Ảnh Giới

Chương 57: Bị Bắt Nạt

Tiểu Thúc Thao Thiên

25/06/2024

Nói tới, đây vốn là 4 đệ tử nội môn, trong đó vị nữ nhân kia tên là Xuân Hoa.

Tuy chỉ phá khí trung kì nhưng nhờ có tỉ tỉ là một vị đệ tử hạch tâm mà tác oai tác quái ở nội môn.

Chưa kể nàng ta cũng giống như tỉ tỉ Thu Hương của nàng ta là một trong những người xinh đẹp nhất Thiên Phong phái nên được rất nhiều nam đệ tử đi theo nịnh hót.

Trong đó cũng có không ít đệ tử hạch tâm.

Đi theo nàng lúc này cũng là 3 tên đệ tử nội môn.

Họ đều có thực lực ngưng đan trung kì như nàng.

Tất nhiên với tu vi hiện nay của chúng tôi thì cũng chẳng cần bận tâm tới họ.

Sau khi đi qua một dãy phòng ốc chúng tôi tới một căn phòng.

Đây là nơi các đệ tử xuất nhập môn phái phải khai báo.

Nếu rời khỏi quá 10 năm không có tin tức sẽ được tông môn tìm kiếm hoặc khai tử.

Sau khi khai báo trở về, Kiếm Tâm dẫn tôi tới một căn phòng.

Đây là nơi tiếp nhận môn sinh mới.

Mặc dù đã qua thời gian tuyển đệ tử nhưng nếu có người giới thiệu vẫn sẽ được tiếp nhận.

Kiếm Tâm dẫn tôi qua khu vực dành cho đệ tử nội môn.

Đầu tiên Kiếm Tâm báo cáo tình hình với những vị trưởng lão ở đây.

Phải có chục vị đều có vẻ đã ngoài khá lớn tuổi.

"Thưa trưởng lão, Đệ tử sau 6 năm xuống núi trừ ma vệ đạo không phụ lòng mong đợi nay đã đạt cảnh giới ngưng thần"

Mấy lão già ngồi đây ai cũng có vẻ bất ngờ.

Phải biết theo ghi chép trước khi xuống núi thì Kiếm Tâm mới chỉ là phá khí kì mà thôi.

Nếu không có kì ngộ thì sau vài năm cũng chỉ có thể là cảnh giới ngưng đan.

Ấy vậy mà nay Kiếm Tâm đa đạt được tới ngừng thần.

Một khi đã đạt cảnh giới ngưng thần thì theo quy định môn phái sẽ trở thành đệ tử hạch tâm.

Có quyền hạn tương đương với họ.

Chính vì thế mấy vị trưởng lão cùng bắt đầu khách khí.

"Được rồi.

Đây là lệnh bài đệ tử hạch tâm.

Hãy tới khu vực đệ tử hạch tâm để nhận xác minh."

Kiếm Tâm nhận lấy lệnh bài rồi lại tiếp tục cung kính nói.

"Đệ tử còn có một thỉnh cầu đó là có thể cho đứa nhỏ này gia nhập nội môn đệ tử được không?"

Mọi người bắt đầu quay qua nhìn tôi.

Một lão già cất tiếng.

"Cậu bé tên gì?"

Nghe vậy tôi không dám chậm trễ vội trả lời.

"Con là Hoàng Thao."

Vị lão già kia lại tiếp.

"Vậy cảnh giới thì sao."

Tôi không giấu giiếm mà nói.

"Dạ con không có linh căn lên không rõ ạ."

Các vị trưởng lão nghe vậy thì đều cau mày nhìn nhau.



Một vị nhìn Kiếm Tâm nghi hoặc.

Kiếm Tâm cũng hiểu ý họ nên giải thích.

"Mặc dù Hoàng Thao hắn không có linh căn nhưng hắn có thể hấp thụ linh khí và bộc phát.

Cảnh giới có lẽ cũng phải ngang phá khí kì."

Một lão già có thiện cảm với Kiếm Tâm vuốt dâu, gật đầu nói.

"Vậy cho hắn vào nội môn là được."

Nghe thế, một lão già đập bàn, đứng dậy nói.

"Không được, người như vậy có thể là thiên tài trong người phàm nhưng thực sự không thể nào đột phá ngưng đan kì.

Chúng ta cũng không thể để nó vào nội môn được.

Trước đây chúng ta cũng gặp những kẻ tương tự rồi.

Nhiều lắm cũng chỉ có thể ngang ngửa phá khí sơ kì thôi."

Thấy lão già này nói vậy thì cũng có không ít lão già đồng tình.

Kiếm Tâm thấy vậy biết cũng khó có thể làm gì được thì nhìn tôi thăm dò.

Tôi cũng không muốn làm phiền Kiếm Tâm nên đáp.

"Không sao.

Cháu ở ngoài môn cũng không có vấn đề gì."

Vậy là tôi được một vị đệ tử dẫn tới khu vực ngoại môn.

