Chương 233: Cướp Quái
Tiểu Thúc Thao Thiên
03/11/2024
Thấy vậy cô gái kia vội thanh minh.
"Tôi, tôi chưa có gặp các người bao giờ."
"Không sao, ai kêu ngươi xinh đẹp."
Nói rồi Công Chúa Lửa dùng ma pháp hỏa hệ huỷ đi dung nhan của cô gái đó.
Cứ như vậy Đám Công Chúa Lửa đi xử lý tất cả những người họ không vừa mắt.
Có kẻ lý do là quá khứ khiến họ phật lòng.
Cũng có những người chỉ với lí do đẹp hơn, thiên tài hơn mà bị họ huỷ hoại.
Xử lí xong, đám Công Chúa Lửa tỏ ra vô cùng đắc ý mặc kệ sự căm phẫn của những người xung quanh.
Nhưng cũng chẳng ai dám làm gì vì thế giới này là vậy.
Nếu phản kháng rất có thể sẽ liên lụy gia đình, người thân và còn nhiều hơn thế.
Thế giới tàn khốc không có chỗ cho người không có thế lực khiến con người ta cảm thấy bất lực đến tuyệt vọng.
Sơ qua nửa tiếng đồng hồ đã có vài chục người chết và vài chục người bị hành hạ.
Cuối cùng thời gian cũng tới.
Lão già kia đứng ra đưa tay mời đám Công Chúa Lửa.
"Mời công tử, tiểu thư.
Thời gian đã tới."
Công Chúa Lửa gật đầu đáp lại.
Cô ta nói.
"Được.
Tiếc là không có con đĩ Ám Dạ ở đây.
Nếu không em cũng cho cô ta chịu đủ loại đau khổ."
Công Chúa Lửa tỏ vẻ bất mãn.
Sát Thủ Bóng Đêm vẫn nhàn nhạt.
"Không sao.
Giờ chúng ta là chủ toà thành này.
Trở về sẽ tìm nó để giáo huấn."
Nghe vậy Công Chúa Lửa lại nở nụ cười đầy biến thái.
"Hì hì, dám đối đầu với chúng ta để xem lần này ta làm nhục cô ta như thế nào.
Anh xem, hay là lột hết đồ cô ta rồi ném ra giữa đường đi cho một đám lưu manh hưởng thụ.
Sát Thủ Bóng Đêm xoa đầu Công Chúa Lửa đáp ứng nói.
"Được, chỉ cần em thích là được.
Ám Dạ theo dõi từ nãy thì vô cùng phẫn nộ.
Hai tay đã nắm chặt tới bật máu.
Tôi thấy vậy truyền âm.
"Bình tĩnh đi, chút nữa cứ theo lời ta bố trí.
Hi vọng có thể cướp thành công Tam Nhãn.
Nếu thành công thì lập tức di chuyển vào sâu trong rừng.
Chỉ cần đợi thực lực ổn định thì sẽ không cần lo lắng gì nữa."
Đây là kế hoạch tạm thời tôi nghĩ ra nhưng Ám Dạ thấy không ổn.
Cô nói.
"Nhưng ta lo lắng."
Tôi cắt ngang.
"Hừ, lo cái gì.
Giờ ngươi nghĩ xem.
Nếu để đám chó lợn đó thành công chúng có tha cho ngươi không?
Bằng bất cứ giá nào phải thành công.
Chuyện sau này để sau này tính."
Ám Dạ nghe vậy cũng hạ quyết tâm.
"Vâng."
Cuộc đời là vậy, đôi khi lo trước lo sau chỉ khiến mọi thứ trôi qua vô nghĩa.
Theo phân phó của tôi thì ám dạ đem ba linh hồn sắp xếp ở ba phía để quấy rối.
Một linh hồn rất nhanh đã âm thầm trốn trong bóng của đám Công Chúa Lửa chờ đợi.
Với năng lực của 7x thì có thể dễ dàng phát hiện nhưng ở đây hầu hết chỉ là 7x hạ cấp xuống cấp 69 vì vậy đều đánh mất năng lực của hoá thần.
Nếu sử dụng ma pháp quan sát thì còn có thể nhận thấy nếu không thì rất khó phát hiện.
Cứ như vậy linh hồn đó đã lọt vào trong luồng sáng bảo hộ của đám lão già tạo ra.
Lôi Lão lần nữa nói với đám Công Chúa Lửa.
"Giờ hai vị dùng kĩ năng hợp kích là có thể giết chết Tam Nhãn và sẽ lên được cấp độ 7x.
Chúng ta sẽ ở ngoài hộ pháp tránh chia sẻ kinh nghiệm."
Đám Sát Thủ Bóng Đêm gật đầu với lão già đó.
"Được."
Nói rồi tên gọi là Lôi Lão đi ra khỏi vòng bảo hộ nhìn chằm chằm đám mạo hiểm giả đang quỳ để phòng bất chắc.
Ánh mắt của Tam Nhãn lập loè.
Hắn cười lớn.
"Ha ha, giết ta thì hai ngươi không thể rồi.
Ta sẽ không để đám vô sỉ các người toại nguyện.
Một đám vô tri, một đám ngu dốt, mất bao công sức mà lại bị cuỗng tay trên haha."
"Lắm mồm!"
Nói rồi Công Chúa Lửa và Sát Thủ Bóng Đêm sử dụng kĩ năng hợp kích.
Tôi chỉ thấy Tam Nhãn nhìn về phía cái bóng cười cười gật đầu.
Chẳng lẽ Tam Nhãn muốn.
Thấy vậy tôi giục Ám Dạ.
"Ra tay đi."
"Được."
Một tia chết chóc bắn ra từ vị trí cái bóng đã ẩn đi trước đó.
Đồng thời có ba bóng đen bên ngoài cũng phát động kĩ năng khiến mấy lão già nhanh chóng triển khai phòng ngự mà không chú ý phía bên trong lồng bảo hộ.
Tia sáng bắn tới thì thấy Tam Nhãn chủ động giải trừ phòng ngự.
Tia chết chóc đó dễ dàng xuyên qua đầu Tam Nhãn huỷ diệt sinh cơ của hắn.
"Không?"
Chỉ thấy Công Chúa Lửa và Sát Thủ Bóng Đêm như phát điên tung chiêu hợp kích.
Nhưng quá muộn.
Chiêu thức tới sau đánh lên cái xác nên không còn được nhận kinh nghiệm nữa.
Mấy lão già nghe tiếng hét thì quay lại ngơ ngác.
"Chuyện gì xảy ra?"
Nhìn lại thấy vết tích công kích của đám Công Chúa Lửa và cái xác của Tam Nhãn.
Mọi người nghi hoặc thì một âm thanh từ thiên đường vang xuống như để giải đáp tất cả.
"Chúc mừng mạo hiểm giả Ám Dạ thành công kích sát Tam Nhãn.
Thưởng kinh nghiệm, thưởng năng lực, thưởng chỉ số, thưởng huyết mạch ...."
Lúc này vẻ mặt của mọi người đều ngơ ngác.
"Ám Dạ là ai.
Vì sao lại là người kích sát Tam Nhãn?"
Còn Đám Công Chúa Lửa thất thần rồi chuyển sang phẫn nộ.
"Con đĩ đó.
Mau tìm và giết nó cho ta.
Tại sao? Aaaaa!"
Mặc kệ đám đó đang gào thét.
Ám Dạ lúc này đã điên cuồng mà chạy trốn.
Mấy lão già kia không hiểu chuyện gì vừa diễn ra nên cũng không biết phải đi đâu mà tìm kiếm.
Có người chủ động truy đuổi theo hướng của ba cái bóng đen đã tung chiêu vừa nãy nhưng không có dấu vết.
Nhưng ngay lúc này một cột sáng hiện lên chiếu thẳng vào người của Ám Dạ.
Cấp độ của Ám Dạ cũng vì thế mà liên tục tăng cao, các chỉ số đều tăng vùn vụt.
Lúc này Ám Dạ như đang được lột xác.
Tuy nhiên ánh sáng vàng rực rỡ vô cùng bắt mắt khiến ai cũng có thể nhìn thấy.
Nó như một định vị siêu to không lồ khiến cô không thể ẩn mình.
Rất nhanh tất cả điên cuồng mà đuổi theo cô.
Ám Dạ cũng có thể cảm nhận được tình trạng của bản thân.
Tốc độ đang được tăng lên nhờ cấp bậc ra tăng.
Trong phút chốc, Ám Dạ đã trốn được vào khu vực rừng sâu.
Nơi đây có quá nhiều quái vật nguy hiểm nên chắc chắn đám mạo hiểm giả cấp thấp sẽ không dám tùy tiện xâm nhập.
Đây chính là hiệu quả mà tôi mong muốn.
Để tìm một người ở trong rừng sâu thì chẳng khác gì mò kim đáy bể mà lại vô cùng nguy hiểm.
Quả nhiên đến trước khu vực rừng thâm sâu thì hậu hết mạo hiểm giả đều dừng lại.
Chẳng qua họ sợ đám người Công Chúa Lửa ghi thù nên khi nghe lệnh đuổi giết mới phải đuổi theo.
Giờ đứng trước tử vong ai còn sẽ quan tâm.
Dù sao họ cũng chẳng có thù có oán gì với Ám Dạ cả.
Thậm chí họ còn cảm thấy vui mừng vì cô đã giúp họ xả giận.
"Tôi, tôi chưa có gặp các người bao giờ."
"Không sao, ai kêu ngươi xinh đẹp."
Nói rồi Công Chúa Lửa dùng ma pháp hỏa hệ huỷ đi dung nhan của cô gái đó.
Cứ như vậy Đám Công Chúa Lửa đi xử lý tất cả những người họ không vừa mắt.
Có kẻ lý do là quá khứ khiến họ phật lòng.
Cũng có những người chỉ với lí do đẹp hơn, thiên tài hơn mà bị họ huỷ hoại.
Xử lí xong, đám Công Chúa Lửa tỏ ra vô cùng đắc ý mặc kệ sự căm phẫn của những người xung quanh.
Nhưng cũng chẳng ai dám làm gì vì thế giới này là vậy.
Nếu phản kháng rất có thể sẽ liên lụy gia đình, người thân và còn nhiều hơn thế.
Thế giới tàn khốc không có chỗ cho người không có thế lực khiến con người ta cảm thấy bất lực đến tuyệt vọng.
Sơ qua nửa tiếng đồng hồ đã có vài chục người chết và vài chục người bị hành hạ.
Cuối cùng thời gian cũng tới.
Lão già kia đứng ra đưa tay mời đám Công Chúa Lửa.
"Mời công tử, tiểu thư.
Thời gian đã tới."
Công Chúa Lửa gật đầu đáp lại.
Cô ta nói.
"Được.
Tiếc là không có con đĩ Ám Dạ ở đây.
Nếu không em cũng cho cô ta chịu đủ loại đau khổ."
Công Chúa Lửa tỏ vẻ bất mãn.
Sát Thủ Bóng Đêm vẫn nhàn nhạt.
"Không sao.
Giờ chúng ta là chủ toà thành này.
Trở về sẽ tìm nó để giáo huấn."
Nghe vậy Công Chúa Lửa lại nở nụ cười đầy biến thái.
"Hì hì, dám đối đầu với chúng ta để xem lần này ta làm nhục cô ta như thế nào.
Anh xem, hay là lột hết đồ cô ta rồi ném ra giữa đường đi cho một đám lưu manh hưởng thụ.
Sát Thủ Bóng Đêm xoa đầu Công Chúa Lửa đáp ứng nói.
"Được, chỉ cần em thích là được.
Ám Dạ theo dõi từ nãy thì vô cùng phẫn nộ.
Hai tay đã nắm chặt tới bật máu.
Tôi thấy vậy truyền âm.
"Bình tĩnh đi, chút nữa cứ theo lời ta bố trí.
Hi vọng có thể cướp thành công Tam Nhãn.
Nếu thành công thì lập tức di chuyển vào sâu trong rừng.
Chỉ cần đợi thực lực ổn định thì sẽ không cần lo lắng gì nữa."
Đây là kế hoạch tạm thời tôi nghĩ ra nhưng Ám Dạ thấy không ổn.
Cô nói.
"Nhưng ta lo lắng."
Tôi cắt ngang.
"Hừ, lo cái gì.
Giờ ngươi nghĩ xem.
Nếu để đám chó lợn đó thành công chúng có tha cho ngươi không?
Bằng bất cứ giá nào phải thành công.
Chuyện sau này để sau này tính."
Ám Dạ nghe vậy cũng hạ quyết tâm.
"Vâng."
Cuộc đời là vậy, đôi khi lo trước lo sau chỉ khiến mọi thứ trôi qua vô nghĩa.
Theo phân phó của tôi thì ám dạ đem ba linh hồn sắp xếp ở ba phía để quấy rối.
Một linh hồn rất nhanh đã âm thầm trốn trong bóng của đám Công Chúa Lửa chờ đợi.
Với năng lực của 7x thì có thể dễ dàng phát hiện nhưng ở đây hầu hết chỉ là 7x hạ cấp xuống cấp 69 vì vậy đều đánh mất năng lực của hoá thần.
Nếu sử dụng ma pháp quan sát thì còn có thể nhận thấy nếu không thì rất khó phát hiện.
Cứ như vậy linh hồn đó đã lọt vào trong luồng sáng bảo hộ của đám lão già tạo ra.
Lôi Lão lần nữa nói với đám Công Chúa Lửa.
"Giờ hai vị dùng kĩ năng hợp kích là có thể giết chết Tam Nhãn và sẽ lên được cấp độ 7x.
Chúng ta sẽ ở ngoài hộ pháp tránh chia sẻ kinh nghiệm."
Đám Sát Thủ Bóng Đêm gật đầu với lão già đó.
"Được."
Nói rồi tên gọi là Lôi Lão đi ra khỏi vòng bảo hộ nhìn chằm chằm đám mạo hiểm giả đang quỳ để phòng bất chắc.
Ánh mắt của Tam Nhãn lập loè.
Hắn cười lớn.
"Ha ha, giết ta thì hai ngươi không thể rồi.
Ta sẽ không để đám vô sỉ các người toại nguyện.
Một đám vô tri, một đám ngu dốt, mất bao công sức mà lại bị cuỗng tay trên haha."
"Lắm mồm!"
Nói rồi Công Chúa Lửa và Sát Thủ Bóng Đêm sử dụng kĩ năng hợp kích.
Tôi chỉ thấy Tam Nhãn nhìn về phía cái bóng cười cười gật đầu.
Chẳng lẽ Tam Nhãn muốn.
Thấy vậy tôi giục Ám Dạ.
"Ra tay đi."
"Được."
Một tia chết chóc bắn ra từ vị trí cái bóng đã ẩn đi trước đó.
Đồng thời có ba bóng đen bên ngoài cũng phát động kĩ năng khiến mấy lão già nhanh chóng triển khai phòng ngự mà không chú ý phía bên trong lồng bảo hộ.
Tia sáng bắn tới thì thấy Tam Nhãn chủ động giải trừ phòng ngự.
Tia chết chóc đó dễ dàng xuyên qua đầu Tam Nhãn huỷ diệt sinh cơ của hắn.
"Không?"
Chỉ thấy Công Chúa Lửa và Sát Thủ Bóng Đêm như phát điên tung chiêu hợp kích.
Nhưng quá muộn.
Chiêu thức tới sau đánh lên cái xác nên không còn được nhận kinh nghiệm nữa.
Mấy lão già nghe tiếng hét thì quay lại ngơ ngác.
"Chuyện gì xảy ra?"
Nhìn lại thấy vết tích công kích của đám Công Chúa Lửa và cái xác của Tam Nhãn.
Mọi người nghi hoặc thì một âm thanh từ thiên đường vang xuống như để giải đáp tất cả.
"Chúc mừng mạo hiểm giả Ám Dạ thành công kích sát Tam Nhãn.
Thưởng kinh nghiệm, thưởng năng lực, thưởng chỉ số, thưởng huyết mạch ...."
Lúc này vẻ mặt của mọi người đều ngơ ngác.
"Ám Dạ là ai.
Vì sao lại là người kích sát Tam Nhãn?"
Còn Đám Công Chúa Lửa thất thần rồi chuyển sang phẫn nộ.
"Con đĩ đó.
Mau tìm và giết nó cho ta.
Tại sao? Aaaaa!"
Mặc kệ đám đó đang gào thét.
Ám Dạ lúc này đã điên cuồng mà chạy trốn.
Mấy lão già kia không hiểu chuyện gì vừa diễn ra nên cũng không biết phải đi đâu mà tìm kiếm.
Có người chủ động truy đuổi theo hướng của ba cái bóng đen đã tung chiêu vừa nãy nhưng không có dấu vết.
Nhưng ngay lúc này một cột sáng hiện lên chiếu thẳng vào người của Ám Dạ.
Cấp độ của Ám Dạ cũng vì thế mà liên tục tăng cao, các chỉ số đều tăng vùn vụt.
Lúc này Ám Dạ như đang được lột xác.
Tuy nhiên ánh sáng vàng rực rỡ vô cùng bắt mắt khiến ai cũng có thể nhìn thấy.
Nó như một định vị siêu to không lồ khiến cô không thể ẩn mình.
Rất nhanh tất cả điên cuồng mà đuổi theo cô.
Ám Dạ cũng có thể cảm nhận được tình trạng của bản thân.
Tốc độ đang được tăng lên nhờ cấp bậc ra tăng.
Trong phút chốc, Ám Dạ đã trốn được vào khu vực rừng sâu.
Nơi đây có quá nhiều quái vật nguy hiểm nên chắc chắn đám mạo hiểm giả cấp thấp sẽ không dám tùy tiện xâm nhập.
Đây chính là hiệu quả mà tôi mong muốn.
Để tìm một người ở trong rừng sâu thì chẳng khác gì mò kim đáy bể mà lại vô cùng nguy hiểm.
Quả nhiên đến trước khu vực rừng thâm sâu thì hậu hết mạo hiểm giả đều dừng lại.
Chẳng qua họ sợ đám người Công Chúa Lửa ghi thù nên khi nghe lệnh đuổi giết mới phải đuổi theo.
Giờ đứng trước tử vong ai còn sẽ quan tâm.
Dù sao họ cũng chẳng có thù có oán gì với Ám Dạ cả.
Thậm chí họ còn cảm thấy vui mừng vì cô đã giúp họ xả giận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.