám đốc dùng ánh mắt thất vọng tiễn hắn, Lý Toản sải bước, không hề quay đầu lấy một lần. Hai người vào thang máy, Quý Thành Lĩnh vừa lắc đầu vừa chậc chậc nói: “Nam sắc ngộ nhân. Mấy hôm trước Đội bắt tệ nạn vừa phàn nàn nói họ không có nam cảnh sát nào có nhan sắc lay động lòng người, gào khóc muốn muốn mấy cảnh sát đội ta đi qua làm ‘vịt’… Không phải, làm nằm vùng. Đội trưởng Lý, tôi thấy anh thích hợp!”
Lý Toản nhìn chằm chằm video trong cloud, không ngẩng đầu lên mà nói: “Chê lưỡi quá dài hả? Tôi cắt giúp cậu.”
Hết chương 95
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.