Tôi được nhận một gian phòng bình thường.

Đa phần đệ tử ngoại môn chỉ giống như tạp dịch hỗ trợ cho các đệ tử nội môn.

Với tôi thì chẳng có vấn đề gì.

Bởi tôi đã lưu lạc cùng Kiếm Tâm, vào sống ra chết trong suốt 6 năm qua.

Mấy việc lặt vặt đã quá quen thuộc.

Ngày hôm sau tôi phải tới phòng nhiệm vụ để nhận công việc dành cho đệ tử ngoại môn.

Một tên đệ tử trạc tuổi tôi tới bắt chuyện.

"Ngươi là người mới à?"

Thấy vậy tôi cũng nhiệt tình trả lời.

"Tôi mới tới đây ngày hôm qua."

"ra vậy.

Thế là chưa gia nhập đường nào nhỉ?"

Nghe hắn nói vậy tôi khá nghi hoặc.

"Đường là gì?"

Vậy là hắn bắt đầu giải thích cho tôi.

"À! Đó là một thế lực được đệ tử ngoại môn đề ra để có thể bảo vệ lẫn nhau.

Kẻ không có thể lực sẽ bị bắt nạt, sẽ phải nhận rất nhiều công việc cực nhọc."

"Vậy ở đây có mấy đường?"

Thấy tôi hỏi, tên kia bắt đầu kể:

"Có 3 đường.

Lần lượt là Nhân Đường, Địa Đường, và Thiên Đường.

Về thực lực thì tương đương nhau thôi nhưng cầm đầu Thiên Đường là con cháu của các trưởng lão, đệ tự nội môn, hạch tâm.

Nói chung là chúng ta không thể động.



Còn địa đường thì là con cháu của những kẻ có tiền, có quyền bên ngoài.

Nếu có thể ra nhập thì sẽ nhàn hơn vì chúng thường dùng tiền để thuê đệ tử nhân đường làm thay.

Nhìn ngươi có vẻ là không có tiền nên gia nhập Nhân Đường ta là đúng rồi.

Sau khi gia nhập công việc sẽ được chia đều, không lo bị áp bức."

Tôi đang định trả lời thì bỗng có một tiếng nói từ phía sau.

"Tên này trọc tức Xuân Hoa tỉ, Không kẻ nào được cho hắn tham gia."

Tên vừa nói là một đệ tử nội môn.

Nói rồi hắn nhìn đểu tôi cái rồi cứ vậy rời đi.

Rất nhiều người đã quay sang nhìn tôi, người đứng gần cũng đều nhanh chóng rời ra xa, bao gồm cả cái tên vừa bắt chuyện.

Tôi cười lạnh.

"Liệu họ có thể làm gì tôi chứ."

Nhưng tôi đã nhầm, vừa nhận nhiệm vụ xong thì tôi há hốc mồm.

Nhiệm vụ của tôi là lau dọn toàn bộ phòng ăn.

Mỗi ngày một lần.

Nghe thì đơn gian nhưng phòng ăn rất lớn.

Nếu dùng thời gian lau dọn thì sẽ còn rất ít thời gian để tu luyện, học tập.

Thấy vậy tôi chán nản thở dài.

Thầm nghĩ.

"Thôi thì dĩ hòa vi quý, cố gắng chịu đừng một chút biết đâu mọi chuyện sẽ tốt lên thôi."

Vậy là sau bữa trưa, tôi phải bắt đầu công việc lau dọn.

Lúc này có một đám để tử Thiên Đường đi tới.

Thấy tôi đang làm việc, chúng cười đểu rồi bắt đầu đổ dầu mỡ và rất nhiều thứ ra sàn.

Sau đó dùng giọng cười đắc ý.

"Haha, mau lau dọn đi, không xong sẽ không được ăn tối đâu."

Tôi khá bực mình cố gắng nhịn.

Dù sao ở đây, tôi cũng thân cô thế cô.

Nếu gây sự thì tôi sẽ là người chịu thiệt thòi.

Vì vậy tôi đi tới, chấp nhận chịu đựng mà lau dọn chút.

Tôi nói.

"Mau tránh ra cho tôi dọn."

Nhưng mấy tên cờ hó này đều không biết điều.

"Chúng ta không tránh đó? Có giỏi thì ngươi làm thế nào lau được thì lau."

Tôi không thèm đôi co mà tung ngay một chưởng lực hất 3 kẻ này ra ngoài rồi tiếp tục lau dọn.

Sau khi bay ra chúng vô cùng tức giận.

Nhưng thấy tôi không dễ chọc nên chúng cũng không dám lại gần.

Bọn chúng bắt đầu dở trò.

Chúng đem một số đồ ăn ném vào phòng như trứng thối, đậu hũ, cà chua ... toan khiến tôi phải bận rộn.

Ném xong chúng cười đắc ý.

"Haha, ngươi có giỏi thì cứ ở đó mà dọn đi, để xem có dọn sạch được không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ảnh Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook